Chương 6: Chiết Xuất Phế Đan

Tầbg thứ nhất ngưng khí kỳ như một một cánh cổng lớn, ai bước qua mới có thể xem như chân chính bước vào con đường tu tiên, từ đó gọi là tiên nhân vô cùng lợi hại . Đạt tới tầng thứ nhất ngưng khí kỳ, hắn đã có thể cảm giác được linh khí lưu động trong trời đất. Mà đạt tới tầng thứ 2 trong Ngưng Khí Cảnh thì có thể sử dụng pháp thuật

Theo cách người tu luyện như bọn hắn thì đó là pháp thuật còn trong mắt đám người phàm gọi là tiên thuật . Nhìn vô cùng huyền bí có thể điều khiển ra lửa , nước sử dụng sức mạnh của nguyên tố nhưng phải tốn cực lớn linh khí , đây là thứ mà Ngưng Khí Cảnh Tầng 1 không thể chịu nổi nên sau khi tầng thứ 2 mới có thể bắt đầu tu luyện pháp thuật

Mà lúc này Đạo Tiếu Thiên không có vội vã tìm pháp thuật tu luyện mà đang đóng kín cửa cầm một viên đan dược trong lòng bàn tay chăm chú nhìn nó. Đan hoàn này tỏa ra một mùi hắc hắc. Đây chính là phế đan mà Vân trưởng lão cho hắn. Đối với tu tiên giả thì phế đan khác nào phế vật nhưng Đạo Tiếu THIÊN không hề vứt đi, theo hắn thì dù sao tài liệu luyện chế ra nó cũng là thiên tài địa bảo. Khi trước hắn lấy ra nghiên cứu thành phần của nó gồm những gì, còn chút gì hữu dụng không nhưng khi nhìn thấy được cảnh tượng vừa nãy làm hắn cực kỳ hứng thú với phế đan có thể tẩy tủy

Hắn ngay lập tức đổ 1 viên đan dược ra 1 bên rồi vận khí quả nhiên thần bí tinh bàn bắt đầu theo cách vận khí của hắn lộ ra giữa ngực , mỗi lần tinh bàn hoạt động , đều có thể bãi bỏ 1 ít tạp chất trong viên đan dược

Phát hiện được việc này thực sự khiến cho Đạo Tiếu Thiên sắp điên lên vì sung sướng

Trên đời sở dĩ có phế đan, cũng là bởi vì tạp chất quá nhiều khiến cho dưược tính hỏng hết nếu sử dụng với thân thể con người sẽ xuất hiện nguy hại, Vì vậy xưng là phế đan vô cùng nguy hiểm

Mà cái tinh bàn thần bí này có thể chiết khấu những cặn bã của đan dược có thể biến những viên phế đan thành đan dược thực sự

Tuy vậy vào thời điểm Đạo Tiếu Thiên đang vui nhất cũng phải bình tĩnh lại thả lỏng hắn nên nhớ rằng bản thân đang chiết xuất cặn từ 1 viên đan dược vẫn chưa xong

Đáng tiếc, trên đời bất cứ chuyện gì cũng sẽ thành công dễ như vậy và sau hơn nửa tiếng chiết xuất cặn bẩn của đan dược thì Đạo Tiếu Thiên cắn răng không chịu được thì lập tức có 1 âm phốc , viên phế đan đột nhiên hóa thành một nắm vụn thuốc màu đen khiến cho ngọn lửa hưng phấn trong lòng của Đạo Tiếu Thiên bị bị tưới một chậu nước lạnh dập tắt 1 cách phũ phàng

Bất quá Đạo Tiếu Thiên không có thất vọng, cũng không có sốt ruột, bởi vì phế đan do Vân trưởng lão ném cho hắn vẫn còn rất nhiều, chỉ cần phương pháp chính xác, không sợ không thành công.

Nhưng hiện tại hắn chắc chắn cần phải tìm phương pháp vừa rồi hắn thành công trong phút chốc , có lẽ là may mắn nhưng hiện tại xác xuất chẳng lẽ chỉ là may rủi thôi sao?

Hắn căn bản không thể chấp nhận được liền nghỉ 1 lúc rồi bắt đầu chiết xuất các viên đan dược

Một lần, hai lần, ba lần...

Từng viên từng viên phế đan biến thành cặn bụn thuốc màu đen rải rác đầy trên cái gường của hắn

Những lần thất bại này thực sự khiến cho Đạo Tiếu Thiên vô cùng buồn bã vì linh lực của cảnh giới Ngưng Khí Cảnh tầng thứ 2 cũng chả còn bao nhiêu , nhưng hắn cực kỳ gan lỳ quyết không chịu thua mãi khi chiết xuất được đến lần thứ 10 thì , một đạo ánh sáng màu thanh sắc từ viên đan dược 1 lần nữa bắn ra, chợt khiến cho con mắt của Đạo Tiếu Thiên biến sắc

“Thành công...”

Ở trong căn phòng khép kín , đan khí dồi dào cùng ánh sáng thanh sắc trong căn phòng vô cùng chói mắt , Ngưng Khí Đan sau khi loại bỏ tạp chất lan ra từng luồng hương thơm quanh quẩn , dư hương liên tiếp phát ra làm tinh thần có chút thoải mái

Nhìn nơi lòng bàn tay từ viên thuốc đen thùi lùi lột xác thành viên đan Ngưng Khí Đan hàng thật giá thật thực sự đến Đạo Tiếu Thiên cũng không dám tin đây là sự thật

"Ha ha! " Lúc này Đạo Tiếu Thiên thực sự không thể tưởng tượng trên đời còn có thứ gì làm hắn sung sướng hơn, Đạo Tiếu Thiên sảng khoái cười rộ lên. Chỉ là 1 viên phế đan thành 1 viên đan dược thực ự đây chính là công dụng của cái tinh bàn thần bí tự nhiên xuất hiện trong người của hắn

Nếu như vậy chẳng phải hắn sẽ phát tài sao?

Tư chất tu luyện vô cùng quan trọng song hiệu quả của đan dược cũng không hề kém, nếu được sử dụng đầy đủ thì phàm nhân cũng có thể trở thành tông sư. Đương nhiên cho dù là thế gia gia tộc cũng có tài lực để xem đan dược như kẹo hồ lô mà thỏa thích sử dụng.

Nhưng nếu Đạo Tiếu Thiên có thể biến phế đan thành đan dược thì đây là 1 chuyện khác lúc đó hắn có thể sử dụng loại đan dược này để tăng cấp tu luyện không sợ chậm chễ do tư chất kém cỏi của bản thân

Nhưng trong lòng của Đạo Tiếu Thiên lại dâng lên 1 hồi lo lắng cực điểm im lặng ngẫm nghĩ đến cái tinh bàn trong cơ thể của hắn có thể nói là thất phu vô tội hoài bích kỳ tội

Ý muốn nói : thất phu (dân thường) vốn không có tội gì, nhưng vì trong người mang theo ngọc bích mà thành tội.

Với cái tinh bàn có khả năng nghịch thiên như vậy thì cho dù là các lão quái cảnh giới cao vời trong truyền thuyết cũng thèm đến đỏ mắt. Hiện tại vấn đề tối quan trọng bây giờ là giữ bí mật này và phát huy 1 cách tốt nhất

Về bí mật này hắn chỉ cần hông nói cho ai biết là được và muốn tìm cái tinh bàn thì phải mở bụng hắn ra nhưng với tên nào tu vi cao lại hứng thú đi mổ bụng 1 tên tu sĩ Ngưng Khí Cảnh Tầng 2 nhỏ bé đâu cơ chứ

Mà nói về Luyện Đan Thuật trong trong giới tu tiên thì cần đòi hỏi những kỹ thuật cực kỳ cao siêu , dù là luyện đan đại sư khi luyện cũng có sẽ có đan dược bị hỏng. Một tiểu phái như Vọng Nguyệt Tông thì luyện đan thuật có hạn, xác suất thành công không lớn, nghe đồn chỉ có năm thành nên ngay cả hạ phẩm Tẩy Tủy Đan là đan dược cấp thấp nhất, mỗi tháng cũng chỉ có thể cho cho mỗi đệ tử một viên.

Mà nơi đây đệ tử Ngưng Khí Cảnh cũng phải tầm hơn nghìn người , vậy mỗi tháng trăng phát ra tổng cộng khoảng 1000 viên. Như vậy cũng đồng nghĩa là có một lượng phế đan 1000 viên . Vậy nếu hắn có được số đan dược này thì sau đó dùng tinh bàn có thể biến thành đan dược hữu dụng. Như vậy có thể dùng đan dược mở đường, dù linh căn chỉ là Ngũ Hành tạp nham thì thì tốc độ tu luyện vẫn có thể vượt xa các đồng môn

Viễn cảnh tương lai vô cùng tốt đẹp nhưng Đạo Tiếu Thiên vẫn sức tỉnh táo, muốn thành công thì phải có kế hoạch hoàn chỉnh.

Đầu tiên phải tìm hiểu được cách có thể đi tẩy tủy 1 cách chắc chắn nhất đồng thời cũng phải đi tìm đưược 1 nguồn phế đan hoàn chỉnh

Đầu tiên là tìm hiểu viên đan dược Ngưng Khí Đan thành công ngưng tụ , thì Đạo Tiếu Thiên liền lấy viên đan dược ra kiểm tra 1 hồi nhưng căn bản chả thể tìm được gì , tính chất cũng vô cùng tốt , xem ra hắn phải tìm cách bằng thực hành do những lần chiết xuất đan dược mới được

Hắn lại lấy từ trong bình ra một viên phế đan nắm ở trong tay, khoanh chân ngồi xuống đả tọa. Cho đến khi lực lượng linh khí trong người đã khôi phục, hắn tiếp tục điều động tinh bàn thanh sắc thực hiện lại 1 vòng tròn chiết xuất đan dược

Quá trình này hết sức gian nan nhưng đối với Đạo Tiếu Thiên đã dần trở thành quen thuộc, khi ánh sáng thanh sắc di chuyển đến cổ tay thì hắn tập trung về phía viên đan dược cẩn thận xem xét.

Dưới cảnh tượng trước mắt của Đạo Tiếu Thiên thì tinh bàn thần bí khống chế viên phế đan thì từ từ tạp chất bị đẩy ra ngoài. Màu sắc của đan dược chuyển dần thành xám, sau đó biến thành màu trắng.

Đạo Tiếu Thiên cắn răng cố sử dụng thần thức tụ tập vào trong tinh bàn thần bí thì ánh sáng càng thêm dày đặc, như vậy lực lượng chiết xuất đan dược dần trở nên nhanh hơn

Quả nhiên là tốc độ chiết xuất tạp chất sẽ nhanh hơn nếu tập trung thần thức vào nhưng lại sau một khắc, một tiếng bụp nhỏ vang lên, đan dược trong bàn tay đã bị vỡ ra làm bốn năm mảnh vụn màu trắng

"Xem ra tốc độ chiết xuất đan dược do thần thức tập trung còn thứ giúp cho viên phế đan trở thành đan dược do tốc độ chiết xuất xem ra tất cả đều là do tốc độ". Đạo Tiếu Thiên lẩm nhẩm, mặc dù vừa rồi thất bại nhưng hiểu biết của hắn tăng lên không ít, kiểm chứng lại kết quả lần đầu.

Hắn lại xem xét một hồi, quá trình khống chế tinh bàn có một sai lầm chính là tốc độ, có thể tốc độ quang điểm tiến vào trong đan dược quá nhanh khiến đan dược không chịu được chăng?

Đạo Tiếu Thiên đưa ra suy đoán song muốn chứng thực thì chỉ có cách thử thêm lần nữa. Nghỉ ngơi cho đến khi linh lực trong đan điền khôi phục, Đạo Tiếu Thiên lại lấy ra một viên phế đan, khoanh chân ngồi xuống một lần nữa thử nghiệm…

Sau mấy lần thử nghiệm cùng cẩn thận đánh giá, Đạo Tiếu Thiên đã rút ra thêm một kết luận. Thì ra quá trình tinh chế phế đan này nhanh quá không được mà chậm quá cũng không xong, phải khống chế tốc độ trong một phạm vi nhất định thì mới thành công. Song muốn nắm rõ ràng phạm vi ấy là thì còn cần phải tinh chế thêm rất nhiều lần.