Chương 84 1vs1
Nàng có yêu hắn không? Không. Nàng có muốn hắn không? Có. Nên biết rằng nàng không hề có một tình ý tơ màng gì với tên da đen cả. Nàng chỉ ham muốn cái da diết của một sự đ- đéo nơi hắn mà thôi. Ở nơi con người dị dạng, thô lậu đó, làm sao mà có tình yêu thương nồng thắm cho được? Chỉ có đ-, chỉ có đéo, chỉ có liếm, chỉ có bú, chỉ có cái hơi hớm đạc biệt. Hoàn toàn nhục dục, tất cả là vì xác thịt. Không còn gì hơn nữa. Trước đó nàng đã có những liên hệ tương tự với bọn Ngũ Nhân tài tử, thì lúc này, đối với tên mọi da đen cũng vậy, không khác gì cả…
Bây giờ nàng không còn nhớ tới ai hết. Bây giờ nàng không còn nghĩ tới ai hết. Bây giờ nàng chỉ biết có tên da đen Phi Châu sứ cùng những sướng khoái đầu đời với cái thân hình đó mà thôi. Trong khoảng không gian và thời gian này, chỉ còn có nàng và hắn. Tất cả mọi người khác đều là phụ thuộc, tất cả mọi thứ khác đều là phụ cảnh. Cái chính là cơn lốc xoáy của tình dục đang tàn phá trong người nàng. Hắn, một tên mọi rợ cốt khỉ mà nàng đang kinh sợ, mà cũng là hắn, một người đầu tiên đã đâm xoáy vào âm đạo nàng, cho nàng biết bao nỗi đam mê tột cùng. Triệu Mẫn nhận ra ngay là tuy nàng ghê sợ vô cùng cái con người, dáng dấp của hắn, nhưng lại không hề ghét bỏ cái thân hình, dụng cụ của hắn…
Sau một cái hôn dai dẳng trên môi nàng, tên Phi Châu sứ liền cúi mặt xuống mà hôn mút, bú liếm, nhằn cắn trên khoảng ngực trắng phau, trên hai vú căng cứng, trên đầu vú đỏ hồng. Cái đầu trọc đen thui dấm dúi, gục gà loạn cuồng trên vùng ngực vú vun cao, đầy ắp, mịn màng của nàng. Triệu Mẫn ôm cái đầu bóng láng đó vào ngực mà thở dồn dập, lồng ngực nàng dâng cao lên, xụp sâu xuống, như thể đang trải qua một trận đại hồng thủy, bị tàn phá tơi bời.
Cũng như mọi lần, nàng cảm thấy tâm hồn bay bổng khi được một ai đó sờ soạng, hôn hít trên ngực mình. Hai đầu vú nàng vốn đã săn cứng rồi, bây giờ lại cứng thêm như hai hòn đá cuội. Hai hòn đá đó càng cương cứng thêm dưới hàm răng trắng, trong cặp môi dầy của tên da đen. Nhìn xuống cái đầu trọc lóc, bản mặt điên dại của hắn mà Triệu Mẫn cảm thấy sợ hãi, ghê rợn. Hắn hì hục trên ngực nàng trông như một con lợn vậy.
Nhưng cơn ghê sợ đó bị đàn áp ngay bởi cái sung sướng dâng lên không ngừng trên ngực, trên vú nàng. Cộng với cái mùi ngây ngấy toát ra từ con người kì dị, đen bóng đó…. Không cầm lòng được, nàng đưa tay xuống mà tìm nắm lấy con c-c của hắn. Vừa chạm tới cái bộ phận sinh dục kinh hoàng đó là tay nàng dính ngay vào cái dương vật đó liền. Bàn tay mềm dịu, ấm áp của nàng bóp chặt lấy khúc gân mập mạp, nóng hổi của hắn. Hành động đó làm cả hai đều rung người lên…
Bất chợt tên da đen buông người nàng ra rồi đứng thẳng người lên. Ngưới hắn cao lớn mà Triệu Mẫn lại thon nhỏ nên nàng chỉ đứng tới ngực hắn mà thôi. Hắn đưa hai tay ra đặt lên vai nàng rồi hắn dúi người nàng xuống. Nàng hiểu hắn muốn nàng làm gì rồi… Nhìn thẳng vào mặt hắn, nàng hồi họp, theo đà đẩy của hắn mà từ từ ngồi xuống trước thân người trần truồng của hắn.
Ánh mắt của nàng lần lượt lướt xuống từ khuôn mặt khỉ đột, tới thân người dị dạng, rồi tới bụng đùi đen thui của hắn mà thấy lờm lợm nơi cổ. Ghê quá! Như một con khỉ đột vậy. Nàng muốn cưỡng lại sức ấn xuống của hắn nhưng không hiểu sao nàng lại làm theo hắn mà gần như quì xuống trước con người thô hào của hắn. Khi nàng đã ngồi hẳn xuống rồi thì tên Phi Châu sứ liền dạng hai chân ra. Một khúc gân to lớn kinh khủng hiện ra thật gần, sát ngay trước mặt nàng!
Đây là lần đầu tiên Triệu Mẫn được nhìn tới tận mắt, cận kề con c-c ghồ ghề, kinh hoàng của tên da đen. Nó to lớn, mập mạp. Nó dài ngoằng, thườn thượt. Nó đen thui chùi chũi. Nó trụi lũi, không lông. Nó dùi cui, ghồ ghề. Đầu cu thì như một cái nấm khổng lồ, thâm đen, to tròn. Nàng rùng mình kinh hãi. Nhưng đã hết đâu? Đầu cu đã to lớn như thế, mà giữa thân cu thì lại phình ra, đường kính của nó rộng hơn đầu cu gấp ba lần, nhưng gốc cu thì lại thu nhỏ lại.
Một con cu dị dạng như vậy, như một con thoi quá cỡ thợ mộc, rõ ràng là được trời sinh ra chỉ có một mục đích duy nhất là làm vừa lòng các nữ tử mà thôi. Đúng vậy, một khi cái đầu cu to lớn đã công phá chui vào được cái lỗ thì đâu đã hết, tới lượt cái thân cu to bản nong rộng thêm vách l-n ra. Cái tuyệt kì là ở chỗ đó. Sự cọ sát, nong rộng có một không hai đó chắc chắn sẽ đưa người nữ tử lên tận chín tầng mây xanh, đạt tới đỉnh vu sơn một cách mau chóng. Thảo nào mà Triệu Mẫn đã chết ngất đi vì sung sướng bởi cái bộ phận sinh dục kinh hoàng đó.
Triệu Mẫn mở lớn cặp mắt nhung đen lên mà bần thần nhìn sát vào con c-c có một không hai đó. Nó to lớn dềnh dàng thế kia, vậy mà đó là nó chưa cương cứng đấy thôi, nếu mà nó sừng nứng lên nữa thì không biết nó còn nở bự, kinh khiếp đến chừng nào? Và cái đầu nấm kia nữa, nó sẽ to tròn tới đâu? Vậy mà cái l-n trinh nguyên, nhỏ hẹp của nàng đã bị cái khúc gân kinh khủng đó dập dồn ra vào không biết đến bao nhiêu lần! Triệu Mẫn rụt đầu co cổ lại, sợ hãi ngầm. Hai hòn dái của hắn, cũng không lông trụi lũi, tuy lớn hơn bình thường, nhưng bị che bởi cái thân c-c quá lớn nên trông nhỏ bé, khuất dạng sau khúc củi đen thui.
Mặt nàng bị dí sát vào vùng hạ bộ của hắn nên mũi nàng lại ngửi thấy một cái mùi hăng hắc bốc ra ngay từ con c-c, hòn dái đó – một cái mùi thật là khác thường, đặc biệt. Trời ơi, nàng không hề cảm thấy một sự yêu thương, thắm thiết nào đối với hắn vậy mà sao người ngợm của hắn tiết ra biết bao nhiêu mùi kì lạ (từ ngực nách, từ mồm miệng, từ c-c dái), mà mùi nào Triệu Mẫn cũng cảm thấy say sưa, gần gũi!
Tên Phi Châu sứ thấy nàng ngồi đối diện trước con c-c của mình mà cứ tròn mắt lên mà ngó chầm chập vào cái dùi cui của hắn, như là nàng đang bị thôi miên vậy, thì hắn bèn cầm con cu lên mà đưa thẳng ra trước mặt nàng. Triệu Mẫn nín thở. Chưa bao giờ trong đời nàng ngậm nếm con cu của ai bao giờ – nhất là con cu với cái đầu nấm đen thui, to cứng kia – chỉ có một lần với Vô Kỵ mà thôi. Kinh nghiệm bú cu mút c-c của nàng đâu có bao nhiêu đâu? Thấy nàng có vẻ lưỡng lự, ngần ngại thì tên da đen liền đẩy mông tới khiến cái đầu cu đen cứng của hắn chạm ngay vào bờ môi hồng mềm của nàng.
Trước đó, không phải là nàng muốn nhấm nếm cái tinh khí của hắn hay sao? Vừa rồi, không phải là nàng đã say sưa liếm mút bàn tay dính đầy tinh khí của hắn hay sao? Vậy thì bây giờ, cái ước muốn, cái mê man được ngậm vào miệng, được nuốt vào họng cái chất nhờn tinh khiết của hắn đang chờ đợi trước mặt nàng đây. Còn chờ đợi gì nữa mà ngần ngại?
Một lần nữa, Triệu Mẫn lại để cái ước mơ sướng khoái, tuy đầy thầm kín nhưng nhiều thúc đẩy, dẫn dắt lòng dục của mình. Nàng ngần ngừ một chút rồi liền làm một hành động mà nàng biết chắc nó sẽ đem đến cho nàng một cảm giác mới mẻ, say mê, một cảm giác tràn đầy hứng tính, khoái lạc, chưa từng xảy ra trong đời nàng…
Khi tên mọi da đen cầm con c-c của hắn dí vào môi nàng thì nàng không há miệng ra ngậm lấy nó ngay mà chỉ hé môi đưa lưỡi ra mà liếm nhe nhẹ trên đầu cu hắn mà thôi. Vần còn ghê sợ cho con người dền dàng, đen đủi của hắn – nhất là khúc gân kinh hồn trước miệng – lúc này, nàng chỉ muốn dùng lưỡi mà đụng tới cái đầu khác mà thôi, không dám cho ngay vào miệng.
Cảm giác đầu tiên khi lưỡi nàng chạm vào đầu nấm đó là sao mà nó dai dai, cứng cứng, trơn trơn, như là nàng đang liếm trên một trái táo vậy. Lưỡi nàng thì mềm mại, còn đầu c-c hắn thì cứng dai, vì thế mà nàng nhận ra ngay cái trái ngược của hai khoảng thịt với hai độ cứng khác nhau. Khi nàng nhấn mạnh đầu lưỡi lên cái đầu cu hắn thì lưỡi nàng dùng lại mà đầu cu hắn thì vẫn cương thưòng! Sau đó, nàng bắt đầu đưa cái lưỡi rà rà trên cái đầu khấc thâm đen rồi lại le lưỡi dài ra thêm để mà liếm luôn trên cái thân c-c đen thui của hắn. Từ một đầu c-c cứng láng bóng lưỡng cho đến một gốc không lông trụi lũi.
Con c-c của hắn quá dài, mà nàng bắt đầu liếm từ đầu cu tới gốc cu nên lưỡi nàng lăn tăn lướt trên thân cu hắn một lúc lâu mới đi hết được khoảng cách đó. Mặt nàng đưa qua đưa lại, theo chiều của cái lưỡi đang lấn lướt lên xuống dọc theo khúc gân lê thê đó. Đầu nàng lắc lư theo chiều dài của khúc than kinh khủng đó.
Tên Phi Châu sứ đứng dạng chân, cầm c-c cho Triệu Mẫn liếm khiến cho con c-c đó từ từ cương lên, phồng to ra, dài ngoằng thêm. Sung sướng quá, hắn liền cầm khúc gân đó mà dơ lên để nàng liếm luôn phía dưới con c-c của hắn. Rồi sau đó hắn bỏ tay ra, con c-c đen thui đó lập tức bung lên, nghều nghệu, thẳng đứng, chống tuốt lên trời. Hồi nãy con c-c đó thòng lòng dài xuống gần đầu gối thì bây giờ nó đã cương sừng lên tới bụng hắn rồi.
Triệu Mẫn chưa bao giờ thấy một con c-c cương cứng nào mà đen và dài kinh khủng đến như thế. Đầu cu thì phồng lên như một nắm tay, thân cu thì nở rộng, một vài đường gân nổi lên, vằn vện, cương phù, chứng tỏ hết tất cả máu trong người hắn bây giờ đang chạy xuống tụ cả vào trong bộ phận sinh dục đó. Trông như là một thân cây cổ thụ ghồ ghề, ngạo nghễ. Chỉ có thú vật đang lên cơn mới có được một bột phận sinh dục như vậy mà thôi, con người bình thường làm sao mà có được? Thật là ghê tởm.
Vậy mà nàng vẫn không ngần ngại tiếp tục đưa lưỡi liếm khắp trên con c-c đó, từ đầu khấc cho tới gốc cu, từ trên thân cu xuống tới mặt dưới của nó, không chừa một chỗ nào. Đầu nàng nghiêng qua, lắc lại, ngửa lên, gục xuống, nàng say sưa liếm láp khúc thịt dài ngoằng, như một đứa trẻ sung sướng liếm trên một khúc kẹo dài vậy. Chỉ khác một cái là thay vì cái vị ngọt ngào thì nàng lại thấy con c-c hắn mằn mặn, bùi bùi…
Cho tới bây giờ, thủy chung nàng vẫn chưa cần đưa tay cầm lấy con c-c đen đủi của hắn. Không cần đâu! Bởi vì con c-c cứng ngắc, to lớn đó đang sừng sững chĩa thẳng ra ngoài, đâm ngay vào miệng nàng, không cần phải cầm nắm, đâu cần phải nâng đỡ! Nó cùi cụi như một thân cây lõi già. Khi nàng liếm tới gốc cu hắn, nơi không có đến một sợi lông thì mắt nàng chạm ngay đến cái bìu dái đen thui, cũng không lông trụi lũi, của hắn.
Ôi, ghê quá! Y như là một đùm da nhăn nheo, đen đủi, lủng lẳng của một con khỉ gìa vậy. Tuy ghê sợ, nhưng tự dưng nàng lại dí mặt gần thêm nữa vào háng của hắn. Nàng liền nghiêng đầu liếm luôn một bên cái da đen, sù sì có chứa hai hòn dái đó. Nhưng vì bị con c-c quá khổ đã che đi gần hết nên nàng không thể liếm hết cái bìu dái đó được. Triệu Mẫn bèn đưa tay ra mà nắm lấy con c-c hắn rồi nâng lên, để lộ ngay ra một đùm trứng dái không lông. Không có vẻ gì là ngần ngại, nàng đưa lưỡi liếm luôn khắp cùng trên cái đùm da đó.
Tên da đen nhìn thấy con c-c đen thui của hắn được bàn tay trắng bóc, ngà ngọc của nàng nắm lấy, còn cái đùm dái thâm đen của hắn cũng được môi đỏ lưỡi hồng của nàng liếm láp thì hắn sung sướng ghê hồn. Hắn ngó xuống khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm của nàng mà khe khẽ nói với một giọng hết sức là mơn trớn, dâm dục:
– Ừ… Liếm đi cưng… Chỗ đó đó… Trên kia nữa… Ừ… Ừ… Liếm… Liếm đi…
Không biết Triệu Mẫn có nghe lời dụ dỗ của hắn hay không mà sau đó nàng đã lim dim cặp mắt phượng, dùng lưỡi mà liếm, mà nếm không ngừng, khắp cả đùm dái và cả trên con c-c của hắn nữa. Nhưng tên Phi Châu sứ còn muốn sướng hơn nữa kìa. Hắn muốn cái miệng xinh xắn kia bao phủ hết lên đầu cu hắn. Hắn muốn con c-c đen đủi của hắn nằm hết luôn trong miệng nàng. Vì thế mà hắn xoay mông, hướng con cu vào miệng nàng mà đâm mạnh một cái.
Bị con c-c cương cứng chọc bất ngờ vào miệng, dập vào môi, Triệu Mẫn giật đầu ra sau. Nàng hậm hực nhìn lên mặt hắn, tức giận cho hành động sỗ sàng của hắn. Sau đó, nàng lại nhìn tới cái đầu nấm khổng lồ đó mà biết rằng miệng nàng không thể kham hết cho được. Cái đầu cu, thân c-c quá khổ, khác người đó, y hệt như con người hắn, sao mà trông thấy sợ hãi! Vậy mà oái oăm thay, tự dưng nàng lại muốn thử. Một lần xem coi cảm giác như thế nào…
Triệu Mẫn mở miệng ra, đưa mặt tới, để cho đầu c-c của hắn chui vào miệng nàng. Không nổi rồi. Cái nấm đó bị chặn đứng ngay trước cửa miệng nàng. Nàng liền há miệng rộng thêm, đồng thời đẩy khuôn mặt mình vào háng hắn. Vẫn không được. Chỉ có một phân nửa đầu c-c hắn là đi vào được trong miệng nàng mà thôi. Sau đó nàng bèn nhắm mắt, lấy sức nơi hai hàm mà há miệng rộng ra thật hết cỡ.
Rồi nàng lại vận sức ở nơi cổ mà dí mặt mình thật mạnh lên con c-c đang chống thẳng vào miệng nàng. Bây giờ, với bao nhiêu cố gắng, cái đầu c-c đen thui, to bự đó mới hoàn toàn nằm sâu trong miệng nàng. Đó mới chỉ là cái đầu nấm thôi! Còn nguyên cả một thân cu mập mạp, dài thườn thượt, lòi ra khỏi miệng nàng nữa kìa. Vậy mà Triệu Mẫn đã cảm thấy miệng mình đầy ắp, chật ngất, thở không muốn nổi rồi.
Nhưng bản tính ngang tàng, cương quyết của nàng đâu cho phép nàng ngừng ngang xương, nửa chừng như vậy. Đã ước muốn thì phải thỏa nguyện cho tới cùng, trừ phi không thể nào làm được mà thôi. Triệu Mẫn liền đưa cả hai ra mà nắm lấy cái con c-c to dài, đen thui của hắn (ban tay nhỏ nhắn của nàng đâu có thể nắm hết cái thân c-c mập bự cho được? Phải cần cả hai tay mà thôi) rồi nàng nắm chặt lấy khúc gân đó, giữ cứng nó trong hai bàn tay trắng ngà.
Sau đó, vừa kéo, vừa đẩy, nàng cố đút con c-c to tướng đó vào miệng mình. Cùng một lúc, nàng lúc lắc cái đầu của mình, sao cho cái đầu c-c của tên mọi len lỏi đâm sao vào miệng nàng thêm nữa. Quả nhiên, từ từ con c-c của hắn đã đi sâu vào họng nàng thêm một khúc. Như vậy rồi thôi, không thể nào vào sâu hơn nữa. Bởi vì con c-c của tên da đen phình lên ngay khúc giữa, nên khi nó vào miệng của Triệu Mẫn một đoạn thì nó bị mắc ngẫng ngay cửa miệng nàng rồi. Biết không thể làm gì hơn nữa, Triệu Mẫn đành ngồi yên, hai tay vẫn nắm lấy con cu hắn, miệng nàng vẫn bú con c-c hắn. Từ trên khuôn mặt hồng hào xinh đẹp đó, từ trong cái miệng đỏ thắm dễ thương đó, một khúc than đen mun nằm chật cứng, chĩa thẳng ra ngoài…