“Đại ca , ngươi thiệt là không có tiền !?” Chủ tửu điếm này cũng đã ra tới , tên này tướng mạo có chút béo ú và thấp , trên mặt thì ra vẻ đau khổ và bất đắt dĩ tột độ với tên thanh niên trước mắt này , người này có chút dễ nhìn , thân hình cao ráo , da hơi ngâm , mái tóc đen ngắn có vài sợi đã ngã bạc nhưng lại trông rất óng ánh , trên thân rắn chắc không có gì ngoài một cái quần rách bác không thôi đủ miễn cưỡng để che nơi cần che , đây chính Mạc Lâm , đã từ ba ngày sau khi hắn tỉnh giấc sau khi giải xong cái phong ấn thứ nhất , không biết sao bao nhiêu ngày không đói nhưng hôm nay bụng lại kêu ồn ào không thôi nên đã đi vào trấn ăn ở đây , vì lúc đó quá đói nên Mạc Lâm đã không nghĩ ngợi gì mà đi tới một tửu điếm ăn gần như hết mọi thứ ở đây.
“Xin lỗi , ta thật không có tiền .” Mạc Lâm chỉ biết gãi gãi đầu , không biết làm sao , hắn bây giờ là không có túi đừng nói chi là tiền .
“Xin lỗi ? Xin lỗi ! Xin lỗi ! Ai vào ăn cũng như ngươi ta mở để làm gì !” Tên chủ quán giận sùi bọt mép mắng .
“Lão gia .” Tên tiểu nhị ở kế nhận biết điều gì nào lại gần tên chủ quán nói thầm cái gì đó , một hồi nói nhỏ không biết nói gì mà tên chủ quán sắc mặt biến đổi nhìn Mạc Lâm vài lần đánh giá .
Lúc này , đám đông quay quanh đang xì xào bàn tán bổng nhiên im lặng một cách lạ thường , nơi trước của ra vào , từng người từng người tách nhau ra thành một hàng , ở đó một người trung niên đi tới , đây là ngũ trưởng lão , hắn đi tới trung tâm nhìn xung quanh dường như không tìm thấy , hắn hỏi lớn :
“Ai là Mạc Lâm !?”
“Ngươi tìm ra ?” Mạc Lâm nghi hoặc đang cố nhớ người này là ai tuy vẫn có cảm giác quen thuộc nhưng cũng là xa lạ cảm giác nghĩ nghĩ , nhưng lại chưa nghĩ được bao lâu thì ngũ trưởng lão đã tiến thẳng tới Mạc Lâm một quyền thật nhanh thi triển , nhìn thật kỹ sẽ thấy không màu linh khí quấn quanh tay hắn , không sai , ngũ trưởng lão đã là võ tông sơ kỳ nhân vật , khi bước tới đại võ sư sẽ có thể hấp thu một ít linh khí để gia trì đòn đánh , mà một khi đã là võ tông cảnh giới có thể ngoại phóng linh khí giúp gia tăng phạm vi lẫn sức mạnh đòn đánh hơn , một quyền có linh khí trong suốt bao quanh thẳng tiến tới Mạc Lâm , nhưng lại là đánh vào khoảng không , ngũ trưởng lão ngạc nhiên , theo phản xạ có được từ nhiều trận chiến lớn nhỏ khác nhau , hắn nhanh khẳng định Mạc Lâm là ở đằng sau liền một cước có không màu linh khí quẹt về phía sau đồng thời cũng quay người lại nhưng lại làm hắn ngạc nhiên hơn là vẫn không thấy Mạc Lâm đâu , tất cả mọi thứ diễn ra rất nhanh , những người buôn chuyện bên ngoài không một ai nhìn thấy chuyển động của ngũ trưởng lão , kình khí bắn ra cả đám nhìn trận chiến mà sợ hãi không thôi đồng thời lùi về sau cả một đoạn chừa cho họ một khoảng trống lớn trong tửu điếm .
Ngũ trưởng lão nhìn ngó xung quanh vẫn không thấy Mạc Lâm đâu , tưởng hắn đã nhanh chạy nhưng khi nhìn bọn người vay xem , tất cả bọn họ đều kiêng dè nhìn hắn khi Hán nhìn qua nhưng cũng đồng thời là ánh mắt quái dị nhìn lấy hắn , chưa hiểu chuyện gì thì một thanh âm phát lên .
“Ta nhớ ra ngươi rồi , ngươi là ngũ trưởng lão của Lăng gia , khi không lại muốn đánh ra ngươi là có ý gì ?” Đây là tiếng của Mạc Lâm , thì ra là hắn đang trong tư thái trồng cây chuối , một ngón tay thì đang chạm trên đỉnh đầu ngũ trưởng lão mà giữ thăng bằng , thật kỳ lạ là ngũ trưởng lão chả có cảm giác gì vẫn là tự nhiên như vậy .
Ngũ trưởng lão nghe được tiếng phát ra từ trên đầu hắn lập tức ngước lên nhìn nhưng vẫn là không thấy Mạc Lâm .
“Ta ở đây .”
Nghe tiếng Mạc Lâm , ngũ trưởng lão nhìn lại , không biết từ lúc nào mà Mạc Lâm đã đứng tước mặt hắn khoảng năm mét mà nói.
“Tiểu tử , ngươi là Mạc Lâm tiểu tử kia .” Ngực trưởng lão nghi ngờ hỏi , hắn cảm giác thật là lạ , không phải lần trước chỉ cần hắn phóng linh khí ra ngoài là hắn đã bị thổi bay rồi sao , sơ giường lại khác như vậy ?
“Ta cũng muốn gặp ngươi đây , chuyện lần trước cũng nên tính rồi .” Mạc Lâm nói , đồng thời làm động tác nhún nhảy khởi động .
“Hừ , bằng cách trốn ?” Ngũ trưởng lão cười mỉa nói .
“Không , mà là thế này .” Mạc Lâm nói , không để hắn hiếu kì lâu ,ngũ trưởng lão bổng cảm giác như có thứ gì đó đè xuống , dần dần nặng hơn làm hắn nhe răng , mặt mày đỏ bừng , chưa hết ở đó , không gian xung quanh bổng nhiên trở lạnh cứ thế lạnh càng thêm lạnh như là muốn đông lấy máu của hắn , theo sau đó trên người hắn cũng có vết rách , rất nhiều vết rách làm hắn đau rác không thôi, mau tuông ra cũng gì vậy mà ngưng kết lại thành băng máu , áp lực kia Nhuệ núi đè vẫn là dần dần càng trầm trọng , cả đám người xung quanh đã chạy tán loạn dù họ không bị áp lực như núi đè nhưng lại không chịu nổi cái lạnh buốt này , nếu đứng lâu thêm chút nữa có thể hay không chết cống .
“Đại hiệp , ngươi là ai ! Nhất định không phải là tiểu tử kia , tướng mạo cũng khác như vậy , phải hay không là tên đó nhờ ngươi!? Ta có thể trả ngươi gấp đôi!!” Ngũ trưởng lão đã thật sự sợ , cái này cũng quá là áp đảo đi .
“Ngươi tên gì ?” Mạc Lâm hỏi .
“Là Lăng Vô Hành , kính xin đại hiệp nghĩ lại .” Ngũ trưởng lão lời có vẻ cầu xin nói .
“Lăng Vô Hành đúng không , nhớ tên ta ….”
Lăng Vô Hành vẫn là đang cố chống cự nổi thống khổ này cầm nghe từng chữ Mạc Lâm nói , tất cả đều ổn đến khí hắn nghe được tên hắn là Mạc Lâm thì là đứng hình trong thoáng chốc , cũng vì vậy mà mà áp lực đó đẩy xuống nằm bẹp xuống đất , trên người là số máu đỏ đông cứng , không khí xung quanh là lạnh giá hoang thằng không cùng , nơi có nước xung quanh đều đã đóng băng .
Lăng Vô Hành máu đều là hộc ra từ miệng , cả người đều không thể nhúc nhích gì , nhưng là vẫn còn thở , Mạc Lâm thấy vậy đã thỏa mãn, nhưng vẫn chưa biết thực mình là tới đâu nên cũng là không vui gì , trong mắt người khác Lăng Vô Hành chính là nghe tên đã sợ hãi nhưng trong mắt Mạc Lâm thì là yếu , quá yếu rồi .
“Chủ quán .” Mạc Lâm gọi , nhưng là không nghe thấy ai phản ứng lại , hình như cũng đã chạy đi đâu mất , nhìn xung quanh cũng đã không còn ai , Mạc Lâm sau bữa ăn thì lại vận động nhẹ sản khoái vô cùng mà rời khỏi đây để mặt Lăng Vô Hành bằng bất động ở đó , nhìn hắn có thể thấy cả người đều là màu đỏ không thấy cả mặt , sàn nhà xung quanh hắn cũng đã hại xuống một bậc là đủ hiểu tên này là phải lực lớn thế nào .