“Được , ta đồng ý .” Mạc Lâm nói .
“Xem như ngươi thức thời , bản cung gọi Thảo Nữ Đế Tôn .” Nói xong nàng cũng liền hoá thành lục sắc quang mang bay thẳng tới Mạc Lâm .
“Nữ nhân, ngươi làm gì gấp như vậy !” Mạc Lâm giật mình .
Bên trong Mạc Lâm , nơi đây khá rộng lớn , phía trên là một bầu trời trắng xoá , phía dưới chính làm một mặt nước được ngưng thành từ tinh thần lực , nơi đây gọi là thức hải.
“Nơi đây nhỏ như vậy .” Thảo Nữ phàn nàn , trong mắt người nơi đây phải gọi là đã tông lớn đủ để xây một kiến trúc đủ một trăm người ở , nhưng trong mắt nàng nơi này lại nhỏ bé khó ở như vậy .
Phía xa trong tầm mắt của nàng , một quả cầu năng lượng bạch kim sắc , lại gần mới thấy quả cầu này rất to , ước trừng bán kính gần hai trăm mét , xung quanh là vô tận sắc bén chi khí như có thể cắt tất cả mọi thứ đến gần nó , không những vậy nhiệt độ cũng hạ thấp xuống không tưởng , nước ở bên dưới cũng đã đóng băng trải dài gần cây số , không gian xung quanh cũng ngưng kết lại như muốn đóng băng và phá nát sự cân bằng không gian , thứ kiềm hãm không cho bọn chúng phát tán ra xa hơn chính là một sợi xích quấn quanh chúng với mười tám cái ổ khoá xung quanh , cái ổ khoá thứ nhất dường như cũng sắp không chịu nổi sức mạnh của quả cầu này tỏa ra rồi .
“Tiểu tử , ngươi chuẩn bị tinh thần , dù có chuyện gì cũng phải cố gắn chịu đựng nếu không hậu quả có thể là cái mạng của ngươi.” Thảo Nữ nhắc nhở .
Bên ngoài , Mạc Lâm nghe được cũng không hỏi gì chỉ là chuẩn bị tinh thần cố chịu , hắn cũng đã biết một chút về thứ năng lượng trong cơ thể mình .
Bên trong , Thảo Nữ đưa một tay mình lên , không biết từ đâu ra , rất nhiều dây leo từ dưới mặt nước trồi lên quấn lấy quả cầu , những sợi dây leo cũng chịu ảnh hưởng một chút đã bị đóng băng một phần nhưng cũng chỉ một phần gia trì thêm một phần kiên cố của phong ấn .
“Ta bắt đầu mở phong ấn .”
Bên ngoài , Mạc Lâm cảm giác cơ thể bắt đầu lạnh đi , lúc đầu còn chịu được nhưng dần dần lại lạnh hơn rất nhiều , nhiệt độ không ngừng hạ xuống , trên da đã ngưng một màn băng mỏng , người run cầm cập không thôi , tưởng chừng thế là hết lại một cơn đơn đau khác xuất hiện , cảm giác như bị hàng vạn thanh đao liên tục chém vào người hắn vậy , đau không thể tả , dần dần mới thứ đã không còn cảm giác nữa mà thật sự là tác động đến vật lý , máu tươi chảy khắp người lại bị đóng thành một màng băng máu làm cả người là một màu máu không thấy mặt .
Những thứ này theo thời gian không giảm bớt mà còn mạnh hơn nữa , lúc đầu còn nhe răng, nhăn mày , nhưng giờ không la là không được , giãy giụa không thôi , Mạc Lâm là một tên có sức chịu đựng không phải dạng vừa so với người bình thường cũng phải mạnh hơn gấp mười lần nhưng cơn đau này , cũng là quá đau đi .
Mạc Lâm lúc này thật sự sắp điên rồi , hai mắt đều trợn tròng trắng , lấy hắn trung tâm môi trường xung quanh cũng đã một màu băng sương , cây cỏ xung quanh cũng đã động một tầng băng , xung quanh Mạc Lâm cây cỏ phía dưới đều đã bị cắt thành nhiều mảnh . Tưởng sắp thăng tới nơi thì một tầng lục sắc chi khí bao quanh lấy Mạc Lâm , nhiệt đồ cơ thể cũng từ từ dịu xuống đến mực Mạc Lâm có thể chịu đựng được , hắn thì ngất mất tiêu rồi , bạch kim chi khí với lục sắc chi khí cứ quanh co xung quanh như đang đấu đá nhau .
Cơ thể Mạc Lâm có chuyển biến rõ rệt , bạch kim chi khí như phá nát cơ thể hắn , còn lục sắc chi khí thì không ngừng hồi phục cơ thể hắn , cứ như vậy một vòng luân phiên không ngừng nghỉ , mỗi lần hắn hồi phục thì cơ thể hắn lại có vẻ lớn thêm một vòng rất nhỏ , dần dần không còn gầy như trước nữa mà đã đầy đặn một phần .
Thời gian cứ như vậy trôi đi , một ngày , hai ngày , ba ngày , sáu ngày trôi qua , Mạc Lâm đã từ từ mở mắt , cảm nhận một chút cơ thể thấy không còn đau gì nữa , cảm thấy rất là thư thái , sinh lực vô cùng . Cảm nhận bên trong , vô số năng lượng bạch kim sắc thuận theo cơ thể hắn mà đi chuyển, không còn quấy phá khó gần như trước nữa.
“Tiểu tử , ngươi đã tin ta ?” Thảo Nữ lời nói trong đầu Mạc Lâm phát ra .
“Thứ này tại sao lại nhẹ nhàng như vậy .” Mạc Lâm nghi hoặc .
“Đó là ngươi nghĩ , nó vẫn vậy , chỉ là cơ thể ngươi chịu đựng được nguồn năng lượng đó , cơ thể ngươi bây giờ đã đến giới hạn cần tìm một môn công pháp luyện thể nếu cần mở thêm một phong ấn nữa , phong ấn thứ hai sẽ bạo loạn hơn phong ấn thứ nhất , ngươi nên chuẩn bị .” Thảo Nữ nói .
Mạc Lâm ngồi dậy , theo bản năng muốn thử một chút , cứ thế trôi qua thêm hai ngày , trên tay Mạc Lâm bây giờ không còn những vũ khí hắn tự chế nữa mà là một bộ năm món khác cũng được tạo tác từ một loại cây , đây là trọng trầm , một loại gỗ có sức nặng rất lớn , mỗi vũ khí được loại gỗ này tạo ra cũng là một trăm ký phía trên , dây cung có nguyên liệu là một loại dây leo có vẻ rất chắc chắn . Bây giờ Mạc Lâm đã thay đổi rất nhiều , dù chỉ mười lăm tuổi nhưng đã là một mét tám cao , thân đã không còn gầy ốm như trước nữa , cơ bắp săn chắc cũng đã có , vai đã rộng lên vài phần , rất có khí thế của một nam nhân , làn da ngâm đen trước kia bây giờ đã sáng lên một tí , gương mặt cũng có chút dễ nhìn lên , mái tóc đen ngắn đã có vài sợi bạc khi được ánh mặt trời chiếu vào thì óng ánh vô cùng , trên thân hiện không có một bộ đồ nào ngoài một cái quần đã rách rưới đủ miễn cưỡng che đi nơi cần che , bạch sắc chi khí bao chùm cơ thể nếu nhìn kỹ sẽ có một ít là bạch kim sắc , theo hắn mỗi lần dùng lực tay một tiếng âm vang nhẹ truyền ra , trên tay thay phiên đổi một trong năm loại vũ khí mà diễn luyện những đừng pháp cơ bản , dù là hai mỗi bên đeo một cái tay đám ước chừng năm mươi ký , những thứ còn lại cũng trên một trăm ký mang lên người nhưng Mạc Lâm vẫn rất tự nhiên mà cầm nắm , thanh âm vang nhỏ kia chính là giai đoạn đầu của môn công pháp luyện thể hạ phẩm thượng giai thông bối tả hữu lực là tọa ra một tiếng ngân vang nhờ ép linh khí ở cánh tay mỗi khi phát lực làm uy lực vung tay mạnh lên gấp bội , tốc độ hắn diễn tập rất nhanh , mỗi mũi giáo đường kiếm đều xé gió mà ra kèm theo đó là những âm sát lực bao quanh sát thương vô cùng . Thảo Nữ Đế Tôn sau khi giúp Mạc Lâm mở phong ấn thì cũng đã mất tâm , nàng nói cần khôi phục cái gì đó .
Một bên khác , Lăng gia , ngũ trưởng lão đang ra sức tìm người đã đánh bại cháu mình nhưng vẫn không thấy gì dù chỉ là một sợi lông mấy ngày nay khiến hắn đứng ngồi không yên thực giận không thôi , ngũ trưởng lão nổi danh chính là một tên nhỏ mọn không những vậy còn rất vào che cho con cháu mình , dù là Lăng tộc trưởng biết thì cũng mắt nhắm mắt mở cho qua , dù sao chỉ cần hắn trung thành với Lăng gia là được .
“Hừ , nhóc con , ngươi là đang trốn chỗ quái quỷ nào , đừng để ta tìm được .” Ngũ trưởng lão nhăn nhó ngồi trong căn phòng của mình nói lẩm bẩm .
“Báo .” Ngay lúc này lại có hạ nhân tới báo .
Một tên hạ nhân tướng mạo bình thường hớt hơ hớt hải chạy vào lập tức quỳ xuống một hai chân nói : “bẩm trưởng lão đã tìm ra được người đó .”
“Hả , ở đâu !” Ngũ trưởng lão đứng dậy , quát hối .
“Là , là đang ở một tửu lâu kêu ra rất nhiều món ăn , nhưng khi ăn xong lại không có tiền để tính đang được giữ lại , tướng mạo hắn rất khác trước kia rất nhiều , nhưng khi hắn báo tên thì là hắn nói hắn là Mạc Lâm , một người nghi nghi ngờ ngờ hỏi hắn có phải tên Mạc Lâm hạ nhân Lăng gia đang được đồn đoán mấy ngày này không thì tên đó đã gật đầu, thuộc hạ không biết có phải thật không .” Tên hạ nhân nói .
“Mau dẫn ta đi xem .” Ngũ trưởng lão nói xong đi trước ra ngoài .