Chương 6: Bị đuổi

“Tại sao lại là màu trắng?! “ Long Nguyệt Nhi thật sự là ngạc nhiên rồi .

Mạc Lâm mở mắt ra , cảm nhận một dòng năng lượng chạy quanh cơ thể mình , cảm giác như có thể điều khiển được chúng vậy , cảm giác kỳ diệu ấy còn chưa được cảm nhận bao lâu , một con đau truyền tới làm hắn giật mình , đó là vì một số nguồn năng lượng màu trắng va nhập vào phần da Mạc Lâm , một cơn lạnh buốt truyền đến sau đó là như bị cắt thịt , cắn nuốt cảm giác khiến hắn xém tí nữa là rên một tiếng , thứ này quá nguy hiểm .

Nhận thấy sự kì lạ của Mạc Lâm , Long Nguyệt Nhi hỏi :” làm sao ?”

“Thứ này rất đau như muốn xé ta ra thành nhiều mảnh mà cắn nuốt vậy , làm sao ta hấp thu được nó ?” Mạc Lâm nói , lúc này linh khí màu trắng đôi khi cũng va chạm vào Mạc Lâm khiến hắn đau chết không thôi .

“Hừ ! ngươi là lừa ta .” Long Nguyệt Nhi tức giận , nghĩ là tên này lừa nàng , hoàng kim chi khí phóng thích đẩy Mạc Lâm té khỏi ghế bay thẳng vào vách phòng làm Mạc Lâm chật vật không thôi , năng lượng kia cũng bị thổi bay đi .

“Hừ ! tốn công ta đặc niềm tin ở ngươi , xem như đây là quà gặp mặt , ngươi có thể đi rồi .” Long Nguyệt Nhi xua tay đuổi đi .

“Long đại nhân , ta , ta là nói thật , người phải tin ta .” Mạc Lâm chật vật bò dậy nói .

“Im lặng , xem như ngươi có tư chất tu luyện , ngươi xem như thích luyện võ đây là hạ phẩm thượng giai : thông bối tả hữu lực . Võ học này có chín tầng , mỗi tầng ngưng cho ngươi một tiếng ngân vang mỗi khi dùng lực tay giúp gia tăng uy lực cho tay của ngươi , luyện đại thành sẽ cho ngươi dư sức hạ tên kia trong tức khắc , được rồi , giờ ngươi có thể đi .” Long Nguyệt Nhi phủi tay nói , mỗi cử chỉ của nàng đều rất tinh tế .

“Long đại nhân , ta không thể theo ngươi ?” Mạc Lâm vội hỏi .

“Làm sao , ngươi muốn theo ta ?” Long Nguyệt Nhi ngạc nhiên sau đó nghĩ nghĩ cái gì đó rồi hỏi tiếp “ngươi thấy ta thế nào ?”

“Rất đẹp !” Mạc Lâm không thèm suy nghĩ gì vội nói ,sau đó hắn liền hối hận , một quyền đã đánh văng hắn ra khỏi phòng , ngực đau nhức không thôi .

“Biến cho ta .” Long Nguyệt Nhi mặt tỏa sát khí nói , này là nàng đã cục kì nhẹ tay nếu không dù là mười cái Mạc Lâm xem nàng có một đấm bạo sát . Nói xong câu đó Long Nguyệt Nhi cũng đóng cửa phòng lại để mặt còn ngơ ngác bên ngoài .

Trong phòng , Long Nguyệt Nhi vẫn ngồi ở nơi đó , nhưng đối diện nàng lại có thêm một người , người này toàn thân kín đáo không chừa một chỗ hở nào , nhìn vóc dáng là một người trưởng thành cao lớn có trên một mét tám chiều cao , vai rộng , trạng thái đang quỳ một chân xuống hết sức là cung kính nói :

“Tiểu thư , người vì sao lại giúp hắn thức tỉnh linh khí ?”

Nhìn lấy tên cao lớn này khom người hành lễ , nàng ứng dung nói :

“Ngươi biết tới âm sát chi thể ?”

Tên chùm kín người ngạc nhiên nói :

“Thần biết , một trong những sát lục chi thể , âm sát chi thể đứng hàng thứ khá cao trong đó , nhưng vẫn thua xa của người cái thể chất kia , nghe nói sát lục chi thể có thể cảm nhận sát lục chi thể , không lẽ , ý người là nói , hắn có âm sát thể ? Đó không phải thường xuất hiện ở nữ nhân sao ?”

“Ta cũng là có ý nghĩ này , nhưng có vẻ ta nhầm , âm sát chi khí làm sao lại xuất hiện bạch sắc chi khí , không phải nó nên như nữ nhân kia sao , nhưng ánh mắt kia cũng làm cho ta hiếu kì.” Long Nguyệt Nhi nhớ lại nói .

“Bỏ qua đi , tình báo thế nào ?” Long Nguyệt Nhi hỏi.

“Vâng , như người nói , bọn chúng cũng đã tới , chẳng qua là đang ẩn nấp ở đâu đó chờ thời cơ .” Người chùm kín người nói .

“Hừ , đã đánh hơi được , dám sát hành tung bọn chúng , thứ này chúng ta không có được thì cũng không để cho bọn chúng có được .” Long Nguyệt Nhi ra lệnh .

“Thần hiểu .” Tên chùm kín người nói một tiếng sau đó trong gian phòng trống rỗng lại xuất hiện giao động , một vết nứt không gian hiện ra , không gian dao động dữ dội , bên trong vết nứt chỉ là một màu đen u tối không chứa bất cứ thứ gì , im lặng và tĩnh mịch , tên che kín người bước vào , vết nứt khép lại , không gian dao động cũng từ từ trở nên dịu xuống .

Thiếu nữ thấy một màn , cũng không trầm trồ gì , có vẻ trong mắt nàng đây là điều bình thường , sau đó , nàng cũng trên giường khoanh chân lại ở trong tư thế đả toạ nhắm mắt lại , không lâu sao hoàng kim chi khí cũng đã xuất hiện cùng quanh người nàng , chưa hết , lần này lại có một dòng năng lượng màu đỏ bám quanh hoàng kim linh khí xuất hiện , màu đỏ này như là được ngưng từ rất nhiều sát khí mà thành , không gian cũng vì đó mà trở nên u ám nặng mùi máu tanh .

Một bên khác , Mạc Lâm vẫn là không tại sao mình lại bị đánh , không phải nàng rất đẹp sao ? Hắn cứ nghi hoặc mà từ từ bước về nơi ở của mình , lâu lâu trên ngực lại chuyền ra một chút đau , trên tay lại cầm một cuốn sách bìa ngoài mang tên thông bối tả hữu lực công , hắn vừa đi vừa đọc thứ này , cảm giác thấy chân trời mới đều có , hắn đọc rất nhanh , như kiểu lướt qua vậy , mỗi lần qua một trang mới hai mắt hắn lại sáng hơn một chút , sau khi lướt qua trang cuối cùng Mạc Lâm đã không chịu được sự hứng thú của mình về cái công pháp này rồi.

Chạy nhanh về nơi mình thường ở , dường như quên luôn sự kiện khi nãy , bây giờ trong đầu hắn chỉ nghĩ tới thứ hắn xem thần công này muốn thử ngay tức khắc .

Một tiếng sau , bây giờ trời đã tối , Mạc Lâm gương mặt bây giờ không còn hí hửng mà là thật sự trầm tư , thứ này hắn không thể luyện được , cần học thứ này cần dẫn động linh khí vào trong hai cánh tay tạo ra tiếng vang đẩy đẩy lực tay đi làm cho có uy lực hơn , điều hắn lo hiện tại là không thể dẫn động linh khí vào người , hắn đã thử bao nhiêu lần nhưng vẫn không thành , linh khí này chỉ cần tiến tới da Mạc Lâm đã làm hắn đau nghiến răng đừng nói chi là nhập vào trận trong thịt , xương . Trên da cũng đã thật sự có một vài đường cắt , máu cũng đã chảy một ít xuống , thứ này cũng đã còn là cảm giác nữa mà thực sự là có tác động vật lý rồi .

Vũ khí hắn tự chế cũng đã không còn cảm giác nặng , thật sự là rất nhẹ rồi , ngay lúc còn đang trầm ngâm thì có một giọng nói nữ tử phát ra từ phía sau :

“Ai giúp ngươi thức tỉnh linh khí ?”

Mạc Lâm giật mình , thanh giáo nắm trên tay quay ra sau như một phản xạ đâm ra , hư không không có gì , hắn la lên :

“Ai !?”