Chương 5: Linh khí

“Long đại nhân ,sao người lại tìm ta ?” Đi theo Long Nguyệt Nhi , Mạc Lâm lại nhớ ra gì đó hỏi .

“Người hỏi nhiều như vậy làm gì , cứ im lặng và theo ta .” Long Nguyệt Nhi nói .

Hai người cứ như thế đi qua một khu chợ lớn sau đó Lại tới một quán trọ , quán trọ này khá là sang trọng , đi vào trong, Mạc Lâm cũng không bận tâm gì cũng quanh chỉ là một mực nhìn Long Nguyệt Nhi và đi theo theo nàng , trong đầu hắn , có cái gì đẹp hơn nàng chứ .

Theo Long Nguyệt Nhi đi vào một căn phòng , nơi này mọi phụ kiên thiết yếu đều có trong đây , khá là sang trọng gian phòng , ở giữa còn trang khí một cái giường lớn đủ cho hai người nằm làm Mạc Lâm có một ít suy nghĩ không hay nhưng dù sao cũng chỉ một ít .

“Lấy cái ghề ngồi đi .” Long Nguyệt Nhi nói .

Nghe vậy , Mạc Lâm cũng lấy một cái ghế ở gần đó ngồi xuống , nàng thì ngồi trên giường lớn , khen lụa vén trên mặt cũng đã lấy xuống khiến Mạc Lâm nhìn phải cũng phải thất thần vài giây .

“Ngươi thích luyện võ ?” Long Nguyệt Nhi hỏi.

“Vâng .” Mạc Lâm nói .

“Vậy ngươi biết được bao nhiêu về thứ này .” Long Nguyệt Nhi hỏi tiếp .

“Ta chỉ biết , có năm phương hướng luyện võ là kiếm tu , đao tu , quyền tu , cung tu và thương tu , chăm chỉ luyện sẽ đạt được ba thành thành tụ là võ sư , đại võ sư và võ tông , mỗi cảnh giới đều chia làm sơ , trung , hậu kỳ cấp bậc để được võ sư cần phải là người kiêng trì trong kiêng trì mới có thể đạt được , càng tiến thêm một càng thêm khao khăn , nghe nói những người đạt thành tựu cao nhất võ tông hậu kỳ thì chỉ có ở ba người tông chủ đứng đầu Thiên Thành trấn.” Mạc Lâm suy nghĩ nói .

“Ếch ngồi đấy giếng .” Long Nguyệt Nhi khinh thường nói , nhưng giọng nàng phát ra nghe rất vui tai.

“Tiểu nhân không hiểu .”

“Hừ , ngươi sống cả đời ở đây rất phí nha , ta cho ngươi biết thế giới này rộng lớn ra sao .” Long Nguyệt Nhi nói tiếp : “ Nơi đây gọi là Hồn Thần đại lục , nơi ngươi sống chỉ là cái rìa của nó , người các ngươi gọi bọn ta là thần tộc vì bọn ta có thứ này .” Lời nói vừa dứt , trên bàn tay phải nàng một dòng hoàng kim chi khí phát sáng , một quả cầu hoàng kim được ngưng tụ từ linh khí mà thành .

“Đây là linh khí , những ai có linh khí này sẽ có thể thành thần không còn mắt kẹt trăm năm tuổi thọ nhân loại bình thường nữa .”

Long Nguyệt Nhi nói .

“Long đại nhân , vậy làm sao có được linh khí ?” Mạc Lâm hai mắt đều sáng như sao hỏi .

“Ngươi sao ? Đương nhiên có thể , nhưng ngươi nói cho ta biết ngươi muốn linh khí để làm gì ?” Long Nguyệt Nhi nhìn thật sâu vào mắt Mạc Lâm hỏi .

“Ta… ta … thưa Long đại nhân , ta từ nhỏ đã rất hứng thú luyện võ , dần dần ta lại có ước mơ muốn trở thành đệ nhất võ sư để không có ai ăn hiếp được ta .” Mạc Lâm nói

“Đệ nhất võ sư? , ngươi cũng thật đơn giản , nhưng có vẻ sẽ hơi lâu , đi trên con đường ngươi mới bước một đó của ngươi trước đó cũng có vài người đã thành công và được xưng là đế , ngươi có tự tin ? .” Long Nguyệt Nhi hỏi.

“Đế ? Rất lợi hại sao ?” Mạc Lâm hỏi .

“Đương nhiên , cả thiên cũng không làm gì được bọn hắn .” Long Nguyệt Nhi nói .

Nghe tới đây ánh mắt Mạc Lâm đều sáng bèn nói :

“Vậy làm sao có được linh khí ?”

“Linh khí mười người mới có một có khả năng thức tỉnh , mà thức tỉnh thì phải có một thứ , đó là hắc linh thạch , thứ này có rất nhiều nhưng ở nơi rìa này chắc chỉ có một hai cái cũng là kỳ tích đi , linh khí ngươi thức tỉnh cũng được chia làm nhiều loại , yếu nhất là bạch sắc chi khí , tiếp sau đó là hoàng sắc chi khí , tử sắc chi khí , hắc sắc chi khí cuối cùng xích sắc chi khí , có một số trường hợp đặc biệt vượt qua xích sắc chi khí ví dụ như hoàng kim chi khí của ta , ngươi biết ngoài màu sắc ra khác biệt giữa bọn chúng là gì không ?” Long Nguyệt Nhi hỏi .

“Không biết .” Mạc Lâm gãi gãi đầu nói .

“Thứ nhất là tốc độ hấp thu linh khí của bọn chúng là khác nhau , như hoàng sắc chi khí hấp thu thiên địa linh khí gấp mười lần bạch sắc chi khí , thứ hai là những thứ ngươi huy động vẫn có hiểu quả gấp mười lần nếu so hoàng sắc với bạch sắc .” Long Nguyệt Nhi nói .

“Vậy Long đại nhân , người không phải là rất trâu bò sao ?” Mạc Lâm hỏi .

“Ta đương nhiên trâu bò , sao , ngươi còn muốn hỏi gì ?” Long Nguyệt Nhi hếch cầm nói trông đáng yêu vô cùng .

“Vậy thứ mà tên trung niên kia phóng ra là gì , đó có phải linh khí ?” Mạc Lâm nhớ lại chuyện kia, cảm giác áp bách đó làm hắn nhớ mãi hỏi .

“Hừ , chỉ là hấp thu một chút thiên địa chi khí mà phóng ra ngoài , các ngươi gọi đó là tông sư , mà thứ hắn hấp thu chính là linh khí nhưng chỉ là không màu chi khí yếu hơn cả bạch sắc linh khí , trong mắt ta thật chả ra làm sao .” Long Nguyệt Nhi lại khinh bỉ nói.

“Được rồi ta bắt đầu cho ngươi thức tỉnh linh khí , sẽ đau đớn một chút , ngươi cũng nên chuẩn bị .” Long Nguyệt Nhi nói , đồng thời cũng lấy ra một viên hình thù kì lạ màu đen viên đá , đây là hắc linh thạch .

“Ta chỉ mới võ sư sơ kỳ , ổn chứ ?” Mạc Lâm hỏi .

“Chỉ là cảnh giới các ngươi đặc ra Cho việc rèn luyện thể chất , chỉ cần chịu đau là được, được rồi , ngồi im đó .” Long Nguyệt Nhi nói .

Mạc Lâm ngồi im , Long Nguyệt Nhi thì đang cầm trên tay mình hắc linh thạch , để nó lơ lửng trên đầu Mạc Lâm . Theo nàng lẩm bẩm thứ gì đó sau khi kết thúc , hắc thạch tan ra thành những hạt bụi sau đó thắm vào trong từng lớp da Mạc Lâm, lúc này Mạc Lâm cũng đã bắt đầu cảm thấy làn da đã có chút đau rát , tiếp sau đó là tường cơ nhức nhói đi vào từng lớp thịt đến tận xương tủy , Mạc Lâm cắn răng cảm giác khó chịu không thể tả .

Nhìn thấy Mạc Lâm đau đớn , Long Nguyệt Nhi giật mình , làm gì đau như vậy , đau đớn nàng nói chỉ là giỡn , không lẽ là do thể chất đó , không biết sẽ cho hắn linh khí loại gì .

Một thời gian trôi qua , ước tính là khoảng hơn hai mươi phút , lúc này cơn đau mà Mạc Lâm gánh phải đã giảm đi , tên này cũng thật là lì , đau nhứt như vậy mà vẫn không kêu lên một tiếng nào , chỉ là một cái nhăng mày cắn răng mà chịu đựng , bây giờ đã có kết quả , những hạt linh khí đầu tiên đã tiến tới Mạc Lâm nhưng làm Long Nguyệt Nhi ngạc nhiên là tại sao lại là màu trắng ?