Chương 3: Sáu tuổi hài tử
Thời gian thấm thoát qua,tính từ lúc xuyên qua cũng đã gần sáu năm
Dương Vũ dần dần hiểu rõ đây là thế giới {Đấu La Đại Lục} nghìn năm sau Đường Tam cùng vợ bạn bè trở thành Thần ,tiếp quản Thần Giới.
Nơi đây cũng không như mọi thế giới khác phép thuật ,tu tiên ,kị sĩ ,..
Nơi đây chỉ có duy nhất một thứ gọi là Võ Hồn.Võ hồn chia làm ba loại:
"Khí võ hồn,thú võ hồn và thực vật võ hồn"
Tuy thế giới này là giành cho võ hồn nhưng có rất nhiều người không giác tỉnh được võ hồn ( hoặc là giác tỉnh nhưng không có khả năng chiến đấu ) sẽ không trở thành hồn sư.
Khi thức tỉnh võ hồn ,hồn lực sẽ có từ cấp một tới cấp mười .
Đặc biệt khi mới giác tỉnh võ hồn đạt mười cấp gọi là "Tiên Thiên Mãn Hồn Lực" thu được võ hồn đẳng cấp càng cao thì hồn lực càng cao.
Đấu La Đại Lục phân chia : Từ cấp 1 đến cấp 10 gọi là hồn sĩ,11 đến 20 là hồ sư.
Cứ mười cái lại đổi một cái danh xưng khác nhau.
Cấp 21đến 30 gọi là Đại Hồn Sư, cấp 31 đến 40 gọi là Hồn Tôn, 41 đến 50 gọi là Hồn Tông, 51 đến 60 gọi là Hồn Vương ,tiếp đó là Hồn Đế, Hồn Thánh, Hồn Đấu La, và khi đạt đến 90 cấp sẽ là Phong Hào Đấu La trở thành cường giả thực thụ.
Ba Dương Vũ là một cái Hồn Thánh võ hồn là Băng Sương Kiếm ,hồn lực cấp 75
Còn mẹ cậu Lư Yến là một cái Hồn Đế võ hồn là Ngân Lam Thảo ,hồn lực cấp 69.
Cha mẹ cậu cũng là một hồn sư cườn đại nên Dương Vũ biết kĩ về thế giới này.
Đây là một thế giới của kẻ mạnh làm vua,kẻ yếu thì bị chà đạp không khác gì so với thế giới cũ.
Sống sáu năm trong cái hình dáng hài tự , Dương Vũ cũng không có làm gì đặc biệt cứ như một đứa trẻ bình thường,ăn rồi ngủ.
Lâu lâu lại cùng cha giảng giải về thế giới Võ Hồn này.
Dương Vũ dần dần hoà nhập với cuộc sống trong thế giới này, cậu muốn quên hết những suy nghĩ kiếp trước ,cậu muốn bắt đầu cuộc sống riêng của chính mình.
"Còn hai tháng nữa là đến thời gian ta tròn sáu tuổi, ta có thể giác tỉnh võ hồn,trở thành hồn sư mạnh mẽ"
Dương Vũ tự nhẫm chờ đợi thời gian trôi qua.
Đây là một buổi sáng như bảo ngày, bầu trời xanh tươi đẹp,Dương Vũ mở mắt cậu nhanh chóng đánh răng,rửa mặt ,vệ sinh cá nhân rồi đi đến chỗ cha mẹ.
"Chào buổi sáng cha mẹ,hôm nay ăn gì đây"
"Dương Vũ Chào con trai,hôm nay mẹ làm cơm cá,đợi tẹo mẹ rọn ra cho con"Lư Yến giọng nói êm tai.
"Mà con có biết hôm nay là ngày gì không?"Lư Yến đột nhiên nói.
"Con trai tuổi trẻ ham chơi, chắc nó quên hôm nay là ngày gì rồi" Dương Lăng chen vào Lư Yến
Dương Vũ bĩu môi tưởng con quên sao ?
"Hừ sao con quên được ,hôm nay là con sáu tuổi.Ba có thể thức tỉnh cho con được không?"
"Tiểu quủy này mà nhớ rõ ,ông trời mọc đằng Tây rồi " Dương Lăng nói xấu Dương Vũ
"Thôi đi vào phòng luyện tập ,cha giúp con thức tỉnh võ hồn".Dương Lăng nghiêm túc .