Khi tia Lôi trùng thứ ba chuẩn bị đánh xuống, Triệu Ngân đã hoàn toàn hôn mê. Lần này lành ít dữ nhiều. Mục Chân Tà nhướng người xuất hiện cạnh Triệu Ngân lắp bắp kinh hãi:
" Độ kiếp trúc cơ sao lại dẫn đến tâm ma cùng ngũ kiếp oanh tạc"
Nội tâm lão đang bồn chồn không nên biết hành sự như nào cho đúng, nếu Mục Chân Tà ra tay đánh tan Lôi Trùng kiếp thì với đạo hạnh của mình, lão và Triệu Ngân phải gặp thiên kiếp còn đang sợ hơn nhiều lúc đó không những Triệu Ngân mà ngay cả Vô Hồn điện đều bị đánh sập, thế nhưng không làm gì rất có thể hắn phải chết. Đang suy tư không biết phải làm sao thì Lôi Kiếp đã đánh xuống với tốc độ khó tin. Mục Chân Tà biến sắc không kịp nghĩ nhiều định phất tay đánh tan Lôi Trùng, thế nhưng tia lôi lực này như có linh trực tiếp xuyên qua tay lão oanh động đến Triệu Ngân.
" lần này, phải xem kiếp số của ngươi" Mục Chân Tà thở dài, khuôn mặt đầy lo lắng.
Triệu Ngân bất động, tia lôi trùng thứ ba như len lỏi vào từng nơi trong tâm thức hắn, rồi mạnh mẽ hướng thức hải mà tiến đến. Nếu tia Lôi lực tới nơi chắc chắn Triệu Ngân hình thân câu diệt, nhẹ thì trở nên ngu ngốc, nặng thì lập tức mất mạng, Âm dương nhãn như có như không động đậy, rồi chuyển động liên hồi như phấn khích lắm. Ngay lập tức lôi kiếp bị hút vào mắt trái. Âm dương nhãn như một sơn động không đáy màu trắng đen mạnh mẽ áp đi Lôi trùng thứ ba. Bên ngoài Mục Chân Tà cùng tam đại sư huynh đang chăm chú nhìn vào Triệu Ngân,
" sư tôn, tiểu sư đệ hắn " Đoàn Thần không nhịn được lên tiếng hỏi
Mục Chân Tà lắc đầu
" việc còn lại phải xem chính bản thân nó thôi"
- Hai giờ sau, Mục Chân Tà kiểm tra tình hình Triệu Ngân. Thấy không có vấn đề gì xảy ra thì rất ngạc nhiên không biết đạo lôi kiếp kia đã đi đâu . Hắn vẫn hôn mê nhưng nhìn chung có vẻ mọi việc đã ổn. Mục Chân Tà phất phất tay ý bảo mang Triệu Ngân về động phủ nghỉ ngơi.
Một tuần, hai tuần cứ thế trôi qua. Triệu Ngân vẫn hôn mê bất tỉnh chưa có dấu hiệu tỉnh lại. Vương Thiên Nhất cứ cách hai hôm lại mang thức ăn đến cho hắn, thâm tâm thầm cầu nguyện cho Triệu Ngân mau tỉnh.
Trong cơn mê lần nữa Triệu Ngân lại tiến đến không gian bí ẩn lần trước, nhưng lần trở lại này bản thân hắn cảm thấy cơ thể đã có biến hóa nhất định, trung tâm đặt cuốn sách không còn bài xích mà thay vào đó là mời gọi, theo bản năng Triệu Ngân nhẹ nhàng tiến đến đưa tay đặt vào cuốn sách, bỗng hàn quang lóe lên cực thịnh trên sách từ từ xuất hiện hai chứ Càn Thư. Âm dương nhãn như thông với Càn thư lập tức hút vào trong mắt trái. Một màn vừa rồi làm hắn ngây ngốc.
" sách, sách đâu"
Còn chưa để Triệu Ngân tỉnh mộng, vô vàn thông tin từ mắt trái dung hợp chuyển thẳng vào thức hải của hắn. Công pháp tu luyện, luyện đan, luyện khí, phong ấn, pháp trận lần lượt xuất hiện trong đầu. Mừng như điên mà hét loạn lên:
" nhân họa đắc phúc, haha"
Trở về với thực tại, Triệu Ngân chầm chậm ngồi dậy, trước tiên kiểm tra thân thể. Thấy không có vấn đề gì liền tỏa ra thần thức, phát hiện đã tấn cấp hắn cười ngây ngốc. Lần này quá hung hiểm, hôn mê nhận thức không rõ ràng mãi đến khi trôi vào không gian thần bí kia mới tỉnh lại. Nhân họa đắc phúc, họa không chết phúc vô lai. Cười thật tươi Triệu Ngân đứng bật dậy, bụng kêu ọt ọt, hắn đưa tay vỗ vỗ lên bụng, cảm giác đói cồn cào. Nhìn đống đồ ăn trên bàn mà Vương Thiên Nhất hay mang đến hắn liền lao vào ăn như hổ đói.
Ăn xong, Triệu Ngân vội đọc ngay công pháp được ghi trong * Càn Thư * , hơn ai hết hắn biết rõ âm dương nhãn tuyệt đối là bảo vật, mà đồ vật trong đó hiển nhiên không phải phàm phẩm.
" Âm dương quyết ư" nhớ đến hai màu trắng đen mà mình nhìn được bằng mắt trái, Triệu Ngân đã sơ lược hiểu rõ về công năng của nó. Giống như luồng khí lạnh đã đánh Hạ Bất Hùng, hắn có thể mượn âm dương nhãn thi triển âm dương độn tác động đến cân bằng kẻ khác. Còn âm dương quyết lại là công pháp tu luyện âm dương độn đến hoàn mĩ, không tu luyện linh lực thế nhưng uy lực lại vô cùng khủng bố. Thế lại vừa đúng lúc Triệu Ngân có thể tu luyện âm dương quyết vừa tu luyện linh hồn bằng Lục Tâm phế, một đích hai kết quả. Vạch được con đường nên đi, Triệu Ngân lại tiếp túc tìm hiểu công pháp.
" âm dương hình thành sơ khai, bước đầu cần đến nơi cực âm luyện đến tiểu thành, rồi lại đến chí dương mượn lực âm khí trong cơ thể để điều hòa dương khí đến khi cân bằng. Mọi bước đi đều phải cẩn trọng nếu có sai sót có thể lập tức mất mạng. Khi âm lực đến tiểu thành chỉ có thời hạn một tháng để nâng cấp dương lực. Nếu không sẽ tạo thành thương tổn rất khó giải trừ. Triệu Ngân hít một ngụm trọc khí:
" quá khó"
Tiến đến giường, Triệu Ngân nằm lên mà bắt đầu suy nghĩ,
" mình xuất thân đã là đệ tử truyền thừa, mức độ cọ sát đồng lứa hoàn toàn không có, đâu đâu cũng gặp tu sĩ cấp cao, có lẽ nên hạ sơn một chuyến đi tìm cực âm và chí dương, tu luyện âm dương quyết trước, trên đường đi sẽ học thêm luyện đan và pháp trận" nghĩ liền làm. Chỉnh sửa đạo bào hắn tiến đến động phủ Mục Chân Tà.
Xa xa thấy Mục Chân Tà đang uống rượu ngâm thơ. Triệu Ngân lên tiếng
" đệ tử bái kiến sư tôn" cung kính chắp tay.
Mục Chân Tà ngước mắt lên nhìn rồi gật gật đầu. Triệu Ngân ngồi xuống dưới ghế rồi nói:
" sư tôn, lần này nhân họa đắc phúc, đệ tử may mắn Trúc cơ thành công, hôm nay xin sư tôn được phép xuất sơn ra ngoài rèn luyện một khoảng thời gian"
Mục Chân Tà nghe rồi nhẩm nhẩm tính, trong thâm tâm lão biết, thiên tài như viên ngọc thô cần ma luyện mới trở nên quí giá. Triệu Ngân tuy không thể tu luyện linh lực nhưng về phương diện linh hồn hắn chính là thiên tài. Còn nhỏ nhưng tính tình trầm ổn, biết suy tính. Mục Chân Tà ôn tồn
" ngươi đã Trúc Cơ cũng có được ít bản lĩnh bảo vệ bản thân, trước hết ngao du nơi phàm nhân tìm cho mình hướng đi, mười năm sau dù thế nào cũng phải trở về tham gia Kim Hội giữa các điện"
" ngoài giới chỉ Đoàn Thần cho ngươi, hiện tại chỉ có phi kiếm lần trước là tiên vật, tôn chỉ của Vô Hồn điện chúng ta luôn coi thường pháp bảo thế nên ngươi phải tự tìm cho riêng mình" nói đến đây như hơi thẹn, khuôn mặt đỏ lên, lão hắng giọng:
" để phòng thân, vi sư cho ngươi ba tấm bùa hộ thân bao gồm phi hành chú, hỏa sư hống và thủy lưu phù, tất cả đều là phù bảo cấp cao, hai tấm hỏa hệ và thủy hệ kia có thể đánh ra một kích toàn lực của tu sĩ nguyên anh hậu kì, còn lại tất cả chỉ dựa vào ngươi"
" đi đi, tu tiên là cá bơi ngược dòng, có gặp bất kì chuyện gì thì hãy nhớ luôn có một nơi đợi ngươi trở về" Mục Chân Tà phất phất tay.
Triệu Ngân hành lễ bái biệt Mục Chân Tà, thâm tâm sớm đã xem Vô Hồn điện là nhà, tình cảm huynh đệ, thầy trò hắn đã sớm ghi tạc trong lòng. Ghé đến từ biệt tam vị sư huynh, Vương Thiên Nhất bù loa không muốn tiễn biệt, có Triệu Ngân trên núi hắn rất vui vẻ, giờ xa nhau không khỏi có chút buồn bực.
Hôm ấy, có một thân ảnh rời tông, bắt đầu cuộc sống mới.