Chương 51: 1 Vạn Vị Tông Sư!!!

Ở một bên Bạch Kim Nguyệt cũng cười mỉm không nói, hiển nhiên tin tức như vậy, nàng cũng điều tra được một đống lớn, Sở Thiên Kỳ gặp đây, cũng cảm thán không thôi, đúng không hổ danh là Đại Gia Tộc a, từ nơi này cách Thanh Diệp Thị chính là hơn 2000 km đấy, lại cách qua 3 cái thành thị lớn, vậy mà bọn họ vẫn có thể vươn tay tới để dò xét thân phận của hắn, đầy đủ tới như vậy.

Nhưng tuy hắn cảm thán là vậy, Sở Thiên Kỳ vẫn không thích có người điều tra về mình, thử hỏi có ai thích bị người khác tra xét như vậy đâu?.

Sở Thiên Kỳ đột nhiên thu liễm lại nụ cười, khuôn mặt lạnh lùng tới cực điểm, ánh mắt sắc bén như dao nhìn chằm chằm vào Bạch Kim Nguyệt, nhiệt độ không khí trong phòng đột ngột giảm xuống, lạnh lùng nói:

"Nguyệt tỷ! đệ biết có câu nói 'biết người biết ta, trăm trận trăm thắng' nên trước khi làm một việc gì đó, thì phải tra xét đối tượng rõ ràng, điều này đệ hiểu được, nhưng riêng bản thân đệ không thích có người điều tra về mình như vậy đâu!!".

"Đã biết! làm gì hung dữ với tỷ tỷ như vậy nha~!" Bạch Kim Nguyệt gặp hắn phản ứng kịch liệt như vậy thì biết hắn thật sự động nộ, nên thoáng làm nũng một câu, tỏ ý đã biết, dù sao nàng thật sự cũng không có ý định gì khác, sau đó dí dởm giải thích với hắn một chút, nói: "Tỷ điều tra như vậy cũng không phải mang theo ác ý gì cả, mà là theo thói quen làm việc thôi, hơn nữa lần điều tra này tỷ hoàn toàn là mang theo thiện ý đấy nha, nói không chừng chút nữa đệ sẽ phải cảm ơn tỷ tỷ đâu?".

!!!

Không đợi Sở Thiên Kỳ trả lời thì âm thanh điện thoại trong quần hắn reo lên, Sở Thiên Kỳ lấy điện thoại nghe, đầu bên kia thấy kết nối thành công thì một đạo âm thanh thanh thúy linh động tràn ngập hoảng sợ vang lên,vừa khóc thút thít vừa nói:

"Ca ca, ngươi đang ở đâu nha?! bên ngoài nhà của chúng ta đến 2 cái người quái dị, bọn họ muốn bắt chúng ta đi với họ, muội và mẫu thân không nghe theo, sau đó mẫu thân kêu muội vào nhà tránh một chút, không lâu sau thì bên ngoài truyền đến tiếng động rất lớn! muội còn nghe thấy tiếng quát cùng tiếng cười rất đáng sợ của họ...ca ca! ca ca!! muội sẽ chết sao? ca ca!!! ngươi đang ở đâu!! ngươi mau về đi!.hức........!". Nói tới đây thì nàng đã không nhịn được mà khóc lên nức nở, nghe thấy mà khiến người đau lòng không thôi.

Đạo thanh âm này, Sở Thiên Kỳ rất quen thuộc, bởi vì nàng không phải là ai khác, mà chính là người muội muội song sinh của hắn, Sở Thiên Tuyết, bình thường cô gái nhỏ này mặc dù bề ngoài khiếp nhược, sở sở động lòng người, nhưng khi đụng đến người thân thì tính tình rất quật cường, ở chung lâu như vậy, số lần thấy nàng khóc đếm trên đầu người tay, lần này vậy mà khóc đến thương tâm như vậy đủ biết nàng sợ hãi đến chừng nào.

Sở Thiên Kỳ nghe giọng điệu thương tâm của nàng, mặc dù tâm tình phẫn nộ đã lên đến đinh điểm, nhưng vẫn cố dùng tinh thần lực khủng bố của mình mạnh mẽ trấn áp lửa giận trong lòng xuống, sau đó vội vàng trấn an nàng, thanh âm ôn nhu đến cực hạn nói: "Tuyết Nhi!! ngoan! đừng khóc, không có chuyện gì cả, muội và mẫu thân sẽ rất an toàn! ngoan! đừng khóc!! nhé! nếu không ca ca sẽ rất đau lòng!".

"Hức...! Vâng ca ca, muội rất nghe lời, muội không khóc!!". Sở Thiên Tuyết nghe giọng nói ấm áp quen thuộc của Sở Thiên Kỳ bên tai mình, thì như ăn một viên định thần dược vậy, rất ngoan ngoãn đáp lại.

"Tuyết Nhi! ta sẽ tắt máy một chút! yên tâm! sẽ không có chuyện gì hết! một hồi nữa mọi chuyện sẽ qua, sẽ không có ai chết cả!!".

"Vâng! ca...ca..muội chờ ca ca về!!".

"Ừm ngoan lắm! khi nào về ta sẽ mua quà cho muội!!". Sau khi cúp máy, nụ cười và thái độ ấm ấp ban nãy của Sở Thiên Kỳ đột nhiên bị thay bằng một sự lãnh lẽo đến tận xương tủy.

Ngay cả Bạch Kim Nguyệt có Tiên Thiên Chân Khí dày dặc hộ thể cũng cảm giác được sự băng lãnh ngột ngạt này, mà điều đáng sợ là Sở Thiên Kỳ cũng không có bộc phát một chút khí tức tu vi nào cả, thứ này đơn giản chỉ là một loại vô hình khí thế mà thôi, nó đại biểu lửa giận của một vị thượng vị giả đối với sự khiêu khích của con kiến hôi.

Đây là một loại khí thế áp chế của tầng thứ sinh mệnh cao đối với sinh vật thấp bé yếu ớt, giống như uy áp từ sâu trong huyết mạch vậy.

Không biểu lộ tu vi, đương nhiên là do Sở Thiên Kỳ sợ mình hơi không cẩn thận nghiền chết Trịnh Liệt Nhật, gây nên ném chuột vỡ bình, dù sao hắn cũng không dám đặt cược tính mệnh của mẫu thân cùng muội của mình, hắn nhìn chằm chằm vào Trịnh Liệt Nhật, lạnh lùng nói:

"Không phải nói Võ Giả sẽ không xuất thủ đối với người bình thường sao?".

Nghe Sở Thiên Kỳ nói câu này, Trịnh Liệt Nhật liền biết kế hoạch của hắn đã hoàn thành gần 9 thành rồi, hắn nhún vai biểu lộ rất đắc ý nói:

"Tất nhiên! nhưng mẫu thân người cũng không phải người bình thường! chắc hẳn ngươi cũng phát giác ra được rồi đi! nàng là muội muội của đương nhiệm Sở Gia Gia Chủ, con gái của Lão Gia Chủ Sở Gia, một trong Thập Đại Gia Tộc ở Nguyên Long thành này, hơn 20 năm trước nàng chính là Thiên Tài Võ Đạo đấy, bất kể là mỹ mạo hay thiên phú đều được xếp vào hàng bậc nhất lúc ấy a! đáng tiếc năm 18 tuổi nàng được gả vào Trác Gia, sau đó tự ý trốn đi, biệt tâm biệt tích!".

"Vậy muội muội của ta thì sao? nàng là người bình thường! ngươi không sợ Võ Minh truy tội xuống sao? hay nói Trịnh Gia các ngươi gánh được cái tội này sao?".

"Muội muội của ngươi đương nhiên ta sẽ không để Võ Giả đụng vào, sai một ít côn đồ đến bắt là được rồi, võ giả đối võ giả, người thường đối người thường, đây chỉ được xem như bắt cóc thôi, mà ta quan hệ rộng rãi nên chút chuyện nhỏ này, chỉ là chút lòng thành! À ta phải nhắc nhở ngươi một chút, bọn côn đồ đó cũng không phải người tốt lành gì, nên nhanh chóng đồng ý để ta còn truyền lệnh xuống, nếu là người mình thì không sao rồi!". Ngoài mặc tuy là nói như vậy, nhưng trong lòng của hắn lại thầm nghĩ:

'Đương nhiên là gạt ngươi rồi!! 2 cái cực phẩm mẫu nữ hoa như vậy, bổn thiếu sao nỡ để người khác nhúng chàm chứ, các nàng chắc chắn phải trở thành đồ chơi của ta rồi! khà khà!!'.

Rắn Rắc!!!

Sở Thiên Kỳ bốp chặt nấm tay kêu lên từng đạo âm thanh vang dội, hắn tiếp tục hỏi: "Ngươi nói nàng là người của Sở Gia, vậy ngươi không sợ gây nên gia tộc chi chiến sao?".

"Nàng là người của Sở Gia không giả, nhưng chính nàng đã rủ bỏ thân phận đó, hơn nữa Sở Gia sẽ không vì một cái nữ nhân theo chúng ta đấu, vì nếu chiến đấu với nhau, dù bên nào chiếm lý cũng đều bị Võ Minh chế tài như nhau thôi!".

"Hơn nữa Võ Minh cấm võ giả động thủ chỉ sợ chúng ta gây nên mâu thuẫn giữa các gia tộc lớn, từ đó gây nên những trận chiến lớn tạo nên tổn thất nặng nề, nhưng không có nghĩa là họ sẽ không cho chúng ta đối với tán tu võ giả ra tay nha!!".

"Cần điều kiện gì để ngươi buông tha các nàng?!".

"Nha! làm sao? hiện tại biết sợ rồi sao?" Nghe vậy Trịnh Liệt Nhật mới như tiểu nhân đắc chí chế nhạo một câu, sau đó cười nói: "haha được thôi! chỉ cần ngươi ký vào tờ khế ước này, gia nhập vào Trịnh Gia ta, mặc cho chúng ta sai khiến 5 năm, 5 năm sau ngươi sẽ được tự do!!".

Nói xong! Trịnh Liệt Nhật điểm kích trên hệ thống giả lập của mình lấy ra một bản hợp đồng, sau đó thông qua kết nối với hệ thống của chiếc bàn hợp được làm bằng công nghệ cao trong văn phòng của Triệu Bằng, đưa đến trước mặt Sở Thiên Kỳ,

Nói là hợp đồng còn không bằng nói là giấy bán thân, bởi vì Sở Thiên Kỳ quan sát thấy được một đống lớn điều kiện, tất cả đều do Trịnh Gia làm chủ, còn hắn không bằng heo chó vậy, nhất là để Sở Thiên Kỳ tâm tình phẫn nộ tới cực hạn là một đầu điều kiện cuối cùng là để cho mẫu thân và muội muội hắn cũng dọn vào Trịnh Gia Trạch Viện ở.

Sở Thiên Kỳ biết! tên cẩu vật này chính là nhớ thương lên 2 người con gái quan trọng nhất trong cuộc đời hắn.

"Khanh khách!! làm gì nha! thái độ tự tin lúc nãy đi đâu rồi? chỉ là một chút trắc trở mà thôi!! làm sao mà để đệ bi thương như vậy! nói cho tỷ tỷ nghe một chút xem!! không chừng ta có thể giúp được đó nha!!".

Đột nhiên một đạo tiếng cười thanh lãnh phủ mị truyền đến, kèm theo là âm thanh quyến rũ mê hoặc của Bạch Kim Nguyệt, phá vỡ tan bầu không khí căng thẳng đến cực hạn lúc này.

Sở Thiên Kỳ nghe vậy thì cười khổ, vừa ra khỏi Linh Giới, hắn có được một thân tu vi có thể nói là thông thiên, có tư cách trực diện Đại Tông Sư mà không lùi, nhưng nước xa không cứu được lửa gần, thân nhân quan trọng nhất trong tay người khác, hắn không thể không thỏa hiệp được.

Nhưng như vậy không có nghĩa là hắn không có suy tính, chỉ cần cho hắn gặp được mẫu thân cũng muội muội, hắn liền không nói hai lời, thu các nàng vào Linh Giới, sau đó quậy tanh bành Trịnh Gia một trận, rồi trốn đi, đợi thực lực đạt đến trình độ mà Đại Tông Sư trước mặt hắn chỉ là con kiến hôi, thì một lần nữa trở lại.

Bây giờ hắn chỉ cầu mong các nàng an toàn cho đến khi gặp hắn mà thôi.

"Nguyệt tỷ! lấy trí thông minh của tỷ chắc cũng đoán được chuyện gì rồi đi! ài! người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu!!". Hướng về Bạch Kim Nguyệt thở dài một hơi, Sở Thiên Kỳ liền muốn in dấu vân tay của mình lên bản hợp đồng giả lập trước mặt, mà không có một chút do dự nào.

Dù sao hắn muốn giả bộ cũng phải làm cho giống một chút, không thể để Trịnh Liệt Nhật nhìn ra được a.

"Chậm đã!".

Thanh âm của Bạch Kim Nguyệt lần nữa truyền đến, làm cho Trịnh Liệt Nhật gấp đến mức run người, dù sao trước đó hắn vẫn chỉ là tên phế vật ăn chơi, lần này nhờ có người ra diệu kế trợ giúp hắn đoạt công đầu, mắt thấy đại công sắp cáo thành, liền hưởng thụ được lợi ích từ gia tộc và 2 cái mỹ nhân thì bị Bạch Kim Nguyệt quấy phá, ngươi hỏi hắn có tức hay không cơ chứ?.

Bạch Kim Nguyệt liếc một phát, gặp Trịnh Liệt Nhật điệu bộ này thì khinh miệt hừ lạnh, phế vật chung quy chỉ là phế vật, giả trang cái gì đại lão.

Nếu nói người bình thường và võ giả là 2 thế giới, vậy nàng cùng Trịnh Liệt Nhật cũng không sai biệt lắm là ý tứ này, một cái là Thần Hoàng Chao Luyện Cửu Thiên, một cái chỉ là con sâu cái kiến bò dưới mặt đất, nếu không phải mấy năm trước tụ hội ở Trịnh Gia, nàng cũng có tham gia một lần, cùng lần trao đỗi võ học này, thì nàng còn không biết Trịnh Gia có một cái phế vật như vậy đây.

Dù sao một người là phú nhị đại, tư chất phế thải, khó khăn lắm mới có thể cắn thuộc để lên đến Bán Bộ Tiên Thiên, còn một người là Thiên Tài được trọng điểm bồi dưỡng số một trong vô số Tinh Anh và cũng là người kế thừa của 2 Đại Gia Tộc lớn, cách biệt thật sự quá lớn.

"Lúc đầu tỷ điều tra về thân phận của đệ, cũng phát hiện không ít người cũng đang điều tra, nhất là Trịnh Gia sau khi điều tra xong còn âm thầm phái Tiên Thiên Cao Thủ tiến về Thanh Diệp Thị, tỷ liền cho người theo sau, mục đích là bảo vệ người nhà của đệ nha!!".

"Hiện tại bọn họ đã động thủ, chắc hẳn người của tỷ cũng đã ra tay trợ giúp rồi! đệ có thể gọi điện thử một lần nữa xác nhận xem? rồi hãy quyết định có ký hợp đồng hay không cũng không muộn nha!!".

Sở Thiên Kỳ nghe vậy thì tròng mắt sáng lên, nếu được thì hắn không muốn sống chui sống nhủi như trong dự định a, thế là hắn liền bấm số gọi lại cho muội muội của hắn.

Không lâu sau, đầu bên kia liền truyền đến giọng điệu thanh thoát như con chim hoàng yến của Sở Thiên Tuyết, lần này không hề có kinh hoàng nào mà tràn đầy hoạt bát, vui vẻ ríu rít nói:

"Ca Ca!! quá tốt rồi!! muội còn định gọi điện báo tin cho ca đây, vừa nãy quả thật quá nguy hiểm, nhưng đột nhiên lại có 2 cái ngươi bịt mặt xuất hiện, giúp mẫu thân đánh đuổi người xấu!!".

Nghe nàng vui vẻ trở lại thì Sở Thiên Kỳ an tâm một chút, vẫn dùng giọng điệu ôn nhu ấm áp dỗ dành hỏi: "Vậy thì tốt rồi! muội và mẫu thân không sao chứ? không có bị thương gì đó hả??".

"Vâng!! muội không sao, mẫu thân cũng vậy, người nói chỉ là bị thương ngoài da một chút mà thôi, tịnh dưỡng vài ngày sẽ khỏe lại!! ca ca, ngươi chừng nào thì về nhà nha! muội có rất nhiều chuyện muốn nói cùng ca ca đây!!!".

"ừm!! không sao là tốt rồi, ta hiện qua vài ngày nữa ta sẽ trở về, khi đó sẽ do ta tới bảo hộ các ngươi an toàn, không có ai có thể đụng vào một sợi tóc của các ngươi được nữa!! sẽ không!!!".

"Tốt!! ta hiện tại còn có việc, cúp máy đây! nhớ ở nhà ngoan đấy nhé!".

"hứ!! muội lúc nào chả ngoan, ca ca, ngươi lúc nào cũng bận công việc cả, tạm biệt, thân yêu!!!". Bên tai truyền đến âm thanh nũng nịu của muội muội, còn có tiếng hôn gió chào tạm biệt của nàng, Sở Thiên Kỳ mỉm cười.

Nhưng ý thức của hắn rất nhanh hàng lâm trong Linh Giới, trực tiếp hao tổn 10% nội lực phân ra phân thân chứa 90% thực lực của mình, sau đó tiêu tốn thêm 10% nữa phân ra 1 vạn cái phân thân có 10% thực lực bản thân.

Hiện tại ý thức của Sở Thiên Kỳ đang nhập vào phân thân sở hữu 90% thực lực, ừm gọi phân thân này là Số 1 vậy, hắn dùng Phục Chế hệ thống, phục chế 1 vạn lẻ 1 cái Cửu U Hắc Giáp cùng 1 vạn lẻ 1 cái Cửu Âm Hắc Trảo.

Ý niệm khẽ động, liền trang bị hết tất cả cho 1 vạn lẻ 1 cái phân thân, Sở Thiên Kỳ thông qua Số 1 quan sát, chỉ thấy trước mặt hắn là một mảnh đen nhánh được xếp chỉnh tề bởi đội quân phân thân.

Tất cả đều là thân mặc Hắc Giáp, trên tay là một đôi Hắc Trảo, sắc bén kinh người.

Nên biết thực lực của hắn hiện tại có thể giết cả Hóa Cảnh Tông Sư, thì 90% thực lực của hắn cũng đồng dạng vẫn có thể giết được Hóa Cảnh như thường, chỉ là nếu đối đầu với Đại Tông Sư thì hơi quá sức, bởi phân thân có yếu điểm, nếu chịu phải công kích dữ dội sẽ tự giải thuật.

Còn 10% thực lực, tuy không thể giết được Hóa Cảnh, nhưng sẽ không yếu đến nỗi bị Hóa Cảnh miểu sát được, còn Tông Sư, 10% thực lực biểu hiện ra chiến lực cũng đã đủ giết rồi, giờ cộng thêm trang bị thiên cấp, phải biết đây chính là cấp bậc binh khí của Đại Tông Sư đấy, bảo giáp thiên cấp có thể ngăn cản lực lượng công kích của Đại Tông Sư, còn Vũ Khí thiên Cấp có thể chém phá phòng ngự của một số Đại Tống Sư a!

Có thể nói đội quân này chính là 1 vạn vị chiến lực vượt qua cả Tông Sư, được dẫn dắt bởi 1 vị Bán Bộ Đại Tông Sư, chiến lực như vậy có thể mài chết bất kỳ một cái Đại Tông Sư nào a!!.

Nghĩ đến đây Sở Thiên Kỳ liền tê cả da đầu, hắn thật sự hoài nghi tính chân thật của hệ thống a, cái gì không ảnh hưởng tới chiến lực của hắn, nếu thần thông này đặt ở trên người của người khác thì cũng thôi đi, hạn chế chắc hẳn rất nhiều, khái niệm không ảnh hưởng đến chiến lực cũng đúng.

Nhưng còn hắn thì sao, phân ra đội quân kinh khủng như vậy chỉ tiêu tốn có 20% nội lực, vài cái hô hấp đã được bổ trở về thất thất bát bát, còn có mỗi cái phân thân năng lượng chỉ duy trì được 100 ngày, nhưng nên nhớ bản thân hắn có Cửu Diệu cùng Cửu Nguyệt có thể tự động hấp thu chuyển hóa linh khí giúp bản thân.

Và mỗi cái phân thân cũng vậy, bọn chúng tuy không có dị hỏa nhưng vẫn có 18 cái tiểu gia hỏa kia, bọn chúng điều tự động hấp thu linh khí làm năng lượng tiêu hao cho phân thân, vì thế mà chúng có thời gian tồn tại bao lâu cũng được, chỉ cần nhược điểm không chịu công kích vượt quá phòng ngự là được.

Chuẩn bị hoàn tất.

Sở Thiên Kỳ Linh Thức tỏa ra đến cực hạn, hơn 100 dặm (50km), tìm một chỗ vắng vẻ, lần lượt thả ra từng đợt phân thân ra ngoài, phân thân sau khi được thả ra thì tự động phong bế khí tức đến tận cùng, Tinh Thần Lực cũng triển khai bao bọc toàn thân, xóa mất sự hiện diện của bản thân, 10% tu vi Hồn tu, vẫn còn là Tiên Thiên Hồn Giả, tuy không mạnh bằng bản thể, nhưng bao bọc bản thân cũng như Linh Thức xa đến 10 dặm (5km) là không có vấn đề gì.

Cứ như thế thả ra 10 đợt phân thân, mỗi đợt 1000 cái.

Mỗi một cái phân thân sau khi được thả ra đều hướng về Thanh Diệp thị phương hướng, nhanh chóng thi triển thân pháp Đạp Sa Vô Ngân đến cực hạn chạy đi, lấy tốc độ của bọn họ chỉ cần không đến 5h giờ liền có thể chạy tới cách xa hơn 2000km Thanh Diệp Thị.

Rất khủng bố, nhưng nên nhớ bọn họ đi là một đường thẳng, Hóa Cảnh thân pháp giúp cho phân thân có thể dễ dàng đạp lên nước mà đi, vì thế đường đi của chúng phân thân gần như không có vật cản đáng nói.