Đi bộ trên đường Lục Thức nói:
"Hai cậu biết điều gì bất thường ở đây không?"
"Hả? Đâu có điều chi?"Hai người trả lời.
" Các người có thấy những tòa nhà cao tầng đó không?"Lục Thức hỏi.
" Thấy chứ!Sao lại không được." Hai người tiếp tục trả lời.
" Tốt!Thế tường thành này cao bao nhiêu mét?"Lục Thức tiếp tục hỏi.
" Khoan không đúng nhiều tòa nhà cao như vậy tại sao bên ngoài tường thành không thấy chút nào?"Mạnh Cường bấy giờ mới cảm thấy không đúng.
" Đó là một điều đáng lưu ý đấy! Từ khi vừa vào thành tôi đã chú ý đến điều bất thường đó rồi."Lục Thức đạo.
"Thôi đừng quan tâm về chuyện đó nữa.Giờ hãy tìm cách có tiền đi,hiện tại chúng ta hiện tại không có một xu dính túi nữa là."Thanh Sơn đạo.
"Ừm ta cũng đã lưu ý đến điều đó rồi,ta đã nghĩ ra một vài phương hướng nghề nghiệp.Chúng ta có thể đi bán đồ hoa quả 'đặc biệt' đồng thời diễn những trò ảo thuật để mua vui và gạ mua hoa quả.Có lẽ điều đó sẽ kiếm được tiền cho chúng ta ở tình cảnh hiện tại và dễ dàng nhất." Lục Thức đạo.
"Đặc biệt?"Hai người không hiểu thứ đặc biệt là gì.
" Đó là một điều bí mật, hiện tại ta chưa thể nói với ngươi được.Thanh Sơn ạ."Lục Thức nói với giọng điệu dấu giếm.
" Thế nếu như làm những điều đó mà vẫn không có tiền thì chúng ta phải làm sao?Mạnh Cường hỏi.
"Nếu như thế chỉ còn bước cuối là..."
"Là gì mau nói đi!"
" Cướp của giết người."
" Hả!Cái gì."Hai người chấn kinh.
"Suỵt!Hiện không nói đến chuyện đó nữa, Mạnh Cường ra đây với ta,ta với người bàn chuyện riêng."
Sau đó Lục Thức liền tạo một kết giới giống lần trước để Thanh Sơn ở bên ngoài đợi.
Sau khoảng gần 10 phút sau,kết giới được Lục Thức giải trừ, hai người bước ra với vẻ mặt phấn khởi.Không để Thanh Sơn hỏi Lục Thức liền nói:
" Từ ngày mai sẽ thế này,Mạnh Cường vừa làm ảo thuật vừa bán đồ, Thanh Sơn đi nhận tiền khách cho. Có làm được không?"Lục Thức dò hỏi.
" Chắc chắn hoàn thành nhiệm vụ"
" Được, hôm nay chúng ta sẽ đến một nhà nghỉ gần đây để thuê ở trọ tạm."
"Nhưng chúng ta lấy đâu ra tiền."
" Từ việc bán táo."
"Bán táo?"
Sau đó nhóm người Lục Thức liền đến một nhà nghỉ gần đó. Từ bên ngoài nhìn vào nơi đây không khác chi so với một nhà nghỉ bình thường nhưng tiền trọ giá rẻ hơn nhiều so với nhiều những nơi khác.
Ra tiếp đó nhóm người Lục Thức là một cô gái trẻ,độ tuổi khoảng 18 đến 19,da trắng mọng, tóc đen tuyền và dài, thân hình cân đối. Tuy nhiên trông cô ấy có vẻ hơi mệt mỏi, những quầng thâm đang còn hiện rõ ở trên mắt.
" Các ông đến thuê trọ sao?"Cô gái hỏi.
" Ừ đúng rồi."Lục Thức trả lời
" Đóng trước 30 kim tệ tiền trọ của tháng này."Cô gái nói.
" Chúng tôi không có tiền nhưng một cách khác để trả cho cô. Có lẽ cô đang gặp chuyện phiền muộn, chúng tôi có thể giải quyết điều đó và tặng cho cô một trái táo "đặc biệt".Lục Thức nói.
"Hả? Sao anh biết rằng tôi đang gặp chuyện phiền muộn hơn nữa trái táo 'đặc biệt' mà anh nói là cái gì?"
Lục thức lấy ra từ trong túi một quả táo nhỏ đưa cho cô và bảo:
"Ăn nó đi, cô sẽ tốt hơn đó.Yên tâm nó hoàn toàn bình thường tôi cam đoan với cô điều đó.Cô thấy chiếc camera đó không làm sao chúng tôi có thể làm gì chứ."Lục Thức thuyết phục cô gái,lời của Lục Thức hoàn toàn không có chút gì lạ cả,cảm xúc không chút nào thay đổi,hành động bình thường khiến cô gái trẻ càng tin tưởng.
"Được rồi."Cô gái cắn thử một miếng ngay.Ngay sau khi cắn,một luồng sinh lực đột nhiên bùng lên trong cơ thể cô,những mệt mỏi,cuồng thâm mắt hoàn toàn được loại bỏ.