Chương 62: Quyết định

Kế hoạch ban đầu của Saigou Izayoi là cho Jack chứng kiến tận mắt thủ pháp của mình, khơi dậy hứng thú của ông rồi mới một lần nữa đề ra chuyện liên minh, gọi Jin tới để đại diện và xác nhận khế ước. Nhưng nhờ sự xuất hiện đột ngột của Willa mà kế hoạch đã thành công khi chỉ mới tiến hành được phân nửa.

Willa xuất hiện rồi lại biến mất vào hư không, để lại tờ khế ước liên minh chỉ cần cậu ký tên vào nữa là xong.

Saigou Izayoi chưa bao giờ hiểu được Willa Ignis Fatuus, lúc trước là vậy, bây giờ vẫn thế. Cậu thật sự không rõ mình nên đánh giá cô là dễ gần hay không tim không phổi, bởi vì cái nào cũng không giống với ấn tượng mà cậu từng biết.

Suy cho cùng cũng là do hai người không có nhiều tương tác cho lắm.

Nếu như có điểm nào đó giống như cậu từng nhớ, thì đó chính là sự kỳ lạ trong suy nghĩ và thái độ của cô.

Tuy là có vẻ không cần khi khế ước liên minh giờ đã nằm trong tay mình, nhưng Izayoi vẫn giao lại thủ pháp rèn và một số công thức mang tính đột phá cho Jack để tỏ lòng hữu nghị trước khi hoàn thành nốt việc còn dở dang rồi rời đi.

Cậu nhanh chóng tìm thấy Jin và Lily đang kéo nhau tham quan khu vực của Will O Wisp. Asuka với You thì không thấy đâu, hẳn là đã bắt đầu chuẩn bị cho gift game rồi.

"Anh Izayoi! Bên này!"

Vừa thấy cậu, hai cô bé vẫy tay gọi rồi tung tăng chạy về hướng cậu.

"Jin, Lily, chơi vui chứ?" Izayoi mỉm cười đáp lại.

"Gift game tổ chức vào đêm khuya, trong thời gian đó các thí sinh không được rời khỏi phạm vi Will O Wisp, nên bọn em đang vừa dạo vừa tìm anh luôn."

"Anh xong việc rồi chứ, nếu xong rồi thì chúng ta có thể cùng đi dạo."

Hai cô bé lần lượt nói, vẻ ủ rũ của Jin ban sáng cũng đã bay mất không còn, Will O Wisp quả nhiên là một cộng đồng với nhiều điều thú vị.

"Vẫn chưa."

Trước sự hứng khỏi của Jin và Lily, Izayoi chỉ đành lắc đầu.

"Anh còn muốn tới Salamandra một chuyến nữa, cái này cần cô chủ nhỏ đi cùng..."

Cậu nói, có vẻ áy náy vì khiến hai cô bé hụt hẫng.

"Cần em? Chẳng lẽ..."

Nghe thấy Izayoi cần mình cùng tới Salamandra, Jin lập tức nghĩ ngay tới một khả năng.

"Ừ, anh cũng muốn thử liên minh với họ."

Izayoi gật đầu, xác nhận suy đoán của cô bé.

"Nhưng... Salamandra là cộng đồng cấp năm chữ số, trên cả Will O Wisp một bậc..."

Jin cúi đầu xuống, lí nhí nói.

"Hơn nữa họ còn là Giai Tầng Chi Phối Giả của bắc khu, làm sao có thể đồng ý liên minh với chúng ta?"

Sự tự ti khó khăn lắm mới quên được lúc sáng lại bắt đầu trỗi dậy. Dù là bạn của Sandora nhưng Jin không cho rằng Salamandra sẽ chấp nhận tái liên minh với một cộng đồng đã xuống dốc thảm hại như No Name. Nói cho cùng, Salamandra là cả một cộng đồng, ý chí của mỗi Sandora không thể đại diện cho tất cả được.

"Yên tâm đi, họ sẽ chấp nhận thôi. Tin anh là được."

Cúi đầu xuống ngang tầm mắt Jin, Saigou Izayoi tự tin cười nói.

"Với Cảnh Giới Môn, nếu chúng ta đi nhanh bây giờ thì có lẽ sẽ về kịp trước buổi tối để xem trận đấu của đại tiểu thư và Kasukabe đấy."

"Cảnh Giới Môn? Không được, không được đâu! Izayoi đại nhân."

Lần này người lên tiếng là Lily.

"Sao vậy Lily?"

"Chúng ta mới tích trữ được một ít thôi, dùng Cảnh Giới Môn liên tục tốn kém lắm. Chi trả cho một chuyến đi về của năm người chúng ta khi tới Will O Wisp đã là cực hạn rồi. Nếu còn phải tới Salamandra bằng Cảnh Giới Môn thì..."

Hai tay nắm chặt trước ngực, đuôi phe phẩy lên xuống, Lily gấp gáp nói một tràng dài, thậm chí đoạn cuối còn vấp suýt cắn phải lưỡi.

"Chà, em nói đúng..."

Izayoi khoanh tay trước ngực.

"Anh quên mất chuyện này, xin lỗi nhé."

"Vậy chúng ta tạm gác việc liên minh với Salamandra lại thôi?"

Nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, Jin do dự hỏi. Một phần trong cô bé cảm thấy nhẹ nhõm, một phần khác lại thấy hơi hụt hẫng.

"Không. Chúng ta vẫn sẽ đi!"

Izayoi lắc đầu, mỉm cười trả lời.

"Mặc dù sẽ hơi mất thời gian hơn một chút, nhưng ít nhất cũng có thể trở về trước khi gift game bắt đầu."

"...?"

"...!?"

Jin và Lily còn chưa kịp hiểu những lời này của Izayoi có ý nghĩa gì thì đã thấy một tia sáng bắt đầu loé lên từ sau lưng cậu. Ánh sáng càng lúc càng chói lọi, càng lúc càng mãnh liệt, tới mức cả hai không thẻ không híp mắt lại tránh cho mắt bị thương.

Khi ánh sáng mờ dần rồi tắt đi, hai cô bé kinh ngạc che miệng bởi thứ vừa xuất hiện sau lưng Izayoi, một đôi cánh lớn rực ánh hoàng kim.

Mục Lục Sự Sống, sức mạnh của Kim Sí Bằng Điểu, loài huyễn thú hàng đầu sở hữu ngọn lửa kháng long khắc thần. Tất nhiên, cũng như gậy Quetzalcoatl, Izayoi chỉ dùng nó với mục đích để bay mà thôi.

"Như vậy là được rồi chứ?"

Cậu phe phẩy đôi cánh lớn sau lưng, để cơn gió nóng ấm thổi qua mặt hai đứa trẻ phía trước.

Rồi không đợi câu trả lời từ họ, Izayoi cúi người ôm lấy Lily bằng tay phải, giữ Jin với tay trái.

"Cả em nữa ạ?"

Thấy mình cũng bị nhấc lên, Lily bối rối thốt ra.

"Đâu thể em một mình mà không có ai chơi cùng đúng không?"

Dứt lời, với Jin và Lily trong vòng tay, Izayoi đập cánh bay vút lên bầu trời.

Khi nhóm ba người họ tới được cung điện Salamandra, mặt trời đã lặn xuống nơi chân trời phía tây.

Vì không để mất thời gian, Izayoi thậm chí còn không để lính canh thông báo mà trực tiếp mang hai đứa trẻ bay tới phòng làm việc của Mandora theo đường cửa sổ.

"Ai đó?"

Ngồi giữa bàn làm việc với một đống lớn giấy tờ, Mandora lập tức rút kiếm đứng bật dậy, đề phòng giương mũi kiếm vào nhóm Izayoi. Nhưng khi nhìn thấy người tới là ai, vẻ đề phòng trên mặt hắn mới dịu đi đôi chút, thay vào đó là sự hoài nghi.

"Lại là thằng nhóc No Name nhà ngươi? Cửa chính không đi mà sao cứ thích lao vào bằng đường cửa sổ thế hả?"

Hắn cằn nhằn một câu rồi tra kiếm lại vào vỏ.

Izayoi cười nhạt, thu hồi hai cánh rồi thả Jin và Lily xuống.

"Kẻ nào!?"

"Sao các ngươi dám tập kích Salamandra?"

"Không biết sống chết!"

Nhưng cậu còn chưa mở miệng nói gì, đám lính nửa người người thằn lằn nghe thấy tiếng động đã ập vào, tay lăm lăm vũ khí.

"Được rồi, ra ngoài cả đi!"

Mandora ra hiệu bảo bọn chúng lui xuống.

"Nhưng Mandora đại nhân..."

Tên lính đi đầu do dự, nhìn Mandora.

"Không sao! Cứ lui ra đi."

Hắn phất tay tỏ ý không cần lo lắng.

Bởi vì có lo cũng bằng thừa, với thực lực của tên nhãi tóc vàng kia, nếu muốn gây chuyện thì tới càng nhiều chỉ càng tăng thêm thương vong thôi.

Lúc này đám lính canh mới lục tục kéo nhau ra rồi đóng cửa phòng lại.

"Nói đi, lần này là gì nữa đây?"

Rất thẳng thắn, Mandora vào ngay vấn đề.

"Chắc ngươi không đến tận đây chỉ để mang lũ nhóc đó tới chơi với Sandora đâu hả?"

"Sảng khoái lắm, thế thì tôi nói thẳng đây!"

Đối phương đã trực tiếp như vậy, Izayoi cũng không lòng vòng.

"Nhớ cái hiệp định lần trước của ông và bọn tôi không?" Cậu nói.

"Ừ, thì sao?"

Mandora nhướng mày, sau khi đẩy lùi ma vương Cái Chết Đen, con nhãi tóc vàng và thằng nhãi này đã buộc hắn phải hứa một điều.

Nếu No Name gặp phải nguy cơ, Salamandra sẽ không ngại ngần mà trước tiên chạy tới giúp đỡ.

"Ngươi sợ ta không giữ lời ư? Cái đó thì không phải lo lắng, ta nói được thì nhất định sẽ làm được..."

Vừa nói, hắn vừa tiếp tục xử lý giấy tờ trên bàn.

"Không không, tôi không lo lắng chuyện đó."

Izayoi đi tới trước vài bước.

"Chỉ là muốn hỏi xem ông có muốn hiệp định này tiếng sâu hơn một bước không? Một quan hệ ngang hàng chẳng hạng?"

"Tiến sâu thêm? Ngang hàng?"

Mandora không khỏi dừng bút, ngẩng đầu lên nhìn Izayoi lần nữa.

"Ý ngươi là một liên minh?"

"Đúng vậy! Các ông sẽ không từ chối đâu đúng không? Yên tâm, bọn này sẽ không để Salamandra chịu thiệt thòi đâu..."

"Để mai đi."

"Hả?"

Nghi ngờ mình nghe nhầm, Izayoi hỏi lại.

"Ta nói để mai đi."

Mandora chỉ tay vào đống giấy tờ trên bàn.

"Sandora vẫn chưa quen với công việc của Giai Tầng Chi Phối Giả, gắng sức quá nên mệt lừ, sớm đã về phòng nghỉ ngơi rồi. Ta còn phải thay con bé giải quyết đống giấy tờ này, không hơi sức đâu mà bàn chuyện liên minh nữa. Để mai rồi tính, ta sẽ bảo người xếp chỗ nghỉ ngơi cho các ngươi."

Hắn nói trong lúc thở dài mệt mỏi.

"Người đâu!"

Hướng ra ngoài cửa, Mandora gọi một tiếng.

Mấy người thằn lằn bên ngoài lại mở cửa bước vào, nhưng lần này là phụ nữ.

"Thay ta chuẩn bị phòng nghỉ cho ba vị khách quý từ No Name này!"

Hắn tiếp tục nói.

"Các vị. Mời đi lối này."

Rất nhanh, Jin và Lily đã được dẫn đi trước, nhưng Izayoi thì vẫn nán lại một chút.

"Ông đang viện cớ kéo dài thời gian để sáng mai Sandora có bạn chơi cùng đấy à? Bắt đầu cảm thấy áy náy khi để con bé gánh vác trách nhiệm nặng nề thế này khi còn quá nhỏ rồi?"

"Chậc."

Bị nói trúng tim đen, Mandora chỉ có thể tặc lưỡi một tiếng.

"Càng lúc tôi càng thấy ông giống mấy tên cuồng em gái rồi đấy."

"Không liên quan tới ngươi."

Tức giận, Mandora ném luôn cây bút trên tay vào Izayoi, nhưng cậu đã hành động trước một bước, nhanh chân bước ra ngoài, đóng sầm cửa lại, để hắn một mình trong phòng, thở phì phò vì bực bội.

Trời đã về khuya, trong khu dành cho khách quý của Salamandra, Izayoi lăn lộn trong phòng của mình, mãi không ngủ được vì cảm giác bồn chồn khó chịu. Từ sau hôm mơ thấy cơn ác mộng đó, cảm giác này vẫn một mực đeo bám cậu.

"Không được!" Izayoi bật dậy khỏi giường.

"Ra ngoài thì cũng ra ngoài rồi, tiện thể đi nhìn xem một cái vậy. Do dự mãi cũng không được gì, trước sau gì cũng đối mặt một lần, vậy thì chọn lúc này đi."

Cậu đã quyết định, ngay đếm nay sẽ tự thân chạy tới nam khu, tìm Coppelia và game nghịch lý động cơ vĩnh cửu của cô để xác nhận một số điều về Hoang Phế Chi Phong.

Nhưng để tìm được Coppelia thì phải là người tình định mệnh của cô. Izayoi không tự luyến tới mức tự cho mình là trung tâm vũ trụ, cái gì cũng rơi vào đầu mình. Chỉ mình cậu chạy tới nam khu thì rất có thể sẽ không bao giờ tìm thấy Coppelia.

Vì vậy, do dự một chút, Izayoi mở cửa phòng đi ra ngoài, bước qua căn phòng đối diện chỗ mình.

Cộc, cộc.

Cậu gõ cửa hai tiếng.

"Ai vậy?"

Đợi chừng mười mấy giây, đằng sau cánh cửa truyền tới một âm thanh thiếu nữ non nớt và tiếng chăn mền loạt xoạt.

Kẹt, với bộ dạng vẫn còn chưa tỉnh ngủ, Lily từ từ mở cửa.

"Izayoi đại nhân?"

Cô bé che miệng ngáp một cái, mắt và tai cụp xuống vì buồn ngủ.

"Khuya thế này tìm em có việc gì không ạ?"

"Làm phiền em rồi. Nhưng có một nơi anh muốn dẫn em đi."

Izayoi khụy chân xuống, để Lily tựa đầu vào vai mình cho khỏi ngã.

"Đi? Ngay lúc này sao, với cả không dẫn Jin theo ạ?"

Thay vì ngã đầu vào vai Izayoi, cô bé nhào thẳng luôn vào lòng cậu, dụi dụi hai cái.

"Không, chỉ anh với em thôi."

Vì trạng thái ngáy ngủ của Lily, Izayoi quyết định bế thốc cô bé lên, ôm vào trong ngực, đi tới cửa sổ trên hành lang gần nhất.

Nhảy phốc lên cửa sổ, cậu với lấy chiếc tai nghe đeo lên đầu.

Với khả năng khống chế thể hạt của Izayoi bây giờ, cậu thừa sức mang theo một đứa trẻ di chuyển trong trạng thái tinh thần mà không gây ra chút tổn thương nào.

"---[Override With Another Crown]---"

Sau đó, tia chớp vàng rực vút lên trời đêm.