Chương 44: Kết thúc

Những con Storm vùng vẫy muốn tránh thoát khỏi cơn lốc lửa, nhưng vô nghĩa, mọi hành động hòng đột phá vòng vây của chúng đều bị Deen chặn đứng, đẩy ngược trở vào bên trong cơn lốc.

Chịu ngọn lửa đen với nhiệt lượng khủng bố thiêu đốt, kể cả có được cấu tạo từ Thần Trân Thiết, mặt ngoài của Deen cũng không tránh khỏi việc bị đun tới nóng đỏ. Thần Trân thiết còn như vậy, khỏi phải nói những người khổng lồ gốm phải chịu tác động lớn tới nhường nào.

Phun lửa liên tục với cường độ lớn như vậy, Kasukabe You bắt đầu không chịu nổi, ngọn lửa của cô yếu dần rồi tắt hẳn. Mục Lục Sự Sống hoá trở lại thành dạng vòng cổ, còn You thì vô lực ngã khụy xuống đất.

Không có nguồn lửa duy trì, cơn lốc lửa cuối cùng cũng bị dập tắt, để lại những làn hơi nóng có thể đốt cháy cả phổi lẫn nội tạng nếu vô tình hít phải.

Dù mất sức nhưng nụ cười chiến thắng vẫn hình thành trên khoé môi You.

"Ngay lúc này, Asuka, Leticia!"

Cô ngẩng mặt lên trời gọi to một tiếng, phất tay ra hiệu.

"Leticia!"

"Nghe rồi!"

Một trăm năm mươi mét trên bầu trời, Asuka thôi không phun nước vào bể chứa nữa. Leticia cũng ngay lập tức thu hồi bóng rồng, rồi cùng Asuka cực tốc bay vút xuống dưới, bắt lấy You mang lên bầu trời trước khi hàng nghìn khối nước ào ạt trút xuống từ trên đầu họ.

Lượng nước khủng bố không còn bị ngăn cách, ầm ầm đổ xuống đầu bốn gã khổng lồ, cuốn qua thành phố, chảy tràn ra xung quanh với sự tàn phá dữ dội. Nếu những công trình kiến trúc xung quanh mà không thành phế tích trong trận chiến của những gã khổng lồ, thì giờ cũng chẳng thể tránh khỏi kết cục đó.

Cơ thể kim loại đồ sộ cháy đỏ vì chịu lửa đun nóng của Deen bị dội nước lập tức phát ra những tiếng xèo xèo khét lẹt. Với chiều cao sáu mươi mét nó chẳng khác gì chiếc bia ngắm bị dòng nước cuốn trôi ra mấy chục mét. Tuy nhiên, nhờ đặc tính co giãn và sự dẻo dai của Thần Trân Thiết, ngoài việc bị sức nước quật ngã và đẩy lùi, Deen không phải chịu bất cứ thiệt hại nào.

Những người gốm sứ khổng lồ, Storm thì không được may mắn như vậy. Dù có được gia tăng độ cứng chắc, gốm sứ suy cho cùng cũng chỉ là gốm sứ, có những tính chất sẽ không bao giờ thay đổi. Hết bị lửa đun nóng, lại bị dội nước lạnh, thân thể làm từ gốm không thể chịu nổi sự thay đổi nhiệt độ đột ngột như vậy, bắt đầu xuất hiện những vết nứt từ trong ra ngoài do tính chất co giãn vì nhiệt.

Cùng những tiếng răng rắc thanh thúy, những vệt nứt chạy dài khắp cơ thể của ba người khổng lồ gốm, lan tràn như mạng nhện. Cứ mỗi một bước di chuyển của chúng là lại có một mảng cơ thể rơi xuống đất vỡ tan tành.

"Deen! Nhân lúc này, phá hủy chúng đi!"

Asuka được Letica thả lên đỉnh của một toà nhà đổ nát cùng You, cô truyền đạt mệnh lệnh cuối cùng cho Deen vừa mới ngồi dậy cách đám Storm không xa.

"DEEEEEEeeeeeeEEEEEEN!"

Nhận được mệnh lệnh, người sắt đỏ khổng lồ rống to một tiếng vang dội, nó lao tới những người gốm đang trên đà sụp đổ. Đôi nắm đắm sắt thép to lớn mạnh mẽ nện liên tục vào những cơ thể gốm sứ tràn đầy vết nứt, nghiền chúng thành những mảnh vụn rơi lả tả và đổ sập lên mặt đất ẩm ướt lầy lội, không thể nào đứng lên được nữa.

Tới đây, nhiệm vụ của ba người tuyên cáo chấp dứt trong tiếng rống oai dũng của người sắt khổng lồ đỏ, với kết quả toàn thắng.

"Tuyệt vời lắm Asuka! Người sắt này là gì vậy? Ngầu quá đi mất!"

"Thật... Thật sao? Cơ mà mình thấy cậu cũng ngầu lắm You, cả Leticia nữa. Tôi không biết là cô còn có hình dạng xinh đẹp và mạnh mẽ thế này."

"Fu fu, ít nhiều gì ta cũng từng là một ma vương. Cơ mà cả hai làm tốt lắm, thật sự là quá tốt. Ta có lời khen đấy."

Họ nhìn nhau mỉm cười thật tươi, cổ động khen ngợi lẫn nhau. Có lẽ là lần đầu tiên, cả ba người cảm thấy giữa họ có thể hoà hợp tới vậy.

"Nhưng giờ vẫn chưa phải lúc thả lõng."

Vui sướng sau chiến thắng qua đi, sự nghiêm túc trở lại trên gương mặt Leticia. Cô vừa nói vừa nhìn vào một góc tường thành của Cảnh Giới Bích phía xa.

Ở nơi đó có thể nhìn thấy sét và lửa liên tục bắn phá, gió đen cuồn cuộn bao trùm, thậm chí thỉnh thoảng còn thấy được một hai toà nhà bay lên từ mặt đất. Dư âm truyền tới từ cuộc chiến đó so với bên này chỉ có hơn chứ không kém.

"Chủ nhân và Kuro Usagi vẫn đang chiến đấu với ma vương, dựa vào tia lửa kia thì có vẻ cả Giai Tầng Chi Phối Giả bắc khu cũng đã tham chiến. Chúng ta không thể ngồi đây mà tán dốc trong lúc họ vẫn đang chiến đấu được."

Leticia nghiêm túc nói, đôi cánh đen lại mở rộng phía sau lưng.

"Đúng vậy, chúng ta tới hỗ trợ họ nào! Nếu có thể đánh bại ma vương luôn là tốt nhất, còn không thì cũng phải câu giờ cho tới khi Jin và những người còn lại hoàn thành điều kiện thắng lợi của gift game."

"Mình cũng nghĩ vậy."

Asuka và You lên tỏ vẻ đồng tình.

Cả ba lại nhìn nhau một lần rồi đồng thời xuất phát, chuẩn bị chi viện cho cuộc chiến cuối cùng.

Sandra và Kuro Usagi nhắm vào những nơi mà làn gió đen chết chóc bị Sakamaki Izayoi đánh tan để tấn công. Mặc dù toàn thân Pest bị nhấm chìm trong hỏa diễm và sấm sét, vết thương của cô vẫn trở nên lành lặn trong nháy mắt, cả quần áo cũng không hề hao tổn..

Với một ma vương sở hữu linh cách từ tám mươi triệu ác linh đã chết trong trận dịch hạch kinh khủng nhất lịch sử loài người, đòn tấn công của họ không mang tới tác dụng nào đáng nói. Cả hai bị gió đen bức phải liên tục lùi về sau ngay sau đó. Thẳng tới khi Sakamaki Izayoi tiếp viện và đối đầu trực tiếp với Pest bằng một cú đá, buộc Pest vào thế phòng thủ, những cơn gió đuổi theo họ mới tạm thời tán đi.

Nhân cơ hội nghỉ ngơi ngắn ngủi, Sandora vừa thở dốc vừa mở đôi môi nhỏ bé của mình, trợn mắt ngạc nhiên nhìn Izayoi.

"A a? Từ nãy giờ cái người đó, vẫn liên tục phá hủy gift của ma vương sao...?"

Tính tới thời điểm hiện tại, nếu như không có thiếu nữ tóc vàng đó thì cả cô lẫn Kuro Usagi không biết đã phải chết bao nhiêu lần. Sandora có cảm giác dù không có hai người họ thì thiếu nữ kia vẫn có thể một mình nghênh chiến ma vương.

"Về... về chuyện này... Kuro Usagi cũng hiểu rằng có một chút gì đó bí ẩn bên trong người của Izayoi..."

Tận mắt chứng kiến cảnh tượng này xảy ra một lần nữa, Kuro Usagi thở dài trong lòng trước thực lực bất quy tắc của Sakamaki Izayoi. Nếu như đối phương không phải là ma vương thì trận chiến này e là đã kết thúc từ lâu.

Ầm!

Ngay lúc đó, một âm thanh cực lớn vang tới từ phía trung tâm thành Hamelin hấp dẫn sự chú ý của cả bốn người. Họ không hẹn mà cùng tạm thời dừng trận đấu lại, nhìn qua hướng phát ra tiếng động.

Chỉ thấy một lượng nước khủng bố lên tới hàng ngàn thậm chí có thể là chục ngàn khối trút xuống từ bầu trời, nhấn chìm bốn người khổng lồ đỏ trắng đang giao chiến.

Sau đó, trong một tiếng rống như lay động đất trời, những người gốm trắng bị đập thành mảnh vụn.

"Chà chà, có vẻ như thuộc hạ của ngươi bị triệt hạ hoàn toàn rồi, ma vương đại nhân."

Với nụ cười mỉa mai trên môi, Sakamaki Izayoi khiêu khích đối thủ của mình.

"Gift game này ngươi đã bị chiếu bí rồi. Chỉ cần giữ chân ngươi thêm một lúc nữa để những người khác thoả mãn điều kiện game mà thôi."

Chứng kiến những người gốm khổng lồ sụp đổ, gương mặt của Pest thoáng qua vẻ bối rối khó mà tin được.

Bằng việc trao cả linh cách của Weser và thần cách cho Ratten, họ đã tạo ra những con Storm phiên bản gia cường cực mạnh. Tới nỗi mà số lượng của chúng chỉ có thể tồn tại và duy ở con số ba. Mỗi một cá thể tuy không nhận sức mạnh trực tiếp từ thần cách, nhưng cũng mang sức mạnh càn quét một đội quân.

Vậy mà cả ba đều đã bị đánh bại.

Pest bây giờ chỉ còn một thân một mình đúng nghĩa đen.

"Ngươi nói đúng..."

Thu hồi vẻ bối rối, cô quay mặt sang phía đối thủ của mình, lên tiếng với giọng âm u lạnh lẽo.

"Cứ tiếp tục thế này ta sẽ chỉ có nước bại trận."

Giọng điệu này khiến ba người Sakamaki Izayoi cảm thấy bất an.

"Nhưng game vẫn chưa hoàn thành phải không?"

Nói tới đây cô chợt nở một nụ cười điên cuồng.

Pest giơ cả hai tay lên bầu trời, gió đen tuôn ra ào ạt phóng thẳng qua tầng mây và bắt đầu khuếch tán với tốc độ chóng mặt.

Bộ dạng này, Sakamaki Izayoi không thể quen thuộc hơn được nữa.

"Ta sẽ không để ngươi làm vậy!"

Hét lên một tiếng, giẫm nát mặt đất, cô phóng vào Pest với tất cả sức mạnh của mình, dự định ngăn cản gió đen trùm xuống như lần trước.

"Ngươi nghĩ ta sẽ mắc một lỗi hai lần sao?"

Không may thay, lần này Pest đã có chuẩn bị và đề phòng. Cô tạm thời hạ một tay xuống, bắn ra sóng âm dữ dội ngay khi Sakamaki Izayoi vừa lao tới.

"Sau khi giết hết tất cả, đây sẽ chỉ còn là cuộc chiến tiêu hao của ta và ngươi!"

Hai nguồn sức mạnh to lớn xung đột lẫn nhau, đẩy lùi Pest và hất ngược Sakamaki Izayoi về mặt đất, tuy nhiên cơn gió đen vẫn không bị ảnh hưởng mà tiếp tục bành trướng.

Kuro Usagi và Sandora vừa tiếp lấy Sakamaki Izayoi vừa  ngước mặt nhìn lên.

"Số lượng đó, nếu như nó phủ xuống sẽ không ai có thể sống sót cả!"

Kuro Usagi sợ hãi kêu lên.

"Cô ta dám!"

Sandora thì cắn chặt răng trong phẫn nộ.

Hai người dồn hết sức mình tấn công Pest với hy vọng có thể gián đoạn hành động của cô. Nhưng vô nghĩa, như mọi lần, chỉ với chút sức mạnh này thì không gây đủ sát thương.

Ba người Asuka ngồi trên Deen vội vàng chạy tới nơi cuộc chiến quyết định xảy ra cũng nhận thấy sự bất thường diễn ra trên bầu trời.

"Đó là vì vậy?"

Ngẩng đầu nhìn cơn gió đen bao phủ cả bầu trời đang không ngừng lan rộng, và thiếu nữ bé xíu bay trên không đang phát tán cơn gió ấy, Leticia cau mày thật chặt.

"Thật đáng sợ..."

Kasukabe You ôm lấy cơ thể mình, nhẹ run lên.

Asuka cũng không khỏi hít sâu một hơi trước sức mạnh của ma vương.

"Như thế này liệu có thể chiến thắng không chứ?"

Vừa nghĩ như vậy, Asuka đã vội vàng lắc đầu, cô lấy ra cuộn giấy nhỏ mà Saigou Izayoi đã nhờ Jin giao lại cho mình.

"Cuộn giấy đó, hãy dùng nó để kết thúc gift game này nhé!"

Lúc đó anh ta đã nói như vậy.

"Bây giờ có lẽ là lúc dùng tới nó rồi."

Asuka vừa nghĩ vừa mở toạc cuộn giấy ra, ánh sáng đỏ loé lên bao trùm cả con phố mà họ đang đi trong đó. Khi ánh sáng dập tắt, trên tay Asuka lúc này không phải là một cuộn giấy nữa, thay vào đó là một cây trường thương đỏ như màu máu dài chừng hai mét.

"Asuka, đó là gì vậy?"

Letica bên vai bên kia của Deen, vừa nghiêng đầu nhìn qua vừa hỏi.

You ở trên đầu Deen dù không nói gì nhưng cặp mắt ngập trong sự tò mò của cô đã thể hiện rõ ý muốn.

"Là Sai..."

Asuka vừa định trả lời theo bản năng nhưng ngay lập tức im lặng khi nhận ra mình bị hớ.

Cô đã hứa với cậu là sẽ giữ bí mật rồi.

"Sai?"

Letica cảm thấy khó hiểu.

"Không! Ý tôi là đây là thứ tôi nhận được cùng lúc với Deen từ cộng đồng muốn thoát khỏi trói buộc bởi truyền thuyết thật và giả."

Asuka vội vàng sửa lời.

Trong lúc di chuyển, cô đã kể cho Letica cùng You về nguồn gốc của tinh linh nhỏ và Deen, nên giờ tiện thể mang nó ra che giấu cho cái này luôn.

"Vậy nó có tác dụng gì? Hình dạng đó, không lẽ là dùng để ném sao?"

"Tôi cũng không rõ nữa, hẳn là vậy..."

Asuka đáp lại Leticia rồi gọi Deen một tiếng.

Với kích cỡ hơn 60 mét thì việc cầm cây thương này đã là bất khả thi rồi chứ đừng nói là ném, vì vậy cô ra lệnh cho người khổng lồ sắt đỏ thu nhỏ kích cỡ của mình xuống còn mười mét.

Tuy vẫn có sự chênh lệch rất lớn, nhưng ít nhất hiện tại nó đã có thể cầm được cây thương trong tay rồi.

"Khoảng cách này quá xa, chúng ta tới gần hơn chút nữa đi."

You và Letica gật đầu đồng ý với quan điểm này của Asuka, một lần nữa nhanh chóng chạy hướng tới khu vực chiến trường để tìm kiếm vị trí và thời cơ thích hợp.

Mọi đòn tấn công của ba người lúc này đều là vô nghĩa, nếu không bị gió đen chặn đứng thì cũng bị sóng âm hất tung.

Nếu như bọn họ không nhanh lên, để Pest giáng ngọn gió đen chết chóc đó xuống thì ngoại trừ Izayoi, không một ai có thể sống sót.

Tuy nhiên muốn đánh bại ma vương thì phải có một đòn tấn công đủ mạnh để phá hủy những vì sao.

Kuro Usagi mỉm cười cay đắng, mắt ánh lên sự quyết tâm.

Cô rút ra một tấm gift card trang hoàng trắng đen.

(Nếu đã như vậy thì không còn cách nào nữa, phải dùng nó ngay lúc này thôi!)

Một tờ giấy được trang trí bởi hoa văn của một cây thương ba mũi xuất hiện trên tay cô.

Gift này được gọi là [Thiên sử thi - Trang giấy Mahabharata].

Là một trong những thần thoại nổi tiếng nhất ở Ấn Độ, và nó cùng với đã được tôn vinh là hai Thiên sử thi lớn của Ấn Độ.

Được cấu thành bởi một trăm nghìn câu văn, nó là một tác phẩm Thiên sử thi tụ tập rất nhiều truyền thuyết và thần thoại.

Trang giấy này, nó có thể triệu hồi ra vũ khí tương tự như thần thương của Indra. mặc dù chỉ là hàng mô phỏng nhưng nó mang sức mạnh cực kỳ to lớn có thể chiến thắng cả vận mệnh.

Thần thương quyết định chiến thắng.

Không ngoa khi nói đây là gift mạnh nhất của Kuro Usagi lúc này.

Tuy nhiên bởi vì quá mạnh, chỉ có thể được dùng một lần mỗi trận gift game. Do đó lên Kuro Usagi chỉ định dùng nó khi đã có cơ hội chắc chắn. Chỉ là, giờ cô đã không còn lựa chọn nào nữa.

Nhân lúc Pest bị Sakamaki Izayoi và Sandora làm phân tâm, Kuro Usagi triệu hồi ngọn thương ba mũi vàng rực, giơ cao nó lên chỉ vào ma vương.

"Xuyên phá... Mô Phỏng Thần Cách Phạm Thích Thương (Bramah Astra Replica)!"

Hưởng ứng với tiếng nói của Kuro Usagi, Thần Thương vàng rực tập hợp hàng nghìn tia chớp và nhắm Pest.

Chỉ là trước khi nó kịp rời khỏi tay Kuro Usagi, Pest đã nhìn về phía này với một nụ cười khinh bỉ, cô đẩy lùi Sakamaki Izayoi một lần nữa rồi giữ chặt lấy cổ Sandora giơ về hướng mũi thương, dùng chính cô bé làm bia đỡ.

Chứng kiến cảnh tượng đó, Kuro Usagi chùn tay lại, ngọn thương mang theo vô lượng sấm chớp cũng vì vậy mà bay chệch mục tiêu, hướng lên bầu trời rồi nổ tung thành vô số tia sét.

Dù không thể đâm trúng Pest nhưng nhiệt lượng và sấm chớp toả ra từ vụ nổ đã tạm thời đánh tan gió đen bao phủ bầu trời

Pest hừ lạnh một tiếng, ném Sandora qua một bên rồi bắn vào cô bé một cơn gió chết chóc. May mắn cho Sandora, Sakamaki Izayoi đã bắt được cô bé và đánh tan gió đen trước khi nó kịp chạm vào cơ thể cô bé.

"Còn trò gì nữa cứ giở ra hết đi, rồi chết chung cho gọn."

Pest lạnh lùng tuyên bố rồi bắt đầu tập hợp gió đen lại một lần nữa.

"Xem ra không còn lựa chọn nào rồi."

Thả Sandora về lại mặt đất, Sakamaki Izayoi ôm cổ bẻ rắc rắc vài cái.

"Lùi lại đi! Kuro Usagi, Sandora! Tránh xa chỗ này ra."

Cô ra lệnh, giọng nói đanh thép không chừa chút chỗ thương lượng.

"Cậu định làm gì vậy hả Izayoi?"

Kuro Usagi lo lắng hỏi, vẫn đứng y nguyên tại chỗ.

"Cho quý cô ma vương đại nhân đây thứ cô ta muốn chứ gì! Lùi lại đi, không thì tôi không chịu trách nhiệm nếu hai người bay mất một nửa cơ thể hay bị chẻ đôi đâu."

Vừa nói, Sakamaki Izayoi vừa giơ cao tay phải, ánh sáng bắt đầu tụ hợp trên bàn tay cô.

"Ồ?"

Pest mỉm cười hứng thú nhìn xuống, muốn xem thiếu nữ tóc vàng kia muốn làm cái gì.

Ngay lúc đó, trong một tiếng xé gió, một ngọn thương đỏ rực như màu máu bay tới từ phía sau, nhắm thẳng vào lưng Pest.

Cuộc tấn công bất ngờ khiến Pest quay đầu nhìn lại, khi nhận ra thứ bay tới chỉ là một mũi thương không chứa đựng sức mạnh gì, cô mỉa mai cười một tiếng, không thèm xem trọng. So với đó, điều mà thiếu nữ tóc vàng sắp làm khiến cô chú ý nhiều hơn. Trực giác mách bảo, thứ đó vô cùng nguy hiểm.

"Không..."

Ban công cung điện, Shiroyasha thất vọng khi Bramah Astra Replica hụt khỏi mục tiêu của nó, vẻ lo lắng bắt đầu len lỏi xuất hiện trong mắt bà.

Saigou Izayoi thì bất thình lình bật người dậy, nhảy tới đứng bên cạnh bà

"Cuối cùng cũng dùng tới nó rồi à..."

"Gì?"

Câu nói bâng quơ của cậu làm Shiroyasha khó hiểu, nhưng Izayoi chỉ nhún vai không nói gì thêm. Tặc lưỡi khó chịu, Shiroyasha chỉ có thể tiếp tục quan sát chiến trường, vừa ngay lúc ngọn thương đỏ bay lên.

"Ô uế đi, Astra của ta."

Izayoi lại lầm bầm gì đó, lần này thì phản ứng của Shiroyasha kịch liệt hơn, bà trợn to mắt, nhìn qua cậu.

"Xuyên phá, Nguyên Sơ Thần Cách, Phạm Thiên Thương (Bramah Astra Origin)."

Ngọn thương đỏ rực lao vào Pest, khi chỉ còn cách cô mười mấy mét, nó toả ra ánh sáng chói lọi chiếu rọi cả vùng đất bên dưới.

Đòn tấn công mạnh nhất trong sử thi của các anh hùng Ấn Độ mà chỉ riêng sóng nhiệt toả ra đã quét sạch toàn bộ gió đen, nó đâm xuyên qua cơ thể mảnh khảnh bé nhỏ của Pest. Mang theo cô bay vút lên cao, xua tán biển mây, để lại phía sau một vầng lửa mặt trời, nhiệt lượng còn lại đốt cháy bầu không khí.

Trong thoáng chốc ánh đỏ chói loà lấn át cả bầu trời.