Mặc dù có được kể rằng là người lớn tuổi hơn Kuro Usagi, cô lại có vẻ như tương đối trẻ tuổi, chỉ vào khoảng độ 12-13. Mái tóc vàng mỹ lệ của cô có một chiếc nơ đen được cột chặt vào sau đầu mình với một chiếc áo khoác bọc bằng da màu đỏ được đặt trên một chiếc váy dài.
"Thứ lỗi cho tôi vì đã vô lễ đi vào bằng cửa sổ, nhưng tôi chỉ muốn gặp em, Kuro Usagi, mà không để cho Jin biết về cuộc thăm hỏi này của tôi."
"Ra… Ra là vậy sao? A! Kuro Usagi sẽ đi lấy trà cho chị, xin hãy chờ em một chút!"
Có lẽ do nỗi hạnh phúc khi được gặp mặt một người bằng hữu đã bị thất lạc từ lâu, Kuro Usagi nhảy nhót nhẹ nhàng tới phòng chuẩn bị trà.
Nhận thấy Sakamaki Izayoi và những người khác cũng đang hiện diện tại đây và việc họ đang dùng một ánh mắt kỳ lạ để nhìn chằm chằm vào mặt của mình, Leticia nghiêng đầu sang một bên trong khi đáp trả lại bằng một ánh mắt khác.
"Có vấn đề gì sao? Hay là có cái gì đó trên mặt tôi?"
"Không phải, tôi chỉ cảm thấy là cô thật sự hợp với những lời miêu tả mà tôi đã được nghe qua thôi. Một thiếu nữ đẹp tuyệt trần... Vậy nên tôi có dự định là sẽ ngắm cô thêm chút nữa như một cách để làm dịu mắt mình vậy."
Sakamaki Izayoi trả lời rất nghiêm túc, Saigou Izayoi thì dùng ánh mắt quái dị nhìn cô. Đành rằng thiếu nữ này là một "bản thân" khác, chẳng lạ gì nếu cô có cùng tính cách với cậu khi ấy, nhưng dù sao cô ta cũng là con gái mà lại công khai đùa giỡn một cô gái khác, cảm giác cứ lạ lạ thế nào ấy.
Nhưng bằng sự vi diệu nào đó, những người khác như You và Asuka lại xem việc này hết sức bình thường và Leticia đáp lại với một tiếng cười hạnh phúc từ đáy lòng.
Thật không hiểu nổi.
Kiềm chế ham muốn để cười tiếp của mình, Leticia tỏa ra một bầu không khí thuộc dòng dõi quý tộc và đến ngồi trên một chiếc ghế.
"Fu fu, thì ra là thế. Ngươi là Izayoi phải không? Quả nhiên là như Shiroyasha đã miêu tả, đúng là một thiếu nữ thẳng thắn mà. Nhưng nếu như ngươi muốn ngắm nhìn ai đó, Kuro Usagi chắc sẽ không thua ta đâu, phải không? Dù sao thì cô ấy cũng sở hữu một thân hình xinh xắn mà có một nét đẹp của riêng mình."
"Nhưng bởi vì tôi coi cô ấy như là một con thú cưng, so với việc đi ngắm nhìn, tôi nên nói rằng nó sẽ có ý nghĩa hơn nếu tôi trêu đùa nó phải không? Cơ mà để phân biệt với anh trai đang ngồi bên kia, tôi nghĩ cô nên gọi tôi là Sakamaki thì sẽ tốt hơn cái tên Izayoi."
Khi nói tới những chữ cuối, Sakamaki Izayoi khẽ liếc nhìn sang Saigou Izayoi.
"Ha, ta sẽ để ý chuyện đó, với tại ta không phản đối suy nghĩ của ngươi đâu."
"Xin chị từ chối nó có được không?!"
Ngay lúc đó, Kuro Usagi trở về với một khay hồng trà và bĩu môi mình trong khó chịu.
Nét mặt của cô ấy khi rót trà vào những chiếc cốc vẫn mang đầy vẻ hờn dỗi.
"Khi được so sánh với chị, Leticia đại nhân, hầu hết những người phụ nữ trên thế giới sẽ không đủ giá trị được chiêm ngưỡng. Không chỉ một mình Kuro Usagi trông thấp kém hơn thôi đâu."
Câu nói này của Kuro Usagi chỉ đơn thuần là để tôn vinh vẻ đẹp của Leticia đồng thời tự khiêm tốn, nhưng nó đã vô tình động chạm vào ba thiếu nữ khác có mặt trong phòng. Tuy nhiên, không ai trong số họ phản đối điều này, Sakamaki Izayoi sẽ không coi trọng việc người khác xem mình ra sao, còn You và Asuka thì vẫn còn đang choáng ngộp trước vẻ đẹp vô hạn tới gần mức hoàn mỹ của Leticia.
Thú thực thì họ cũng hơi tự ti một tẹo, dù hai người hoàn toàn có thể xem như mỹ thiếu nữ, nhưng đối với Leticia thì hoàn toàn không thể đặt lên một bàn cân được. Cô cứ như là tạo vật hoàn mỹ lẽ ra không nên xuất hiện trên đời vậy.
"Không hề, xét về mặt nhan sắc thì cô không thua cô ấy nhiều tới vậy đâu. Tôi sẽ không chối bỏ việc cô ấy là một mỹ thiếu nữ với một nét đẹp khác hẳn của cô nhưng nếu như cô muốn hỏi sở thích cá nhân của tôi thì, cô nhất định là mẫu người lý tưởng của tôi đấy, Kuro Usagi."
Sakamaki Izayoi bất ngờ tuyên bố.
So với vẻ đẹp hoàn mỹ lẽ ra không nên tồn tại nơi hạ thế, không thể chạm vào không thể vấy bẩn, cô thích vẻ đẹp trần tục có thể ôm chặt trong tay hơn.
"Tương tự với hai người đấy, Asuka, You."
"...Vậy sao?
Nghe thấy lời tuyên bố đột ngột đến quá bất ngờ, Kuro Usagi không thể không ửng đỏ cả má và đôi tai thỏ của mình. Cho đến ngày hôm nay, mặc dù những lời khen ngợi và lời thổ lộ tình yêu dành cho cô có thể nhiều như những vì sao trên bầu trời, nhưng lời nói của Sakamaki Izayoi cứ như đã được khắc sâu trong tâm trí của cô và nó đã lảng vảng trong tai cô đến một mức độ bất thường.
Asuka và You cũng chẳng khá hơn là bao, với tính cách ngạo kiều xốc nổi, thường những lúc thế này cô sẽ nói gì đó để phản bác, nhưng hiện tại cô chỉ cúi đầu im lặng. Về phần You thì ôm chặt mèo tam thể hơn, đưa nó lên cao ngang mặt mình như muốn lẩn tránh.
Bầu không khí màu hường quái dị này khiến Saigou Izayoi bỗng nhiên có cảm giác mình trở thành người thừa ở đây, cậu bắt đầu cân nhắc tới việc mình có nên rời đi và để mấy cô gái ở riêng với nhau hay không.
Cuối cùng, cậu lựa chọn im lặng không nói gì, vờ như bản thân không tồn tại.
"…Kuro Usagi, có khi nào tôi đã làm gián đoạn một chuyện gì đó sao? Ví dụ như mọi người đã có một cuộc hẹn hò nào đó trước khi tôi…"
"Không, không hề có bất cứ thứ nào như thế cả! Thôi nào, có chuyện hệ trọng gì đã mang chị tới đây?"
Kuro Usagi hoang mang rối loạn liền vội vàng quay trở về chủ đề chính. Lecitia hiện tại đang là vật sở hữu của một người khác. Để đến đây mà không có mệnh lệnh của chủ nhân mình, cô ta chắc hẳn cũng đang chịu lấy một rủi ro rất lớn.
Vì vậy, chắc chắn cô không nên ở đây chỉ để gặp mặt bọn họ thôi. Bởi vì nếu cô ấy chỉ định làm thế, Letia cũng sẽ đi thăm Jin rồi. Mặc dù Kuro Usagi đang cá chắc rằng Leticia ở đây để bàn về một chuyện gì đó không nên để Jin nghe thấy, Leticia đã làm cô ngạc nhiên với một cú lắc đầu và một nụ cười khổ trên đôi môi mình.
"À thì, nó cũng không phải là một việc quan trọng lắm. Lý do mà tôi đến đây là chỉ để tận mắt chứng kiến trình độ trung bình của những thành viên mới trong cộng đồng thôi. Còn về việc không gặp mặt Jin, bởi vì tôi không có đủ can đảm để gặp mặt em ấy."
"Tại sao vậy ạ?"
Kuro Usagi không hiểu sao Leticia lại nói rằng mình không có mặt mũi gặp Jin.
Nhưng Saigou Izayoi thì biết.
Giống loài Quỷ, Ma cà rồng thuần chủng là loài hiếm có nhất về mặt lượng lẫn chủng tộc của họ. Hệ sinh thái của bọn họ cũng không khác quá xa theo những kiến thức mà Saigou Izayoi có về loài Ma cà rồng. Nhưng nếu như cậu ấy phải chỉ ra một điểm khác biệt trầm trọng thì, đó sẽ là về cách mà thế giới khác này nghĩ về Chủng tộc Ma cà rồng.
Giống như cách mà loài thỏ ngọc, những Sứ giả của Khu Vườn Nhỏ được gọi tên là Quý Tộc của Khu Vườn Nhỏ.
Loài ma cà rồng có thể đi lại dưới ánh mắt mặt trời gay gắt chỉ riêng của Khu Vườn Nhỏ được gọi là Kỵ sĩ của Khu Vườn Nhỏ.
Số gift mà họ mang đến có thể bác bỏ toàn bộ quá trình của một nghi lễ. Chỉ với việc trao đổi một lượng máu nhỏ họ có khả năng tạo nên quá trình Quỷ hóa cho những tộc khác. Những kẻ thu nhận gift này sẽ sớm bị tiêu thụ bởi ham muốn ăn tươi nuốt sống loài Người, nhưng kỹ thuật này chỉ thuộc về những loài Thuần Chủng và quá trình Quỷ hóa sẽ không được gây ra bởi những Ma cà rồng thông thường khác.
Vì thế nên khi một con ma cà rồng tự nhiên có ham muốn hút máu, nó sẽ tổ chức một gift game với máu của người chơi là vật đặt cược. Bởi vì trong thế giới của Khu Vườn Nhỏ, tôn trọng tuân theo những quy tắc của gift game là thứ duy nhất cho phép Ma cà rồng cùng chung sống với loài người.
Những thành phố của Khu Vườn Nhỏ cho phép Ma cà rồng có thể thưởng thức và tiếp nhận ánh nắng mặt trời trong khi sống một cuộc sống vững vàng và vẻ vang. Để đổi lại, họ cũng đã bảo vệ và hành động với tư cách là Người bảo hộ cho Khu Vườn nhỏ, dẫn đến việc những ma cà rồng thuần chủng được biết đến là Kỵ Sĩ của Khu Vườn Nhỏ.
Vào xế chiều hôm qua, Leticia đã định sử dụng gift quỷ hóa lên Galdo để đối phó với trận gift game giữa hắn và hai người Asuka với You.
Mục đích là vì
"Thực ra thì vào lúc tôi nghe thấy Kuro Usagi và những người khác công bố rằng họ sẽ xây dựng lại cộng đồng với tư cách là No Name, tôi đã rất phẫn nộ vì chuyện đó… Luôn suy nghĩ rằng tại sao các em lại chọn làm một chuyện ngu xuẩn như thế. Bởi vì tôi biết rằng các em cũng hiểu được lựa chọn này sẽ là một con đường đầy gian lao hiểm trở."
"…"
"Ngay khi tôi có được cơ hội để liên lạc được với các em, tuy là đã trải qua rất nhiều khó khăn… thì tôi lại nghe được một tin mà tôi không thể nào phớt lờ được… Có lời đồn rằng có thể sẽ co một người sở hữu Thần Cách sẽ gia nhập cộng đồng với tư cách là đồng đội của các em."
Ánh mắt của Kuro Usagi theo bản năng nghiêng về phía Sakamaki Izayoi. Leticia chắc đã nghe được chuyện này từ Shiroyasha.
Lý do để Shiroyasha, một Giai Tầng Chi Phối Giả sở hữu một Trụ sở cộng đồng đặt ở Ngoại môn bốn chữ số đi đến Ngoại môn thấp nhất là bảy chữ số hẳn là để lén mang Leticia tới đây.
"Vậy nên tôi muốn dùng khoảng thời gian này để kiểm tra xem những thành viên mới có sở hữu đủ sức mạnh cứu vã cộng đồng này không."
Đó chính là lý do mà Leticia quỷ hóa Galdo, cô muốn lợi dụng hắn để kiểm tra những thành viên mới của No Name.
"Và kết quả của chị là?"
Kuro Usagi hỏi với một ánh mắt nghiêm túc nhưng Leticia chỉ đưa ra một nụ cười khổ trong khi lắc đầu mình.
"Không may là tôi còn chưa kịp quỷ hóa Galdo thì đã bị chặn ngang rồi. Tuy là tôi đã thành công trốn đến đây mà không bị bắt, nhưng mà tôi nên nói gì với các cô cậu bây giờ chứ?"
Nhận thấy bản thân mình đang vất vả với những suy nghĩ dường như chính bản thân cũng không thể hiểu được, Leticia chỉ có thể cười gượng thêm.
Nắm được chút tin tức trong câu nói của Leticia, Sakamaki Izayoi thô bạo hỏi.
"Chờ chút đã! Nói như vậy là cô đã gặp ma vương xóa sổ Fores Garo?"
"Ma vương?"
Leticia lặp lại hai chữ này.
"Không chắc lắm, tôi bị đánh bay chỉ với một đòn duy nhất, khi trở lại thì Fores Garo đã đổ sụp rồi. Với sức mạnh như vậy thì dám chắc là ma vương lắm đấy."
Cô nói tiếp.
"Chị đã biết từ lúc đó rồi à? Vậy tại sao không thông báo ngay cho Shiroyasha đại nhân?"
Lần này tới lượt Kuro Usagi lên tiếng.
"Tôi không thể, trở về Thousand Eyes khi ấy có tỷ lệ rất lớn là sẽ bị bắt trở lại mất, khi đó thì cả Shiroyasha đại nhân cũng không giúp được thêm nữa, phải khó khăn lắm tôi mới đến được đây lúc này..."
Leticia nở một nụ cười tự giễu.
"Mạo hiểm lớn như vậy, đi thăm hỏi ngôi nhà cũ của mình chắc hẳn không chỉ để nói nhiêu đó thôi đúng không?"
Thấy Leticia cũng chẳng cung cấp được thêm thông tin gì, Sakamaki Izayoi chuyển về chủ đề ban nãy.
"Ngươi nói đúng, nhưng hiện tại ta cũng không biết mình nên làm gì nữa."
Mặc dù Leticia đã liều cả mạng sống để trở về nơi tổ ấm cũ của mình, nguyện vọng của cô lại bị mắc kẹt tại chỗ bởi vì cô không thể tạo thêm tiến triển gì hay rút lui, tiến thoái lưỡng nan. Nhận thấy cách mà Leticia vẫn giữ nụ cười tự nhạo báng chính mình trên môi, Sakamaki Izayoi đã đưa ra một ý kiến mới với một giọng điệu lỗ mảng.
"À nếu cô cảm thấy bất an thì, chỉ còn một cách để giải quyết nó thôi."
"Cách gì?"
"Thực ra thì đơn giản lắm đấy. Nếu cô đang lo liệu No Name có sở hữu đủ sức mạnh để chống chọi lại những Ma Vương hay không, thì sao cô không sử dụng chính sức mạnh của mình để kiểm tra thử? Nghe thế nào? Ngài cựu Ma Vương?"
Sakamaki Izayoi đột nhiên đứng dậy. Hiểu được ý định của cô, Leticia bất động trong vài giây mà không biết nói gì, nhưng sau đó cô ấy bắt đầu cười to.
Leticia cũng đứng dậy trong tiếng cưới cường điệu tới mức nước mắt bắt đầu hình thành nơi khóe mi.
"Fu fu… Ta hiểu rồi, đó đúng là một điều đơn giản mà ta lại chưa từng nghĩ đến. Vứa đơn giản lại cực hiệu quả nữa. Nếu như biết trước thì ta cũng đã làm chuyện này ngay từ đầu và đã không chơi những trò bẩn thỉu như việc lên kế hoạch lợi dũng ở đằng sau như thế rồi."
"Chờ... Chờ một chút, cả hai người à?"
Nhận thấy có mùi không ổn trong mấy câu trò chuyện qua lại giữa cả 2, Kuro Usagi lo lắng đứng lên theo.
"Luật game thế nào đây?"
"Dù sao cũng là một trận thử thách sức mạnh, vậy thì không cần quá phức tạp. Chúng ta sẽ chỉ công kích đối thủ một lần và xem phản ứng của đối thủ thôi."
"Người còn đứng vững đến cuối cùng sẽ là người thắng cuộc sao? Được thôi, đây là cái mà người ta thường bảo "đơn giản là tốt nhất" nhỉ?"
Cả hai người họ mỉm cười nhìn nhau trước khi đồng thời nhảy xuống phần sân trong thông qua cánh cửa sổ.