Chương 17: Làng Lá Động Tác

Làng lá

Buổi sáng sớm dòng người xô nhau ra đường, một cảnh tượng tấp nập đường phố biển người qua lại, ai trên mặt đề nở nụ cười hiền hòa.

Một bầu không khí thật tốt đẹp hiện rõ, cảnh tượng làm làm cho người nhìn ngay ra một khung cảnh hòa bình .

Nhưng vẻ hòa bình này họa nhân mới hiểu trong chúng rõ bản chất vấn đề, nhìn thấy phía sau vẻ bề ngoài hòa bình yên ổn này là chất chứa bên trong không biết bao nhiêu không chịu nổi hắc ám, mọi thứ có thể chỉ là vẻ bề ngoài của một khu ống cống,

Lúc này trong văn phòng hokage, vẫn còn bộ dáng trung niên đời thứ ba hokage - sarutobi hirozen nhìn xem châm chú trên bàn thông tin quyển trục một hồi nhướng mài.

Lúc này cửa phòng mở ra, mang theo trắng bệch gương mặt Orochimaru tiến vào, hắn trực tiếp hỏi.

"Có chuyện gì sao??".

"Thanh dương trấn cùng Vạn Thọ Trấn bị một tổ chức gọi là Hắc Ám Thần Giáo tấn công phá hủy, chưa rõ mục đích cùng thông tin thần giáo, người báo tin toàn bộ là người bình thường không phát hiện một người nào là ninja.".

Đời thứ ba hokage cũng không giấu diếm toàn bộ nói hết ra cho đệ tử chính mình.

"Còn có chuyện này??".

Orochimaru vẻ mặt khó khăn hiện lên chút nghiêm túc.

Phải biết Thanh dương trấn và vạn thọ trấn cùng ba trấn khác chính là được làng đứng phía sau, quạch tẹt ra năm thị trấn đó chính là tiểu đệ trung thành của làng.

Mỗi năm số tài nguyên từ các thị trấn đó nộp lên cũng chiếm một phần tư tài nguyên kiếm được mỗi năm của thôn, năm thị trấn đó đồng dạng còn được xem là hậu phương vững chắc của làng lá.

Nếu bị tấn công là nơi khác thì không sao?? đưa ra thành một cái nhiệm vụ cấp B liền xong việc.

Nhưng hiện tại bị tấn công chính là 2 trong năm căn cứ hậu phương của làng thì chuyện này lại là chuyện khác, nó đến tận nhiệm vụ cấp S tình cảnh.

Huống chi tình hình hiện tại các nước đang lâm vào cục diện căng thẳng, ai ai cũng chạy đua vũ trang ráo riết chuẩn bị cho chiến tranh sắp đến, một trận chiến lớn là không thể trách khỏi.

Bây giờ hai trong năm cái hậu phương của làng bị tấn công phá hủy chẳng khác nào sau lưng làng lá đâm một đao, nếu không nhanh giải quyết thì trong trận chiến lần này làng lá thật sự phải khó khăn.

"Ngươi đã rõ tinh hình thế nào rồi a!! Lần này ngươi cũng một nữa phải nhanh chóng giải quyết chuyện này".

Đời thứ ba nhìn Orochimaru dang xem quyển nói.

"Ai!"

"Jiraiya.".

"Tốt thôi.".

Hai cái kage cường giả phái đi nhiệm vụ này đủ để biết làng lá xem trọng nó thế nào??

"Hai người các ngươi xem tình hình giải quyết rồi nhanh chóng trở về làng, trận chiến sắp tới không thể nào thiếu được các ngươi.".

Đời thứ ba một mặt vô cùng nghiêm túc nói ra.

Là một cái thượng vị giả nhiều năm hắn ánh mắt nhìn rất rõ thế cục, thời gian chuẩn bị đã không còn nhiều.

"Ta hiểu lão đầu.".

Đầu óc bác học Orochimaru không cần ai nói hắn cũng tự nhìn rõ tình huống, đối với làng lá hắn hiện tại vẫn chưa ôm cái gì địch ý còn là một phần tử tốt trong thôn.

Sau đó Orochimaru cũng đem theo quyển trục nhiệm vụ mà lui ra khỏi phòng, để lại đời thứ ba ánh mắt xa xăm nhìn bầu trời bên ngoài, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.

......

Nào đó trên vách núi, một hang động to lớn như miệng cự thú bài ra, bên trong là những thân ảnh khoát lên từng chiếc áo bào đen canh gác nghiêm ngặc.

Vào bên trong, chỉ thấy một đám áo bào đen đại sư cùng giáo trưởng theo cấp bật đứng nghiêm ngặt thành hai hàng dọc trong lối đi, họ giờ đây tựa như những pho tượng làm nền cho sự cao quý của người bên trên.

Phía trước cả đám chính là một cầu than lên cao, trên đỉnh là một thân ảnh tuấn lãng ngồi trên hắc thạch ánh mắt cao cao tại thượng quan sát xuống bên dưới, hệt như một vị thần nhìn xuống chúng sinh nhỏ bé.

Người trên này không ai khác chính là thằng cẩu Triệu Phú Quý!!

10 ngày thời gian nói qua là qua, Triệu Phú Quý trong khoảng thời gian này cũng xem như là công việc làm, hắn không ngừng phái ra nhân thủ đi tấn công rất nhiều làng mạc xung quanh.

Không chỉ là trong hỏa quốc mà hắc thủ của Triệu Phú Quý còn lan ra những quốc gia xung quanh, một ngôi làng nào đó giang quốc cùng chính là nạn nhân của những vụ tấn công.

Bất quá lần này Triệu Phú Quý qua nhiều lần tấn công thu rau hẹ cũng đúc kết ra một ít tâm đặc, vâng chính là biện pháp thu rau hẹ tốt nhất tâm đắc.

Hắn hiện tại chỉ là tạo ra những cuộc tân công dẫn đến người người đau thương bi phẫn, nhưng ngược lại hoàn toàn không có ý tứ nào phá hủy hay tiêu diệt làng mạc nào cả.

Dù sao thu hoạch rau hẹ cũng cần lương tâm chừa lại một chút gốc rễ để chúng tiếp tục sinh trưởng a, về sau mới có được tư nguyên dài dài để thu thập.

Đúng là như vậy, Triệu Phú Quý thâm độc ý nghĩ chính là ý định một mặt tấn công thu hoạch, một mặt khác lại sau màn dưỡng vườn rau hẹ tươi tốt để có thể lần sau thu hoạch tiếp.

Quả đúng là chó chết âm mưu a, những đám dân làng kia mà biết được Triệu Phú Quý không chỉ tấn công phá hủy bọn họ gia viên mà còn có ý định dưỡng lấy bọn họ để thịt chắc phải đến liều mạng với hắn a.

Lúc này, Triệu Phú Quý nằm trên một khối to lớn trơn bóng hắc thạch gương mặt lộ ra biểu tình hưởng thụ, trong thân thể hắn năng lượng dưới tác dụng thần kỳ của hắc thạch không ngừng lưu động mà luyện hóa vào trong cơ thể.

Đây là một cái không biết phẩm chất trưởng thành bảo vật mà Triệu Phú Quý trong 10 ngày qua đánh dấu đến, có thể xem nó là món bảo bối thứ hai của hắn ngoài vô hạn linh châu a.

Bởi vì công dụng của nó hiện tại là giúp Triệu Phú Quý tự động tu luyện năng lượng trong cơ thể khi chạm vào, thậm chí nó còn có khả năng ngự không như thảm bay và còn có nhiều công năng phụ trợ tiện lợi khác làm hắn trực tiếp mê say bên trong bảo vật.

Làm mấy ngày thời gian Triệu Phú Quý hoàn toàn không có ý định bước ra khỏi hắc thạch, khăn khăn ở tại trên đây làm mọi việc, dù sao ở trên đây sảng khoái cơ thể lại còn có thể tự động tu luyện thì cần gì phải xuống a.

Tay chống đầu ngã nữa thân trên hắc thạch Triệu Phú Quý bổng truyền đến một ý niệm cho tang lão đứng bên cạnh.

Tang Lão cũng không chần chờ vọng âm nói ra.

"Người đâu, dẫn chúng nô tới .".

Tiếng nói vừa đứt, hai cái giáo sĩ dẫn dầu dắt theo một hàng dài bị trói tay thanh thuần các nữ tử đem đến, các nàng trên thân ai nấy đều là quần áo rác rưới gương mặt tiều tụy.

Không cần đoán cũng biết những nữ tử này đều được bắt giữ khi thần giáo tấn công những thôn làng kia, bất quá theo hàng dài mỹ nữ kia tựa hồ cái này bắt giữ cũng có chọn lọc vu vật a.

Triệu Phú Quý không có cái gì nhân tính để nói, hắn nhắm ngay một cái thiếu nữ thanh thuần mà chọn trúng.

Và có thể thấy khi bị tên đầu chó kia chọn trúng nữ tử biểu tình sụp đổ như thế nào, nhưng nàng chính là bi phẩn không cách nào phản khảng được dưới vũ lục tuyệt đối.

Nhìn thanh lệ nữ tử trước mắt gương mặt dâm tà kia hiện rõ không che giấu, Triệu Phú Quý trực tiếp bạo lực xé xuống nàng đồ rách trên người.

Kéo xuống màu đen to lớn con c-c, thô thiển không uyển chuyển mà hung bạo đâm vào tiểu thịt tươi mới phủ nhúm lông của thiếu nữ, máu lần đầu chảy ra nàng khống khổ kêu rên cầu mong có ai giúp mình thoát khỏi tên ác ma này.

Nhưng trong hang động rộng lớn với hàng chục người bên trong hoàn toàn không có một ai đứng ra như trong tưởng tượng của nàng, đến nổi một cái người bình thường như tang lão một bên cũng chỉ thở dài mà không để ý đến.

Nàng không có nhận được lời trợ giúp nào gương mặt tuyệt vọng, ánh mắt thẩn thờ mà chịu từng trận đau đớn dưới thân.

Không bao lâu nổi đau đớn biến thành cảm giác sung sướng làm một cái thiếu nữ như nàng muốn bay lên, mặc dù lý trí không muốn nhưng nàng cũng không thể kiềm chế nổi thân thể dục vọng, tiếng rên sung sướng vang vọng trong hang.

Và cứ thế dưới nổi sung sướng nào triệt để sa đọa vào trong lòng bàn tay tên ác ma ghê tởm này.

Chợt phút chốc, thú tính đang bộc phát Triệu Phú Quý bổng dừng lại mà nhìn ra phía cửa hang.

Cũng trong nhất thời cái kia đang sa dọa thiếu nữ tựa như xe thắng gấp mà mất đi cảm giác, vốn là sa đọa trong vui sướng nào không thể chịu được, lập tức dâm đãng đến tận cùng gương mặt không ngừng cầu xin lại Triệu Phú Quý.

"Tiếp tục đừng dừng lại.....Làm ơn tiếp tục a ta chịu không nổi....chủ nhân tiếp tục chơi ta a......đ-t chết ta đi chủ nhân....".

"Chát....im mồm cho lão tử không liền giết ngươi"

Triệu Phú Quý lạnh nhạt lập tức cho nàng một cái tát đau trên mặt, không cho con phò này biết nặng nhẹ thì đúng là muốn làm càng.

Không để ý đến con phò dâm dục này nữa, Triệu Phú Quý quay qua tang lão bên cạnh từ không gian hẹ thống lấy ra đưa vào tay hắn một lọ nước đầy khí tức sinh mệnh.

"Đây là???".

Tang lão ngạc nhiên, hắn đời này chưa chứng kiến vật gì có sinh mệnh lực bá đạo thế này, chỉ cần hít một cái lão đã cảm giác trần gian lại níu kéo mình ở lại thêm vài tháng.

"Nó là sinh mệnh chi thủy, xem như một bảo vật giữ mạng cho tình trạng hiện tại của ngươi.".

"Cầm lấy nó và ra ngoài kia cho ta thấy sức mạnh thực sự của ngươi a."

Triệu Phú Quý không nhanh không chậm nói ra.

Tang lão mặc dù không biết thằng chó này lấy đâu ra thứ bảo bối này, nhưng đây quả thật chính là bảo bối đối với hắn hiện tại, dù sao có thể sống thì ai nguyện ý chết đi đâu.

Ha ha, muốn xem thực lực lão phu a, rất tốt để ngươi xem lão già ta đỉnh phong là như thế nào.

Trong lòng điều chỉnh một chút lời nói xong tang lão trong nháy mắt biết mất tại chổ.

Triệu Phú Quý cũng không định chờ đợi ở đây, nếu đã đánh nhau nhất thiết phải đi xem a, hắn đầu tiên lệnh sáu cái đại sư bảo hộ xung quanh.

Khụ khụ, đẩu sau ra ngoài phải trang bức một chút mới tốt.

Ngay sau đó vận dụng quyền hạng dẫn động hắc thạnh bay đi theo, a hắn cũng không quên đem côn thịt chiều cái này sa đọa thiếu nữ.