Nói xong, Diệp Ngao mang theo một đám người Diệp gia thịnh nộ đi ra phía ngoài.
"Nhị thúc."
Lúc này, Diệp Thiên Mệnh cùng với Diệp Tông đi đến, lúc này sắc mặt của Diệp Thiên Mệnh còn có chút tái nhợt, thoạt nhìn có chút suy yếu, hắn vừa mới bị Diệp Tông tìm được.
Diệp Ngao nhìn về phía Diệp Thiên Mệnh, hai mắt có chút phiếm hồng: "Thiên Mệnh, ngươi tới vừa vặn, đi thôi, mẹ nó chúng ta liều mạng với Triệu gia."
Diệp Thiên Mệnh lắc đầu: "Nhị thúc, giết một Triệu Tu, có tác dụng không?"
Diệp Ngao ngạc nhiên: "Thiên Mệnh, ngươi đây là có ý gì?"
Diệp Thiên Mệnh nói: "Từ giờ trở đi, dời toàn bộ bài vị trong tổ từ ra ngoài, để bọn họ dỡ tổ từ."
"Cái gì?" Diệp Ngao cho là mình nghe lầm, lúc này liền đứng lên, cả giận nói: "Thiên Mệnh, ngươi đây là có ý gì?"
Những người Diệp gia còn lại cũng không hiểu, nghi hoặc nhìn Diệp Thiên Mệnh.
Diệp Thiên Mệnh chậm rãi nói: "Nhị thúc, chúng ta phải hiểu rõ bản chất và hạch tâm của chuyện này, Triệu Tu sở dĩ dám trắng trợn như thế, là bởi vì thiên tài Triệu gia bọn họ - Triệu Du trở thành học sinh nội viện của Quan Huyền thư viện Thanh Châu, hơn nữa còn được một đạo sư cao cấp của nội viện tán thành, bởi vì tầng quan hệ này, những chủ sự của Tiên Bảo Các kia cùng với những quan viên trong thành mới có thể mắt nhắm mắt mở cho qua, cũng chính bởi vì như thế, Triệu gia mới dám không kiêng nể gì mà nhằm vào Diệp gia chúng ta như thế."
Nói xong, hắn dừng một chút, lại nói: "Tiên Bảo Các cùng với những người làm quan trong thành kia đều là nhìn người bỏ đồ ăn, bọn họ thấy Diệp gia chúng ta không quyền không thế không bối cảnh, tuyệt đối không có khả năng đến giúp chúng ta, chúng ta bây giờ phản kháng, không có bất kỳ ý nghĩa gì, sẽ chỉ là tìm chết, bởi vậy, muốn giải quyết khốn cảnh trước mắt của Diệp gia chúng ta, chỉ có giải quyết từ ngọn nguồn vấn đề."
Diệp Ngao có chút nghi hoặc: "Làm thế nào giải quyết ngọn nguồn vấn đề?"
Diệp Thiên Mệnh híp mắt: "Ta đi giết Triệu Du."
Con mẹ nó!
Diệp Ngao trợn tròn hai mắt.
Diệp Nam vẫn không nói gì cũng có chút kinh ngạc.
Diệp Thiên Mệnh nắm chặt hai tay: "Chỉ có giết Triệu Du, Triệu gia mất đi chỗ dựa này, chúng ta mới có thể giết tuyệt Triệu gia!"
Diệp Tông hưng phấn không thôi, quơ nắm đấm: "Giết, giết hết, Triệu gia một con kiến cũng đừng hòng sống."
"Không được!" Diệp Ngao trầm giọng nói: "Theo ta được biết, hai tháng trước, Triệu Du kia cũng đã là Vạn Pháp Cảnh, hiện tại hắn đã được đạo sư nội viện thưởng thức, rất có khả năng hắn đã là Tiểu Kiếp Cảnh..."
Diệp Nam ở một bên cũng lo lắng nói: "Thiên Mệnh, còn có biện pháp khác không?"
Diệp Thiên Mệnh lắc đầu: "Đây là biện pháp nhanh nhất, thời gian nhập học đã sắp tới rồi, ngày mai ta sẽ lên đường đi Quan Huyền thư viện Thanh Châu."
Diệp Nam nhìn thẳng vào Diệp Thiên Mệnh: "Ngươi có nắm chắc không?"
Diệp Thiên Mệnh nhìn hắn, không nói gì.
Diệp Nam cũng đã hiểu ý của huynh đệ mình, lập tức gật đầu: "Việc trong nhà ta sẽ lo."
Diệp Thiên Mệnh trịnh trọng nói: "Đại ca, trước khi đệ trở về, nếu Triệu gia đến khiêu khích, có thể nhịn thì nhịn, chờ đệ trở về, đệ cam đoan với huynh, nhiều nhất một tháng, đệ nhất định sẽ giết Triệu Du."
Diệp Nam gật đầu: "Được, khi nào thì ngươi đi?"
Diệp Thiên Mệnh nói: "Ngay lập tức."
Nói xong, hắn xoay người trở về phòng thu dọn đồ đạc.
Thu dọn một hồi, Diệp Nam và Lý Nga đột nhiên đi vào, Diệp Thiên Mệnh nhìn về phía Diệp Nam và Lý Nga: "Đại ca, đại tẩu."
Lý Nga đi đến trước mặt Diệp Thiên Mệnh, nàng lấy ra một chiếc nhẫn đưa cho Diệp Thiên Mệnh.
Diệp Thiên Mệnh có chút kinh ngạc: "Nhẫn trữ vật?"
Nhẫn trữ vật, thứ này đối với nhà giàu sang mà nói, tự nhiên là đồ vật bình thường, nhưng đối với Diệp gia bọn họ mà nói, không thể nghi ngờ là vô cùng trân quý, bên trong nhẫn, ngoại trừ có quần áo và đồ dùng hàng ngày mà Lý Nga vừa mới thu thập cho hắn, còn có chín trăm viên Linh Tinh.
Chi tiêu một năm của Diệp gia cũng chỉ có ba trăm viên Linh Tinh, chín trăm viên Linh Tinh đối với hắn bây giờ mà nói, không thể nghi ngờ là một khoản tiền khổng lồ.
Lúc Diệp Thiên Mệnh nhìn thấy những Linh Tinh kia, lập tức từ chối: "Đại tẩu, ta không thể nhận những Linh Tinh này."
Hắn biết, những Linh Tinh này cơ bản đều là của hồi môn của Lý Nga, bởi vì Diệp gia lúc này, là không lấy ra được khoản tiền lớn này.
Lý Nga ôn nhu nói: "Lần này đi thư viện, không có tiền, ngươi đi như thế nào? Hơn nữa, đến thư viện, còn có học phí cùng với các loại tu hành cần thiết, chỗ nào cũng cần đến tiền."
Trong lòng Diệp Thiên Mệnh chảy xuôi một dòng nước ấm, nhưng hắn vẫn cự tuyệt: "Đại tẩu..."
Lý Nga đặt nhẫn vào trong tay hắn, nói: "Thiên Mệnh, đều là người trong nhà, chớ có khách khí nữa. Ở bên ngoài, không nên quá tiết kiệm, nên tiêu thì tiêu, nếu tiền không đủ, thì gửi thư về, ta và đại ca của ngươi có thể nghĩ ra biện pháp."