Chương 9: Một cái không tầm thường nha hoàn

-Tìm được rồi!

Sau nửa giờ đồng hồ, nàng tiên nữ ngu ngốc thiên đạo hoá thân cuối cùng cũng tìm được thế giới nguyên châu.

Thiên đạo hoá thân tỏ vẻ mừng rỡ nhưng không được bao lâu.

Ầm!

Lại một tiếng động lớn xuất hiện trên bầu trời, đám mây bảy màu bắt đầu tiêu tan, thông đạo dẫn tới lõi thế giới dần dần đóng lại.

-Không! Chờ đã! Ta còn chưa trở lại mà!

Thiên đạo hoá thân với tay hướng lên trời, kêu gào thảm thiết như một đứa trẻ bị cha mẹ mình bỏ rơi nơi đầu đường xó chợ.

Oạch!

Lại một lần nữa thiên đạo hoá thân bị ngã sấp mặt, đây thực sự là một nỗi sỉ nhục với nàng.

-Không ! Quá muộn rồi!

Thông đạo giữa lõi thế giới và bầu trời đã hoàn toàn bị đóng lại. Dị tượng đã biến mất ,sắc trời trở lại bình thường.

-Hức hức! Đừng bỏ ta mà! Công sức tích góp bao nhiêu năm qua sẽ tan biến mất!

Thiên đạo oà khóc nức nở.

Lúc đó cơ thể Nguyên Thần đến gần và cố gắng an ủi nàng.

-Thôi ngừng khóc đi, cô chẳng phải là thiên đạo hoá thân sao? Chẳng lẽ lại không thể điều khiển được thiên địa quy tắc?

Lâm Minh cảm thấy kì lạ, hắn tự hỏi rằng con mắm trước mặt hắn liệu có thực sự là thiên đạo hay không.

-Là ta tu luyện chưa tới nơi tới chốn được chưa! Giống như đám tu sĩ luyện khí kì vậy, dù đã bước vào tu tiên đạo nhưng vẫn không thể kiểm soát được toàn bộ hoạt động cấp tế bào bên trong cơ thể.

Lâm Minh sực nhớ rằng cấp độ của thiên đạo này khá thấp, nếu so với các thiên đạo của thế giới khác cùng với cấp độ nàng thì chỉ là một đám thiên địa linh khí không có ý chí.

-Tất cả là tại ngươi! Tại ngươi xuất hiện nên mới khiến ta phải mò đến tận đây! Tại ngươi đưa cho ta viên thế giới nguyên châu mới khiến ta ngồi tại đây lâu đến như vậy! Ta hận ngươi! Hận ngươi! Mau tránh xa ta ra!

Thiên đạo giận dỗi quát mắng, Lâm Minh thấy vậy cũng thông cảm phần nào nhưng hắn cũng gắt gỏng với nàng.

-Hừm! Cô nghĩ ta muốn lại gần cô lắm ấy! Quần áo thì nhem nhuốc bẩn thỉu, mùi thì hôi thối nồng nặc. Bộ mũi cô có vấn đề hay sao mà không thể ngửi thấy cái cống vừa rồi hôi thối như thế nào?!

Thiên đạo không to nhỏ với Lâm Minh nữa, nàng chỉ ngồi ôm mặt và khóc.

-Hức hức! Đồ xấu xa! Ngươi bắt nạt ta!

Lúc này, toàn bộ cơ thể của nàng bỗng dưng rực sáng, vô số hạt ánh sáng bắt đầu bay ra khỏi cơ thể nàng như những con đom đóm.

-Không! Không! Ta đang tan biến! Không! Ý chí của ta đang dần tan biến!

Khi thiên đạo ý chí rời khỏi lõi thế giới quá lâu, nó sẽ dần dần bị tiêu hao và trở lại làm một đám mây thiên địa linh khí thông thường, mọi quy tắc sẽ bị hoà tan vào đất trời.

Lúc này trên bầu trời ngàn dặm xung quanh Huyền Thiết thành, những đám mây ngũ sắc dần hình thành ,linh khí ngày càng nồng đậm hơn. Các tu tiên giả ngửi được luồng linh khí này và vội vã kéo tới lân cận Huyền Thiết thành.

-Lại là hướng Huyền Thiết thành sao? Ngày hôm nay vô số dị tượng xuất thế đều bắt nguồn từ Huyền Thiết thành, ông trời a! Chẳng lẽ có thứ gì bất phàm xuất thế sao?

-Lại nữa! Chẳng lẽ cái khô cằn địa phương Huyền Thiết thành muốn quật khởi sao?

Dòng người cứ thế đổ về ,tất cả đều hướng đến Huyền Thiết thành.

Những đám mây ngũ sắc trên trời ngày càng dày đặc, ai ai cũng cảm nhận được nồng đậm thiên địa linh khí phát ra.

Rào! Rào!

Trời bắt đầu đổ mưa rào, đây không phải là cơn mưa thông thường, đây là cơn mưa thiên địa linh khí!

-Trời ơi là trời! Cả đời lão phu từng may mắn được ghé thăm một khu thánh địa mới được chứng kiến cảnh thiên địa linh khí hoá sương mù trong thoáng chốc, nhưng tại cái địa phương chó ăn đá gà ăn sỏi này lại có thể xuất hiện mưa rào thiên địa linh khí! Đây là bực nào kinh hỉ a!

Một lão giả chứng kiến dị tượng vui sướng không thể nào kiềm chế.

-Mưa rào thiên địa linh khí a! Phát tài! Lần này phát tài rồi!

-Đây chính là cơ hội ngàn năm ,à không phải là vạn năm có một! Còn chờ gì nữa?!

-Mau tu luyện! Mau tu luyện!

Đám tu luyện giả ai nấy đều, vội vàng ngồi xuống tu luyện. Dưới màn mưa thiên địa linh khí, hàng trăm vạn tu luyện giã đã đột phá cảnh giới.

Còn với phàm nhân, các lão đầu đã gần trăm tuổi tắm mưa thì tựa như cải lão hoàn đồng. Đám hài tử thì dường như trở nên thông minh,lanh lợi hơn.

Còn về phần thiên đạo.

-Đại nhân! Ta cầu xin ngài hãy mau cứu ta! Coi như vừa rồi ta chưa nói gì ,cầu xin ngài hãy mau cứu ta!

Thiên đạo khẩn thiết cầu xin Lâm Minh, đây là lúc nước sôi lửa bỏng, nàng vội quên đi nỗi hận trong lòng.

Tất nhiên Lâm Minh sẽ không thể bỏ qua cơ hội thu phục thiên đạo. Một thiên đạo hình người khi hoàn toàn trưởng thành có thể dễ dàng thôi động vũ trụ chi lực ,một loại lực lượng lợi hại gấp cả ngàn lần thiên địa chi lực. Nếu thu phục nàng thành công thì Lâm Minh sẽ giống như hổ mọc thêm cánh, sau này sức mạnh của hắn sẽ khó có thể tưởng tượng nổi.

-Cũng được thôi, ta sẽ cứu ngươi, nhưng ngươi phải trở thành người của ta.

Nghe Lâm Minh nói vậy ,thiên đạo có đôi chút ngập ngừng. Nàng từ giờ sẽ phải trở thành nô lệ của hắn, khi đem nàng về hắn sẽ đối xử với nàng như thế nào? Nhưng những kịch bản mà nàng nghĩ ra đều không tăm tối bằng việc sẽ tan biến vĩnh viễn.

-Ta đồng ý.

Ngay lập tức cơ thể thiên đạo lại trở về trạng thái bình thường. Tất cả là nhờ một cái vòng cổ được nhân vật pháp sư của Lâm Minh đeo lên cổ nàng.

-Đây là vật gì chứ?

Thiên đạo tò mò khi chạm vào vòng cổ nàng đang đeo.

-Nó được gọi là vòng cổ nô lệ, ngoài ra nó còn được khắc phù văn có thể ngăn chặn sự thất thoát của linh hồn, ý chí và mọi loại năng lượng.

Nghe Lâm Minh nói, thiên đạo cảm giác tâm trí nàng trong thoáng chốc như hoá thành tượng đá và nứt vỡ.

-Tên vô lại!

Lập tức thiên đạo nhảy bổ lên và tát thẳng vào mặt cơ thể Nguyên Thần.

-Đau đấy! Mọi chuyện đi đến nước này đơn giản là vì ngươi quá ngu ngốc thôi !

Cơ thể Nguyên Thần xoa nhẹ mặt một chút, cảm giác thiên đạo hoá thân đánh hắn chỉ tựa như một thiếu nữ yếu đuối.

-Không thể nào? Ta đường đường là một thiên đạo, là ý chí của thế giới. Việc ta không thể nào làm tổn thương những cơ thể kia thì hoàn toàn dễ hiểu nhưng tại sao ta lại không thể làm tổn thương tới một cái cơ thể siêu cấp phế vật cơ chứ!?

Từng hạt mưa linh khí cuối cùng rơi trên bàn tay của thiên đạo. Nàng nhìn lên trời, những đám mây ngũ sắc đang dần tan biến.

-Aaaaaa! Tu vi của ta! Thiên địa linh khí trong sáu vạn năm qua của ta!

Thiên đạo quỳ rạp xuống và khóc.

-Mất hết rồi! Mất sạch sẽ cả rồi! Hức hức…

Lâm Minh lúc này đến gần và an ủi.

-Thôi nín đi ,đừng khóc nữa. May mắn cho ngươi là dường như nha hoàn hay chăm sóc cho bổn thiếu gia đã chết rồi, vì vậy còn một vị trí trống cho ngươi. Ngươi chỉ cần làm nha hoàn phục vụ ta tốt tốt là được rồi.

-Hức! Ai mà thèm chứ!

Cơ thể Nguyên Thần lấy ra thêm một viên thế giới nguyên châu.

-Thôi đừng dỗi nữa, đây coi như là bồi thường cho ngươi.

Lâm Minh ném viên thế giới nguyên châu cao quá đầu thiên đạo. Nhưng nàng lập tức nhảy lên vồ lấy thế giới nguyên châu, một hành động cực kỳ khó coi đối với một thiếu nữ chứ đừng nói gì tới một thiên đạo.

Thiên đạo ôm khư khư viên thế giới nguyên châu ở trong lòng, như thể đề phòng sẽ có người tới và đoạt lấy nó. Khuôn mặt nàng đỏ mặt giận dỗi, hai má phồng lên nhìn giống như một con sóc.

-Xem ra nếu không có một điểm trừ là quá ngu ngốc thì cô cũng đáng yêu ấy chứ.

Lâm Minh hiện giờ đã sở hữu một cái không tầm thường nha hoàn. Đem một cái thiên đạo cao cao tại thượng làm nha hoàn, đây là bực nào trang bức?

Nếu sự việc này lộ ra ngoài thì ai có thể tin? Có đánh chết chắc chắn cũng sẽ không ai tin một thiên đạo hoá thân lại phải đi phục vụ một phàm nhân, đã thế lại là một cái siêu cấp phế vật nữa.

Huyền Thiết thành đã dứt tiếng gươm đao, Lâm Minh lúc này sẽ phải thay phụ mẫu hắn quản lý mọi thứ còn lại.

Và còn nữa, vô số thiên địa dị tượng xuất hiện đã khiến rất nhiều ánh mắt để ý tới một cái nho nhỏ Huyền Thiết thành….