Chương 6: Tàn sát

Cuộc tàn sát một chiều của Lâm Minh bắt đầu, với tốc độ di chuyển nhanh như thiểm điện ,các nhân vật man nhân, hiệp sĩ, tiên nhân, quyền sư, sát thủ, nhẫn giả nhanh chóng nhập cuộc.

Man nhân với cây cự phủ của mình, chỉ cần một chém là tách đôi hàng ngàn quân, không gì có thể ngăn cản. Bất cứ kẻ nào gặp phải hắn đều chết không toàn thây.

Hiệp sĩ thì trên cây chiến thương dài gấp ba lần cơ thể của hắn đã xuyên qua mười người như xiên thịt nướng. Xung quanh nơi hắn đứng cũng toàn là xác của quân lính liên minh ngũ thành, hàng ngàn quân đã bị xiên thủng.

Tiên nhân thì triển khai ngự kiếm thuật, vạn kiếm quy tông. Hàng vạn thanh kiếm bay lượn khắp nơi và tàn sát tứ phía, trên khắp các đường phố và ngõ nhỏ quân ngũ thành đều bị dọn dẹp sạch sẽ, không kẻ nào có thể trốn thoát.

Quyền sư thì liên tục sử dụng thân pháp để lăng không, đạp gió mà bay. Từ trên cao hắn liên tục xả hàng loạt quyền ấn và chưởng ấn, mặt đất liên tục bị cày xới và xuất hiện vô số hố to. Dưới mỗi cái hố là xác của hàng chục, hàng trăm binh lính ngũ thành.

Còn về sát thủ và nhẫn giả thì đi tới đâu có người chết tới đó, không rõ hai người họ sử dụng thủ đoạn gì nhưng kẻ thù cứ liên tục chết mà không để lại bất cứ dấu vết nào. Điều này khiến người ta cảm thấy rợn người như tử thần đang ở ngay phía sau lưng, có thể lấy mạng họ bất cứ lúc nào.

Phía bên ngoài thành.

-Trốn! Mau trốn!

-Quỷ tha ma bắt a! Tự dưng lại xuất hiện một đám cường giả tấn công chúng ta, không những vậy còn có khả năng là siêu cấp cường giả nữa!

-Theo ta thấy đám người đó rất có khả năng là kim đan cường giả hoặc là phân thần cường giả! Nếu không các vị trúc cơ kỳ tướng quân sao lại bỏ mạng dễ dàng như vậy?

Bỗng dưng trước mặt bọn chúng xuất hiện hai bóng người, một vị thần bí áo bào màu nâu và một vị cô nương với trang phục kì lạ có phần khoe thân màu đen.

Đây là hai nhân vật jedi và ma pháp sư của Lâm Minh.

-Vậy là có ba ngàn con chuột đã chạy khỏi thành sao? Nhiều hơn ta nghĩ a.

Nhận thấy có người chặn đường rút lui của mình, đám lính liên minh ngũ thành điên cuồng lao lên.

-Mau tránh ra, dám cản đường người của Long Sơn thành bọn ta thì chỉ có đường chết!

Không nói nhiều với đám tạp nham ngũ thành quân đội, nhân vật jedi lập tức phát động thần lực hướng về phía đám người Long Sơn thành.

Ngay lập tức, như con rối bị cắt dây, cả ngàn người lập tức ôm cổ họng của mình rồi gục ngã. Tất cả đều đã bị rút sạch dưỡng khí từ phổi trong tích tắc.

Gần hai ngàn người còn lại sợ hãi vì không biết chuyện gì xảy ra, thủ đoạn giết người này quá mức kì dị, cả đời chúng chưa bao giờ được chứng kiến.

Vẫn chưa kịp bàng hoàng thì ma pháp sư đứng bên cạnh vị thần bí áo nâu kia bắt đầu thi triển ra ma thuật của mình.

Rẹt!

Từ vòng tròn ma pháp màu xanh lam, lôi điện bắn thẳng về phía đám tàn quân. Mùi thịt nướng cháy khét bay trong không khí, gần ngàn người trong nháy mắt biến thành một đống than.

Leng keng

-Hai vị đại ân đại đức! Chúng ta đầu hàng! Chúng ta đầu hàng!

Lúc này đám tàn quân còn chưa tới một ngàn người vội vã bỏ binh khí và quỳ rạp xuống đất. Sau khi chứng kiến cả ngàn người chết một cách bí ẩn chỉ vì một cái phẩy tay của vị áo bào màu nâu kia rồi cả cường đại ma pháp kia nữa, ai lại muốn đối đầu với hai vị cường giả này.

"Có lẽ ta nên giữ lại đám này làm tù binh, cần phải nghiên cứu một chút về cấu tạo của nhân loại ở thế giới này, không thể cứ áp dụng nguyên các lý thuyết ở địa cầu vào thế giới này được." Lâm Minh nghĩ.

Nhân vật pháp sư của Lâm Minh gõ quyền trượng ma pháp xuống mặt đất. Đám cây thân thảo điên cuồng mọc lên trói chặt lấy đám tàn binh.

Phủ thành chủ.

Đây chính là nhà của Nguyên Thần, nhưng nơi này đang ngùn ngụt bốc cháy, hơn nửa diện tích phủ đang chìm trong biển lửa.

-Băng giá!

Nhiệt độ trong không gian đột nhiên giảm sâu, băng tuyết hình thành lập tức dập tắt đám cháy.

Ngoài cơ thể ma pháp sư ra thì cơ thể long tộc ma kiếm sư cũng có khả năng sử dụng cường đại ma pháp.

Lâm Minh trong cơ thể Nguyên Thần đang cùng Vân Lan và tất cả các cơ thể còn lại tiến vào bên trong phủ thành chủ.

-Đứng lại! Các ngươi không được…

Chưa kịp nói dứt lời, tên trúc cơ kỳ tầng 5 tu sĩ đã ngay lập tức bị một mũi tên ma pháp từ xạ thủ tiên tộc bắn xuyên qua não bộ.

-Hẳn là phụ mẫu ta ở ngay trong đại sảnh.

Đường dẫn tới đại sảnh được trải thảm bằng vô số xác chết của địch nhân, bọn chúng không phải là do đám người Lâm Minh giết mà là do người khác giết.

Cảnh cửa đại sảnh được mở ra, quả thực phụ mẫu Lâm Minh ở bên trong nhưng đã không còn là người sống nữa.

Tại đại sảnh rộng lớn này đã xảy ra một trận quyết chiến, có thể thấy rằng xác chết của đám địch nhân đều là trúc cơ kỳ tu sĩ và có khoảng hai mươi cái xác như vậy ở đây.

Nguyên Thần phụ mẫu có lẽ đã chiến đấu đến hơi thở cuối cùng, đến lúc nhắm mắt xuôi tay, hai người vẫn dựa lưng và tựa đầu vào nhau. Cái chết có lẽ cũng không thể chia lìa đôi phu phụ này.

-Cha!

Đột nhiên Vân Lan chạy tới gần chỗ một vị tráng hán, tên của vị tráng hán này là Vân Hoàng Thiên, là Vân Lan phụ thân.

-Lan nhi? Chẳng phải ta đã căn dặn con dẫn thiếu chủ bỏ trốn hay sao? Nhân cơ hội này mau đi đi, địch nhân quá nhiều, chúng ta chống không nổi.

Vân Lan lúc này rưng rưng nước mắt.

-Cha , người đừng lo. Địch nhân đã bị đánh lui rồi, chúng ta an toàn rồi.

-Vậy thì tốt, ta có thể nhắm mắt xuôi tay rồi.

Vân Hoàng Thiên cố gắng chống cự với vết thương lớn trước ngực chỉ để muốn quyết chiến đến cùng với địch nhân. Nhưng giờ nếu địch nhân đã không còn thì hắn cũng ý thức được rằng không cần phải níu kéo gì nữa, vết thương này là vô phương cứu chữa.

-Vậy ta không cho phép ngươi ra đi thì sao?

Nguyên Thần, đứng trước mặt Vân Hoàng Thiên nói. Hắn điều khiển cơ thể mục sư sử dụng thuật chữa trị cấp cao.

Vân Hoàng Thiên kinh ngạc ,vị cô nương kia trên người toả ra hoàng sắc hào quang chiếu sáng vết thương lớn trước ngực của hắn. Những cơn đau đột nhiên biến mất, da thịt xương cốt đang lành lại với tốc độ kinh khủng. Sau một khắc, cơ thể hắn tựa như chưa hề có bất kỳ một vết thương nào.

-Đa tạ cô nương cứu giúp, xin hỏi đại danh của cô nương.

Vân Hoàng Thiên ôm quyền hành lễ.

-Không cần phải để ý, giờ ta còn phải cứu chữa Nguyên Thần phụ mẫu.

Ánh sáng màu vàng bắt đầu lan tỏa khắp đại sảnh.

-Hồi sinh thuật.

Đáng lẽ phu phụ kia phải hồi sinh nhưng điều đó đã không xảy ra.

-Không thể nào!