Chương 2: Vạn địch vây quanh

Nguyên Thần vốn là Nguyên gia một cái phế vật vô phương cứu chữa nhi tử. Từ nhỏ trời sinh thể chất cực kì yếu đuối ,nếu hắn sinh ra trong một nhà con em bình dân thì có lẽ đã chết yểu, may mắn là hắn được sinh ra trong một gia tộc giàu có nên còn có thể sống qua ngày.

Mấy ngày gần đây, Huyền Thiết thành liên tục bị địch nhân công phá, đối phương toàn bộ binh lính đều là tu luyện giả, sức chiến đấu mạnh hơn hẳn quân đội phàm nhân.

Huyền Thiết thành khoảng hai vạn binh sĩ chỉ có một nửa là tu luyện giả luyện khí mới có nhất tầng. Trong khi đó địch nhân đông đến hàng chục vạn, nếu không phải có hộ thành đại trận bảo vệ thì chỉ sợ Huyền Thiết thành đã sớm bị công phá ngay từ ngày đầu tiên.

Nguyên Thần vốn là một cái phế vật không thể tham chiến mà thêm vào đó lại còn là một gánh nặng.

Đến ngày thứ ba, hộ thành đại trận bị phá hủy, phụ mẫu của hắn vội vàng đem hắn đẩy vào mật đạo trốn thoát ra bên ngoài còn bản thân thì cùng những người còn lại của Nguyên gia chiến đấu tới cùng...

-Ai! Đau đầu quá đi mất!

Nguyên Thần đã tỉnh lại, hắn nhìn xung quanh thì phát hiện ra mình đang ngã sấp mặt trên một đồng cỏ nào đó.

-Không thể nào! Đáng lẽ ra ta phải chết rồi chứ!

Kí ức của Nguyên Thần giờ đã dung hợp làm một với Lâm Minh. Hắn từ từ xác định lại tình huống hiện tại.

-Thì ra là vậy, Nguyên Thần vốn đang bị địch nhân truy đuổi thì ngã ngựa, đập đầu vào đá, cùng lúc đó ta vì một lý do nào đó cũng đã xuyên không sang thế giới này. Haiz! Nghe cứ như là tình huống trong tiểu thuyết ấy!

Và Nguyên Thần nhận ra thêm một điều đặc biệt nữa, cả mười lăm bộ thân thể trong game của hắn đều được dịch chuyển tới thế giới này.

-Cái tình huống này có vẻ như chưa được lập trình sẵn ha!

Tất cả bộ cơ thể của hắn đồng thanh.

Nguyên Thần hiện giờ một mình hắn đang điều kiển cả mười lăm cá thể khác nhau cùng một lúc. Tuy vậy nhưng hắn không hề cảm thấy đau đớn hay có một chút khó chịu nào trong người ,như thể não bộ hắn hiện giờ mạnh gấp 16 lần bình thường.

Lâm Minh giờ muốn biết nhiều hơn về quá khứ của Nguyên Thần nhưng quá khứ của Nguyên Thần lại không có gì nhiều ngoài bốn bức tường và thi thoảng phụ mẫu cùng một vài gia nhân tới thăm.

-Ể? Chẳng lẽ tên Nguyên Thần này là một tội phạm nào đó sao? Không đúng cho lắm, cơ thể Nguyên Thần cực kì yếu đuối thì có thể làm nên trò trống gì chứ?

Bỗng mặt đất tự dưng có những chấn động nhẹ, cả một đạo quân chục vạn người trùng trùng điệp điệp kéo tới.

Phương xa có âm thanh truyền tới:

-Chiếm đoạt dị bảo! Bất cứ kẻ nào cản đường giết không tha!

Một viên tướng vừa cưỡi ngựa đuổi theo vừa hô to, hắn quất roi ra lệnh cho thuộc hạ hành động.

Vút! Vút!

Hàng ngàn mũi tên được phóng về phía trước che kín cả bầu trời.

-Để xem đám này có bản lĩnh gì mà dám thách thức ta.

Lâm Minh tỏ vẻ coi thường đám hỗn tạp kia, dù sao thì hắn cũng vừa mới dành được danh hiệu tối thượng của Đại chiến thần ma. Hắn đã đánh bại cả boss vũ trụ, chẳng lẽ hắn còn phải sợ hãi phàm nhân sao?

-Thẩm định!

Nhưng hắn vẫn to mà đám phàm nhân kia rốt cuộc mạnh cỡ nào.

Tên: Trương Bình

Tuổi: 35

Chức vụ: Đại tướng quân thành Tây An.

Cấp độ:11 (Trúc cơ kì tầng 1)

Ngộ tính: 5

Thể chất: Thượng phẩm phàm cấp.

Huyết mạch: Phàm nhân huyết mạch.

Binh khí: Lang nha đao (Phàm cấp thượng phẩm binh khí)

....

Tên: Tiểu Cẩu

Tuổi: 23

Chức vụ: Vô danh tiểu tốt.

Cấp độ:2 (Luyện khí kì tầng 2)

Ngộ tính: 2

Thể chất: Hạ phẩm phàm cấp.

Huyết mạch: Phàm nhân huyết mạch.

Binh khí: Trường thương (Phế phẩm binh khí)...

Lâm Minh bây giờ là Nguyên Thần cười nhẹ, chỉ là một đám phế vật không cần quan tâm, trận mưa tên này không cần thiết phải né tránh.

Bộp bộp!

Quả không ngoài những gì Lâm Minh dự kiến, trận mưa tên này chỉ giống như một trận mưa bụi đồng dạng, hoàn toàn không gây ra bất kì sát thương nào cho mười lăm nhân vật trong game.

Nhưng đột nhiên tất cả cơ thể của nguyên thần trở nên đau đớn, máu chảy ra từ vai của tất cả nhân vật,vết thương giống như bị một vật sắc nhọn găm vào, chính xác hơn là vết thương do cung tiễn gây ra. Kì lạ, không thể nào có chuyện cung tiễn của một đám phàm nhân lại có thể đả thương những kẻ đã diệt cả boss vũ trụ.

-Không thể nào! Chuyện quái gì đang xảy ra chứ?

Khi Lâm Minh dò xét lại thì cơ thể của Nguyên Thần đã bị một mũi tên găm trúng vào vai phải.

-Chẳng nhẽ cơ thể Nguyên Thần là cơ thể chính sao? Không ổn, mình phải nghĩ biện pháp bảo hộ cơ thể này, chỉ cần cơ thể này vong thì tất cả cơ thể khá đều vong!

Lâm Minh nhận ra điểm yếu chí tử của mình lúc này, cơ thể Nguyên Thần chính là trái tim của hắn.

Tên: Nguyên Thần

Tuổi:20

Chức vụ: Con trai độc nhất của Nguyên gia gia chủ.

Cấp độ:0 (Phàm nhân)

Ngộ tính: 0.

Thể chất: Yếu đuối thể chất.

Huyết mạch: phế phẩm huyết mạch.( Không thể tu luyện)

Binh khí:0

Sở hữu: Hệ thống kết nối tư duy.

...........

Lâm Minh cảm thấy cực kì thất vọng với cơ thể Nguyên Thần, phế vật! Quá mức phế vật!

Nhưng dù sao cũng không thể để cho vết thương tiếp tục chảy máu, Lâm Minh điều khiển cơ thể mục sư sử dụng phép hồi phục cao cấp cho Nguyên Thần. Tất cả các vết thương trên cơ thể các nhân vật khác cũng tự động khôi phục.

-Vậy ra trong tình huống này, chỉ cần chưa cho một mình Nguyên Thần là đủ.

Cùng lúc đó hàng chục vạn quân của địch nhân cũng đã bao vây xung quanh .

-Kia chẳng phải là tên Nguyên gia siêu cấp phế vật nhi tử đó sao?

-Dị bảo xuất thế chính là địa phương này, vậy nhưng nó ở đâu?

-Xem ra đám người kì dị kia đã tới đây và đoạt được dị bảo trước chúng ta rồi.

-Đám người kia phần lớn nhìn rất kì dị không thể coi thường.

-Hừm! Các người sợ cái gì chứ! Trong khuôn viên một ngàn dặm xung quanh cái địa phương chó ăn đá gà ăn sỏi này thì làm sao có thể xuất ra cao nhân ẩn sĩ gì !

Năm tráng hán vừa bàn bạc với nhau lần lượt là Trương Bình của thành Tây An, Hổ Thuyết của Long Sơn thành, Diệp Kinh của Phi Vân thành, Tiều Thiên của Trung Vân thành và Phi Cương của Ngưu Ma thành.

-Chí lý, ngàn dặm xung quanh Huyền Thiết thành muốn tìm một cái luyện khí tầng 9 tu sĩ cũng đã là quá khó khăn chứ đừng nói gì đến việc trúc cơ kì cường giả xuất thủ.

-Bảo vật thuộc về Long Sơn thành bọn ta! Các ngươi đừng hòng đoạt!

Ngay lập tức Hổ Thuyết thúc ngựa lao về phía mười sáu cơ thể của Lâm Minh.

-Phi! Hổ Thuyết! Ngươi muốn đơn phương xé bỏ hiệp ước giữa ngũ thành liên minh sao?! Chẳng lẽ ngươi không sợ bị chủ công của ngươi trách phạt!

Lập tức bốn vị đại tướng thúc ngựa đuổi theo.

-Hừm ! Hiệp ước của chúng ta chỉ có tác dụng khi phối hợp cùng nhau công phá Huyền Thiết thành, còn tình huống này không nằm trong hiệp ước, ai đoạt được thì bảo vật là của ngừơi ấy!

Lâm Minh nhìn đám hỗn tạp kia với vẻ mặt ngao ngán.

-Được. Bọn phế vật này dám không coi ta ra gì sao?