Vân Hoàng Thiên nhíu mày nhớ lại mọi thứ.
-Bẩm thiếu chủ, ngoài ta và thành chủ thì còn một đoàn khoảng hai mươi người tham gia ngày hôm đó. Nhưng sau khi thăm dò được vị trí khu mỏ, thành chủ đã ra lệnh giữ kín bí mật, luôn để hai mươi người túc trực canh mỏ, đảm bảo không có ai rời đi.
Lâm Minh lúc này suy nghĩ, hắn đặt nghi ngờ vào hai mươi người kia và đồng thời cả Vân Hoàng Thiên, thậm chí là cả lão cha của hắn trong một lúc nào đó lỡ mồm lỡ miệng mà gây ra đại hoạ.
-Còn một điều kì lạ nữa. Khoảng nửa tháng trước, thành chủ nói có việc đột xuất và muốn đi ra ngoài một mình, lão nô cũng không biết thành chủ đi đâu chỉ biết rằng khi trở về sắc mặt thành chủ rất tệ.
Vậy có lẽ đây chính là khởi đầu của mọi chuyện xảy ra, có lẽ rằng Nguyên Thiết Thanh là người để lộ tin tức này ra ngoài.
Nhưng Lâm Minh lại không nghĩ vậy, hắn bắt đầu mở rộng phạm vi điều tra của mình.
Trước hết hắn kiểm tra lại toàn bộ sổ sách về những người trong phủ đã chết và còn sống sót phát hiện hai trong số hai mươi người hôm đó mất tích, còn lại đều đã tử nạn.
Hắn mở rộng điều tra hơn nữa thì phát hiện có ba gia tộc lớn trong thành đã rời đi trước khi địch nhân tấn công. Ba gia tộc đó là Mặc gia, Hàn gia và Lương gia.
Tất cả các gia tộc này đều dọn dẹp đồ đạc sạch sẽ, mang theo toàn bộ tộc nhân rời đi. Hơn nữa, phủ đệ của cả ba gia tộc này đều không hề bị đốt phá bởi địch nhân.
-Xem ra có kẻ đã báo thông tin ra bên ngoài khiến cho liên quân ngũ thành tấn công hòng chiếm đoạt mỏ linh thạch.
Vân Hoàng Thiên thấy Nguyên Thần mở ra nhiều tài liệu như vậy hỏi.
-Thiếu chủ? Chẳng lẽ ngài đã tìm thấy gì đó?
Nguyên Thần vẫn chăm chú tra cứu tài liệu.
-Ta nghi ngờ trong phủ thành chủ có tay trong đã để lộ thông tin về linh thạch ra bên ngoài. Đáng nghi nhất là hai kẻ đã biến mất là Vô Sơn và Đồng Ngân. Rất có thể chúng vốn là gián điệp của ba gia tộc Mặc, Hàn ,Lương. Và ba gia tộc này vì muốn kiếm được lợi ích từ mỏ linh thạch nên đã cấu kết với ngũ thành.
Vân Hoàng Thiên không nghĩ trước mặt mình là cái ngu ngơ thiếu niên ngày trước.
-Thiếu chủ, chúng cấu kết với ngũ thành công kích chúng ta sao?
-Vậy thúc thực sự nghĩ rằng một đám đạo tặc lại có thể đông tới tận ba mươi vạn quân, được trang bị đầy đủ quân lương sao?
Lúc này Vân Hoàng Thiên lắc đầu.
-Thực ra trong quá khứ, tiền thân của trung đẳng Long Sơn thành vốn là một ổ đạo tặc tung hoành khắp vùng Đông Hoang chúng ta. Lão tổ của Long Sơn thành là một tu luyện giả đã đạt cảnh giới Kim đan đỉnh phong đã lãnh đạo một Long Sơn trại uy danh hiển hách đến cả triều đình còn nhiều lần phải bó tay. Lúc cường thịnh nhất quân số lên tới một trăm vạn đại quân.
Nghe tới đây Lâm Minh phát hoảng, quân số này thực sự quá lớn. Nếu so ra thì có thể ngang ngửa với quân số của một cường quốc tầm trung trên địa cầu.
Nhưng nếu nghĩ kĩ một chút thì dân số của một cái Thiên Vân vương quốc đã là hàng trăm tỷ người trong khi đó chỉ là một quốc gia tầm trung. Bên ngoài kia còn hàng chục quốc gia khác của nhân loại.
Đó còn chưa kể còn nhiều chủng tộc khác trên thế giới này như thú tộc, tiên tộc, ma tộc, long tộc, quỷ tộc… Mỗi chủng tộc đều đông đúc và có lãnh thổ riêng của mình.
Tuy vậy nhưng lượng đất có người ở chỉ chiếm một phần mười diện tích đất trên toàn thế giới. Tân Giới là một thế giới cấp thấp nhưng lại vô cùng rộng lớn.
Đầu óc Lâm Minh như quay cuồng và rơi vào trong một vòng xoáy khi biết dân số thế giới này như thế nào.
Cái chết của hai mươi vạn người ở một cái thành nho nhỏ trong vùng Đông Hoang cằn cỗi này thực sự khó có thể làm oanh động tới trung ương Thiên Vân vương quốc.
Trở lại với cuộc bàn luận.
-Những điều thiếu chủ nói rất hợp lý, Huyền Thiết thành chúng ta phía đông giáp với một mảnh Hoang Lâm rộng lớn, phía tây giáp với ngũ thành. Nên khả năng cao là bọn chúng gây ra.
Vân Hoàng Thiên thở dài.
-Nhưng dù có chứng cứ thì chúng ta có thể làm gì được bọn chúng đây? Chúng ta lực bất tòng tâm, nơi này cách xa trung ương hoàng triều, không những vậy đường đi lại bị bọn chúng chặn. Dù cho có quan tuần phủ đi ngang qua cũng chưa chắc dâng tấu sớ được lên triều đình.
Lâm Minh thì không nghĩ vậy.
-Nhưng chỉ cần chúng ta thực lực cường đại là được ,đến lúc đó chỉ sợ đám ngũ thành cũng quỳ xuống tạ tội không kịp. Ta thấy thế giới này quy tắc chính vẫn là cường giả vi tôn, bọn chúng không ngần ngại dùng vũ lực thì chúng ta cũng không cần ngại dùng vũ lực. Chúng ta không thể cứ trông chờ vào trung ương hoàng triều được.
Vân Hoàng Thiên, ngẫm một chút hắn thấy lời Nguyên Thần hoàn toàn có căn cứ, Nguyên Thần sở hữu nhiều cường giả bên người như vậy đủ để khắp Thiên Vân vương quốc hô mưa gọi gió.
-Vậy ý thiếu chủ là huy động các vị tiên nhân san phẳng ngũ thành!?
Nguyên Thần lắc đầu.
-Không, giao kèo giữa ta và các vị tiên nhân thì họ sẽ trợ giúp ta một lần xuất thủ, còn về sau họ sẽ giúp ta đào tạo nhân lực và vật lực.
Hiện giờ tất cả các nhân vật của Lâm Minh đều đã tiếp nhận thiên đạo cấm chế, nhưng sau khi phá vỡ lần thứ nhất thì cấm chế trở nên vô cùng yếu đuối.
Đó là còn chưa kể thiên đạo giờ đã không còn trực tiếp cai quản thiên địa được nữa. Giờ chỉ cần một trong mười lăm nhân vật xuất thủ là có thể dễ dàng phá vỡ thiên đạo cấm chế. Và đó là lý do tại sao Lâm Minh không thể liều lĩnh bành trướng thế lực.
-Vậy giờ chúng ta phải làm sao đây?
Vân Hoàng Thiên lúc này cực kỳ lo lắng, các vị tiên nhân chính là lá chắn chống đỡ Huyền Thiết thành.
Nhưng giờ tấm lá chắn ấy đã không còn nữa, nếu quân đội trong thành không trở nên cường đại hơn trước khi địch nhân lần nữa kéo tới sẽ chính là kết thúc.
-Ta đã xem qua sổ sách, xung quanh Huyền Thiết thành có hàng chục thị trấn với dân số khoảng vài vạn người một trấn. Phiền thúc thúc phái người tới tuyên bố tất cả các trấn này đều thuộc về Huyền Thiết thành.
Vân Hoàng Thiên vẫn chưa hiểu Nguyên Thần thiếu chủ có ý gì.
-Thiếu chủ chuyện này?
-Ta chỉ có ý định sẽ cho xây thêm một bức tường thành khoanh vùng tất cả các trấn trong khu vực xung quanh thành. Chúng ta sẽ mở rộng diện tích thành ngang ngửa với một trung đẳng thành.
Lúc này thì Lâm Minh đã khiến cho người ta cảm thấy sốc.
Xây dựng tường thành bao quanh tất cả các trấn quanh Huyền Thiết thành? Nói thì đơn giản lắm nhưng nó chẳng khác nào xây một tường thành ngàn dặm! Chưa kể cần tốn một khoảng thời gian dài và tiêu tốn rất nhiều nhân lực. Huyền Thiết thành vừa trải qua đại kiếp nạn mà vị thiếu chủ của họ đã muốn đi xây thành. Quá điên rồ!
Chưa dừng lại ở đó.
-Vân thúc đừng lo, ta tự có cách xây thành. Mà còn nữa, thúc hãy đi ra ngoài và truyền tin rằng Huyền Thiết thành chiêu thu dân chạy nạn, khất thực. Yên tâm vấn đề này ta cũng tự có cách giải quyết.
Ở cái Đông Hoang địa phương cằn cỗi này, đất đai khô cằn khó trồng trọt, giặc cướp hoành hành khắp nơi nên loạn dân số lượng rất nhiều. Nếu Huyền Thiết thành công bố chiêu thu loạn dân thì chắc chắn sẽ có không dưới mười triệu người chạy tới. Đến lúc đó kho lương của Huyền Thiết thành cùng lắm chỉ có thể trụ qua một ngày.
Vân Hoàng Thiên rất muốn từ chối nhưng hắn nhìn vào những vị tiên nhân kia, hắn tự biết thiếu chủ hắn là người có thể đem đến kinh hỉ cỡ nào.
Tất nhiên Lâm Minh hành động như vậy là do hắn có cơ sở chắc chắn.
Như đã nói, trước khi chuyển sinh hắn hack game. Tất cả các tài nguyên thiên tài địa bảo trong Đại chiến thần ma đều ở trong túi trữ vật của hắn. Và số lượng …. Gần như vô hạn!
Hắn có thể xây một bức tường thành quấn bao nhiêu vòng quanh thế giới này cũng được. Kho lương thực chứa đủ sơn hào hải vị cho cả thế giới này ăn ngàn năm cũng không hết, vậy hắn phải lo lắng gì chứ?
Khi Vân Hoàng Thiên rời khỏi thư phòng, Lâm Minh có thể bắt đầu chuyện hắn luôn muốn làm bấy lâu nay mà do quá bận rộn nên không có thời gian.
Việc đó chính là sử dụng thử hệ thống chia sẻ cảm xúc và tư duy.