Buổi tang lễ tập thể vẫn tiếp tục diễn ra trong suốt một ngày sau đó…
Tại phòng ngủ của Nguyên Thần.
-Cuối cùng mọi thứ cũng đã kết thúc!
Lâm Minh cảm thấy mệt mỏi với công việc chủ trì tang lễ này nhưng hắn nào đâu có lựa chọn nào khác, ai bảo hắn chính là Nguyên Thần thiếu chủ chứ?
-Thiên Thủy! Bê nước rửa chân vào đây cho bổn thiếu gia!
Bước vào từ ngoài cửa là một thiếu nữ xinh đẹp, nàng chính là thiên đạo hoá thân, hiện giờ nàng đã trở thành Lâm Minh một cái nha hoàn.
-Tên khốn khiếp, ai là Thiên Thủy cơ chứ?
Nàng vẫn rất hận Lâm Minh nhưng không thể làm gì hơn, nàng đã nhận hai viên thế giới nguyên châu từ hắn mà lại bỏ đi thì khác nào vi phạm giao kèo, như vậy thì nàng còn xứng là thiên đạo sao? Đó là còn chưa kể hiện nay nàng vô pháp quay trở lại.
-Mà tại sao ngươi lại rảnh rỗi đặt tên cho ta vậy?
Lâm Minh cười.
-Chẳng nhẽ cứ gọi ngươi là thiên đạo hay sao? Một cái phế vật nữ nhân mà được gọi là thiên đạo thì người đời chê cười. Mà ngươi làm ta nhớ tới một nữ thần nước vô dụng nào đó mà ta xem trong phim hồi còn nhỏ. Vì vậy ta gọi ngươi là Thiên Thủy.
Thiên Thủy lúc này đang kỳ cọ chân cho Lâm Minh trong nước nóng, nàng tức giận.
-Ngươi nói ai vô dụng chứ?!
-Thì chẳng phải đúng quá rồi sao? Đường đường là một thiên đạo mà không biết đường điều động thiên địa quy tắc để tìm một viên ngọc dưới cống. Một thiên đạo còn không thể mở không gian dẫn về lõi thế giới. Vậy chẳng lẽ ngươi không vô dụng sao?
Thiên Thủy đỏ mặt.
-Đủ rồi! Mau ngừng lại đi!
Lâm Minh thư giãn ngâm chân trong làn nước nóng, hắn cảm thấy những nỗi mệt nhọc dường như biến mất. Hắn cảm nhận được bàn tay mềm mại của Thiên Thủy đang xoa bóp bàn chân hắn.
-Ah…. Kể ra thì cô cũng không hẳn là vô dụng, có lẽ làm nha hoàn chính là thiên phú của cô đấy.
-Hừm! Cuối cùng cũng biết sự lợi hại của thiên đạo ta rồi sao?
Thiên Thủy quay mặt đi nơi khác nhưng nàng vẫn không giấu được vẻ vui mừng khi được người khác khen ngợi.
Lâm Minh ngạc nhiên trước thái độ của nàng, chẳng nhẽ thiên đạo này sẽ chỉ cần được khen ngợi mà không cần biết ý nghĩa đằng sau nó là gì? Thật hết thuốc chữa!
-Này Thiên Thủy.
-Có việc gì?
Lâm Minh tiếp tục trêu đùa nàng.
-Ta vẫn còn có một vị trí trống ở bên cạnh, liệu ngươi có hứng thú không?
-Nếu như vị trí đó có thể giúp ta kiếm thêm được thế giới nguyên châu thì có hứng thú.
Lâm Minh đưa một viên thế giới nguyên châu ra một viên thế giới nguyên châu, Thiên Thủy mắt sáng hẳn lên.
-Vị trí đó là gì?
Thiên Thủy không thể nào rời mắt khỏi viên ngọc bảy màu kia.
-Đó là làm bổn thiếu gia nương tử. Nhưng ta đang phân vân nên chọn ngươi hay Vân Lan tỉ tỉ.
-Ta đồng ý… À khoan! Cái gì chứ?! Ngươi muốn một thiên đạo như ta phải đi làm nương tử một cái siêu cấp phế vật sao?!
Thiên Thủy như bừng tỉnh sau một giấc mộng, cái giá để có viên thế giới nguyên châu kia thật quá chua chát.
-Ta có nói sẽ chọn ngươi đâu? Ta nói còn đang phân vân giữa ngươi và Vân Lan tỉ tỉ mà. Với lại bổn thiếu gia ta sẽ cưới một con ngốc như ngươi về sao?
-Ngươi!
Thiên Thủy bị Lâm Minh cho ăn dưa bở.
-Thôi, không đùa ngươi nữa, hai viên thế giới nguyên châu kia ngươi hẳn đã luyện hoá hoàn toàn rồi chứ?
Nói đến đây thì Thiên Thủy chợt thở dài.
-Nếu ở tâm thế giới, trong nháy mắt ta có thể luyện hoá hai viên nguyên châu và tấn thăng làm trung đẳng thế giới ngay lập tức. Nhưng ở cõi phàm tục này thì luyện hóa được bao nhiêu đạo quy tắc thì lập tức những quy tắc đó sẽ bị đào thải ra toàn bộ thiên địa. Ta giữ lại cũng không được bao nhiêu.
-Được rồi, vậy một ngày nào đó ta sẽ đào một cái hố thông hẳn xuống địa tâm…
Thiên Thủy chợt hốt hoảng.
-Ngươi đào hố xuống địa tâm làm gì chứ?!
-Chẳng phải ngươi nói là lõi thế giới sao? Không phải địa tâm thì làm gì?
Thiên Thủy vội giải thích.
-Lõi thế giới là trung tâm của cửu thiên, không phải là địa tâm! Xem ra ngươi cũng có lúc không hiểu chuyện, vậy mà còn chê ta ngốc, lêu lêu.
-Được, coi như lần này ngươi thắng, nhưng ngươi khiến bổn thiếu gia hiểu lầm . Ta vốn đang định cho ngươi một viên thế giới nguyên châu thì giờ đổi ý.
-Đại nhân, là ta sai! Làm ơn cho ta một viên nữa đi, ta hứa sẽ ngoan mà!
…….
Sáng hôm sau.
Vân Hoàng Thiên dậy sớm đi tới thư phòng trong phủ thành chủ.
Sau khi lễ tang kết thúc, Nguyên Thần thiếu chủ đã cho gọi hắn tới để trao đổi một chút chuyện.
Nhưng hắn không ngờ tới vị thiếu chủ kia đã ở trong thư phòng, kèm theo đó là mười lăm vị thần bí cường giả.
-Nguyên Thần thiếu chủ.
Nguyên Thần, đang nghiên cứu sổ sách vội đứng lên đáp lễ, người trước mặt hắn rất có thể sẽ là hắn tương lai nhạc phụ.
-Nhạc à nhầm Vân thúc thúc. Thúc tới đúng lúc lắm.
Vân Hoàng Thiên liếc mắt nhìn xung quanh.
-Thiếu chủ, các vị đại tiên…
-Không cần lo lắng, họ là thuộc hạ của ta. Nhờ họ mà ta cũng đã nắm được một số thông tin về tình hình trong thành.
Vân Hoàng Thiên nghe vậy không hỏi thêm gì về những kẻ lạ mặt kia nữa.
-Chẳng hay thiếu chủ gọi ta đến là có việc gì chăng?
-Đúng vậy, ta muốn hỏi thúc tại sao địch nhân lại huy động một lượng lớn quân đội như vậy để công phá Huyền Thiết thành? Chẳng lẽ địa phương này thực sự có thứ gì đó là dị bảo hay là chúng ta có thù với ai đó?
Vân Hoàng Thiên nghe vậy thở dài.
-Lão nô cũng không biết nguyên nhân chính xác cho lắm nhưng mọi thứ có thể khởi nguồn từ linh thạch được tìm thấy.
Nguyên Thần nhíu mày khó hiểu.
-Chỉ vì một viên linh thạch mà huy động thiên quân vạn mã vây công Huyền Thiết thành sao?
-Bẩm thiếu chủ, tất nhiên không phải. Vì không chỉ có một viên linh thạch mà chúng ta còn phát hiện ra cả một mỏ linh thạch xung quanh Huyền Thiết thành. Không những vậy, chất lượng linh thạch rất tốt, gấp hàng chục lần loại linh thạch thông thường bán trên thị trường…
Linh thạch vốn là linh khí tụ thành, sử dụng có thể bổ sung linh khí giúp tu luyện giả nhanh chóng nâng cao tu vi. Vì vậy giá linh thạch trên thị trường cực kỳ đắt đỏ, chỉ có các gia tộc lớn mới có đủ điều kiện để mua một viên.
Vốn rất hiếm nhưng linh thạch khai thác được chất lượng phần lớn cũng không tốt, linh thạch thường bị lẫn bên trong ngoài linh khí còn có hàn khí và các loại tà khí. Nếu tu luyện tinh thạch tự nhiên chưa qua tinh chế sẽ dễ dàng bị tẩu hỏa nhập ma.
Nhưng linh thạch của Huyền Thiết thành lại cực kỳ tinh khiết, không những vậy bên trong còn chứa đại lượng tiên khí dễ hấp thu và tăng cường tư chất. Bảo vật như vậy mà đem ra bên ngoài chắc chắn sẽ thu hút vô số cường giả tới tranh đoạt.
-Thì ra là vậy, nhưng ta chắc chắn lão cha không ngu ngốc tới nỗi đem bí mật động trời như vậy ra khoe khoang. Vân thúc, ngoài thúc và cha ta ra còn ai biết về bí mật này không?