Chương 72: Tham Trang! Vừa Mừng Vừa Sợ!

Quả nhiên, Nghiêm Tùng cười, hắn tỏ ra cực kỳ sảng khoái nói: "Ta thuê phòng ở Thải Tham trấn cũng vì mua một chút dược liệu phụ trợ tu luyện. Ở Thải Tham trấn này có một tòa Tham trang, ngày thường ta đều đến nơi đây mua sắm dược liệu. Tuy giá cả hơi đắt một chút nhưng có thể tiết kiệm được không ít chuyện, Ngày mai ta có thể đưa ngươi đi."

"Vậy làm phiền ngươi." Tô Trường Không khẽ gật đầu.

Hắn ở lại một đêm trọng trạch viện của Nghiêm Tùng.

Một đêm không nói chuyện, thời gian đi tới buổi sáng ngày hôm sau.

Từ sáng sớm, Nghiêm Tùng đã đưa Tô Trường Không đi tới Tham trang trong Thải Tham trấn.

Lúc bình minh, trên các con đường của Thải Tham trấn đã đầy những người bán hàng rong, người đi đường bận rộn kiếm sống… Tất cả đều bắt đầu một ngày làm việc mới.

"Nương, ta muốn ăn mứt quả!"

"Được rồi nhưng mà ngươi nên ngoan ngoãn ăn nhiều cơm, đang trong giai đoạn kéo dài thân thể đó!

Trên con đường, có một phụ nhân trung niên kéo một hài đồng đi tới. Phụ nhân này có khí chất dịu dàng, rất nhanh nhẹn trả một tiền đồng cho người bán mứt quả gần đó.

"Hử?" Tô Trường Không có chút kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện Nghiêm Tùng bên cạnh đã hướng về phía phụ nhân bên kia nhìn vài lần, và trong quá trình này, tựa như khí thế luôn luôn sắc bén, bề ngoài thường trực vẻ cay nghiệt của đối phương đã bay đi đâu hết.

Qua một lúc, bỗng dưng cổ họng của Nghiên Tùng hơi hơi kích thích, ánh mắt trực tiếp nhìn thẳng về hướng đó.

"Nghiêm huynh thích ăn mứt quả?" Tô Trường Không không nhịn được hỏi một câu.

"A? Thật ra cũng không phải..." Nghiêm Tùng phục hồi lại tinh thần, có chút xấu hổ chuyển đề tài: "Trước khi chúng ta tới Tham trang, ta cần dặn dò ngươi một chút, tính tình của Liễu Phong, trang chủ Tham trang này có chút lạ thường, tốt nhất là đừng đắc tội với hắn."

Tuy trong lòng Tô Trường Không vẫn hơi nghi hoặc vì dáng vẻ thất thố hồi nãy của Nghiêm Tùng nhưng hắn không tiện hỏi nhiều.

Tham trang là một tòa trang viên ở bên trong Thải Tham trấn, người trong này làm một chút buôn bán thu mua nhân sâm, dược liệu, bên trong trang chỉ có vài chục người, được xem như tồn tại địa đầu xà trong Thải Tham trấn này.

Trang chủ tên là Liễu Phong, tính tình rất kém cỏi nhưng cũng không có bao nhiêu người ở Thải Tham trấn này dám đắc tội với đối phương.

Rất nhanh, hai người đã đi tới bên ngoài Tham trang.

Tham trang được bao bọc bởi dãy tường viện rất cao, cách một lớp tường viện, ở vào bên trong, còn có thể ngửi được hương vị của dược liệu. Ở ngay ngoài cửa Tham trang, có đệ tử Tham trang đeo đao bên hông đang canh gác.

"Nghiêm Tùng đại nhân." Nghiêm Tùng vừa bước đến, có một nam tử đang đứng ngoài cửa Tham trang lập tức cung kính chào hỏi.

Nghiêm Tùng luyện võ, ngày thường cũng không ít lần qua bên này mua một chút dược liệu phụ trợ luyện võ, bởi vậy mới chịu thuê trạch viện trong Thải Tham trấn, cũng thường xuyên tới Tham trang này, hầu như tất cả mọi người Tham trang đều biết hắn.

"Ta muốn gặp trang chủ của các ngươi, hắn có rảnh không?" Nghiêm Tùng hỏi một câu.

"Xin theo ta đến." Nam tử nọ mời hai người Nghiêm Tùng, Tô Trường Không bước vào Tham trang.

Tô Trường Không vừa đi vừa quan sát, chỉ thấy ở bên trong Tham trang, có rất nhiều loại dược thảo không biết tên đang được phơi nắng, tản ra một luồng dược hương thơm ngát.

Tham trang này không hổ là một nơi chuyên môn mua bán dược liệu.

Hai người ngồi chờ đợi trong phòng tiếp khách một hồi. Không bao lâu sau, một nam tử tóc tai bù xù, để một hàng ria mép, khuôn mặt cứng nhắc đẩy cửa mà vào.

"Liễu trang chủ." Nghiêm Tùng lên tiếng chào hỏi nam tử có khuôn mặt cứng nhắc này.

Nam tử cứng nhắc đó chính là Liễu Phong, trang chủ Tham trang.

"Ừm, Nghiêm Tùng, đã vài tháng ngươi không có tới Tham trang chúng ta, lần này đến đây là muốn mua loại dược liệu gì sao?"

Liễu Phong khẽ gật đầu, mở miệng nói.

Nghiêm Tùng được xem như khách hàng lớn ở Tham trang, bởi vậy Liễu Phong mới nguyện ý tự mình ra gặp mặt.

"Là vị huynh đệ Văn Thái này của ta, muốn mua một chút dược liệu." Nghiêm Tùng nói rõ mục đích tới đây với Liễu Phong, và giới thiệu Tô Trường Không cho đối phương.

Tới lúc này, ánh mắt Liễu Phong mới nhìn về phía Tô Trường Không, trong mắt hiện lên một mảnh dị sắc. Hắn đã được nghe chuyện ngày hôm qua Nghiêm Tùng chém giết cùng người khác trên Thải Tham trấn, sau đó người kia được một người khác trợ giúp mới chuyển nguy thành an.

Mà Nghiêm Tùng cao ngạo ấy lại tỏ ra nhiệt tình như thế với Tô Trường Không.

Từ đó có thể suy đoán ra, người này chính là cao thủ không biết tên đã tương trợ Nghiêm Tùng ngày hôm qua.

Nghĩ đến đây, gương mặt cứng nhắc của Liễu Phong cũng miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: "Ra mắt Văn Thái huynh, Văn Thái huynh quang lâm Tham trang, là muốn mua loại dược liệu gì sao? Ta sẽ cho ngươi giá cả ưu đãi!"

Tô Trường Không nghe vậy, cũng không nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp lấy ra một bản danh sách, đưa cho Liễu Phong: "Liễu trang chủ, ta muốn chọn mua những dược liệu bên trên này."

Liễu Phong tiếp nhận đơn hàng, cẩn thận xem xét một lần, sau đó ngẩng đầu lên nói với Tô Trường Không: "Tuy rằng những dược liệu này rất thưa thớt, nhưng bên trong Tham trang vẫn còn hàng, giá mười lượng bạc một phần."

Lời nói của Liễu Phong khiến Tô Trường Không vừa mừng vừa sợ.