Chương 158: Hắn Đã Đến! Thạch Tử Kiên!

"Này... Đây loại quái vật từ nơi nào chui ra chứ? Bộ chiến giáp này... Quá khoa trương!"

"Mặc trên người chiến giáp nặng như vậy nhưng vẫn có thể sử dụng linh hoạt như thế? Hắn là Thần lực cảnh hay là Thần Dũng cảnh?"

Rất nhiều võ giả Hắc Kỵ bang đều rét lạnh cõi lòng nhìn một màn trước mắt.

Người kia mặc một bộ khôi giáp nặng nề tới mức có thể dùng mắt thường nhận ra được, nhưng đối phương vẫn có thể hoạt động tự nhiên, thân thủ nhanh nhẹn…

Qua một chi tiết này thôi cũng đủ để đoán ra tu vi võ đạo của đối phương cực kỳ cao thâm, tuyệt đối là tồn tại đỉnh cao nhất trong hàng ngũ những cao thủ khắp cả Thanh Thủy thành này!

Nhưng vì sao nhân vật bậc này lại muốn liều chết chiến đấu với Hắc Kỵ bang? Còn điên cuồng tới mức có một mình cũng dám xông vào trụ sở của bọn họ?

"Bang bang phanh!"

Nơi Tô Trường Không đi qua, như gió thu cuốn hết lá vàng, một kích tùy ý của hắn lại có thể khiến người ta đứt xương nứt gân, gai nhọn gắn trên chiến giáp cho phép công kích của hắn nếu không phải dồn kẻ khác vào chỗ chết thì chính là chọc cho người ta trọng thương, không còn khả năng chiến đấu.

Trong lúc Tô Trường Không đang tùy ý phá hư tất cả, bỗng từ xa xa có một đoàn võ giả Hắc Kỵ bang ùa nhau xông tới.

Hắn chẳng buồn nhìn qua bên kia, chỉ hướng thân thể hung hăng va chạm về bên phải.

"Bành!"

Dưới một đòn toàn lực của Tô Trường Không, vách tường nặng nề kia trực tiếp nứt toác rồi sụp xuống.

Toàn thân hắn giống như một con hung thú.

Gần như không một ai có thể đi lên vây quanh hắn.

Cũng gần như không một chướng ngại vật nào có thể ngăn cản được bước tiến của hắn!

Võ giả Thần Dũng cảnh đã đạt tới cảnh giới ‘cả trăm võ giả cũng không dũng mãnh bằng’, lại cộng thêm lớp giáp trụ đao thương bất nhập bên ngoài, càng khiến Tô Trường Không trở thành một cỗ máy giết chóc siêu hạng.

Mà trước khi thể lực hao hết, không một ai kháng cự được!

Cùng lúc ấy, ở trong một gian phòng yên tĩnh tại Hắc Kỵ bang, một nam nhân khôi ngô dị thường đang khoanh chân ngồi tại chỗ, hô hấp thổ nạp.

Trong quá trình người này hô hấp thổ nạp, gương mặt hắn thoáng hiện lên chút ửng hồng, bên ngoài thân thể có huyết quang ảm đạm vờn quanh.

Ở bên cạnh hắn, còn đặt một gốc nhân sâm đỏ như máu đã bị gặm cắn hơn phân nửa.

"Âm thanh gì ồn ào như vậy?"

Rất nhanh, nam nhân đó đã mở mắt, trong mắt có tơ máu nhè nhẹ quanh quẩn, hắn ghét nhất chính bị quấy rầy khi đang tĩnh tu!

Nam nhân này không phải người khác, đúng là bang chủ Thạch Tử Kiên của Hắc Kỵ bang!

"Chẳng lẽ tàn đảng Bạch Ngọc bang quay lại báo thù?" Thạch Tử Kiên nghe được tiếng hô giết rung trời và những âm thanh náo động từ bên ngoài truyền đến, hàng chân mày khẽ nhíu lại.

Chính phó bang chủ của Bạch Ngọc bang đều đã bị hắn chém giết, chỉ còn một Bạch Thiệu chạy mất.

Nhưng bằng vào một tên Bạch Thiệu cỏn con lại dám có lá gan tới cửa chịu chết sao?

"Hừ!" Trên mặt Thạch Tử Kiên hiện lên một mảnh lạnh lẽo.

Hắn đứng lên từ dưới mặt đất, chiều cao tới hai mét, thân hình khôi ngô tựa như một con bạo hùng khủng bố, sau đó cất bước long hành hổ bộ, đi ra bên ngoài đại điện!

Lúc ấy, giữa từng tòa kiến trúc san sát của Hắc Kỵ bang, đã bị một đám người vây kín.

Bốn phía đều là võ giả Hắc Kỵ bang. Thế nhưng giờ phút này một đám lại lộ ra vẻ căng thẳng bày trận địa sẵn sàng đón quân địch, ai nấy đều nhìn chằm chằm, không dám chớp mắt lấy một cái, nhìn về hướng trung tâm.

Ở nơi đó đang có một bóng người cao lớn mặc khôi giáp đứng sừng sững như một pho tượng người khổng lồ.

Bốn phía xung quanh kẻ này còn rơi rụng đủ thứ xương nát gân nhừ, mảnh đầu vỡ vụn, thi thể bị gai nhọn xuyên thủng…

Lúc ban đầu, chiến giáp trên người Tô Trường Không vốn có màu bạc tối, nhưng giờ này nó đã bị từng mảng vết máu màu đỏ tươi phủ kín.

Đây đều là máu đến từ địch nhân đã bị hắn chém giết!

Tô Trường Không đối mặt với mấy trăm, tới gần ngàn người vây quanh, nhưng hắn vẫn đứng thẳng ở nơi này.

Trên thực tế, có thể rõ ràng nhận ra, hắn đã lấy khí tức một người để chèn ép cả mấy trăm tới gần ngàn người còn lại, khiến cho đám võ giả Hắc Kỵ bang dũng mãnh thiện chiến kia, đều sợ ném chuột vỡ đồ, không dám lao lên phía trước công kích!

"Hắn đã đến!"

Lúc này trong lòng Tô Trường Không vừa động, hắn thấy được từng đợt xôn xao từ phía đám người xa xa.

Ngay sau đó, đám đông võ giả lui sang hai bên, nhường ra một con đường ở giữa, để cho một tráng hán hung mãnh giống như gấu, đi xuyên qua đám người, bước nhanh tới nơi này.

"Thạch Tử Kiên."

Dù Tô Trường Không chưa từng gặp mặt Thạch Tử Kiên, nhưng giờ phút này, hắn chỉ cần liếc mắt một cái đã nhận ra tráng hán này chính là đại đương gia Thạch Tử Kiên của Hắc Kỵ bang, tồn tại gần đây đang cực kỳ nổi tiếng khắp vùng Thanh Thủy thành!