Chương 8: Chiến Đấu

Thiên Cang hắn là một kẻ có tính cẩn thận cao do vì hắn đọc quá nhiều tiểu thuyết cho nên hắn sợ rằng bản thân mình nếu không cẩn thận sợ rằng phải đụng những tên khí vận giả. Khi đó chỉ sợ hắn sẽ chết một cách nhục nhã nhất.

Cho nên khi nhìn thấy Lâm Thiên né ám tiêu của Lâm Uyên một cách rất nhẹ nhàng, hắn đã nhận ra được ngay rằng Mình đụng phải một tên khí vận giả cho nên hắn không ngần ngại mà lập tức bỏ chạy ngay hắn lo sợ Lâm Thiên sẽ nhớ được mặt hắn mà từ đó gây nên thù oán.

Dcm ! Thật không ngờ lại đụng phải một tên khí vận giả, coi như là mình xui xẻo vậy ? Chỉ thấy Thiên Cang vận dụng một loại bộ pháp nào đó. Khi hắn dùng sức thì chỉ thấy toàn cơ thể hắn rất nhẹ nhàng nhưng tốc độ khi đó của hắn thì lại tăng lên một cách đáng kể.

Lâm Uyên quanh đầu lại ả đang định gọi Thiên Cang đến để nhặt xác cho tên luyện khí Kỳ này Thì không thấy Thiên Cang đâu.

Loại Tình huống này từ trước tới nay nàng mới là lần đầu tiên nhìn thấy Thiên Cang bình thường không nói năng gì nhưng chiến lực thì cũng xếp hàng top trong bảng tu sĩ Trúc cơ ít nhất cũng phải xếp hạng 80, mà đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Thiên Cang nhượng bộ chính mình.

HiHi ! Có lẽ huynh ấy thấy ta có thiên tư tốt nên định nhường lại cơ duyên này cho ta. Lâm Uyên cười nói.

Nói xong ả ta nhìn lại về phía Lâm Thiên sau khi thấy, hắn né được đòn hiểm đó Lâm Uyên cũng hơi bất ngờ. Vì đây cũng là lần đầu nàng nhìn thấy một tu sĩ Luyện Khí kỳ lại có thể dễ dang né được đòn hiểm của tu sĩ Trúc Cơ Kỳ phóng xuất ra.

Lâm Thiên nhìn về Phía Lâm Uyên nói : “ Các hạ là người phương nào ! Ta với ngươi không thù không oán tại sao phải giết ta.”

Từ đằng xa Lâm Uyên phi kiếm đi tới ả nhìn vào Lâm Thiên nói : “Tiểu tử biết điều một chút thì đem hết bảo bối, cơ duyên trên người ngươi ra đây ta sẽ tha cho ngươi một mạng.”

Thiên Cang dừng lại trên một ngọn núi phái xa hắn muốn nghe ngóng thêm thông tin tiện thể nếu Lâm Thiên gặp nguy hiểm hắn sẽ xuống tay xuất thủ cứu hắn một mạng từ đó có thể kết giao với một tên khí vận chi chủ.

Ồ ! Lại là lời đối thoại quen thuộc này.

Ở trong tiểu thuyết những tên cường giả. Nếu như mà muốn cướp giật một thứ gì đó của kẻ yếu thường sẽ phải đối thoại khá là lâu rồi mới bắt đầu đánh nhau.

Thiên Cang vẫn không hiểu được tại sao không đánh nhau luôn đi mà phải đi đấu võ mồm mới bắt đầu đánh nhau.

Tha cm ngươi ! Chỉ là một tên Trúc cơ sơ Kỳ mà cũng dám đòi dọa nạt ta. Lâm Thiên nói.

Nghe thấy hắn nói như vậy Lâm Uyên cũng bị chọc cho giận ả hét lên : “ Tiểu tử, ngươi khinh người quá mức, ngươi có biết sự khác biệt giữa tu sĩ Trúc cơ và Luyện Khí là một trời một vực như nào không.”

Nói xong nàng ta thả ra uy áp của tu sĩ Trúc cơ kỳ, nhưng dường như nó cũng không có ảnh hưởng đến Lâm Thiên.

Đánh thì đánh mẹ đi ! Ta không muốn đấu võ mồm với ngươi.

Nói xong Lâm Thiên lao vào hắn vận dụng Luyện Thể Thần Ma với ý định tung ra một quyền giết địch, ngay lập tức không khí xung quanh dường như biến đổi hoàn toàn, quanh thân hắn tản ra một cỗ khí tức Thần ma. Đôi mắt của hắn cũng hiện lên từng tia máu, hắn bây giờ không khác gì một đầu hung thú thượng cổ.

Lâm Uyên dường như cũng cẩm nhận được cỗ áp lực này, nàng ta dùng kiếm vẩy ra một kiếm lưu khí Quang bổ nhào tới lâm Thiên. Nhưng ngay sau đó lâm Thiên né ra trong miệng còn lẩm bẩm vài câu.

Né nhẹ ! Né Nhẹ. Nói xong hắn còn cười một cái khinh thường.

Mặc dùng hắn nói nhẩm nhẩm trong mồm nhưng Lâm Uyên Tu Vi của ả đã đạt đến trúc cơ sơ kỳ nên âm thanh vẫn có thể nghe rõ mồn một những gì mà Lâm Thiên nói.

ả tức giận, ngay lập tức ả lại vẩy ra liên tiếp 3 đòn Kiếm Lưu Khí Quang, thấy thế Lâm Thiên đứng lại Hắn lại vận dụng thần Ma Luyện Thể đấm ra 3 đấm. Lập tức 2 luồng sức Mạnh giao phong vào nhau khiến phương viên 2 mét đều bị càn quét.

Ba----- Oanh.

Đầu tiên là một tiếng vang nhỏ, ngay sau đó một tiếng to lớn oanh minh, chỉ thấy Lâm Uyên bị bức lui ra trong miệng còn hộc ra vài ngụm máu.

Mắt thấy Lâm Thiên Tiến lại gần nàng, lúc này trong lòng nàng dâng lên một cỗ sợ hãi. Nàng không ngờ người thanh niên trước mặt mình lại có thể sử dụng Luyện Khí kỳ tu vi lại có thể áp đảo một tên trúc cơ kỳ như nàng.

Phải biết rằng nếu như ở trong tổ chức thực lực của nàng ít nhất cũng có thể xếp vào hàng trung lưu, Cảm giác tử vong ngày càng gần bỗng nhiên nàng hét to lên một tiếng.

Sư Huynh cứu ta !

Hiện tại nàng chỉ còn một tia hi vọng vào Thiên Cang, vì Thiên cang thực lực cũng là Trúc Cơ Kỳ. Nếu như có thể hợp lực lại bọn họ chắc chắn có thể giết chết Lâm Thiên.

Thiên Cang đang đứng ở bên kia ngọn núi hắn quan sát cuộc chiến cũng đã được một lúc rồi, lần này hắn chắc chắn khẳng định rằng Lâm Thiên là một tên khí vận giả hơn nữa thiên phú cũng rất cao tương lai ắt hẳn có thể là một cường giả một phương.

Bỗng nhiên lúc này hắn nghe thấy Lâm Uyên gọi tên mình, hắn cau mày tức giận quát mắng.

Chết tiệt ! Lâm Uyên ngươi muốn chết thì tự chết một mình đi còn kéo theo ta làm gì.

Hiển nhiên là hắn không có ý định ra giúp đỡ Lâm Uyên, bởi vì hắn không muốn đắc tội với một tên khí vận giả.

Ở bên kia chiến đấu Lâm Uyên Càng lúc càng bị thương nặng, mắt thấy Thiên cang không có ra giúp hiển nhiên là nàng biết chắc chắn Thiên Cang đã chạy thật xa rồi.

Lúc này nàng mới nói : “dừng lại ! Ngươi biết ta là ai không ?”

“Ta là đại tiểu thư Lâm Gia ở bắc kinh Trung quốc, trong gia tộc ta có cường giả Kim Đan. Nếu ngươi giết ta chắc chắn người trong tộc ta sẽ truy sát ngươi. Ngươi cũng không muốn bị truy sát đúng không, thả ta đi chắc chắn ta sẽ tha cho ngươi.”

Ta có thể đề cử ngươi vào gia tộc ta tu.........

Nhưng nàng ta chưa kịp nói xong đã bị Lâm Thiên một Đấm xuyên tim. Hắn nói.

“ Lão Tử là người của Phạm Gia. Con cháu của Lạc Long quân Lão Tổ cần gì phải bám vào gia tộc rẻ rách nhà ngươi.”

Nói xong hắn nhếch miệng cười một cái bỏ đi chỗ khác, chỉ để lại Lâm Uyên ánh mắt kinh hoàng chết ngay tại chỗ.

Đinh.....Chúc mừng Ký chủ đánh giết Trúc Cơ Kỳ thu hoạch được 100 điểm kinh nghiệm.