Chương 6: Kẻ Ngoại Lai.

Trước Khi đi Lâm Thiên có lấy bản đồ ra xem đi xem lại thêm một lần để xác nhận xem có đường tắt nào đi đến chỗ đó mà không bị lũ zombie chặn đường không. Nhưng có vẻ ở thung lũng đen này không có cái khái niệm gọi là đường tắt.

Nó chỉ có một đoạn đường trải dài từ đầy bên này tới đầu bên kia chưa kể hai bên vách núi đều cao chót vót sợ rằng chỉ có tu sĩ kim đan kỳ ngự không mới có khả năng bay lên chỗ tận cùng của vách núi được.

Chưa hết đây không phải là chỗ nguy hiểm nhất của thung lũng đen, ở dưới thung lung lũng còn có một khu rừng. Trong khu rừng zombie hoạt động mạnh bất kể chỉ cần đi vào bên trong đa phần đều khó sống sót mà ra.

Lâm Thiên bắt đầu vận dụng sức và thêm chân khí vào đôi chân mình hắn muốn thử nghiệm xem nhục thân với tu vi của mình đã đạt được đến mức độ như nào. Hắn muốn trải nghiệm sức mạnh của tu sĩ trúc cơ kỳ.

Rầm !

Chỉ thấy mặt đất bị lõm một cái Lâm Thiên đã nhảy một khoảng cách khá xa.

Thật tuyệt vời thì ra đây là sức mạnh của tu sĩ trúc cơ. Hắn âm thầm cảm khái

“Rừng cây, hạ du gần vách thung lũng....”

Lâm Thiên hít mắt nhìn về phía vách thung lũng có vẻ như hắn phát hiện ra ở gần đó có 2 người đang nói chuyện. Một nam một nữ đường như họ rất hoảng sợ trên gương mặt của hai người đó tái xanh cả gương mặt.

Hắn không ngần ngại lại gần chỗ hai người đó nghe trộm xem họ đang nói gì.

Này ! Thiên Cang anh có nhìn thấy đội trưởng đâu không.

Hộc ! Hộc . Ta không biết ta chỉ nghe đội trưởng chạy vào thung lũng đen.

Có vẻ như chúng ta bị lạc rồi.

Hừ ! Khốn Khiếp Chỉ vì nghe tin bên trong thung lũng này có Thiên địa di tích nên đội trưởng mới dám đi đến đây nhưng thật không ngờ chưa đến tới nơi đã bị một con zombie có sức lực của trúc cơ đinh phong chặn đường giết.

Trong khi đó lực chiến cao nhất trong đội chỉ có trúc cơ hậu kỳ, Thiên cang tức giận mắng chửi.

Lâm uyên ! Cô có kế hoạch gì tiếp theo không ? Thiên cang hỏi người phụ nữ đứng bên cạnh.

Tôi không biết chúng ta chắc chúng ta nên đi theo bản đồ, có khi đội trưởng và những người khác cũng đã tập hợp ở đó rồi. nói xong Lâm Uyên lấy từ trong túi ra một tấm bản đồ.

Lâm Thiên nấp gần chỗ họ nói chuyện nên cuộc nói chuyện của bọn, hắn đã nghe sạch.

Thật không ngờ ! ở trong thung lũng đen lại có thiên địa di tích. Nếu như vậy ta có thể ngắm qua chỗ đó một chút có khi lại có cơ duyên dành cho ta.

Nói xong Lâm thiên quay đầu đang định đi thì thiên Cang lại nói.

Ai đang đứng sau tảng đá đằng kia, có thể ra nói chuyện một chút không, nãy giờ ngươi nghe hết cuộc đối thoại của 2 người bọn ta rồi. Nếu không ra gặp mặt chắc chúng ta sẽ có một trận giao hữu.

Hắn phát hiện ra ta ! Chắc có lẽ là một ít thủ thuật của tu sĩ Trúc Cơ kỳ,Lâm Thiên cũng âm thầm cảm thán hắn cũng muốn bản thân mình mau chóng bước vào trúc cơ kỳ.

Xoạt ! Lâm Thiên từ sau vách đá bước ra.

Ngươi là ai ? Tại sao lại chốn nghe lén chúng ta nói chuyện ? Lâm Uyên hỏi.

Thiên Cang nhìn đi nhìn lại một chút lâm Thiên trên cơ thể hắn tỏa một luồng chân khí đỉnh phong của Luyện Khí Tu sĩ.

Hừ ! Chỉ là một Tu sĩ luyện khí đỉnh phong phế vật.

Nghe thấy 2 từ Phế vật Lâm Thiên tỏ ra không vui vẻ chút nào, hắn cũng muốn động thủ một chút để xem bản lĩnh của 2 kẻ này đến đâu mà lại ngông cuồng như vậy. Nhưng hiện tại hắn vẫn chưa muốn lật hết toàn bộ lá bài của mình nên hắn vẫn phải nhượng bộ trả lòi.

Ta Tên Phạm Lâm Thiên tình cờ đi qua chỗ này thì gặp được 2 vị đang nói chuyện không hỏi tò mò nên ta đến nghe xem như thế nào.

Thật không may ta nghe được một chút tin tức, nhưng hai vị yên tâm ta đảm bảo sẽ không nói chuyện này ra.

Thiên cang và lâm Uyên nghe vậy không hỏi nhíu mày nói : “ ngươi và bọn ta lần đầu gặp mặt lấy lý do gì để bọn ta tin ngươi.”

Lâm Thiên nghe vậy trong lòng thì cuồng mắng : “cmn ! Ta đã nói đến mức như vậy rồi các ngươi cũng không định tha ta sao ?”

Hai vị theo như ta thấy thực lực của hai người cũng đã là Trúc cơ kỳ rồi chẳng lẽ sợ một người Luyện khí kỳ như ta không biết giữ miệng sao. Chứ đừng nói lấy thực lực của 2 người chỉ cần thuận tay là đã có thể giết ta rồi.

Nghe thấy Lâm Thiên nói vậy Thiên Cang và Lâm Uyên cũng thấy có lý mình là tu sĩ trúc cơ kỳ cần gì phải đi so đo với mấy tên luyện khí Kỳ.

Thôi được lần này tạm tha cho ngươi nhưng ngươi nên nhớ không có lần sau đâu nói xong hai người kia ngự kiếm phi hành bay đi phía tây nam của thung lũng.

Nhìn thấy 2 người ngự kiếm phi hành bay đi Lâm Thiên chỉ cảm thán Thì ra bước vào Trúc cơ Kỳ thì có thể ngự kiếm phi hành thật hâm mộ muốn chết.

Nhưng cũng kể ra 2 kẻ này cũng dễ nói chuyện nếu như vừa nãy dám động thủ thì.....nghĩ tới đây Lâm Thiên cười nhẹ lên.

Thật không ngờ giả heo ăn thịt.......à quên nói nhầm phải là diệu thấp để được sống sót.

Phương châm sống của Lâm Thiên rất đơn giản ngươi không phạm ta, ta không phạm ngươi. Nếu ngươi Phạm ta, ta đồ cả nhà ngươi.

Nói xong hắn lại chạy tiếp về phía của Liên Chi Hoa, ở phía xa khi lâm thiên vừa rời đi hai người thiên Cang và Lâm Uyên đuổi theo Thiên Lâm.

Thiên cang huynh đúng như huynh nói tên này vẫn con đang giấu chúng ta điều gì đó !

Hừ ! Tất nhiên rồi muội thử nghĩ xem làm sao một tên Luyện Khí lại đi vào đây làm gì, chắc chắn hắn có cơ duyên gì đó chỉ cần chúng ta bán theo hắn thì cơ duyên của hắn sẽ thuộc về chúng ta.

HiHi ! Huynh đúng là thông minh thật thiên cang.

Còn phải nói tu tiên vốn là việc phải tranh đoạt cơ duyên của người khác để bản thân mình mạnh lên ai không muốn chính mình đi lên đỉnh phong của nhân sinh đâu.

Nói xong hai người kia đuổi theo Lâm Thiên bọn họ sợ mất dấu của hắn.

Tên này hắn tu luyện là bộ pháp gì tại sao lại có tốc độ ngang ngửa trúc cơ cảnh tu sĩ vậy ? Lâm Uyên hỏi.

Ta không biết ! nhưng ta chắc chắn rằng trên người tên này sợ rằng còn nhiều bí mật hơn.

Nói xong chỉ thấy thiên cang cười nhẹ lên, có vẻ như hắn đã xác định được rằng trên người Lâm Thiên chắc chắn còn nhiều bí mật chỉ cần giết hắn là toàn bộ bí mật của Lâm Thiên sẽ về tay hắn.

Lúc này có vẻ như Lâm Thiên vẫn chưa biết rằng là có người đang đi theo hắn, hắn vẫn ung dung lấy bản đồ ra nhìn xem đi điểm mình đang đi.

Có vẻ như sắp đến rồi chỉ cần qua được nốt con hẻm này thì sẽ đến được nơi Liên Chi Hoa mọc.

Thế là Lâm Thiên lại quyết định tăng tốc lên lần nữa, nếu như là lúc trước thì bản thân hắn sẽ giữ sức còn bây giờ nhục thân của hắn đã đến luyện tạng trải qua 2 lần là luyện bì và luyện cốt. Thì giờ đây mỗi thời mỗi khắc từng lỗ chân lông trên da hắn đều đang thổ nạp linh khí bản thân hắn luôn ở trạng thái sung sức nhất.

Mặc dù hắn có cảm giác là từng lỗ chân lông trên cơ thể mình đang hô hấp một cách chậm dãi, nó thoắt ẩn thoắt hiện giống như là con người hít một hơi rồi lại dừng lại 1 lúc không hít thở vậy.