Chương 68: Khí Thiên quán

-“Bây giờ làm theo lời ta nhé, nếu thành công theo lời ta nói thì 2 người các người thành đệ tử của ta đúng không?”

Bão cất giọng hỏi khi chắc bẩm có thể làm ra những lưỡi dao đã miêu tả khi nhìn thấy lò rèn trong ngôi nhà này, cũng khá là đầy đủ đó chứ, máy móc các thứ vẫn đủ cả.

Về phía 2 người trung niên này, một người tên là Cam Tai, người em tên là Cam Tiên, hai anh em yêu thích nghề khí từ nhỏ, cũng do được ảnh hưởng từ những đời đi trước, từ ông cố, ông nội đến cha đều theo nghề khí sư, gia đình cũng có chút gọi là thâm niên trong nghề 200 năm, rất tự tin về kinh nghiệm cũng như kiến thức về luyện khí, cũng như bao năm dong duỗi tích góp, 2 người rất tự tin về việc làm của mình, Con dao kia từ đời ông cố truyền lại, qua bao đời vẫn chưa tìm được cách phỏng chế theo,đừng nói là bọn họ, cả những luyện khí sư giỏi nhất Đại thành cũng không ai làm được, chứ đừng nói tới cái tên nhóc con vắt mũi chưa sạch này đòi lên mặt dại đời, mặc dù thâm tâm rất chán ghét người thanh niên này, nhưng đâu đó trong lòng 2 người có một chút chờ mong, dù sao trước đây đến giờ chưa ai đứng ra nói thẳng có thể làm được như vậy hết.

Cam Tai lên giọng:

-“Quân tử nhất ngôn, nhưng nếu ngươi làm không được thì sao, đâu ra có quà thơm từ trên trời rơi xuống cho ngươi thử sức được?”

-“Đương nhiên rồi, ta cũng đâu định chiếm lợi ích trên đầu mấy người đâu, như vậy đi, ta có 500k đồng ở đây, nếu thua ta đưa cho hai người coi như tiền sửa chữa quán xá, đươc chứ”

Hai người anh em họ Cam hít một hơi, chỉ cá cược một chút chơi thôi mà chơi lớn hẳn 500k đồng, quá ư là nhiều đi, bán bao nhiêu cái cuốc mới đủ hả trời ơi, không nghĩ ngợi gì thêm lập tức đồng ý, thua thì cũng không lỗ mấy, nếu một người giỏi như vậy bái làm thầy cũng quá ư xứng đáng đi, còn nếu mình thắng, 500k cũng là quá nhiều a.

-“Ok con dê, ngươi lập tức làm đi”

-“Haha, làm việc này nếu dễ dàng như vậy thì các người cũng không phải mất nhiều năm như vậy vẫn không tìm ra cách chứ, bây giờ các ngươi đòi một mình ta làm sao?”

Hai anh em họ Cam cũng thấy mình nói sai, cho nên tằn hắng một tiếng

-“Thế, người cần chúng ta giúp gì cứ nói”

Bão cũng không bắt bẻ thêm, việc này hắn chỉ mới xem trên mạng, đọc thêm trong sách, bây giờ cũng là lúc thực hành đầu tiên, cũng vì phương thức đơn giản lắm, nên Bão mới tự tin như vậy:

-“Bây giờ hai ngươi chuẩn bị cho ta một phần thép mềm, sau đó đập thành một hình hình trụ vuông cho ta”

Hai người anh em mặt dù rất thắc mắc nhưng cũng làm theo, tại sao lại dùng thép mềm, lại còn đập ra thành hình trụ vuông nữa, phải hình dẹp chứ.

“Boong, boong, boong..”

Tiếng búa đập vang lên, hai người cũng phải cởi áo ra mà đập, cho dù trung niên nhưng thân hình vẫn vạm vỡ, săn chắc lắm, vừa đập vừa rủa thầm, cho dù là thép mềm, nhưng tên thanh niên này bắt mình đập từ một tảng to, chứ nào đâu từ một miếng nhỏ như thường ngày đâu, tảng thép dần thành hình trụ vuông, mặc dù vẫn to như bắp chân nhưng Bão đã kêu dừng lại, rồi lên tiếng

-“Đấy, bây giờ là bước quan trọng, các ngươi chỉ cần làm theo ắt sẽ được, bây giờ dùng máy xoay trục của hai ngươi đâu, xếp đối xứng 2 trục với nhau và xoay ngược chiều nhau”

Mặc dù tiếp tục khó hiểu, nhưng vẫn làm theo, đánh đổi một chút lấy 500k đồng vẫn xứng đáng a, hai máy đươc khiêng ra, đặt nằm ngang đối xứng với nhau, sau đó hai người thấy Bão đi đến, gắn thanh thép mềm vào 2 đầu của 2 máy trục xoay, sau đó bấm nút, dùng tốc độ chậm nhất, trước ánh mắt khó hiểu của 3 người kia, hai máy chạy từ từ ngược chiều nhau, nhẹ xoắn lại thanh thép mềm, rất nhanh thì Bão dừng máy lại, mọi người chưng hửng, chỉ vậy là xong rồi sao??, mới vẫn chỉ là một thanh thép mềm thôi, có gì đặc biệt đâu.

-“Chưa cần hỏi, bây giờ tiếp tục đập thanh thép nhỏ lại nữa, sau đó lại dùng máy xoắn lại nửa vòng tròn, nhớ đó chỉ nửa vòng tròn thôi, tiếp đến gập đôi,xong lại đập, sau bao nhiêu lần lặp lại chu trình này tùy các ngươi, nếu thấy đủ rồi thì bắt đầu tạo hình ra dao, kiếm như hai ngươi vẫn thường làm như vậy giống nhau”

Sau đó hắn làm động tác như ở bên lò lửa lâu chóng mặt, loạng choạng bước ra ngoài sẵn ngồi trên chiếc ghế tựa mà nghỉ ngơi, hai anh em nhà họ Cam cũng không đuổi theo, với trình độ sĩ tầng trung kỳ của tên kia muốn trốn cũng không được, cho nên lai tiếptục công việc.

Bão sau khi ngồi trên ghế tựa, yên lặng nghe từng tiếng búa chát chúa vang lên trong lò rèn,

-“Đong Đong đong …”

Rất nhanh chỉ năm phút sau, tiếng đập búa đã dừng lại, đoán trước được việc này, Bão vẫn ngồi im nhắm mắt dưỡng thần, hắn biết chắc, hai tên kia sẽ không đi ra đâu.

Đúng như Bão dự tính, tiếng búa đập dừng lại chỉ hình như mươi phút, sau đó tiếng đập vào sắt thép lại vang lên, lần này lâu hơn rất nhiều, phải hơn 2 tiếng đồng hồ sau thì mới dừng lại, nhưng hai người vẫn chưa đi, kế tiếp Bão lại ngủ một giấc hơn nữa ngày mới nghe thấy tiếng đập búa dừng lại, tiếng cửa mở ra.

Đi ra là 3 người họ, mặt mũi tèm nhem, mồ hôi nhễ nhại nhỏ giọt trên mặt, trên cằm, trông có vẻ rất mệt mỏi, nhưng trên mặt nào có chút nào thất thần, đôi mắt sáng rực hứng khỏi, đôi chân thoăn thoắt đi ra, trên tay Cam Tai là một thanh trường kiếm chỉ có lưỡi của một thanh trường kiếm, còn trên tay Cam Tiến là một đoản đao, và trên tay lão bản là một lưỡi dao nhỏ,

Bão đợi mấy người tới gần mới để ý, con dao trên tay lão bản có một ít vân kim loại chạy rất đẹp, có lẽ là mẻ đầu tiên, đoản đao trên tay Cam Tiên có nhiều hơn chắc là đạo lại 2 tiếng đồng hồ đó, còn lưỡi trường kiếm kia chắc chắn là mẻ cuối cùng rồi, vừa dài mà vân kim loại chạy trên đó còn rất nhiều, rất đẹp, Bão biết hắn đã thành công rồi.

Hai anh em Cam Tai, Cam Tiên vừa bước tới đã quỳ xuống dâng hai tay lên hai lưỡi kiếm và đoản đao lên trước mặt, hướng Bão cuối đầu:

-“Cam Tai, Cam Tiên bái kiến sư phụ”

Bão cũng giật mình, lần đầu tiên nhận đệ tử, mà nhận ngay hai người đệ tử đáng tuổi bác của mình, nhịn không đươc đứng dậy đỡ hai người dậy, miệng tươi cười

-“Haha, đứng dậy đi, đứng dậy đi, ta cũng không cần hai ngươi làm đệ tử, bây giờ ta chỉ muốn hợp tác làm ăn thôi, các ngươi có đồng ý không, ta định sẽ bán ra các loại kiếm như thế này, đương nhiên giá cả phải khá cao rồi, các ngươi nghĩ thế nào?”

Hai người suy nghĩ một chút rồi Cam Tiến lên tiếng:

-“Nhất quyết không được thưa sư phụ, đồ đạc đáng giá như thế này, tiền bạc đơn giản là không mua được, đây như là bí kíp trong nghề không thể truyền ra ngoài được”

Bão hiểu được ý tứ này,

-“Ta hiểu, ý ta ở đây đâu phải là bán các loại dao, kiếm chế tác đơn giản thôi, và số tiền bán ra đương nhiên không thể rẻ, chí ít cũng 200k một chiếc, thời buổi này không có tiền làm gì cũng khó a”

Mặc cho hai người kia vẫn đang nhăn nhó, nhưng Bão cũng ra quyết định rồi, phải kiếm ít tiền, thời buổi nào cũng có một triết lý rất sâu sắc, đó là có tiền mua tiên cũng được, kiếm thêm tiền không bao giờ là đủ. mà hơn hết bọn họ thua cuộc, thua mất cái tiệm này cho Bão rồi, nên hắn có toàn quyền quyết định.

-“Không bàn cãi nữa,coi như hai người ngươi là người đích truyền của ta, toàn bộ bí kíp luyện thép này coi như bây giờ là của chung, chúng ta coi như một nhà, cùng lợi cùng hưởng, sau này việc chế tạo và buôn bán đều nhờ vào 3 người các ngươi đó”

Sau đó Bão dặn dò cất lại gian hàng cho nó đường hoàng,chuẩn bị cho chuyên mục kinh doanh sau này, cuốc xẻng đều bỏ hết, bây giờ quán đổi tên, phải tìm ra một cái tên thật kêu.

Bão suy nghĩ mãi không ra, việc này hắn khá tệ, ngay lúc đó một người có kinh nghiệm hơn là lão bản đã lên tiếng,

-“Nếu cậu chủ không chê ngu kiến, vậy tiệm chúng ta hãy lấy tên là Khí Thiên quán thì sao?Vừa nhẹ nhàng lại vừa cao sang, lại vừa khí thế”

-“Hay, tốt lắm, vậy từ nay chúng ta đổi tên thành Khí thiên quán, hay, Khí thiên quán..haha”

Bão không nhịn được tự mình đọc lại cái tên đó vài lần, lần đầu tiên hắn có một con đường làm ăn, khá là ngon lành a.

Sau đó Bão hỏi thăm một chút về khí cụ nén linh khí, hai người anh em họ Cam cũng chưng hửng khi Bão hỏi như vậy, hai người cùng thốt ra như cùng một lần:

-“Cái sư phụ nói chẳng phải thiên nhiên có đầy đó sao??, là linh thạch đó, tính ra các loại thường đâu có đắt bao nhiêu đâu, vài đồng là mua được một viên rồi, bù lại tạp chất trong đó có hơi nhiều một chút”