Chương 9 : Huyền Công và Trần Binh Dịch Pháp
“ Bố đang đùa sao ! Tại sao lại như vậy được !” – Thanh Trúc vẻ mặt bối rối hỏi.
Nàng không thể chấp nhận được chuyện này.
Vì cái gì bắt nàng lấy một người mới gặp lần đầu làm chồng ?
Nàng không thể chấp nhận được !
Nàng cho rằng bố nàng bị bệnh rồi ?
“ Sức khỏe bố chị không được khỏe, mong em bỏ qua!” – Thanh Trúc vội vàng nói với Duy.
Duy đang định gật đầu thì nghe tiếng nói của Thanh Cao.
“Không. Ta đang rất nghiêm túc” – Thanh Cao lắc đầu nói.
Lúc này thì Thanh Trúc không thể chịu được thêm nữa, nàng con mắt lệ quang hét lên : “Bố điên rồi !”
Thanh Cao nổi giận, hắn hét lớn : “Im miệng !”
Thanh Trúc thừa hiểu cha nàng không có tính hài hước, cười đùa. Nhưng hắn vẫn không thể thừa nhận nổi sự việc này. Người cha yêu quý của nàng bắt nàng lấy một người lần đầu gặp mặt !
Duy cũng không thể tin nổi, mặc dù diện mạo Thanh Trúc xinh đẹp, nhưng hắn cũng không phải con hàng xúc động như vậy, hắn nhíu mày từ tốn hỏi Thanh Cao :
“Có sự hiểu lầm gì ở đây chăng ? Cháu muốn học võ chứ có phải lấy chị Thanh Trúc đâu ?”
Thanh Cao gật đầu vẻ mặt tựa chắc nịch nói : “Lấy con gái ta, ngươi sẽ được truyền tuyệt học !”
Duy khóe miệng co giật, hắn cũng cho rằng lão già này điên rồi.
Hắn nghĩ nát óc cũng không ra tại sao lão già lại đồng ý Thanh Trúc lấy mình.
Duy thầm nghĩ chẳng lẽ ta có gì đặc biệt sao ?
Hắn tự nghĩ đến Thiên Nhãn, nhưng hắn vẫn phủ nhận, hắn vẫn không cho rằng Thanh Cao nhìn ra hắn có Thiên Nhãn.
Thanh Trúc đôi mắt nhạt nhòa nước, nàng lắc đầu nói : “Ba điên rồi !”
Nói xong, dường như không tiếp nhận được sự thật, nàng vừa chạy vừa khóc.
Nhìn con gái tổn thương, Thanh Cao vẻ mặt không đành lòng, bất quá hắn thở dài.
Thanh Cao vẻ mặt nghiêm túc, một cơn gió thổi qua xốc quả áo võ phục cổ truyền. Con ngươi sắc bén, giọng nói uy nghiêm hỏi : “Ta hỏi ngươi, ngươi có muốn lấy con gái ta hay không ?”
Có lẽ do người học võ nên nói chuyện hơi mang tính kiếm hiệp, Duy lâm vào hoảng hốt, hắn chưa từng thấy người nào có ánh mắt sắc bén như vậy, tựa như chỉ cần hắn ra quyết định sai, hắn sẽ chết !
Duy cảm tưởng hắn cũng không phủ nhận khả năng hắn từ chối, Thanh Cao sẽ giết hắn. Bởi vì hắn tin tưởng mặc dù già yếu, Thanh Cao thừa sức giết hắn.
Bất quá trong lòng cũng mang sự không thừa nhận nhưng nhìn vào khả năng của Thanh Trúc, hắn nghĩ rằng Thanh Cao sẽ hành hắn ra bã yếu nhất cũng như kết quả của mấy tên giang hồ Hảo kia !
Duy ánh mắt ngưng tụ, hắn vẻ mặt nghiêm túc nói : “Dạ thưa chú, cháu thừa nhận chị Thanh Trúc rất xinh, là một thằng con trai ai cũng không từ chối được”
Nói đến đây hắn cắn răng nói : “Nhưng cháu thật lòng xin lỗi chú !”
Duy ngẩng đầu kiên định nói : “Cháu không thể đánh đổi sự tự do của một người con gái để đổi lợi ích của bản thân, hơn nữa Thanh Trúc chị ấy đối xử với cháu rất tốt !”
Duy cúi đầu nói lại lần nữa : “Thành thật xin lỗi bác !”
Thanh Cao ngẩn người, lão trầm ngâm một lúc. Đột nhiên lão phá lên cười như chưa bao giờ được cười, lão nói : “Được lắm ! Tuy chú mày rất thích lý sự thể hiện nhưng là người trọng tình nghĩa khí !”
Lão trong lòng âm thầm rúng động về lời nói của Duy, lão càng cảm thấy sự lựa chọn của lão không hề sai mà thật đúng đắn !
Có lẽ...một lúc nào đó
Kể cả lão chết đi, con gái hắn cũng sẽ không phải lo lắng.
Thanh Cao dừng lại một chút, hắn dường như ra ra quyết định, nói : “Được thôi ! vậy chuyện này dừng lại ở đây, sau này tùy các ngươi !”
Duy thở phào nhẹ nhõm, hắn là con người nghiêm túc, mặc dù rất thích gái xinh nhưng hắn không phải loại người tùy tiện coi nhẹ quyết định cả đời của người khác. Bất quả trong lòng hắn có một tia tiếc nuối về Tuyệt Học.
Nhưng để hắn bất ngờ, Thanh Cao nói tiếp.
“Ngươi muốn học Tuyệt Học nhà ta! Nhưng ngươi phải làm giúp ta một việc coi như điều kiện !”
Duy mừng rỡ không thôi, nhưng hắn rất nhanh suy nghĩ, một việc hắn giúp ?
Sẽ không phải gì nguy hiểm chứ ?
Càng nghĩ hắn càng thấy đúng !
Hắn hỏi lão : “Việc gì ạ ? chú hãy nói điều kiện với cháu !”
Thanh Cao nhếch miệng nói : “Bao giờ lúc đó đến, ta sẽ nói với ngươi !”
“ Thế nào ? Quyết định được chưa ?” – Thanh Cao nói tiếp.
Duy cắn răng đáp : “Được !”
Hắn không muốn cự tuyệt, kể cả có nguy hiểm đi chăng nữa, hắn có Thiên Nhãn!
“Tốt ! Từ giờ ta sẽ để Thanh Trúc dạy ngươi Tuyệt Học nhà ta” – Thanh Cao nói.
Thanh Trúc con mắt long lanh từ một nơi gần đấy nghe thấy, nàng cũng không về phòng mà nấp ở gần đó nghe cuộc nói chuyện của Duy và bố nàng.
Nghe Duy nói, nàng trong lòng vui mừng, hảo cảm đối với Duy tăng vụt lên trời. Nhưng trong thâm tâm có một tia buồn bã, nàng đột nhiên có một suy nghĩ “Chẳng lẽ ta xấu sao ?”
Từ nhỏ đến lớn, mặc dù nàng ít tiếp xúc với mọi người, nhưng nàng vẫn tự tin về nhan sắc của nàng. Đi đến đâu, ai đều nhìn về phía nàng, tuy nàng không để ý việc này lẫn nhan sắc của mình, nhưng từ trước đến giờ nàng vẫn tự tin sắc đẹp của mình !
Điều đó khiến nàng tò mò về Duy hơn, nàng ánh mắt long lanh nhìn hắn từ xa, lẩm bẩm: “Không biết hắn là người như thế nào ?”
Thanh Cao rời đi, Thanh Trúc bước ra. Nàng con mắt phức tạp nhìn Duy, bỗng nhiên nàng hỏi : “Tại sao em lại quyết định như vậy ?”
Duy ngẩn người nói : “Quyết định gì cơ ?”
“Quyết định từ chối. Chẳng lẽ... ta không có xinh đẹp sao ?” –Thanh Trúc nói đến đây, hai má nàng hơi ửng đỏ.
Duy xua tay nói : “Không không, chị rất xinh đẹp !”
Duy cười khổ nói tiếp : “Chẳng qua chỉ là sự lựa chọn của mỗi người rất quan trọng, theo em không nên áp đặt người khác”
Thanh Trúc long lanh nhìn hắn, nàng gật đầu trâm ngâm giây lát, nàng nói : “Theo như bố nói, chị sẽ dạy em Tuyệt Học”
Duy hai mắt tỏa sáng kích động.
Thanh Trúc nói : “ Chúng ta mau ra tảng đá kia”
Hai người cùng nhau sóng vai đi ra chỗ tảng đá to lớn được đặt trong sân. Bàn tay nhỏ nhắn xinh đẹp của Thanh Trúc nắm thành quyền vung đến tảng đá !
ẦM !!
Tảng đá vỡ nát, Khói bụi mịt mù. Duy trợn mắt há mồm, tuy hắn đã từng xem nàng biểu diễn trên video, nhưng xem thật hắn vẫn cảm thấy không thể tin nổi.
Duy kích động, hắn đã ảo tưởng hắn vung quyền nát đá như một tên võ lâm thiếu hiệp.
Thanh Trúc nhìn vẻ mặt của hắn, trong lòng cảm thấy đắc ý. Nàng cười nói : “Đây là một kỹ năng trong tuyệt học”
“Tuyệt Học là một môn võ công như em đã thấy giống phim ảnh kiếm hiệp, Tuyệt Học nhà chị nó tên là Huyền Công và Trần Binh Dịch Pháp !” – Thanh Trúc nói.
“Huyền Công là một môn nội công tu luyện khí công khác xa những thứ em từng tìm hiểu trên mạng hay phổ biến ra bên ngoài, hầu hết những môn khí công đó chỉ là dưỡng sinh.
Còn Huyền Công hay nội công thật sự khiến mình thoát thai thoái cốt, chắc em cũng biết người tu luyện võ công trong kiếm hiệp Kim Dung. Một kẻ tư chất ngu dốt, nhặt được công pháp cũng vô địch thiên hạ !”
Duy kích động hắn hỏi : “Chẳng lẽ có võ lâm ở ngoài đời sao ?”
Thanh Trúc trầm ngâm nàng gật đầu nói : “ Võ lâm thì có, Việt Nam Chúng ta có rất nhiều cao thủ võ lâm, em phải biết thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân”
“Một khi em tiếp xúc với võ lâm, thì nó không phải trò đùa,nó còn liên quan đến tính mạng !”
“Tiếp tục trở lại nội dung khí công, Huyền Công là môn nội công như tên “Huyền” huyền bí thâm ảo, tư chất tâm thường học ít nhất cũng trên chục năm mới ngộ được “khí” !”
Duy bình tĩnh lại, hắn rất nóng lòng tu luyện nội công lắm rồi.
Nhưng hắn biết tu luyện nội công không phải chuyện ngày một ngày hai.
Thanh Trúc tựa cô giáo dạy Duy, nàng nói tiếp : “ Muốn học bộ môn gì, em phải có cơ sở”
Thế là nghe Thanh Trúc giảng dạy, Duy biết được các cấp độ của người tu luyện võ công chia ra làm thành Nhâm Đốc Khai Thông, Kỳ Kinh Bát Mạch, Trăm Mạch Khai Mở, Bách Mạch Khai Thông !
Thanh Trúc luyện võ từ nhỏ, tư chất cũng không bình thường, có thiên phú luyện võ, nàng đang ở Nhâm Đốc Khai Thông đỉnh phong, tương ứng với các võ sư lâu năm tập luyện.
Muốn bước vào con đường võ học, Nhâm Đốc phải khai thông. Đầu tiên là phải học đứng tấn sao cho bao giờ mạch Nhâm Đốc khai thông, khí chạy dọc sống lưng.
Võ học ở Việt Nam do chiến tranh tàn phá nên hệ thống tu luyện võ học đã bị đứt quãng, người học võ hiện nay còn chẳng biết trên cơ thể con người có nhiều mạch bị bịt kín. Họ hầu hết đã theo tư tưởng phương tây, tập gym, tập taiwando, karate nhằm tăng cường cơ bắp,thể lực trong cơ thể chứ không hề biết đến luyện một môn nội công.
Chuyện này nó tựa như mình xây nhà nhưng không xây khung vậy !
Các võ sỹ nước ngoài trên TV, hay các Gymer rất khỏe, nhưng tập luyện đến đâu cũng có cực hạn, bởi vì lực lượng của bọn hắn quá tải trong một cái “khung” nhỏ bé.
Chỉ có những người là tông sư như bố Thanh Trúc, lão Thanh Cao mới biết hay trong Võ Lâm mới biết.