Chương 35: Lục Đạo Luân Hồi Giới
Duy tự dưng thốt lên: “Thật đẹp !”
Y nghi hoặc hỏi: “Cái gì đẹp ?”
“Nụ cười của cô !” – Duy trả lời.
Y sững sờ, nàng mới ý thức được mình vừa cười, nội tâm có chút thẹn và ngượng ngùng nhanh chóng khôi phục vẻ mặt băng sương, ánh mặt lạnh tanh nhìn Duy.
“Cô quay trở về cũng coi như cô có tình người.”- Duy hớn hở nói.
“Hừ !”- Y chỉ hừ lạnh không trả lời, nàng ngồi xuống một gốc cây bên cạnh để nghỉ ngơi.
Bầu không khí có chút im lặng cực điểm, Duy đánh vỡ bầu không khí này hỏi: “Cô là dị nhân ?”
Y liếc hắn trả lời: “Chẳng lẽ ngươi không phải ?”
Duy suy nghĩ, dị nhân ? Đương nhiên hắn không phải dị nhân, hắn là tu tiên giả. Nhưng gọi hắn là dị nhân cũng đúng vì hắn có Thiên Nhãn, Thiên Nhãn thần kỳ vô cùng vì công dụng của nó.
Lạc Long Quân đã chỉ điểm cho hắn về Thiên Nhãn hắn đang sở hữu
“Trong não của con người chỗ sâu nhất từ Ấn đường xuyên vào đó chính là Tuyến Tùng, những thời đại thượng cổ, con người sinh ra đã có Nhãn. Nhưng về sau này càng ngày càng nhiễm Hậu Thiên Khí nên nó đã rút lui vào trong cơ thể con người, theo gien di truyền học của con người truyền xuống”- Duy nhớ rõ những lời Lạc Long Quân cầm cuốn Sinh Học chỉ điểm cho hắn.
Nhãn có rất nhiều loại như Dương Nhãn, Âm Nhãn, Âm Dương Nhãn,Tâm Nhãn.
Những nhãn này đều là năng lực của con người khi tu tập một cái gì đó, tu tiên giả khi tu cảnh giới nhất định sẽ kích phát tiềm năng trong cơ thể con người.
Đặc Biệt nhất Thiên Nhãn không phải là Nhãn ! Nó cũng không phải dị năng, nó là một năng lực của người đắc đạo mới có, Thiên Nhãn công dụng chính là nhìn thấu bản nguyên vạn vật, nhìn rõ tam giới, người có đạo hạnh thâm sâu có thể sử dụng Thiên Nhãn để du hành Tam Giới.
Nếu nói Tâm Nhãn cũng có thể nhìn thấu bản nguyên, thì hoàn toàn sai, bởi vì Tâm Nhãn nó liên quan đến tâm mình, nếu một người có tâm tà niệm sử dụng tâm nhãn thì sẽ chỉ nhìn thấy những thứ ma quỷ, người có tâm chính niệm nhìn thấy rõ sự thật.
Âm Nhãn là do đôi mắt của người tu luyện hoặc thầy bùa dùng âm công, dính liền với âm khí có thể nhìn thấy ma quỷ, âm binh, để thầy bùa có thể sai khiến âm binh.
Ở Việt Nam thì có rất nhiều thầy bùa, họ là thầy pháp họ luôn nuôi âm binh, nuôi âm binh bằng cách nào ?
Chính là phương thức ác độc thì cho uống máu gà, máu chó, máu con vật, còn ác độc thì sao chính là uống máu người. Thầy Pháp do nuôi Âm Binh nhưng không trường sinh, chỉ có khả năng trấn áp và điều khiển Âm Binh nên khi sinh lão bệnh tử, thầy pháp ngày càng già đi, họ yếu dần và sẽ bị âm binh cắn trả.
Hậu quả lúc nào cũng vậy, từ thời cổ xưa đến nay, âm binh thì đông hàng vạn con, nó sợ chỉ là sợ bùa phép trên tay của thầy pháp, khi ông thầy chết sẽ bị chúng nó oánh hội đồng, trải qua thống khổ mà chúng nó trải nghiệm được. Có nhiều trường hợp buồn cười, nhà nọ có cụ làm thầy pháp chết nhanh quá, âm binh không trả thù được nên chúng nó kéo đến đời con đời cháu hành hạ cháu nhà người ta.
Dương Nhãn thì sao, Thanh Cao tu luyện Dương Nhãn tu luyện cũng một đời võ giả, không tấn Trúc Cơ cũng là tông sư trong võ học. Lão một đời nam tử hán đại trượng phu, tu luyện ra Dương Nhãn rất bình thường. Dương Nhãn đó chính là tiếp xúc với thứ yêu ma quỷ quái đều sợ hãi cái nhãn này.
Người ta luôn nói, yêu ma sợ dương khí, âm thịnh dương suy thì yêu ma quỷ quái lộng hành.
Âm Dương Nhãn thì sao ? Những người có nhãn này có thể nhìn thấy thế giới thật sự. Thế giới của trần gian.
Được Lạc Long Quân giảng dạy về Tam Giới, Yêu Ma, Thần Thánh. Duy cũng có một thế giới quan rất rõ ràng, hắn đã được biết cái thế giới hắn đang sống còn có nhiều không gian khác.
Nếu gọi hắn đang sống là Trần Gian, thì Âm Phủ, Thiên Giới, Ba Mươi Sáu Tầng Trời đều ở tại Trần Gian nơi đây chỉ là nó khác không gian.
Chó Địa Ngục mà hắn từng đánh qua chính là triệu hồi từ Âm Phủ. Âm Phủ còn có tên khác là Địa Ngục.
Mỗi nơi đều có đặc điểm khác nhau, cái này hắn cũng biết rõ ràng, âm phủ thì toàn ma quỷ, người chết sẽ về nơi đấy rồi luân hồi, Thiên Giới thì toàn thần tiên. Ba Mươi Sáu Tầng Trời càng lên càng cao.
Thực chất nó vẫn là Trần Gian nhưng ở một không gian khác, hắn cũng hỏi ngài về vũ trụ thì ngài có trả lời hắn vũ trụ chính là như thế, muốn lên Thiên Giới thì như thế nào ? Hắn cũng chưa suy nghĩ đến vì lấy ví dụ hắn là một con cá sinh ra trong hồ, Thiên giới là đại dương, con cá chưa khám phá ra hết hồ thì sao có thể bơi lội ở đại dương.
Thiên Giới xem ra không phải Tiên Giới, vì nếu Lạc Long Quân phi thăng Tiên Giới thì ngài cũng không có mất liên lạc với phân thần ở Hạ Giới.
Tóm tắt lại là Vũ Trụ hắn đang sống chính là Hạ Giới.
Vũ Trụ có Vũ Trụ Hạ Giới, Thiên Giới, Âm Phủ. Nó là gộp tất cả các giới lại thành một cây trụ từ Địa Ngục cho đến Thiên Giới cũng có vô vàn Giới khác. Tất cả đều là Lục Đạo Luân Hồi Giới.
Hắn sống trong một Lục Đạo Luân Hồi giới, dưới Tiên giới tất cả đều là giam cầm !
Nói là giam cầm, thì con người mục tiêu chính là siêu thoát, vậy đã ai siêu thoát được ?
Hắn chỉ biết mỗi Lạc Long Quân.
Lạc Long Quân cũng chỉ nói như vậy cho hắn và cảnh cáo hắn không dùng Thiên Nhãn để nhòm mấy thứ đồi bại, Thiên Nhãn là người đắc đạo truyền cho, vậy nếu tâm cảnh không vững sử dụng tà đạo có thể bị biến mất, ngài còn bảo để tự mình khám phá kích thích hơn khiến cho Duy cũng kích động không kém.
Trở lại với mạch truyện. Duy lắc đầu trả lời: “Ta không phải Dị Nhân.”
Y kinh ngạc đáp: “Ngươi không phải Dị Nhân ? Ngươi không phải Dị Nhân mà có thể tay đôi đánh chết con quái vật kia sao ?” – Y chỉ tay đến chỗ xác con Yêu Thú.
Duy giờ phút này mới chú ý đến xác con Yêu Thú xa xa, hắn vội nói: “Cô mau đem nó thiêu hủy ! Kẻo đồng loại chúng nó kéo đến”
Y lắc đầu nói: “Không tiêu hủy được, lửa bình thường không đốt cháy được thân thể của nó”
“Năng Lực phát ra lửa của ngươi xem ra tác dụng với nó”- Y nhìn hắn trả lời.
Duy giật mình, Hỏa Ấn sao. Hừm. Hỏa Nguyên Khí là hắn tu luyện của Hỏa Nhi sinh ra từ Cực Viêm. Cực Viêm đương nhiên khác ngọn lửa phàm trần.
Ngọn lửa của Lạc Long Quân chính là Thần Hỏa, chỗ động phủ bế quan nhiều năm sinh ra Cực Viêm, tuy Cực Viêm là một ngọn lửa cấp thấp hơn Thần Hỏa nhưng nó hơn rất nhiều loại Hỏa khác. Dưới một người trên vạn người ! Chỉ là Ngọn Cực Viêm này vạn năm đã sinh ra linh trí trở thành Hỏa Tinh Linh hình dáng người tí hon. Phàm những thứ biến thành người đều phải tu luyện trở lại từ ban đầu nhưng khả năng tinh tiến vô cùng lớn. Đó là kiến thức Lạc Long Quân truyền đạt.
Duy gật đầu nói: “Vậy chờ ta khôi phục thương thế đã. Nhưng mà ta không phải là dị nhân a !”
Y nhíu mày trầm ngâm.
Y đột nhiên đôi mắt tỏa sáng nói: “Ngươi không phải Dị Nhân, chẳng lẽ là Thần sao ?”
Duy thầm nghĩ thầm ? Các gì chó má thần. Người ta là tu tiên giả ? Là tu thành tiên đó ! Ngươi biết không.
Đéo thèm trả lời nàng, Duy vội vàng nghỉ ngơi chờ thương thế lành lặn.
Hắn người mang Chân Long Chi Huyết chẳng chờ đến ba tiếng sau, một canh giờ đã lành lặn, hắn đứng dậy để Y đang ngồi gần giật nảy mình.
“Ngươi…làm thế nào mà ngươi”- Y há hốc mồm.
Duy chỉ thi triển Hỏa Ấn, một ngọn lửa nóng bỏng đỏ chót từ ấn ký trong lòng bàn tay hắn bắn vào trong xác của Yêu Thú.
Xác Yêu Thú vang lên tiếng xèo xèo tỏa ra hương thơm vô cùng khiến hai người chảy nước miếng.
Hai người dù sao trải qua một đêm không ăn gì, đói bụng vô cùng. Y thì lúc trước muốn nhanh chóng rời khỏi nên trên đường đi cũng không bắt con vật gì, giờ hương thơm truyền đến mũi, bụng đói nhanh chóng phản ứng kêu lên.
Duy chà sát tay, hắn vội xé mấy miếng thịt trên người của con Yêu Thú để cho nó còn đống xương khô,vội vứt bỏ đống tim gan phổi cật sang một bên, lấy mấy cành que cắm xuống đất thành một chỗ nướng thịt vô cùng đơn giản, hắn đặt miếng thịt lên đó một tay xoay cành cây cắm chặt trong người của con Yêu Thú, một tay thi triển Hỏa Ấn nướng thịt.
Nào ngờ được mấy giây cành cây đều bị đốt cháy, thân thể Yêu Thú cũng xèo xèo chỉ còn xót lại một miếng thịt lớn để Y khóe miệng co giật không thôi..
Cái thằng ngu này.
Duy sững sờ, tức giận hắn giờ dùng phương thức thô bạo, trực tiếp nắm lấy miếng thịt hai tay thi triển Hỏa Ấn nướng. Mắt thấy miếng thịt được nướng chín, vô cùng vui vẻ xé ra cho vào miệng nhai ngon miệng.
“ui, thịt con gì đây con vậy ! Dm ngon hơn cả bò kobe” – Duy miệng nói tiếng anh, tay xé miếng thịt vô cùng thành thạo bỏ vào miệng.
Y trông thấy hàng ăn ngon như vậy, bụng cũng đói, cũng có chút thèm nhưng nàng lạnh lùng nữ tử, nào dám mở miệng xin xỏ.
Mắt thấy Y tỏ vẻ không thèm nhìn, Duy bĩu môi hắn cũng biết nàng giống hắn cả đêm đói meo nên vung tay.
Y bắt lấy miếng thịt lao về phía Duy, nữ tử phương Tây này mới đầu còn nhíu mày không thôi, ăn chung miếng thịt mà người khác cầm tay xé, phương thức bẩn thỉu như thế nàng là không bao giờ muốn hắn, nhưng tay cầm miếng thịt ngon, bụng thì một hồi vang lên như đồng hồ báo thức, mùi hương vẫn xộc thẳng vào trong mũi nàng. Tay xé ra miếng nhỏ, cho vào miệng nhỏ nhắn, chỉ thấy nàng vẻ mặt đỏ trông có vẻ ngượng ngùng vô cùng.
Duy một bên vừa nhai vừa khinh bủy. Thịt Yêu Thú, có ngu mới không ăn, ngươi nếu chê bẩn trả lại ta. Một cỗ năng lượng đang hồi phục trong người hắn, chân khí khôi phục dần dần. Tuy chỉ đến mức một thành nhưng chạy thoát đúng là không thành vấn đề.
Y cắn miếng nhỏ thịt Yêu Thú, nàng chỉ cảm thấy trong miệng chỉ có một năng lượng kì lạ nổ tung khiến cơ thể nàng thư sướng vô cùng. Vẻ mặt nàng đỏ bừng bừng, cơ thể cũng đỏ bừng chao đảo dường như say rượu.
Duy giật mình nhìn nàng như vậy, chết cha ! Quên mất con Yêu Thú này là Yêu Thú tu luyện tuy Yêu Khí bị hắn dùng Cực Viêm đốt cháy ăn được, nhưng năng lượng cũng không phải thứ mà Y có thể tiếp nhận được.
Y mặc dù là Dị Nhân, nhưng hắn cũng không phát hiện trong người nàng có chân khí.
Chỉ thấy Y cơ thể đỏ bừng, nàng nằm hơi thở hổn hển. Đôi mắt nhắm chặt, cắn răng nói: “Ngứa quá !”
Duy giật mình nói: “Ngứa ? Ngứa ở đâu ?”
“Trong người, thật khó chịu, ngứa trong máu thịt !”-Y giờ khắc này nào có lạnh lùng nữ tử, nàng thật đúng là ngứa không chịu nổi, những lời nói ra để nàng xấu hổ không thôi nhưng nàng có chút không chịu được.
“Đừng sợ ! Để nghe lời tôi”- Duy vẻ mặt nghiêm túc nói.