Chương 77: Ngoại Đạo Thính Chung

Đ-Ô-N-GGGG!!!!

Đ-Ô-N-GGGG!!!!

Đ-Ô-N-GGGG!!!!

Đ-Ô-N-GGGG!!!!

Đ-Ô-N-GGGG!!!!

Đ-Ô-N-GGGG!!!!

Đ-Ô-N-GGGG!!!!

Đ-Ô-N-GGGG!!!!

Đ-Ô-N-GGGG!!!!

Một tràng dài chín hồi chuông cổ xưa vang vọng khắp không gian.

Trong thế giới máu tanh ngập trời kia, một cặp chuông đen có hình dáng gần giống với lỗ tai chó đột ngột hiện ra, ngâm lên chín hồi liên tục, hồi này vừa dứt liền tới hồi kia, sống âm ngân vang và cổ lão, đánh cho huyết giới tan rã, từng đạo, từng đạo vết nứt không gian rộng lớn tương đương một con sông dài ngoằn ngoèo, xé tan thế giới máu me, làm cho nó sụp đổ trong tích tắc.

Theo đó, cặp chuông thần bí lắc lư, cẩn thận hộ tống một cái linh hồn màu xám tro ra khỏi huyết giới rách nát đang sụp đổ.

-Hô! Đáng sợ! Quá đáng sợ! Tồn tại trong thế giới kia dù chỉ một vài giây thôi cũng đủ khiến cho linh hồn ta như muốn hòa vào làm một thể với huyết sát khí nơi đó, vĩnh viễn không có đường lui! Cũng may là có cặp chuông thần bí xuất hiện đúng lúc nguy nan? Rốt cuộc huyết giới đó là địa phương nào? Chắc chắn không phải là do tên Tư Nổ kia làm ra rồi! Chỉ với tên tôm tép đó, há có thể tạo thành cục diện khủng bố như thế? Xem ra, có thể huyết giới lúc nãy chỉ là một phần hình chiếu xuyên qua không gian lại thêm bản thân ta bị ảo cảnh mê hoặc mới vô tình xâm nhập huyết giới phản chiếu, chứ nếu là thực tế bị kéo vào huyết giới chân chính, sợ rằng linh hồn mong manh của ta đã sớm tan biến theo cát bụi rồi!

Trở về hiện tại ở thế giới thực, Toàn phập phồng lồng ngực, thở dốc từng ngụm một, trên gương mặt sáng lạng vẫn còn tràn ngập cảm giác sợ hãi chưa kịp tan biến.

-Di! Cặp chuông này...sao lại?

Hoang mang nhớ lại cảm giác bị huyết sát khí nhập thể, Phần Thiên Đại Pháp từ bên trong cơ thể hắn tự động vận hành mạnh mẽ, đem cơ thể hắn ví như một cái miệng hố đen, tham lam cắn nuốt huyết sát khí vô biên vô tận.

Bởi vì chênh lệch đẳng cấp, huyết sát khí nọ như một tôn hung thần, hung bạo vùi dập tiên thiên tà khí bên trong người hắn, cứng đầu chống lại sự cưỡng ép dung hợp mà Phần Thiên Đại Pháp gây ra.

Trong giây phút hiểm nghèo đó, cặp chuông thần bí này lại một lần nữa xuất hiện, cứu toàn khỏi quẫn cảnh.

-Mịn thật!

Nhẹ tay vuốt ve sờ soạng lớp lông mao phía bên ngoài mặt chuông, Toàn khẽ cảm thán. Cảm giác chân thật giống hệt như hắn đang vuốt ve hai cái lỗ tai của con chó thật vậy.

Đang chăm chú đánh giá lớp lông đen ngắn có hoa văn điểm xuyết màu nâu tím, chợt một giọng nói thần bí ồm ồm phát ra bên trong đầu hắn.

-Chừng nào cái tên ba đầu kia tỉnh lại, phiền ngươi nói với hắn đôi lời...Bát Hoang Cố Thổ...Chờ Ngày Quay Về!

Cặp chuông nhỏ bé ước chừng chỉ to bằng hai ngón tay ở trong bàn tay Toàn nhẹ run rẩy, giọng nói thần bí chất chứa nỗi niềm phức tạp.

Soạt!!!

Đột nhiên cặp chuông nhỏ kia vùng vẫy thoát khỏi tay hắn, xé rách không gian, nhanh chóng chui vào hư vô tối đen, biến mất vô tung.

-Haizz! Lần trước xuất hiện trong bí cảnh cũng vậy! Lúc đến bất ngờ, khi đi vô tình!

“Là nó! Khí tức vừa rồi, không thể nào sai biệt được!”

Cặp chuông vừa rời khỏi không lâu, đám quái thú trong đầu Toàn bắt đầu nháo nhào hết cả lên, vẻ mặt tên nào cũng kích động lạ thường.

“Các ngươi biết lai lịch của thứ này?”

Dùng trạng thái linh hồn tiến vào vùng không gian hắc ám bên trong não bộ, Toàn ngạc nhiên hỏi, vẻ mặt hắn tò mò đầy hứng thú.

Nhưng mà, sau khi nghe xong thì cả đám thoáng cái liền im lặng, ánh mắt phức tạp của chúng đều đổ dồn về phía Chó Ba Đầu.

Đầu giữa và đầu trái vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại.

Thành ra trở thành đề tài mà dư luận hướng đến lúc này chính là cái đầu bên phải.

-Khà khà! Có cái gì đâu mà phải kinh ngạc! Thứ vừa giúp đỡ chủ nhân, thật ra là một bộ phận trên cơ thể của ta! Ừm! Lúc trước là đúng là như vậy, còn hiện tại thì không phải!

Đôi mắt màu xanh lục to như trái bóng rổ của nó xuất hiện một vài hình ảnh hồi ức mông lung, cái đầu bên phải cười dữ tợn, chiếc lưỡi đỏ lòm dài ngoằng liếm mép, dù chỉ tồn tại ở dạng linh hồn nhưng răng nhọn lĩa chĩa ở hai hàm toát ra khí tức sắc bén vô cùng, nó ồm oàm vô tư nói cho Toàn nghe mà không hề giấu diếm hay tránh né.

-Ta biết chủ nhân ngươi hiện tại trong nội tâm có rất nhiều thắc mắc, tuy nhiên lúc này chưa thích hợp để biết những chuyện này! À! Đôi chuông nọ có danh tự là Ngoại Đạo Thính Chung, tổng cộng có sáu cái, đều là Siêu Cấp Thần Khí, phân biệt truyền thừa và được ba chi nhánh của tộc ta trấn giữ, bảo quản.

Đầu bên phải từ chối khéo, không muốn tiết lộ quá nhiều, có điều nó rực nhớ ra chuyện gì đó, lại cặn kẽ giải thích rõ ngọn nguồn của Ngoại Đạo Thính Chung cho Toàn.

“Ừm! Ta hiểu! Chuyện còn lại để sau hãy tính, trước tiên ta phải rời khỏi nơi này, đối mặt ứng phó với tên điên ngoài kia đã!”

Ngắn gọn không lề mề, đi ra khỏi hắc ám không gian, Toàn biết dù cho Tam Đầu Khuyển có nói nhiều thêm nữa thì với thực lực của hắn hiện tại cũng chẳng thể giúp được gì, trái lại có khi còn bị sốc nữa, vậy nên hắn liền đè nén lại, đợi lúc thích hợp, thất thú sẽ tự động nói cho hắn biết tất cả đầu đuôi mọi chuyện.

Hiện tại, bên ngoài tình hình đã chuyển biến phức tạp hơn, vượt quá tầm kiểm soát mà Toàn dự tính lúc trước.

Khói bụi tản đi hết, nguyên cả một cái ngục tù chông gai bị vô số công kích oanh phá tan tành, Tư Nổ lúc này thần thái dữ tợn như một ma đầu, gã ngạo nghễ đứng chính giữa trung tâm đám người, quanh thân toát ra từng dải ánh sáng kỳ ảo màu hồng nhạt.

Chẳng hề có một chút thương thế hay xay xát nào lưu ở trên cơ thể của gã.

Tu vi của gã bất thình lình nhảy vọt đến Dung Hợp Cảnh đỉnh phong, khí tức cực hạn của một đại cảnh giới phát ra còn mạnh hơn khí tức của Nguyệt mỹ phụ.

Một luồng uy áp bức bách tức thì tỏa ra, đè áp toàn trường.

Chỉ thấy những người đang đứng gần Tư Nổ bỗng bị khí tức trên người hắn ảnh hưởng, sắc mặt đột nhiên trở nên khó coi, nhưng rất nhanh liền chuyển thành mê man, ánh mắt mờ mịt tự động thả lỏng cảnh giác, buông bỏ khí giới.

-Ảo cảnh thật mạnh! Mấy người này, coi như xong rồi!

Toàn vừa tỉnh lại, thân hình cấp tốc lui lại phía sau, gương mặt hắn cực kỳ ngưng trọng đánh ảo mộng ý cảnh mà Tư Nổ bộc phát ra, nếu để ý kỹ liền có thể nhìn thấy thấy từng đợt khí hồng mộng mị kia đang bắt đầu xâm nhập vào bên trong thân thể của những thuộc hạ Lê Gia xấu số.

-Những người có tu vi từ Dung Hợp sơ kỳ trở xuống mau chóng sơ tán, còn lại theo ba người chúng ta chiến một trận!

Ba vị quản gia hét lớn một tiếng, xung phong lao nhanh lại chỗ của Tư Nổ, mỗi một người đều ngưng tụ ra công kích mạnh nhất, toàn lực nhắm vào Tư Nổ, như thể là muốn kìm chân gã, tránh cho gã đem ý cảnh mộng ảo phóng thích ra xung quanh, ảnh hưởng tới nhiều người khác.

-Đừng!!!!

Nguyệt mỹ phụ cùng với Toàn đồng thanh hét lớn, nhưng đã muộn.

Trong chớp mắt, ba đạo công kích mang theo linh lực hùng hồn bắn đến chỗ Tư Nổ.

Đối mặt với ba vị quản gia đều có cảnh giới Dung Hợp hậu kỳ, Tư Nổ dù ỷ vào đan dược nhưng sắc mặt cũng khẽ ngưng lại, cẩn thận phòng thủ không dám lơ là chút nào.

-Hé hé! Chỉ một lát nữa thôi, một lát nữa thôi!!! Hây a!!!

Cười nham hiểm, ánh mắt lấp lóe sự tàn nhẫn và điển cuồng, Tư Nổ hét lớn một tiếng.

Ngay sau đó những người đang đứng gần gã như bị một lực lượng thần bí lôi kéo, bất chấp ba đạo công kích khủng bố đang đánh tới, nhanh chóng lao tới chắn trước mặt gã.

-Thế giới ta nhìn thấy đều là màu hồng! Vậy nên, các ngươi cũng đều nhập mộng giống ta đi! Hắc hắc!

Tư Nổ như một tên điên cười man dại, gã quơ quào hai cánh tay, huy động ảo mộng ý cảnh bắn ra liên tục, điều khiển đám người đã bị hắn mê hoặc.

Xùy! Xùy! Xùy!

Một màn chắn vững chãi, chắc chắn nhanh chóng được những người hộ vệ của Lê Gia kết thành, cứng rắn đón đầu công kích của ba vị quản gia.

-Các huynh đệ...chúng ta xin lỗi!

Nhẹ giọng thở dài, ánh mắt đỏ hoe đầy tơ máu, ba vị quản gia có chút không đành lòng nhìn thấy cảnh này, đều đau khổ quay đầu ra chỗ khác.

Đùng!

Đùng!

Đùng!

• Đêm 30 vui vẻ nhé ae! Đón giao thừa ấm áp bên gia đình, còn những ai xa xứ thì cố gắng lên nhé! Hi vọng những lời này của e sẽ giúp các bác có thêm động lực!

Tiện thể để sẵn cái momo đây nhé, hóng lì xì lộc đầu năm (momo: 0333314571) trân trọng cảm ơn ae!