Chương 31: Mảnh Vỡ Kí Ức

Biến đổi tựa như một hồi tái sinh dành cho tỷ muội họ bạch vẫn tiếp tục diễn ra, tất cả đều là nhờ sự thần kỳ bởi tà khí của Toàn mang lại.

...

Toàn sau khi bị hai tỷ muội kia “hành hung”, do vừa sợ, vừa mệt nên đã ngất đi, cùng lúc đó, hắc cầu sâu bên trong não hắn liền làm ra những động tĩnh lạ lùng, vô số xúc tu như những cái râu mực vùng vẫy, kéo linh hồn hắn tiến nhập vào một vùng không gian riêng biệt, làm cho hắn hoảng loạn không thôi.

“Hửm? Thứ quỷ gì đây, tại sao nó lại xuất hiện ở trong não ta? Muốn lôi kéo ta đi đâu đây?”

Trong không gian tối đen, Toàn trong trạng thái linh hồn e dè bay đi bay lại giữa không trung, sau đó hắn chợt nhìn thấy được một điểm sáng khác, đến gần thì hóa ra là một cánh cửa. Với bản tính tò mò, lại mù đường, Toàn vội mở cửa và nhảy vào!

Choang!!!

Hắn xuất hiện trong một khu rừng trúc, bốn phía đâu đâu cũng toàn là trúc, cây nào cây nấy to hơn cánh tay người trưởng thành, cao ngút ngàn.

Giữa rừng là một căn nhà, cũng được làm từ trúc.

“Lạ thật! Sao tự dựng lại xuất hiện rừng trúc? Rốt cuộc đây là nơi nào? Như thế nào ta cứ cảm thấy nơi này thật quen thuộc, giống như là bản thân đã từng sống ở đây vậy!”.

Hắn tự hỏi thầm, cơ thể theo quán tính tự động bước đi đến căn nhà trúc.

Xoẹt!

Liên tiếp đi xuyên qua hơn mười mấy cây trúc làm cho Toàn thầm kêu lạ.

“Ảo giác ư? Không giống lắm, hình như là đang tái diễn lại một đoạn cảnh vật...không lẽ...kí ức? Là mảnh vỡ kí ức? Nhưng tốt cuộc là kí ức của ai?”.

Với quan điểm luôn giữ một cái đầu lạnh ở mọi thời điểm, không quá khó để Toàn nhận ra vấn đề, không hiểu sao hắn lại đi lạc vào được ngay cái mảnh vỡ kí ức này.

Thình lình trước căn nhà trúc xuất hiện một người thanh niên trẻ tuổi, người nọ hình như không nhìn thấy Toàn, nhưng mà Toàn lại có thể nhìn thấy hắn, hơn nữa lại còn nhìn thấy rất rõ ràng, bởi hai người đang cách nhau khá gần.

Không thấy thì thôi, đến khi thấy được mới hoảng hốt.

Người thanh niên kia có vẻ ngoài giống hệt hắn, giống Nguyễn Phương Toàn như đúc, chính là dáng dấp của hắn lúc còn sống ở địa cầu, thử hỏi sao mà hắn không sợ cho được.

Sợ thì sợ thật, nhưng mà vẫn cố nén lại tâm tư, bình tĩnh xem toàn bộ vấn đề.

Hắn thấy kẻ giống như mình đang bấm tay suy tính, sau đó lẩm nhẩm một cách thần bí, đôi lúc lại còn ngước lên nhìn trời.

Mãi một lúc sau, kẻ này dường như đã tính toán xong, phất tay đánh ra một quả cầu màu xám, còn có cả lông lá xù xì, tròn như quả bóng.

- Haha, cuối cùng ta cũng tự sáng tạo ra được công pháp phù hợp với bản thân, vì ngươi mà ta phải trả giá không ít, đến hiện tại ngay cả mạng cũng sắp đem đi cá cược luôn rồi! Haizz, đã làm người sống trên đời này, mạo hiểm một chút cũng đâu có sao! Từ nay ta gọi ngươi là Phần Thiên Đại Pháp! Tranh phần với thiên địa!

Nói xong, người thanh niên kia vứt lại quả cầu, bản thân thì bay lên trời, nghênh đón đại kiếp do hắn tạo ra. Quả cầu nhỏ như có linh hồn, nó vùng vẫy liên tục, muốn bay theo chủ nhân nhưng không được, vì nó không hề biết bay, một cơn gió chợt sà xuống, thổi nó lăn lộn mấy vòng trên mặt đất.

Trên trời, thanh niên kia đang nghênh đón lôi kiếp cuồn cuộn, mây đen kín trời, sấm sét lóe lên sáng cả một vùng, sau đó một cảnh tượng hệt như tận thế diễn ra, người thanh niên bị lôi kiếp vùi lấp, không còn thấy bóng dáng.

...

Ngơ ngác, thất lạc, trong đầu là nhưng tiếng ông ông chấn động, bốn chữ “Phần Thiên Đại Pháp” như một cái búa tạ, mạnh mẽ giáng một búa vào đầu Toàn, trước mắt, hắn thấy được kẻ đã sáng tạo ra môn công pháp nghịch thiên mà bản thân đang tu luyện, sau đó kẻ này vì muốn bảo vệ công pháp mà sẵn sàng từ bỏ cả mạng sống. Hắn muốn tiến lên để tìm kiếm, nhặt lại quả cầu ban nãy nhưng thật không may, linh hồn hắn đã bị dịch chuyển sang một vùng không gian khác.

Cảnh quan thứ hai.

Tại đây hắn nhìn thấy một nam tử cũng có bộ dạng giống hệt mình, hơn nữa cũng tu luyện Phần Thiên Đại Pháp, hấp thu các loại khí,...

Nam tử này là một luyện khí sư, hắn cả đời cô độc, dành tất cả thời gian để theo đuổi con đường đạo thuật, cuối cùng khi đã chinh phục được ước mơ, hắn dùng toàn bộ xương cốt và máu của bản thân, luyện chế một cây đao siêu việt, bá vương trong các loại vũ khí, gọi là Diệt Thiên Đao. Vì được luyện bằng huyết nhục của người sống nên đao này vừa ra đời đã mang theo lệ khí rất nặng, thèm khát giết chóc, là tà vật thiên địa không dung, cộng thêm cái tên “Diệt Thiên” liền bị gán cho cái tội phản nghịch chống trời, cho nên trời muốn diệt trừ nó. Nam tử sau khi luyện thành đao này, coi đao như thân thể của mình, yêu quý không thôi, hắn thấy thiên đạo động nộ, biết rõ sẽ không dung tha, không cho phép Diệt Thiên Đao tồn tại, liền dùng linh hồn của mình chiến một trận với trời, tạo cơ hội cho Diệt Thiên Đao chạy trốn.

Sau đó cây đao kia mất tích, còn linh hồn nam tử thì bị thiên lôi đánh nát.

Toàn xem từ đầu đến cuối mà nội tâm rúng động, hai nắm tay xiết chặt, trong lòng cảm thấy thiên địa này thật to lớn, có sức mạnh vô biên còn chúng sinh sống bên trong thiên địa thật nhỏ bé, không thể lật trời.

Một cỗ nhiệt huyết từ sâu trong linh hồn hắn vực dậy, hắn muốn gào lên, hét thật lớn “ta muốn lật trời”, nhưng mà trong nháy mắt hắn đã xuất hiện ở trong cảnh quan thứ ba.

Vẫn là bóng dáng cũ, một người thanh niên có ngoại hình giống hệt Nguyễn Phương Toàn, nơi này ngược lại cũng rất giống địa cầu, chỉ khác mỗi chỗ là đứng ở trên mặt đất, con người vẫn có thể dùng mắt thường nhìn ra bên ngoài vũ trụ, thấy được hư không và các vì sao, thấy được mặt trời, mặt trăng...quan sát vũ trụ mà không cần kính thiên văn, kính viễn vọng.

Người thanh niên trong cảnh quan thứ ba thuộc kiểu người hiên đại, quần áo, tác phong của hắn và kiến trúc nơi đây không khác gì trên địa cầu. Mặc khác hắn lại là tu luyện giả, thì ra con người sống ở chỗ này có thể tu luyện để tự cường hóa bản thân và người thanh niên này là một kẻ chuyên đi săn lùng các loài sinh vật biến dị, biệt hiệu là Thợ Săn Quái Vật.

Vẫn chi tiết quen thuộc, không biết từ đâu mà hắn lại biết được Phần Thiên Đại Pháp, hơn nữa còn thu nạp được rất nhiều loại khí.

Huýt!!!!

Tiếng huýt sáo vang lên, người thanh niên ấy chợt xuất hiện trên một nóc nhà cao tầng, sau lưng hắn hiện ra bảy bóng đen to tướng, toàn bộ đều là quái thú cỡ lớn.

Một con Rồng Xanh, một con Hỏa Kỳ Lân, một con Rùa Vàng, một con chim Phượng Hoàng Đen, một con Chó Ba Đầu, một con có hình dáng tương tự như Khủng Long Bạo Chúa và cuối cùng là con Cá Voi Xanh được thủy lực bao quanh.

Long, Lân, Quy, Phụng, tứ linh đều tề tựu quanh người thanh niên. Ba con còn lại sau này được gọi là ngũ linh, lục linh và thất linh.

Toàn nhìn thấy những con thú vốn chỉ được đồn đại trong truyền thuyết nay bỗng xuất hiện trước mắt mà thèm chảy nước miếng, muốn có một con cưỡi chơi cho ngầu lòi. Nói thật chứ ở kiếp trước sống trên địa cầu hắn cũng chưa một lần được nhìn thấy Cá Voi Xanh ở ngoài đời thật, phần lớn là biết được qua phim ảnh, Khủng Long thì lại càng không, còn về tứ thú tứ linh và ngũ linh, vấn đề về năm con thú này hắn chưa từng tin là có thật.

Nhưng hiện tại hắn đã tin là chúng có thật.

Trước mắt, người thanh niên kia đang trò chuyện với bảy con thú một cách vui vẻ, giảng dạy cho chúng cách tu luyện, truyền thụ từng chút một tất cả những gì mà hắn biết.

Rồi đến một ngày, bảy con thú cưng của hắn bị toàn bộ nhân loại trên hành tinh mà hắn đang sinh sống săn lùng, họ muốn bắt chúng để nghiên cứu Gen, thí nghiệm nhân giống. Thấy rõ được tình thế nguy hiểm của đám thú, thanh niên ấy liền liều mạng, một mình chặn lại tất cả tu luyện giả có ý đồ với bảy con thú.

Kết quả là đám thú đã thành công chạy thoát, nhưng hắn thì vĩnh viễn nằm lại ở nơi đó, thật bi thảm. Có đôi lúc, con người trở nên tàn nhẫn, độc ác và hành xử thua cả loài thú.

Dù chỉ là xem lại kí ức, những hình ảnh đã xảy ra nhưng Toàn vẫn bị xúc động, một cỗ tức giận, nộ khí bị dồn nén lại trong lồng ngực hắn, đôi mắt đỏ bừng đầy những đường gân máu.

Rồi cảnh quan thứ ba khép lại, đến lúc cảnh quan thứ tư mở ra.

Vẫn là bóng dáng quen thuộc ấy, người thanh niên đang điên cuồn đánh ra các loại pháp quyết phức tạp, thân hình di chuyển không ngừng, đi xung quanh một cái đỉnh lớn. Thì ra ở lần xuất hiện này, kẻ có ngoại hình giống Toàn, hắn đang luyện cái gì đó bên trong đại đỉnh, hẳn là một tên Luyện Dược Sư.

Sau mỗi một động tác được thi triển ra, bầu trời mỗi lúc một nhỏ lại, không gian bị vặn vẹo hết mức, đại đỉnh không ngừng lay động.

Trời ạ! Kẻ điên này thật sự muốn “luyện trời”, luyện hóa Thiên.

Bùm!!!

Bầu trời chợt nứt ra, xuất hiện một con mắt bảy màu, lạnh nhạt quan sát kẻ điên bên dưới.

Một tia hắc lôi đánh xuống, chém hắn thành cặn bã.

Cảnh quan thứ năm.

Linh hồn Toàn lúc này được dịch chuyển tới một vùng không gian rộng lớn, địa hình trải dài tận chân trời, trên mặt đất, tất cả đều có bia mộ cổ xưa. Hóa ra là khu nghĩa địa mai táng.

Xoẹt xoẹt!

Tà khí màu xám từ trên trời phóng xuống bủa vây toàn bộ nghĩa địa, tà khí như mưa, tranh nhau xâm nhập vào bên trong các phần mộ, mặt đất rung rinh dữ dội, sau trận động đất nọ, vô số khung xương từ bên dưới nấm mồ chui lên, bắt đầu nhảy múa, hân hoan, da thịt bỗng mọc ra từ bên trong mỗi bộ xương cốt vốn dĩ đã mục nát.

Quá trình diễn sinh tạo dựng cương thi bắt đầu, khác với việc luyện xác sống thành cương thi, quá trình này do tà khí thúc đẩy, làm chủ toàn bộ.

Không bao lâu sau đã xuất hiện vô số những thi thể xanh xao, đám khô cốt sau khi được tái sinh thành cương thi thì nhao nhao quỳ phục xuống đất, vạn thần triều bái về hướng tây, ca tụng những loại bí ngữ khó hiểu.

Kết thúc cảnh quan thứ năm, chuyển sang cảnh quan thứ sáu.

Linh hồn Toàn hiện ra ở một nơi tối đen như mực, bầu trời cũng là một màu đen, thỉnh thoảng lại xuất hiên những tia chớp màu đỏ máu.

“Đây là...?”

Những sinh mệnh sống có hình dạng tương tự con người, toàn thân được bao kín trong lớp vảy đen bóng có hoa văn sống động. Hắc khí đen như như mực từ trong cơ thể bọn chúng bốc lên, hướng đỉnh núi cao sừng sững phía xa mà hội tụ.

Trên đỉnh núi có một bóng người ngồi xếp bằng, ung dung để hắc khí nhập thể, khuôn mặt lạnh đanh như thép nguội, bất động như một pho tượng.

Cảnh quan thứ bảy.

Một lần nữa được nhìn thấy những hình ảnh quen thuộc, Toàn sau khi được dịch chuyển đã xuất hiện giữa bầu trời xanh, trước mặt hắn là vẫn thanh niên có ngoại hình giống nhau kia, người mà hắn đã gặp qua sáu lần.

Người nọ trong tay cầm một thanh huyết đao quấn đầy lệ khí màu đỏ đen, ngay sau lưng có bảy con quái thú đi theo.

Tranh!!!

Tay cầm đao chỉ thẳng lên trời, bầu trời đang xanh ngắt bất chợt bị cắt ra làm hai nửa, trong không gian yên tĩnh, bất ngờ có vô số tiếng hò hét vang dội, chấn động chín tầng mây.