Chương 14: Hiếp (3)

Sâu bên trong cánh rừng lá kim.

-Đừng mà...huhuhu...đừng...xin đừng....xin đừng dừng lại!!!

Toàn ôm Mẫn Nguyệt Nhi chạy được một khoảng khá xa rồi mới dừng lại, hắn vừa buông tay thả nàng xuống đất thì ngay sau đó nàng ta lại nhào tới sà vào lòng ngực trần trụi ấm áp của hắn, nhu mì làm nũng, gò má đỏ ửng áp sát vào tấm ngực chắc chắn, cọ nhẹ như một con mèo lười, mến thương chủ!

“Hừ! Hết chuyện làm rồi hay sao mà lại đi câu dẫn ta? Khi nãy bị ngươi làm cho ngơ ngác một hồi, suýt nữa thì bị đồng bọn của ngươi tóm được, đúng là xảo quyệt! Này thì giỡn với hổ, sẵn tiện ta cho ngươi biết tay, hehe!”.

Một suy nghĩ dâm tà bất chợt lóe lên bên trong đầu Toàn.

-Á....ngươi định làm gì....

Mẫn Nguyệt Nhi á lên một tiếng khi bị Toàn mạnh mẽ xoay thân hình lại. Chiếc áo choàng đen dài thường thượt bị hắn tháo ra, trải xuống đất thay cho chiếu, hắn đẩy cho nàng quỳ gối, đầu chúi xuống áp má lên mặt vải của tấm áo choàng, hai dùi ngọc hơi dạng ra một chút, khoe bờ mông căng đét tròn trịa của thiếu nữ vừa mới phát dục xong.

Rẹt...tựt!!!

Bất ngờ hắn nắm mạnh vào lưng quần lụa mỏng màu hường nhạt của Mẫn Nguyệt Nhi , bàn tay phải thô bạo kéo mạnh một tiếng, xé rách cái quần lót mát mẻ vứt qua một bên.

Vuốt nhẹ một đường dài từ sống lưng nuột nà của Mẫn Nguyệt Nhi xuống tận cùng mông nàng.

Cặp mông trắng phau, tròn trịa vểnh cao, cái lỗ nhị màu hồng nhạt có nhiều nếp nhăn ở hai bên cánh mông, hiện có lẽ do nàng sợ hãi nên lỗ nhị nhíu nhíu lại, co rụp thành một cái lỗ nhỏ xíu, sát vách với lỗ nhị là vùng cấm địa, một cái âm đạo non nớt vớt chút lông mu được cắt tỉ gọn gàng, làn da căng mịn màu hồng nhạt, hai mép thịt non như hai cánh hoa hồng còn nụ búp, khép kín lại che đi cái lỗ tiểu nhỏ rí, xinh xinh.

Điểm nổi bật nhất là ở giữa mông trái của nàng có một cái hoa văn màu tím nổi lên, nhìn như cái bớt mà cũng giống như hình xăm, rất tinh xảo và ảo diệu.

Toàn vừa ngước xuống, trùng hợp ngó ngay cái hoa văn màu tím và tức thì bị nó cuống hút, hắn mường tượng lại hình như bản thân đã nhìn thấy cái hoa văn này ở đâu đó rồi thì phải, nhưng mà tạm thời không nhớ rõ nên hắn vứt luôn ra sau đầu.

Đôi mắt Toàn bây giờ chỉ còn là một mảnh đỏ hồng, tròng trắng chằn chịt gân máu rối nùi như những con trùng chỉ, hắn dùng ánh mắt đó với vẻ mặt thèm thuồng mê mẩn ngắm nhín cái âm đạo non hồng hào không tì vết, là hàng “zin” đúng chuẩn, phải nói thiệt là cái khe suối nhỏ của em hàng này đẹp quá đẹp, khi nhìn vào, nó không hề gợi dục, kích thích như khi hắn nhìn âm đạo của Chi, mà nó có cái vẻ gì đó thánh khiết, một chút thanh tịnh không thể xâm phạm.

-Đừng mà...làm ơn đừng làm vậy với ta...huhuhu...ta biết lỗi rồi, ta sợ lắm...hức...

Toàn tỉnh mộng vì tiếng nức nở thụt thịt của Mẫn Nguyệt Nhi, cả thân hình yểu điệu của cô nàng lúc này đây đang run rẩy từng hồi, cho thấy nàng thật sự sợ hãi.

Chát!!!

-A...ưi!!!!

-Hừ, ngươi mà cũng biết sợ? Dám quyến rũ ta, tội này của ngươi nặng lắm, đáng bị phạt!

Toàn vỗ mạnh vào bờ mông vểnh cao của nàng làm cho Nguyệt Nhi thốt ra một tiếng rên mê người đầy mụ mị, nàng cố gắng quay đầu lại, mị nhãn như tơ, long lanh liếc hắn một cái, khẽ nguýt dài, ngay lúc kẻ xấu xa này đánh vào cái mông của nàng, không hiểu sao lúc đó nàng cảm thấy vừa đau lại vừa sướng, thích thú rên lên một tiếng, bây giờ mới nhận ra mình lỡ miệng trót dại, đỏ mặt tía tai, ngượng ngùng muốn chết.

Sâu trong lòng nàng rạo rực bất thường, chỉ là ném cho hắn một chút dụ hoặc để khơi dậy dục vọng, thật không ngờ chính bản thân nàng cũng vì kích thích mà nảy sinh ham muốn được hắn âu yếm. Chuyện này làm cho nàng phát sợ, cảm thấy rất sợ hãi.

-Xin ngươi đó, ngươi làm cái gì ta cũng được, nhưng mà đừng có “ấy ấy” ta, ta sợ lắm, huhuhu!!!

Mắt đẹp ngấn nước, không biết nàng suy nghĩ đến chuyện gì mà sau đó lại nói ra như vậy, miệng nhỏ vẽ lên một đường cong, nhõng nhẽo năn nỉ Toàn.

Chát!!!

-Hả? Ấy ấy là ấy cái gì?

Toàn lại vỗ mạnh một cái nữa vào mông trái của nàng.

-A...ưi! Đừng mà...hộc...hộc...ta nghe người ta nói...ấy ấy sẽ rất đau, sau đó mang thai và sinh em bé...

Đôi môi anh đào hồng nhạt của nàng chu ra trông đáng yêu vô cùng, giọng ngọt ngào ngập ngừng, nói ra suy nghĩ của mình, nàng đâu có biết, vừa rồi câu nói của nàng làm cho Toàn suýt nữa thì sặc nước miếng mà chết!

-Khà, biết vậy luôn à? Hehe, thế thì ta sẽ cho ngươi sinh em bé luôn, hehehe!

-Đừng đừng, ta xin lỗi ngươi, mọi chuyện đều là ta sai...xin đừng làm thế với ta...huhuhu...đừng mà...

Mẫn Nguyệt Nhi nghe hắn nói thế thì quýnh quáng giật nảy người, gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu không còn một chút máu, tái mét, vội vàng nhận lỗi, cầu xin sự tha thứ, không hiểu sao lúc này nàng bỗng cảm thấy cái tên xấu xa này lại đáng ghét như thế, luôn ức hiếp nàng, mà nàng thì bất lực phản kháng, phải chăng là gặp phải khắc tinh?

-Haha, không cần sợ, vì ngươi đã là người của ta rồi!

Dứt lời, tay trái hắn đè lên tấm lưng trần láng mịn của nàng, giữ chặt, tay phải cầm lấy khúc côn thịt to dài cứng ngắc, đập một cái tách vào mép âm đạo của Mẫn Nguyệt Nhi, va chạm vùng nhạy cảm với nhau ngay lập tức làm cho nàng giật mình “Á” lên, trong người như có một luồng điện cực mạnh chạy qua, hạ thân tê tái, sung sướng khó tả khiến nàng không tự chủ được mà khẽ khép háng, hai đùi kẹp chặt, cửa mình của nàng cũng vì vậy mà bị ép cho nhô ra, hai cánh hoa thịt mỏng màu hồng giật giật nhẹ, âm đạo co thắt vài đợt, nàng hơi trườn người về phía trước, chổng mông lên, khoe cái cả cái âm đạo và lỗ nhị trong tư thế thật dâm đãng, cửa âm đạo, từ ở giữa cái lỗ tiểu chợt tiết ra một giọt chất dịch trong suốt, nhỏ như đầu đũa, cuối cùng dâm thủy cũng đã chảy ra.

Đây là kinh nghiệm “dẫn thủy” sau bao nhiêu năm chinh chiến trên giường mà Toàn mới đúc kết ra được, đối với những nữ nhân lần đầu làm tình hoặc là không đủ kích thích để tiết ra nước nhờn thì cần phải kích thích mạnh một chút và đối với em “hàng zin còn nguyên seal” này thì nhất định phải kích thích mạnh và bất ngờ mới được.

Tách!!!

-A...ưi...đừng mà...

Tách!!!

-Hực...đừng...hực...hực...

Tách!!!

-Ưm...ưm...ưm...

Lại thêm ba đợt gõ dương vật dồn dập vào âm đạo của Nguyệt Nhi làm cho cô nàng run rẩy như bị điện giật, cặp mông vểnh cao được nàng co người, chu đít đẩy về đằng sau, hai mép âm đạo theo đó hé mở, từ bên trong chảy ra một dòng nước nhờn có màu hơi đục nhưng vẫn còn trong suốt. Toàn nhanh chóng bắt lấy mật ngọt, cầm cái dương vật nóng hổi cọ xát vào cửa mình của Mẫn Nguyệt Nhi, đầu khấc đỏ chót quét một đường ngắn từ lỗ tiểu tới cuối âm đạo nàng, nhưng hắn không có dại mà đi chiếm lấy tấm thân xử nữ của nàng, bởi vì hắn còn có suy tính khác.

Ngay sau đó hắn lấy cái dương vật với đầu khấc dính đầy nước nhờn bóng láng ra khỏi mép âm đạo, canh đúng cái lỗ nhị của nàng mà nhét vào.

-Á!!! Đau quá...làm ơn đừng mà...đau chết mất...huhuhu...l..làm ơn đi mà....hức...đừng hành hạ Nguyệt Nhi nữa mà, xin ngươi đó...tha cho Nguyệt Nhi đi mà, huhuhu....

Nguyệt Nhi lúc này đầu óc không còn mê man nữa, nàng gồng người lên vì đau đớn, hai bàn tay nhỏ nhắn vò nhàu nát tấm áo choàng được lót bên dưới, gương mặt xinh đẹp méo mó, hai mắt do khóc lâu trở nên sưng húp cả lên, rất tội nghiệp, nàng liên tục nức nở cầu xin sự tha thứ nhưng mà tên ác nhân phía sau nào có đếm xỉa tới, hắn chỉ mải mê bận bịu để thỏa sức mà hành hạ thân xác nàng.

-Oa....

Cú tấn công bất ngờ khiến cho nguyên cả cái đầu khấc chui lọt vào cửa hậu nhưng ngay sau đó Nguyệt Nhi bị đau nên đã gồng người lên, khép hai đùi, cơ đít theo đó cũng bị tác động, hậu môn co thắt, thít lại chật chội, kẹp cứng phần đầu dương vật của Toàn ở bên trong làm cho hắn không nhịn được mà rên lên một tiếng, cả hắn và nàng hai người đều đau đớn, nhưng mà dĩ nhiên là Nguyệt Nhi gánh phần đau nhiều hơn.

- Ưa...bót thật!

Ngón trỏ nhanh chóng lần mò tìm đến của âm đạo của nàng, quét vội vài đường, sau đó kéo ra một đám nước nhờn, gấp gáp bôi lên hậu môn của nàng và toàn thân dương vật của hắn. Toàn tiếp tục nhịp hông, nhẹ nhàng mà tình cảm, chậm chạp rướn người đâm dương vật vào sâu bên trong cái lỗ nhị bé xíu của Nguyệt Nhi.

-Á á á...đau quá, huhuhu, ác tặc, vì sao mà ngươi lại hành hạ ta như thế...huhuhu...có ngon thì ngươi giết ta đi, hức...

[…]

1/3 dương vật tiến vào lỗ nhị bé xíu, Nguyệt Nhi rên la đầy đau đớn.

[…]

2/3 dương vật chui vào lỗ nhị, nông cái lỗ nhỏ phồng lên, Nguyệt Nhi cong người giãy giụa, tay chân quơ tán loạn, đã bắt đầu phản kháng, tiếng la hét mỗi lúc một lớn dần và tiếng chửi rủa cũng cay nghiệt hơn.

[…]

3/3 toàn thân 20cm của cái dương vật to hơn hai ngón tay nằm gọn trong lỗ nhị của nàng.

Nguyệt Nhi lúc này thở cũng không nổi nữa, không còn hơi sức đâu để chửi, vì gào thét quá độ nên giọng nàng trở nên khàn và yếu hơn rất nhiều, hiện tại nàng chỉ biết nằm im chịu trận, sụt sùi nức lên từng tiếng.

Nước mắt đã cạn, không thể chảy ra nữa.

Hai con mắt sưng húp khép hờ, mở không lên.

Môi trên lẫn môi dưới bị cắn nát, máu chảy tươm ra, dính ở cằm rồi đặc lại thành vảy, có màu đỏ đậm, trông nàng thật là thảm thương nhưng đây là do nàng tự chuốc lấy.

Phạch!

-C..cẩu...tặc...

Phạch!

-K..khốn...kiếp...

Phạch!

-S..súc...sinh...

Phạch phạch phạch!!!

-Ta...hận...ngươi...tên khốn...

Câu cuối vừa dứt nàng bỗng ngã gục xuống, ngất xỉu trong mệt mỏi và đau đớn lẫn tủi nhục.

-A! Không chửi nữa ư! Thế ta đánh nhanh rút gọn thôi!

Thụp thụp thụp, phạch phạch...

-Híttttt....hà!!! Aaaa!!!

Hai bàn tay to khỏe của Toàn ôm gọn vòng eo nhỏ nhắn của Mẫn Nguyệt Nhi, hắn gia tốc thúc hông như cưỡi ngựa, tư thế hắn đang hành hạ nàng là doggy, vùng bụng và hông hắn dập liên tục làm cho hai cái mông của nàng đỏ chét, nhấp được một lúc thì hắn cũng lên đỉnh, dương vật chui sâu, ngập lút trong lỗ nhị của Mẫn Nguyệt Nhi, run lên và co giật, bắn từng đợt tinh trùng nóng hổi, đặc sệt vào tận hậu môn của nàng.

Độp!!!

Toàn ngã sang một bên.

Rút cái dương vật đã mềm nhũn ra khỏi cái lỗ nhị đáng thương, cả khe đít của Mẫn Nguyệt Nhi bị nông cho giãn nở quá mức mà sưng vù hết lên như bị bỏng, lỗ đít không thể khép lại được, hiện ra một cái lỗ vừa sâu lại vừa đỏ, từ bên trong, một dòng tinh trùng màu trắng đục, đặc sệt như keo sữa trào ra, theo khe đít của nàng chảy dài xuống cửa âm đạo, nhiễu một đống ở vùng vải áo choàng lót giữa háng nàng.

Hộc!!!

-Cho ngươi chừa nghe hôn, lần sau đừng có mà chọc ta, ta ác độc lắm đấy!!! Ủa?

Toàn cười đểu trêu chọc nàng nhưng chợt...im bặt, nàng không đáp lại, thân hình mảnh mai nằm bất động dưới đất.

Nhẹ xoay người nàng lại để cho nàng đối mặt với hắn, thì ra cô nàng do quá mệt mỏi và uất ức nên đã ngủ thiếp đi từ khi nào. Nhìn gương mặt đáng thương với đôi mắt sưng húp như hai con ốc bu và đôi môi nát tươm đầy dấu răng của nàng, chợt hắn cảm thấy tội nghiệp, không biết liệu bản thân có quá mạnh tay, xuất chiêu ác độc như vậy...

Rồi ngay sau đó hắn vòng tay qua eo thon nhỏ, ôm nàng vào lòng, nhẹ đặt một nụ hôn ấm áp lên cái trán trơn láng, vuốt lại mái tóc rối bời của nàng sang một bên cho gọn gàng, mặc cho phía bên dưới, chỗ lỗ đít nàng vẫn rỉ ra tinh dịch, thấm ướt làn da đùi mượt mà trắng mịn.

Nói cho cùng thì tất cả của nàng đã thuộc về hắn rồi, còn bị hắn hành hạ ngược đãi trong nhiều giờ liền nữa chứ.

-Kí hiệu hoa văn màu tím đó...ta nhớ là đã gặp ở đâu rồi! Hình như là lúc trước sư phụ để lại sấp giấy, trong đó có một trang đã vẽ và chú thích các phù văn, kí hiệu kì lạ. Sau khi rời khỏi nơi này nhất định phải lấy ra xem lại mới được.

Tay trái mò xuống, vuốt nhẹ lên cái mông trắng nõn của Mẫn Nguyệt Nhi, chạm nhẹ vào hoa văn trên mông nàng, hắn nhíu mày, đăm chiêu suy nghĩ.

...

Ở đâu đó trong một cái đường tròn không gian hình ống, đại khái là nó giống như một cái đường hầm. Khắp nơi đều là không gian hư ảo, huyền bí, một linh hồn già nua với hai màu tím xanh đang chậm rãi bay lượn.

-Kì lạ, sao tự dưng trong lòng ta bỗng nhói đau vậy nè, cảm giác hệt như vừa có ai đó gọi ta một tiếng “cha” vậy? Thật kì quặc...đồ nhi, con ở hạ giới không biết đã phát triển ở trình độ nào rồi a? Haizz, sư phụ ở chỗ này cô độc quá....