Chương 9: Đối lập

10:30 tối, Học viện cảnh sát

Năm người bước xuống lối đi mang theo dụng cụ vệ sinh.

“Chết tiệt, canh kĩ thế mà vẫn bị phát hiện.” Matsuda Jinpei cáu kỉnh gãi đầu, “Phạt thì phạt đi, sao cứ phải bắt viết bản kiểm điểm làm gì không biết? Lại còn yêu cầu một nghìn chữ!”

Hagiwara Kenji liếc mắt, trào phúng nói, “Vốn dĩ chỉ cần viết 500 chữ, ai bảo ông gào to cái mồm lên “Lão Quỷ là đồ độc ác!” Làm gì chứ!”

Furuya Rei lạnh lùng thêm vào, “Đáng lẽ là không cần phải viết bản kiểm điểm, nhưng ai đó bị phát hiện nên cả lũ bị phạt theo cơ.”

“Aaaaaaa. Mấy người im hết đi!” Matsuda thẹn quá hoá giận đáp.

Morofushi Hiromitsu: “Thực ra, thầy tức giận là gì bọn mình đối mặt với tên tội phạm cầm súng bằng tay không.”

“Hahahaha, lần sau tốt nhất là đừng để Matsuda là người trèo tường đầu tiên!” Date Wataru cười lớn, “Nhưng thầy Onizuka tức giận đúng là đáng sợ thật, mà hình như Toru cũng phải viết bản kiểm điểm, đến lúc đó ai đi thông báo cho nó đây?”

Mọi người im lặng.

Nghĩ đến việc một thằng chả ngoài mặt thì tươi cười, yếu ớt nhưng thực tế nó lại có thể đấm nát tường chỉ bằng một cú đấm…

Không khéo đến lúc nói cho nó lại ăn một cú thần chưởng bay ra ngoài vũ trụ thì chết.

Hiromitsu cười gượng nói, “Ờm… Tính khí của Toru cũng khá tốt, vậy nên.. cứ nói thẳng đi?”

“Hiromitsu!” Morofushi-chan!” “Hiro!”

“Tất cả trông cậy vào ông!” Mấy người đồng thanh nói.

Hiromitsu: “ovo!”

Lúc này, điểm đến cuối cùng trong chuyến đi của họ cũng đã đến và đó chính là ký túc xá nằm cuối cùng của tầng này thuộc về Chiyoya Toru, người đang nằm viện.

Ngày hôm đó, sau khi sinh viên đến báo cáo xong liền được phép thu dọn hành lý trở về ký túc xá và ra ngoài mua một ít nhu yều phẩm, thì thẳng chả Toru xảy ra chuyện.

Một trong những nội dung bị phạt mà Onizuka Hachizo đưa ra lần này là giúp Chiyoya Toru dọn dẹp lại phòng ngủ.

“Không biết bên trong ký túc xá của nó có đầy sách vở không nhỉ?” Hagiwara Kenji nói, “Khai giảng vừa mới bắt đầu mà vở nó đã chi chít chữ rồi.”

Matsuda Jinpei: “Thế giới của bọn học giỏi, ông không hiểu được đâu!”

Lúc này, các sinh viên khác vẫn đang tắm và chưa trở về ký túc xá. Dưới ánh đèn cảm ứng, chỉ có năm cái bóng mờ nhạt di chuyển. Mấy người nhìn về phía cửa ra vào của căn phòng, biểu cảm đầy hồi hộp chờ mong.

Date Wataru lấy chìa khoá, cắm vào ổ, còn thông báo một câu, “Vậy tôi mở cửa đây.”

“Nhanh nhanh nhanh!”

Furuya Rei cùng Hiromitsu lần lượt đứng ở hai bên của lớp trưởng, tay cầm cây chổi, sẵn sàng chuẩn bị chiến đấu.

“Cạch”, ổ khoá vặn hai lần, cửa mở ra.

Furuya Rei dẫn đầu bước voà, nhưng cảm thấy có gì đó không ổn và ngẩng đầu nhìn lên –

Một bóng đen từ trên rời xuống dưới.