Trong khi chờ cập nhật, Saori quyết định đi trêu chọc hệ thống, chọc nhiều đến mức nó phải hét lên.
[Bà đừng có chạm vào tay của tôi! Nói cho mà biết, tôi sẽ liên hệ luật sư để kiện bà vì tội lạm dụng tình dục!] Chọc vào trán của hệ thống khiến nó bay tới bay lui, nó nghiến răng nghiên lợi, [Hệ thống cũng có nhân quyền!]
[Em yêu, cắn hạt dưa có ngon không?] Saori cười nói, [Lần sau, mày còn dám đứng ngoài hóng hớt khi tao đang làm việc là mày biết tay tao!]
Hệ thống: […]
Sau khi bắt nạt hệ thống xong, Saori liền vào giao diện diễn đàn để đọc manga. Chương ba đã được cập nhật, nhìn bìa còn khá thú vị, nó được chia đôi thành 2 phần, ở giữa là kẻ tia chớp màu trắng.
Một bên là Matsuda Jinpei, miệng ngậm bánh mì, trèo tường trong đêm, bị thày Onizuka phát hiện. Thằng chả sợ tới mức bị trượt chân, may là được bốn đồng bọn bên dưới luống cuống đỡ được.
Một bên là Toru, người đang được cô y tá xinh đẹp với gương mặt đỏ ửng phục vụ bữa ăn sang chảnh, thơm ngon và bổ dưỡng, ngồi trên giường bệnh, vui vẻ mà thưởng thức.
Sự chênh lệch đến đáng sợ, như bầy trời và mặt dất, như thiên đường với địa ngục, khiến người nghe phải khóc, người nhìn thì xuýt xoa.
Saori không khỏi xúc động thở dài. Ra ngoài đi thăm bạn ốm thì gặp ngay phải một tay súng, khi trèo tường về trường thì đối mặt ngay với huấn luyện viên đang tức giận. Chậc! Đời là bể khổ.
[hahaha cứu tui, cứu tui trời ơi. Matsuda ơi là Matsuda, anh vừa làm gì vậy! Ném bánh mì vào mặt giáo viên!!! Ổn không anh ơi?]
[Không so sánh thì không đau thương. Đồ ăn của Toru nhìn ngon vãi!]
[Bắt đầu rồi, bắt đầu rồi, đừng cá cược nữa! Để xem Toru rốt cuộc là phái trí lực hay phái vũ lực!]
Lật sang trang sau, tiếp tục cốt truyện trước đó, công ty trách nhiên hữu hạn cở trần năm thành viên khuất phục tên tội phạm, vụ án kết thúc tại đây.
Hagiwara nhiệt tình đặt lên vai Toru, Matsuda đứng cạnh khen cậu thanh niên tóc đen vì kiến thức về súng, nhưng không có phản hồi.
Mọi người quay đầu lại, chỉ thầy cậu trai vừa rồi còn rất ung dung bình tĩnh giờ lại đang cúi đầu như muốn chôn minh sâu dưới đất, lỗ tai đều đỏ bừng lên.
Sau khi bị Hagiwara vạch trần, Toru người đang mặc quần áo bệnh nhân gọn gàng, thậm chí còn không có lấy một nếp nhăn, tức giận huých khuỷu tay Hagi rồi quay ra nhìn phạm nhân.
Saori: “!” Thôi chết! Mất hệt mẹ hình tượng rồi!
Rõ ràng cô chỉ là hơi sửng sốt một chút, theo bản năng cúi đầu để không nhìn cơ thể bọn họ, sao có thể đỏ mặt thành như vậy!
Trái tim của cậu bé (thực chất là cô bé) nổ tung vì xấu hổ, rên rỉ rầu rĩ một tiếng, vùi đầu vào chăn, cố gắng giả vờ chết.
Hệ thống cười khúc khích, nhưng nhớ tới khi nãy vừa bị đe doạ xong, đột nhiên nó im bặt như vịt bị bóp cổ.
Saori cảm thầy giá trị yêu thích của bản thân khó mà giữ được, chết máy một hồi. Ngẩng đầu lên, tiếp tục đọc manga trong vô lực.
Phần còn lại của cốt truyện tương tự như những gì cô đã trải qua, ngoại trừ việc bổ sung hoạt động tâm lý của Matsuda.
Thằng chả tóc xoăn nổi loạn này thực ra không hề nhiệt tình như vẻ bề ngoài, hắn vẫn luôn bình tĩnh quan sát mọi thứ trong yên lặng, đánh giá từng người xung quanh mình xem liệu họ có thể trở thành bạn hay không.
Trước mắt, ngoại trừ bạn thân từ nhỏ là Hagiwara và Furuya đã từng đánh nhau một trận được phận loại là OK, còn những người khác vẫn chưa được xác định.
Sau đó, Saori nhìn thấy Matsuda bắt đầu từ khẩu súng, phân tích từng hành động và suy nghĩ tâm lý của cô, rồi bắt đầu trở nên tò mò về vụ án vài ngày trước.
Saori bất giác đưa tay sờ cổ, vết thương vẫn còn có chút đau đớn và cảm giác sự khó chịu rõ ràng khi nuốt.
Vết thương ở cấp độ này cần một tháng mới có thể lành lại, nhưng nếu được chăm sóc tốt thì chỉ cần một tuần là đủ, cô dự định ngày mai sẽ làm thủ tục xuất viện và quay lại trường học càng sớm càng tốt.
Nếu đúng theo suy đoán của Saori, bước tiếp theo của cốt truyện vẫn liên quan đến cô. Tần suất cập nhật truyện tranh của tác giả có liên quan mật thiết đến cốt truyện, chỉ cần liên tục cập nhật trong vòng một tháng, sẽ có rất nhiều sự kiện diễn ra.
Và khi bảng bình chọn yêu thích cuối tháng mở ra, nếu sự xuất hiện của cô ấy càng nhiều, thì chắc chắn độ yêu thích sẽ có khả quan.
Vì vậy, không được phép chậm trễ, từng phú đều là tiền--- à không là mạng!
[Phải có một âm mưu nào đó sensei mới để các chồng dễ dàng lộ ra body như thế. Hhu đúng là đồ vô đạo đức, sao ông dám lừa chúng tôi nhảy hó hả! Tôi sẽ- Mé chúng mày đưa tao vào bệnh viện gấp!]
[Bây giờ mới biết Rei-chan đen không phải kiểu bình thường]
[Xem ra người trắng nhất là Hiro nhỉ? Trừ khi Toru cũng cởi áo ra. Không biết có phải do vết thương hay không mà trong Toru trắng quá mức so với bình thường.]
Saori chớp mắt, có vẻ như… không tệ như cô nghỉ?
[Nhìn đi mấy con giời! Hãy nhìn đi Matsuda phân đi! Toru tính toán chắc chắn mới ra tay hành động, thằng bé đã ra hiệu trước cho mọi người rồi! Sở dĩ súng không bắn được là do bé nhà tui đã khoá chốt an toàn trước đó!]
[Phái trí lực đại thắng lợi! Phái vũ lực khôn hồn thì cuối tháng nhớ nôn phiếu bầu ra. Còn cái thằng nói ăn bàn phím hôm trước đâu rồi, vác xác mày ra ăn bàn phím mau lên!]
Saori xem khu bình luận bị nhấn chìm bởi một đống haha, những gì còn sót lại không phải hihi cũng là hehe.
Độ tuổi của nhóm “khán giả” này nhìn chung khá là trẻ, chủ yếu là nữ giới, vốn không có thù địch, dễ bị dẫn dắt, một khi tìm đúng chủ đề là có thể dễ dàng bẻ lái toàn bộ cuộc tranh luận.
Chỉ cần một người nổ ra tranh luận, một “hiệu ứng bầy đàn” sẽ được tạo ra, trực tiếp hình thành một cuộc chiến.
Tuy nhiên, Saori vẫn chưa có đủ quyền hạn để vào bình luận, cô cần tích luỹ đủ điểm chỉ số yêu thích thì mới có thể mua được nó và có quá nhiều thứ Saori muốn mua trong cửa hàng ngay lúc này…
Chỉ đành tiếp tục cày bục mặt ra vậy. Sau đó, có rất nhiều bình luận thảo luận về cốt truyện, mọi người đều suy đoán nguyên nhân cái chết của cô bé ngồi trên xe lăn không đơn giản như bề ngoài, nhưng không có một chút manh mối nào được tiết lộ, vậy nên cũng chẳng có lý do gì để tranh luận.
Tuy nghiên, khi lão tác giả vẽ lại khung cảnh Saori đấm bức tường ngay sát mặt Matsuda, khu vực bình luận lại một lần nữa bùng nổ.
[Bọn kêu Toru phái trí lực đâu hết rồi? Lăn ra đây mà nhìn! Đây có phải là yếu ớt như liễu cạnh bờ hồ không hả? Bố cho mày nhìn vào mà nói lại?]
[Vậy là hết, tao phá sản mẹ nó rồi…]
Saori kiểu: ovo. Vậy kinh nghiệm rút ra ở đây là gì! Nghiện ngập ít thôi! Đầu tư rủi ro ít thôi! Không là xin vĩnh biệt cụ!
[Tuy nhiên, cũng có thể thấy rằng chỉ số EQ của Toru thực sự rất cao, nó biết nhóm năm người kia đều mang ý tốt nên sẵn sàng cùng họ hợp tác và lùi lại phía sau, tin tưởng tuyệt đối vào thực lực của họ. Thực sự thì sensei tạo ra motip nhân vật thế này khá hoàn mĩ.. Khai đi tác giả! Ông vừa cắn đá vừa vẽ truyện đúng không! Số đá còn lại ông giấu ở đâu!!]
Saori: “!!!”
Mé! Mình chứng minh sức mạnh của mình với chúng nó, thế mào bây giờ chúng nó lại muốn đánh mình!
Bọn con trai hay thế à????
Giờ đây, trong đầu của Saori chỉ toàn mấy con tinh tinh nhảy nhót, hò hét, đánh nhau mãi không dứt ra được.