Quả nhiên, sau khi nghe được Hiromitsu nói, Takada Ichigo liền dùng loại ánh mắt “cậu như thế nào không cẩn thận như vậy?” khiển trách cô.
Chiyoya Saori: “….”
Lúc này bỗng cảm thấy miệng vết thương trên cô thực sự phiền toái.
Không nói chuyện bên lề nhiều, Takada mang theo hai người đến phòng hồ sơ. Hiromitsu tuy rằng không liên quan đến vụ án, nhưng làm học sinh Học viện Cảnh sát liền không có người nào phản đổi việc cậu tham gia nghe về vụ án này.
“Honde Taichi, 36 tuổi, bốn ngày trước bị bắt, buổi chiều 5 giờ rưỡi lợi dụng thời điểm ở trong phòng giam, xé khăn trải giường tự sát.” Takada nói, “Nhưng trước khi chết, hắn có để lại một hàng chữ cái bằng máu ở đầu ngón tay.”
“Con gái của tôi trong tương sẽ là đoá hoa đẹp nhất.”
Nhìn đến ảnh chụp lại hình ảnh một hàng chữ xiêu xiêu vẹo vẹo được viết bằng máu, Hiromitsu theo bản năng run run ngón tay.
Luôn âm thầm quan sát cậu ta, Saori liền có thể cảm nhận được, cô liền nghĩ Hiromitsu có thể đang nhớ lại vụ án giết người ở Nagano, cô nhanh chóng kéo tay Hiromitsu an ủi cùng lúc đó tiến lên nửa bước che lại tầm mắt của cậu ta.
Hiromitsu cảm thấy ấm áp trong lòng, nhưng lại có chút nghi hoặc. Kỳ quái… Tay Toru tại sao lại lạnh như vậy? Là do cơ thể không thoải mái sao?
Saori lấy di động ra đánh chữ: “Từ tin nhắn tuyệt mệnh này có thể giải ra thứ gì sao?”
Takada nói: “Con gái của hắn Mirai, 16 tuổi, một tuần trước bị Honde Taichi dùng dao gọt trái cây đâm vào động mạch ở cổ, mất mấu quá nhiều mà chết trong nhà. Lúc cảnh sát đến phán án tại hiện trường, ở trong nhà có thể ngửi được một mùi hương hoa nhạt.”
“Sau khi khám nghiệm tử thi liền phát hiện, trong miệng Honde Mirai có chứa một đoá hoa nhài.”
Lấy ra một tấm ảnh chụp, trong ảnh là một thiếu nữ mặc váy trên người tràn đầy máu tươi, mái tóc đen rơi rụng, đôi mắt nhắm chặt, khuôn miệng hơi hơi mở để có thể thấy thấp thoáng một cánh hoa nhài màu trắng.
Mỹ lệ và thê lương, mang theo sự quyến rũ của máu đỏ.
Saori nhăn mày lại: “Này không giống phong cách của Honde Taichi.”
“Đúng vậy, khi chúng tôi tiếp tục điều tra, phát hiện Honde Taichi mắc hội chứng tâm thần phân liệt mức độ trung bình, vợ mất sớm, con gái là học sinh trung học phổ thông, là ở trường trung học phổ thông Beika.” Takada nói: “Hai người thường xuyên không về nhà, hắn cơ bản không có thói quen cắm hoa trong nhà.”
Hiromitsu nghe liền có chút nghi hoặc: “Cho nên người giết Honde Mirai là một người khác? Hay vẫn là….”
Takada nói: “Người chính là do Taichi giết, vân tay cùng lực đạo đều trung khớp, nhưng thời gian hắn ở trong ngục giam luôn có các hành vi không bình thường, còn cái đoá hoa không thể giải thích kia. Chiyoya-kun, cậu ở cùng hắn trong thời gian bị bắt cóc, hắn ta có nói cái gì đặc biệt không?”
Cảnh sát ban đầu nghĩ rằng cánh hoa kia chỉ là vô tình rơi vào trong, liền không quá nhiều để ý tới, kết quả khi Taichi tự sát để lời nhắn tuyệt mệnh, làm cho bọn họ không thể không cảm thấy không có liên hệ gì tới nhau.
Saori: “Hắn có nhắc tới một người gọi là bác sĩ ‘Munemura’, ở thời điểm viết báo cáo tôi có đề cập tới, còn nhưng thông tin khác một chữ đều không có nghe nói tới.”
“Chúng ta đã đi tra xét Munemura, hắn là bác sĩ tâm lý của Taichi, Munemura Masato. Nhưng hắn trả lời rằng một tháng trở lại đây Taichi chưa đến kiểm tra lại, bọn họ cũng không có liên hệ gì với nhau.”