Chương 8: Sắp có đường phát tài

Edit: Gấu Mèo Biến Thái

Beta: Tịch Ngố

---

Mãnh Tử hít thở sâu vài cái để lấy lại bình tĩnh,vì nếu không sẽ tức đến mức đứt gân máu lăn ra mà chết!

"Hít hà, hít hà, hít hà!"

"Hứa Trường Sinh, ông nội mày, nếu là người khác, tao đã bóp nát trứng nó rồi."

"Làm gì có bác sĩ gì mà chưa hỏi bệnh tình đã ra tay? Chỉ là ngón giữa của tao không duỗi thẳng được thôi, cmn giờ thì hay rồi, cả tay đều bị mày hủy sạch sẽ!"

Nhìn các linh kiện nhỏ được xếp dày đặc trên bàn làm việc.

Đầu Mãnh Tử đầy mồ hôi, gã cảm thấy cái tay này thật vô dụng.

Năm trăm nghìn đó!

Năm trăm nghìn!

Hứa Trường Sinh nghe tiếng, trầm mặc không nói, cúi đầu bắt đầu làm việc.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, anh quyết định tự phát huy một lần.

Mới vừa lấy được kỹ năng biến đổi cánh tay robot cấp G còn chưa thử nữa.

Ngoài ra còn có hai bản thiết kế vừa lấy được: Cánh tay robot ẩn và Cánh tay Vũ khí có lưỡi dao sắc bén.

Cách thức tiếp xúc của đầu nối nơ-ron có thể được thay đổi để giảm thời gian phản ứng một cách phù hợp.

Độ mạnh yếu của lưỡi dao sắc bén dựa vào sức mạnh cơ bắp của cánh tay robot, có thể tăng một ít lực sát thương thông qua bánh răng.

...

Hứa Trường Sinh bắt đầu lao đầu vào làm việc.

Không thể không nói, công việc này thật sự rất vất vả.

Nếu không phải vừa tăng 1 điểm vào thể năng ,Hứa Trường Sinh cảm giác mình có thể chịu đựng được hay không cũng là một vấn đề.

Trong phòng làm việc có không ít vũ khí và thiết bị còn có thể sử dụng được.

Mãnh Tử là con chuột bạch đầu tiên, làm cho Hứa Trường Sinh có nhiều không gian để phát huy.

Không biết qua bao lâu, cuối cùng Trường Sinh đã hoàn thành.

Mãnh Tử cũng đã ngủ trong tuyệt vọng.

Dĩ nhiên, cũng có thể là tức quá mà ngất đi.

Nhưng cho dù bạn ngủ như thế nào, bác sĩ Hứa vẫn luôn giỏi đánh thức người khác.

Bị điện giật tỉnh, cũng nhân tiện làm một kiểu tóc mới.

“Cái chết tiệt gì vậy, Hứa Trường Sinh, mày làm tao mất cả cánh tay tao còn chưa nói, Bây giờ mày... mày còn muốn giết tao hả?” Mãnh Tử ở trong mộng giật mình,vừa mở mắt ra đã chửi ầm lên.

Hứa Trường Sinh chỉ vào cánh tay Mãnh Tử nói: "Thử xem sao nào!"

Mãnh Tử hơi sửng sốt, trả lời theo bản năng: "Sao ... làm sao?"

Bỗng nhiên cúi đầu một cái, nhìn thấy cánh tay robot của mình, trố mắt ngạc nhiên: "Mày làm xong rồi?"

Nói xong, Mãnh Tử bán tín bán nghi bước xuống ghế, đứng lên thử chuyển động cánh tay một cái, tức khắc ngạc nhiên mừng rỡ.

"OMG? Đây ... đây là tiết tấu gì? Cảm giác này rất mạnh mẽ."

"Làm sao tao lại có cảm giác tay tao phản ứng nhanh hơn, cũng linh hoạt hơn rồi!"

Hứa Trường Sinh nói thẳng: "Lại kiểm tra thử một cái thì sẽ biết."

Trong phòng làm việc có công cụ kiểm tra đơn giản.

Kiểm tra chủ yếu là các loại chỉ số thông thường như phản ứng, sức mạnh, sức mạnh bộc phát v.v.

Mấy phút sau!

Mãnh Tử hơi giật mình nhìn cánh tay robot của mình, nuốt nướt bọt: "Lão Hứa, đây...đây thật sự là do mày làm à?"

Hứa Trường Sinh bước tới trước bàn, lười nói nhảm, mở ra một hóa đơn thu lệ phí: "Tới đây, thanh toán nào."

Mãnh Tử không để ý tới Hứa Trường Sinh, tự nhìn các số liệu trên máy, có cảm giác mình đang mơ: "Sức mạnh cánh tay đã được tăng lên 80kg, thời gian phản ứng đáp lại của cánh tay là 600 mili giây, thời gian chủ động phản ứng là 350 mili giây, cường độ của lưỡi dao sắc bén lại có tới 20T. Đây là... tăng gấp đôi!"

Mãnh Tử cảm thấy có chút khó tin, xúc động nói: "Lão Hứa, số liệu này đã có thể coi là cánh tay robot cấp G rồi hả?"

"Lúc tao làm cải tiến ở tập đoàn Phù Sinh, từng tận mắt nhìn thấy, sức mạnh cánh tay robot cấp G cũng chỉ có 120kg, thời gian phản ứng đáp lại là 500 mili giây, phiên bản ăn xin giá rẻ nhất cũng đã lên đến 1,5 triệu đồng! "

"Mày cũng quá trâu bò rồi!"

Hứa Trường Sinh nói, nhìn 100.000 đồng trên tờ thu lệ phí, rồi âm thầm ghi thêm một số 0 vào phía sau .

1 triệu chắc không mắc đâu nhỉ?

Nhưng, đây chính là cấp G sao?

Cũng không phải quá khó nha?

Nếu có vật liệu và thiết bị tốt hơn, mình có thể làm tốt hơn.

Dẫu sao phần lớn trình độ cơ giới hóa phải dựa vào tài liệu của bản thân.

Đặc biệt là thời gian phản ứng và sức mạnh, cần phải có kim loại cảm ứng đặc thù và thiết bị tăng sức mạnh trên diện rộng.

Đây đều là những thứ mà kỹ thuật không có cách nào có thể thay thế.

Thời đại học, Hứa Trường Sinh đã cảm thấy có hứng thú với nghề bác sĩ chỉnh hình, thật ra lúc ấy anh đã chuẩn bị dự thi nghiên cứu sinh.

Đáng tiếc bỗng nhiên gặp mấy chuyện này.

Tuy nhiên, bây giờ anh đột nhiên cảm thấy, mình có cơ hội có thể đăng ký thi lấy bằng bác sĩ chỉnh hình.

Theo tiêu chuẩn liên bang, tiêu chuẩn trình độ của một bác sĩ chỉnh hình cơ giới là chế tạo và sửa chữa tay chân robot cấp G, thông qua kiểm tra đánh giá, có thể xin bằng sơ cấp.

Có cái bằng này, có thể làm được rất nhiều thứ.

Quan trọng nhất là kiếm tiền.

Dẫu sao, xưởng nhỏ này của cha anh vốn không có giấy phép kinh doanh, mà bản thân anh cũng không có bằng sơ cấp, dựa vào tay nghề học được trong quân đội ông ấy mới miễn cưỡng giữ được cái xưởng đen này.

Nghĩ đến đây, Hứa Trường Sinh cầm đơn thu lệ phí trong tay đi tới: "Tính tiền trước đi.”

Lúc này Mãnh Tử vẫn còn mê mệt với cánh tay robot mới của mình, ánh mắt vui sướng kia còn vui vẻ hơn so với nhìn thấy cô bạn gái mới rất nhiều.