Chương 8: Thôn Phệ Hồn

Đội săn chia thành hai nhóm, một nhóm ít người ở lại trại canh gác và hậu càn, nhóm còn lại động người hơn làm việc chính đó là săn thú.

Tất nhiên không phải ở một chỗ đợi thú đến và bắt, bọn ngu mới làm vậy. Những thợ săn này có một trợ thủ vô cùng lợi hại giúp tìm ra mạnh mối con mồi.

Long được trang bị một cây cung với 10 mũi tên, một con dao ngắn và một chiếc rìu chặt củi cỡ vừa. Cuối cùng là một chiếc lọ thủy tinh trong suốt nhỏ cỡ một ngón tay, bên trong chứa chất lỏng màu đỏ như máu.

Minh Tuyết thấy Long chăm chú nhìn chiếc lọ thì liền nói : " Đây là Huyết Linh, nó sẽ dẫn đường cho chúng ta tìm dấu vết con mồi để lại."

Sau đó nàng lấy chiếc lọ tương tự ra rồi mở nắp, chất lỏng kia bay ra ngoài rồi tụ lại thành hình một con mèo nhỏ xíu bay lơ lửng trên tay Minh Tuyết khiến Long há hốc mồm kinh ngạc.

Long cũng mở nắp chiếc lọ ra, chất lỏng màu đỏ cũng từ từ bay ra ngoài nhưng chỉ tụ lại thành một hình cầu nhỏ mà không biến hình như của Minh Tuyết. Thấy vậy Long hỏi : " Ủa sao lạ vậy?"

Minh Tuyết đáp : " mỗi người có một dạng Huyết Linh riêng của mình. Chắc của ngươi là hình tròn đơn giản này."

"Tưởng Huyết Linh của ngươi phải có hình 18+ chứ nhỉ..haha." Hắc Kim cười châm trọc.

Mặc kệ lời nói của Hắc Kim, Long thu Huyết Linh lại rồi chuẩn bị lên đường cho cuộc săn đầu tiên.

"Ở đây ngoan nhé!" Long vỗ về Uyển Thanh khiến nàng lại càng không muốn hắn đi, nhưng cuối cùng vẫn để hắn đi.

Đoàn săn được đưa tiễn bằng nghi lễ trang trọng, sau khi tiến vào rừng sâu đội săn tập hợp lại và bắt đầu bàn bạc. Khoảng hơn 50 người tham gia cuộc săn lần này. Người càng đông thì con mồi càng nguy hiểm và giá trị, Long biết rõ điều này lên đã sớm đặt độ cảnh giác lên mức tối đa.

Trưởng Đoàn Khắc Linh bắt đàu nói sơ qua về con mồi lần này : " Thứ chúng ta săn lần này cực kì nguy hiểm, các ngươi có từng nghe đến Xạxạ Cực Chồn chưa?"

"Có nghe, hình như là loại linh thú thích dùng độc." một người nhanh nhảu lên tiếng.

"Đúng là chúng dùng độc nhưng thực lực của chúng mới đáng lo. Cách đây vài ngày có tin báo về rằng một cá thể Xạ Cực Chồn linh lực Binh cấp 9 đoạn đang sinh sống ở khu vực này." Trưởng đoàn Khắc Linh nói, khiến cho cả đội khiếp đảm một trận.

Linh lực chênh lệch giữa các cấp độ càng lên cao thì càng lớn, Khắc Linh là Binh Cấp 7 đoạn e rằng cũng chỉ cầm chân được con thú trong 3 chiêu. Chưa kể đến trong đoàn đa số là Vệ Cấp, chỉ có vài thành viên là Binh Cấp nhưng cũng chỉ là 1 đến 3 đoạn thua xa Trưởng Đoàn.

Nhưng cũng chính vì thế nên các đội săn mới đi nhiều người, bởi khi có đông thành viên thì việc tổ chức đánh úp sẽ dễ dàng hơn.

"Huyết Linh sẽ dẫn đường cho chúng ta, sau khi tìm thấy nơi ẩn náu của Xạ Cực Chồn thì ta sẽ đặt bẫy và tóm gọn, mọi người thấy thế nào?" Khắc Linh lên tiếng ra dáng một thủ lĩnh.

'Đồng ý!" cả đoàn đồng thanh nói.

Đoàn người tản ra khắp phía theo hướng Huyết Linh của từng người. Trong những cuộc săn tầm cỡ kiểu này thì thành viên vẫn được tự ý săn những loại thú yếu hơn và ít nguy hiểm hơn.

Long đơn phương độc mã đi theo Huyết Linh của hắn đang bay lơ lửng phía trước, chợt Huyết Linh dừng lại, Long tiến đến thì phát hiện dấu vết.

"Là rắn! Một loại rắn lớn." Hắc Kim nói.

"Phải rồi! Trước giờ ngươi chưa từng chỉ ta loại công pháp nào, vậy bao giờ ta mới mạnh được." Long vừa đi vừa nói.

"Hiện giờ ngươi chưa đủ mạnh, đợi ngươi lên Binh Cấp thì ta sẽ dạy." Hắc Kim nói.

Một lát sau, dấu vết dẫn đến một cái hang nằm giữa hai tảng đá. Đây có lẽ là địa bàn của con rắn, khi Long còn đang tìm cách để dụ nó ra thì những tiếng thở xì xì phát ra trong hang. Sau đó một con bạch xà dài hơn 3 mét phóng ra định cắn nhưng Long đã nhanh tay rút con dao ngắn ra chém bay đầu nó.

Thế là hắn có món rắn nướng ngon tuyệt, sau khi ăn xong Huyết Linh lại dẫn đường cho hắn tìm được vị trí của một loài khác.

"Dấu vết này do gà rừng để lại, con này mạnh hơn con rắn hồi nãy nhiều." Hắc Kim lên tiếng.

"Mạnh cỡ nào? Để còn biết đường mà né." Long hỏi, việc đi săn đơn lẻ như hắn luôn xảy ra và chả ai muốn một mình liều mạng với linh thú cấp cao.

"Chỉ là Vệ Cấp 1 đoạn! Không đáng lo." Hắc Kim chấn an, sau đó chiếc vòng trên tay bỗng lắc mạnh một cái làm Long không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

"Ủa ngươi sao thế?" hắn lo lắng hỏi.

"Không sao? Bỗng dưng cảm thấy hơi lạ thôi." Hắc Kim đáp, sau đó thì không ai nói gì nữa mà Long chú tâm vào việc bắt gà.

Hắn chọn một vị trí thuận lợi và đợi, bỗng trong lùm cây cách đó không xa xuất hiện động tĩnh. Long giương cung lên chĩa thẳng về hướng đó, hắn nín thở chờ đợi.

Từ trong bụi cây, một con gà trống mang bộ lông sặc sỡ nhiều màu xuất hiện. Nó đang đi kiếm thức ăn, chủ yếu là côn trùng và các loại hạt. Long buông tay, mũi tên phóng vút tới đâm xuyên qua cổ khiến con gà chỉ kịp kêu một tiếng rồi ngã ra đất. Hắn đã đưa linh lực vào mũi tên giúp sức công phá mạnh hơn gấp bội so với mũi tên bình thường. Một phần nữa vì con gà kia cấp thấp hơn hắn nên mới dễ dàng chết như vậy, gặp con mạnh hơn nó lại là chuyện khác.

Các loại linh thú khác nhau thì khi săn được sẽ kiếm được những thứ khác nhau, ngoài có thịt để ăn thì da, xương hoặc móng của chúng có thể bán lấy tiền. Hơn thế nữa những loại linh thú mang thuộc tính lại càng có giá trị bởi chúng có Hồn Đan. Sinh vật có linh lực nào cũng có Hồn Đan, tùy theo cấp bậc mà so sánh độ mạnh yếu. Linh thú cấp cao đương nhiên hồn đan cũng cao cấp hơn.

Con gà này là một trong số đó, có nhiều cách để lấy hồn đan như mổ bụng hoặc ăn trực tiếp thịt của con mồi giống như hắn đã ăn con rắn ban nãy. Hai cách trên đều hiệu quả như nhau, nhưng ngoài ra còn một cách khác mà hầu như không ai biết. Cách này phức tạp hơn và tốn linh lực, nhưng khi thành thục thì Hồn Đan thu được sẽ chất lượng hơn hai cách trước đó.

Long muốn dùng cách thứ ba bởi Hắc Kim đã dạy hắn từ hôm trước mà giờ mới có dịp sử dụng. Long rút mũi tên khỏi cổ con gà, tay phải hắn đưa ra phía trước như trực nắm lấy không khí. Những ngón tay cong lại, hắn vận lực đôi mắt trở lên yêu dị với đồng tử thu hẹp lại.

"Ủa sao không được?" Long khó hiểu hỏi.

Hắc Kim đáp : " Ngươi mới học được chút da lông thôi, chưa để dùng chiêu này với kẻ mạnh gần bằng ngươi."

"Mọe nó! Con gà Vệ Cấp 1 Đoạn mà cũng không dùng được thì gặp con Xạ Cực Chồn kia nó vả cho sờ mờ lờ." Long thở dài, chợt giữa khoảng không trong lòng bàn tay đang đưa ra của hắn xuất hiện một luồng khí lưu động.

"Được rồi nè!" Long hí hửng, luồng khí này không phải từ xung quanh truyền vào mà từ xác con gà. Chính xác hơn là linh hồn của con gà đang được hắn kết lại thành Hồn Đan.

Bí Pháp Thượng Cổ Thôn Phệ Hồn, giúp người luyện có khả năng biến linh hồn kẻ khác thành Hồn Đan để hấp thụ. Nghe có vẻ tàn nhẫn và bá đạo, công pháp có nhược điểm là chỉ những linh hồn do hắn tự kết liễu mới thành Hồn Đan.

Từ lúc Long cảm nhận được không khí lưu động trong lòng bàn tay đến giờ đã hơn nửa tiếng, tay hắn mỏi nhừ mà Hồn Đan vẫn chưa kết tinh xong mà vẫn đang ở dạng khói loãng. Linh hồn con gà cũng chỉ bị hấp thụ có một nửa, Long thấy vậy bèn chửi

: " Mẹ! Thứ công pháp phế vật, thế cũng đem ra dạy ta."

Hắc Kim tức giận nói : " Ủa ngươi tự chửi bản thân mình đấy à? Công pháp này phụ thuộc vào tư chất của kẻ tu luyện đó nha. Sớm biết ngươi là phế vật thì ta cóc dạy ngươi rồi."

Một tiếng sau, cuối cùng việc đưa linh hồn kết thành Hồn Đan cũng hoàn tất. Long khụy xuống mệt mỏi, linh lực của hắn đã cạn kiệt hết và cần phục hồi ngay lập tức.

Theo sự chỉ dạy của Hắc Kim, Long ngồi xếp bằng vận công. Trước mặt là viên Hồn Đan hoàn chỉnh to bằng viên bi và có màu trong suốt như thủy tinh, tay phải hắn một lần nữa đưa về phía viên Hồn Đan. Cùng một động tác nhưng lần này hắn đang hấp thụ Hồn Đan để tăng tốc độ tu luyện,