Sự việc Tư Như nhảy lầu huyên náo cực lớn.
Các loại báo chí tranh nhau đưa tin, lên đầu đề. Các loại chuyên gia giáo dục sôi nổi phân tích, còn có chương trình TV. Trong lúc nhất thời, Tư Như trở thành một minh tinh nổi tiếng nhất trên mạng.
Còn có phóng viên ẩn núp gần nơi ở Cố gia, cầm máy ảnh cầm điện thoại chuẩn bị chụp bất cứ lúc nào.
Để lấy được tin tức quan trọng nhất cũng phải liều mạng.
Nhưng Tư Như không ra khỏi cửa.
Chờ cũng là chờ không, nhưng không ai từ bỏ, ai kêu cô là nhân vật chính sự kiện nhảy lầu.
Còn có phóng viên xin đi phỏng vấn ba sinh viên kia.
Nhưng cục cảnh sát cũng không phải tốt như vậy.
Lại nói, tuy rằng ba người kia phạm lỗi nhưng vẫn là sinh viên, ngay cả khi phải ra tòa cũng sẽ không thẩm vấn công khai.
Nhưng vẫn có phóng viên đi vào phỏng vấn, là những tòa soạn vẫn luôn có quan hệ hợp tác tốt với cục cảnh sát, không phải những loại sẽ nói bậy viết loạn.
Có video làm chứng cứ, bọn họ muốn phản bác cũng không được, hơn nữa lúc đó còn có bạn học khác chụp ảnh, chính vì muốn đăng lên mạng thu hút sự chú ý câu fan.
Không nghĩ tới sẽ bị cục cảnh sát coi như chứng cứ mà thu thập.
Sau đó phóng viên liền hỏi tại sao lại đối xử như vậy với một nữ sinh, còn là đàn em mới vào học, nói rằng đàn anh đối với đàn em không phải nên rất quan tâm bảo vệ sao?
Ba người kia liền cướp lời nói Sầm Hải Tâm chính là một tiện nhân độc ác ích kỷ, blah blah.
Trong miệng bọn họ, quả thực là tội ác tày trời còn dám đi tự sát.
Dù sao Sầm Hải Tâm chính là một sự tồn tại làm lãng phí không khí.
Phóng viên đã cảm thấy rất hiếu kì, một nữ sinh rốt cuộc đã làm gì mới bị người ta chán ghét đến nước này nha.
Liền hỏi.
Sau đó ba nam sinh lại đem Sầm Hải Tâm chỉ trích một phen.
Phóng viên:……
Chớp mắt.
Cuối cùng Sầm Hải Tâm rốt cuộc đã làm cái gì vậy?
Mời mấy bạn trực tiếp trả lời vấn đề này cái.
Nhưng mà ba người vẫn luôn miệng mắng Sầm Hải Tâm, bôi đen cô, một chút vấn đề mấu chốt cũng chưa thèm trả lời.
Phóng viên trở về tòa soạn, đem tư liệu vân vân giao nộp, sau đó phải đi tìm căn nguyên.
Thế nhưng thật kỳ lạ nha.
Anh ta phát hiện một điều đặc biệt kỳ quái.
Chính là ở Nam Đại rất nhiều người biết Sầm Hải Tâm, người ghét cô còn nhiều hơn, nhưng rốt cuộc vì sao lại ghét, phần lớn câu trả lời đều khiến người ta giật mình.
“Tất cả mọi người đều nói phẩm hạnh cô ta ô uế.”
“Bạn cùng phòng tôi nói cô ta là người không biết tự trọng.”
“Các bạn học của tôi đều ghét cô ta, nhất định cô ta làm chuyện gì không tốt.”
……
……
Chính là như vậy.
Nhưng không ai biết Sầm Hải Tâm rốt cuộc đã làm gì, giống như đột nhiên mọc ra lời đồn về cô.
Gặp gió nổi bão.
Phóng viên cảm thấy chuyện này nhất định còn có nội tình trong đó, anh ta lấy linh cảm hai năm làm paparazzi của mình ra bảo đảm, nếu không có, hắn liền rời khỏi nhóm bạn bè của mình.
Mà ba người kia vẫn không thể ra ngoài như cũ thì phải ăn khổ.
Lúc này mới cảm thấy được sự việc đi quá trớn.
Đây là sự việc Sầm Hải Tâm muốn làm nha.
Mềm cứng đều không ăn, giải quyết riêng không được, lấy tiền bồi thường cũng không chịu, dù sao đúng là quyết tâm muốn chỉnh chết bọn họ.
Mấu chốt là còn bị chụp hình, quay phim, để lại chứng cứ.
Căn bản không thể nào phản bác.
Chỉ có thể mong nhận được sự tha thứ của Tư Như, để cô không truy cứu.
Nhưng cũng không có ích.
Tư Như hận bọn hắn như vậy, hận không thể để bọn họ giam trong tù cả đời.
Vì thế chỉ còn cách đi con đường pháp luật này, mời luật sư, mời luật sư tốt nhất, tranh thủ lúc có thể dùng tiền bồi thường, không bị xử phạt.
Sinh viên còn đang trong lúc học hành đã bị xử tội, sau này ra đời sẽ bị người ta khinh thường, tìm công việc, kết giao bạn gái, đều sẽ bị kỳ thị.
Tiếp nhận ánh mắt khinh thường ghét bỏ trào phúng của người khác cả đời.
Cho dù sau này có con, con cái cũng sẽ bị người ta nói thành có một người cha ngồi tù.
Là con của tội phạm.
Dù sao cũng chỉ có hại chứ không có lợi.
Bất kể là chính họ hay là những cha mẹ vội vàng chạy tới, đều gấp nha.
Có tiền đốt tiền, có quan hệ nhờ quan hệ, cả hai đều không có liền đi tìm giáo sư Cố bày tỏ tâm tư chất chứa tìm đồng tình.
Mà giáo sư Cố cũng nói chuyện luật sư với Tư Như.
“Cha biết được một luật sư rất tốt, để ông ấy giúp con đi.”
Tư Như kỳ quái nhìn giáo sư Cố một cái, lắc đầu, cô không tin giáo sư Cố.
Nói: “Trong cục cảnh sát có đoàn luật sư chuyên môn, còn không lấy tiền.”
Giáo sư Cố: “Chuyện tiền nong là việc nhỏ, hơn nữa bạn cha còn là một luật sư lợi hại rất nổi tiếng, nếu chỉ lo lắng vì tiền, cha tìm ông ấy giúp con.”
Tư Như vẫn không tin.
Giáo sư Cố là một người quên mình vì người khác, Tư Như sợ mình đồng ý rồi, ông ta liền đem mình đá ra ngoài.
Dù sao nhìn nguyên chủ bị người ta ức hiếp, giáo sư Cố luôn giúp đỡ người ngoài, nguyên chủ vĩnh viễn là người bị trách móc kia.
Mặc kệ nguyên chủ làm đúng hay sai, cũng mặc kệ nguyên chủ làm gì, dù sao chính là nguyên chủ sai, là do cô không đúng.
Thanh danh nguyên chủ tệ như vậy, giáo sư Cố cũng góp một phần không thể xóa nhòa trong đó.
Dù sao một học sinh bị giáo sư ghét bỏ nhất định là có vấn đề.
Tuy rằng không biết có vấn đề gì, nhưng chỉ cần có vấn đề sẽ không khác cho lắm, dù sao bị giáo sư Cố ghét là thật.
Dù sao Tư Như cũng tuyệt đối không tin giáo sư Cố.
Giáo sư Cố quả thực không còn cách nào.
Tư Như dầu muối không ăn.
Kiên quyết không chịu dùng luật sư ông ta giới thiệu.
Ông ta vốn muốn để cho luật sư lúc mở phiên toà động tay động chân, dù sao phỉ báng gì đó thật ra không có hạn mức vi phạm rõ ràng, xử án đối với ba sinh viên đang học đại học mà nói thật quá nghiêm trọng, bồi thường chút tiền là được rồi.
Nhưng Tư Như lại cười, “Bồi thường? Rốt cuộc tôi có phải con gái của ông hay không, bọn họ ức hiếp tôi như vậy ông chỉ bắt bọn họ bồi thường chút tiền, thế nào, Cố gia rất thiếu tiền sao? Đến nỗi bán con gái? Thật ra tôi không phải con gái các người đi, đổi lại là Cố Duy Hi các người cũng đối xử với cô ta như vậy?”
Mẹ Cố mở miệng muốn phản bác, Cố Duy Hi là con gái bà ta yêu thương, làm sao có thể giống một người ngoài đột nhiên mọc ra như cô?
Nhưng mà mấy ngày này bà ta đã bị Tư Như dọa sợ, bà ta dám nói giúp Cố Duy Hi một lời, Tư Như liền dám trắng trợn làm khó Cố Duy Hi.
Tư Như chính là một tiện nhân ác độc có thù tất báo.
Giáo sư Cố nhiều kế bất thành, không còn gì để nói.
Vậy mà lại ngã bệnh.
Mỗi ngày kêu đau đầu, nằm ở trên giường không dậy nổi, còn xin nghỉ với nhà trường.
Tư Như và Cố Duy Hi cũng đi thăm ông ta, Cố Duy Hi mặt đau lòng khóc than, ngón tay run rẩy giống như giáo sư Cố sắp chết.
Tư Như nhìn thoáng qua liền bỏ đi.
Giáo sư Cố nhất định là giả bệnh.
Rõ ràng một người đang khỏe mạnh, vậy mà phải giả bệnh.
Làm chuyện gì đuối lý đi.
Tư Như cũng không đem lực chú ý đặt trên người giáo sư Cố, cô còn phải chuẩn bị cho phiên toà sắp bắt đầu đó.
Giáo sư Cố đúng là giả bệnh.
Bị bệnh cũng không cần ra cửa, cũng sẽ không nhìn thấy phụ huynh của ba nam sinh kia, cũng sẽ không bị bọn họ dùng ánh mắt thương tâm thất vọng nhìn mình.
Hơn nữa, chuyện ông ta đã đồng ý lại không làm được.
Quá xấu hổ.
Giáo sư Cố giận dữ xấu hổ muốn chết cho nên quyết định giả bệnh không ra cửa.
Sau đó, rất nhanh phiên toà liền được mở ra, Tư Như cũng đi.
Tất cả cũng rất thuận lợi.
Có lẽ ban đầu một cái video kia cũng không đủ để chứng minh bọn họ phỉ báng, quấy rầy, uy hiếp.
Cho nên Tư Như lại đưa ra một ổ USB khác.
Bên trong tất cả đều là video nguyên chủ bị ức hiếp.
Phải cảm ơn các bạn học ở Nam Đại, tuy thờ ơ lạnh nhạt nhưng đăng blog đầy đủ trên mạng xã hội câu like.
Các loại chặn đường, các loại nhục mạ, các loại đùa giỡn, các loại uy hiếp, các loại sắc mặt đáng ghê tởm.
Tư Như xin phát sóng lên truyền hình, vì thế sinh viên Nam Đại nổi danh.
Nổi danh vạn dặm nha.
Hiệu trưởng Nam Đại tuyệt vọng.
Chúa ơi, để tôi ngất luôn đi.
Đèn flash từ máy ảnh trong tay phóng viên không hề ngừng lại.
Toà án ra phán quyết, trong hai năm học, đình chỉ học tập một năm.
Còn phải bồi thường.
Tiền bồi thường thiệt hại tinh thần.
Hết mấy vạn.
Mỗi nhà.
Phí bồi thường thiệt hại tinh thần thật là một lý do bồi thường huyền diệu, mặc kệ tinh thần có chịu ảnh hưởng hay không cũng có thể yêu cầu.
Hơn nữa nói chung cũng sẽ phải bồi thường.
Kết thúc phóng viên liền phỏng vấn Tư Như.
Vai chính duy nhất của sự kiện nhảy lầu ở Nam Đại nha.
Thật vất vả mới bắt được, nhất định phải có thu hoạch đó.
Hỏi vài vấn đề.
Có cái cũng rất sắc nhọn.
“Bạn học Sầm Hải Tâm có biết có nhiều người ghét cô như vậy không?”
Tư Như: “Biết mà.”
“Bạn học Sầm Hải Tâm có biết vì sao bọn họ ghét cô không?”
Tư Như: “Không biết nữa.”
“Bạn học Sầm Hải Tâm đã làm chuyện gì khiến cho dân tình phẫn nộ sao?”
Tư Như: “Không biết nữa.”
……
……
Dù sao toàn bộ quá trình Tư Như chỉ cười tủm tỉm.
Phóng viên:……
Cô trả lời biết và không biết, chúng tôi cũng không biết phải hỏi cái gì.
Chúng tôi thế này làm sao còn gọi là phóng viên?
Tư Như nhún vai.
Tùy ý.