Nhìn từng cỗ ngọc thể đang an yên nằm ngủ bên trong Gia Tốc Cung, Trần An Vĩ mỉm cười hôn lên trán các nàng một cái rồi nhẹ nhàng bước ra ngoài. Mà mấy nữ dường như cảm nhận được điều gì, trên khóe miệng các nàng nở nụ cười hạnh phúc.
Vừa bước ra ngoài, hắn đã nhìn tới một đình viện cách đó không xa, nó mang hai màu sắc đặc trưng của Lôi Hệ và Hỏa Hệ Nguyên Lực, nơi đó không đâu khác ngoài Huyền Vĩ Điện.
Nơi đó đang có một nữ nhân chờ đợi hắn, nàng vốn là thê muội của hắn, nhưng trong lúc vô tình, Trần An Vĩ đã cuỗm mất trái tim của người con gái ấy, mà hắn cũng đồng dạng bị nàng thu hút.
Lúc này, Trần An Vĩ đứng trước cửa Huyền Vĩ Điện, đang định gõ cửa tiến vào thì đột nhiên từ bên trong Huyền Vĩ Điện truyền ra tiếng rên rỉ đau đớn của nữ nhân, kèm theo tiếng nổ liên miên bất tuyệt diễn ra.
Nghe vậy Trần An Vĩ không nghĩ nhiều lập tức phá cửa vào, thì nhìn thấy một khung cảnh cực kì hỗn loạn đang xảy ra.
“Chuyện gì…” Trần An Vĩ khó tin nhìn lấy khung cảnh này, ánh mắt bất an cũng lo lắng nhìn xung quanh.
Chỉ thấy trong Huyền Vĩ Điện, vô tận Lôi Hệ và Hỏa Hệ Nguyên Lực bay tán loạn trong không gian, những nơi Lôi Hỏa tiếp xúc liền có vụ nổ diễn ra. Không gian bên trong Bát Diện Thạch kiên cố là thế nhưng trước áp lực của những vụ nổ, nó cũng đã dần xuất hiện vết nứt.
Nhưng đó không phải điều Trần An Vĩ chú ý, thứ hắn quan tâm lúc này là một thân ảnh nữ nhân đang ngồi đã tọa tại trung tâm Huyền Vĩ Điện, nàng liên tục phải gánh chịu từng đợt Lôi Hỏa Bạo Động, khiến y phục trên người nàng dù đạt tới Linh cấp Hạ phẩm cũng có phần chịu không thấu.
Bất quá dường như mỗi lần như vậy, cơ thể nàng lại hấp thu một chút Lôi Hệ và Hỏa Hệ Nguyên Lực trong không gian, khiến bản thân nàng dường như cũng đã thích ứng được chút ít.
“Đây là…” Ảnh Nhi nhìn lấy khung cảnh bây giờ, kinh ngạc thốt lên.
“Nàng phát hiện ra điều gì sao?” Trần An Vĩ lo lắng nhìn lấy Lục Thanh Huyền đang phải gánh chịu từng đợt Lôi Hỏa Bạo Động kia, đang muốn cường hành cứu nàng ra thì lại nghe thấy tiếng nói của Ảnh Nhi vang lên bên tai khiến hắn dừng lại động tác.
Ảnh Nhi cũng không tiếp tục giấu giếm hắn, nàng nói “Đây là hiện tượng khi một loại thể chất được hình thành. Thể chất này cực kì dễ để hình thành, nhưng hình thành và thành công đúc nên nó là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.”
“Nó mang tên Lôi Hỏa Liên Huyền Thể!”
“Lôi Hỏa Liên Huyền Thể?” Trần An Vĩ nghe cái tên của nó thì kinh ngạc, dường như cái tên này có chút quen thuộc. “Nó có liên quan tới Lôi Hỏa Liên Hợp Công mà ta đã đưa cho nàng sao?”
“Đúng vậy!” Ảnh Nhi nghe vậy gật đầu, có chút áy náy nhìn hắn nói “Thực sự xin lỗi, lúc đó vì Ảnh Nhi thấy công tử đang vui vẻ cùng các nàng nên không lên tiếng nhắc nhở ngươi về Lôi Hỏa Liên Hợp Công này!”
“Được rồi! Ta không trách nàng, bất quá mau nói cho ta biết làm sao để giúp Huyền Nhi thoát khỏi tình cảnh này?” Trần An Vĩ cũng không có tâm tư trách nàng chuyện này, dù sao nó cũng qua rồi, cái quan trọng hắn quan tâm là làm sao giúp Huyền Nhi đúc thành công thể chất đặc biệt này.
Ảnh Nhi biết tình hình đang ngày càng xấu đi, nên cũng không tiếp tục dông dài mà nói “Để đúc thành Lôi Hỏa Liên Huyền Thể, công tử cần có hai loại Pháp Bảo đặc thù chuyên dùng để làm vật chứa Lôi Hệ và Hỏa Hệ Nguyên Lực. Đó là Bảo Lôi Bình và Phong Hỏa Ly!”
“Bảo Lôi Bình và Phong Hỏa Ly? Đó chẳng phải là những thứ rất dễ tìm sao?” Trần An Vĩ thở phào, hai kiện vật phẩm đó thì rất dễ kiếm, Vạn Bảo Hội không thiếu nhất chính là hai chúng nó, hơn nữa bảo khố gia tộc hắn vẫn còn mấy kiện như vậy.
Nhưng phản ứng tiếp theo của Ảnh Nhi khiến hắn sững người, nàng lắc đầu nói “Những kiện Bảo Lôi Bình và Phong Hỏa Ly mà công tử đang có chỉ sợ chưa kịp chứa Lôi Hệ và Hỏa Hệ Nguyên Lực này đã bị đánh tan nát!”
“Ít nhất phải đạt Tôn cấp mới miễn cưỡng đủ điều kiện. Hơn nữa nếu dùng Tôn cấp thì còn cần thêm một số tài nguyên khác. Nếu có thể dùng Quân cấp sẽ tốt hơn!”
Trần An Vĩ nghe vậy tâm trạng vừa mới buông lỏng lại lập tức căng cứng, hắn không hề nghĩ tới hai kiện Pháp Bảo kia phải đạt Tôn cấp cũng chỉ miễn cưỡng trợ giúp nàng đúc thành công Lôi Hỏa Liên Huyền Thể. Không những thế còn phải cần một số thứ khác nữa.
“Còn cách nào khác không?” Trần An Vĩ gấp gáp hỏi, bởi vì sự xuất hiện bất chợt của hắn mà lúc này Lôi Hỏa Bạo Động dường như còn mạnh mẽ hơn lúc nãy, kiện Bảo Y trên người Lục Thanh Huyền cũng sắp không chịu nổi rồi.
“Còn! Công tử vẫn có thể sử dụng Vô Thượng hấp thu lấy Lôi Hỏa Nguyên Lực này, nhưng sau đó công tử phải truyền lại một lượng tương tự cho nàng, nếu không quá trình đúc Lôi Hỏa Liên Huyền Thể vẫn sẽ thất bại!” Ảnh Nhi cũng không giấu hắn mà nhanh chóng nói.
Trần An Vĩ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, rồi nhanh chóng niệm khẩu quyết, một cỗ hấp lực từ trong cơ thể hắn trào ra, phóng tới những luồng Lôi Hệ và Hỏa Hệ Nguyên Lực trong không gian mà hút lấy.
Những luồng Lôi Hỏa Nguyên Lực kia bị cỗ hấp lực kia tác dụng, nhanh chóng lao vào cơ thể Trần An Vĩ.
Phốc!
Luồng Lôi Hỏa Nguyên Lực kia quá cuồng bạo, tới mức hắn dù đã từng hấp thu Nguyên Lực của Nguyên Thánh Cảnh cường giả vẫn có chút không thích ứng kịp khi hấp thu nó.
Cơ thể hắn lúc này phình to lên như một quả bong bóng, từng mảng da thịt bong tróc tưởng chừng sắp nổ tung, nhưng không hắn vẫn sống sờ sờ, vẫn liên tục hấp thu Lôi Hỏa Nguyên Lực.
Mà cùng nhờ vậy, áp lực bên phía Lục Thanh Huyền cũng bị giảm bớt, cảm giác đau đớn không còn cũng khiến nàng dễ chịu hơn. Mí mắt khẽ động, nàng mở đôi mắt nhắm nghiền vì đau đớn của mình.
Thứ đầu tiên nàng nhìn thấy chính là ánh mắt dịu dàng cùng lo lắng của nam nhân đang nhìn mình, lại nhìn thấy cơ thể hắn đẫm máu, có chỗ vẫn đang phình to theo thời gian.
Lục Thanh Huyền gắt gao che lấy miệng nhỏ, ánh mắt ngấn nước nhìn hắn, lắp bắp hỏi “Tiểu Vĩ… sao chàng lại liều mạng như vậy?”
Nàng vừa nói, vừa ôm chầm lấy hắn, đưa tay vuốt ve gương mặt hắn. Nhìn thấy hắn như vậy, cộng với khung cảnh xung quanh, với trí thông minh của mình, Lục Thanh Huyền làm sao có thể không biết hắn đã hấp thu lượng Lôi Hỏa Nguyên Lực kia.
Nàng cũng biết tình huống đặc biệt của mình, khi nàng bắt đầu tu luyện Lôi Hỏa Liên Hợp Công của hắn giao cho, nàng bắt đầu cảm nhận được trong cơ thể mình có thứ gì đó đang hình thành.
Càng tu luyện, nàng càng cảm nhận được rõ rệt. Nó là một thứ đồ có hình dạng như một trái tim, điểm đặc biệt của trái tim này là nó như một lò phản ứng vậy, Lôi Hệ Nguyên Lực và Hỏa Hệ Nguyên Lực ở bên trong nó cuồng bạo tới cực điểm.
Lục Thanh Huyền có thể cảm nhận được từ nó một cỗ lực lượng cực kì mạnh mẽ, tới nỗi dù nàng đã ra sức áp chế nó, nhưng nó vẫn có xu thế muốn phá thể mà thoát ra.
Rồi hôm nay, trong lúc nàng chờ Trần An Vĩ tới, luồng Lôi Hỏa Nguyên Lực kia lại bạo loạn, dù nàng có cố gắng áp chế tới mức nào, thì nó vẫn không ngừng trào ra.
Tới cuối cùng dù đã cố gắng hết sức, nhưng Huyền Vĩ Điện vẫn bị nó biến thành một mớ hỗn loạn như hiện tại, càng khiến nam nhân nàng yêu phải liều mình hấp thu nó để nàng cảm thấy dễ chịu hơn.
Nhận ra tâm tình của thê tử, Trần An Vĩ cố mỉm cười nhìn nàng “Ta không sao đâu!”
“Nàng tiếp tục niệm khẩu quyết của Lôi Hỏa Liên Hợp Công, nàng đang trong giai đoạn mấu chốt của quá trình đúc thể chất, đừng phân tâm!”
Nhìn thấy nụ cười của hắn, Lục Thanh Huyền còn muốn nói gì đó nhưng cũng biết thời gian gấp rút nên không hỏi nhiều nữa mà nghe lời hắn tiếp tục niệm khẩu quyết của Lôi Hỏa Liên Hợp Công.
Ngay khi nàng tiếp tục niệm khẩu quyết, Lôi Hỏa Nguyên Lực lại lập tức trở nên bạo động. Thấy vậy, Trần An Vĩ buộc phải xuất động Phục Mệnh Thiên Mộc và Băng Hỏa Luân Hồi Diễm trợ giúp mình và Lục Thanh Huyền.
Phục Mệnh Thiên Mộc vừa ra đã thực hiện vai trò của nó, từng vết thương trên người Trần An Vĩ và Lục Thanh Huyền đều dần liền lại, không còn bất cứ dấu vết gì.
Băng Hỏa Luân Hồi Diễm cũng không chịu thua kém, nó vừa ra đã thu hút vô tận Hỏa Hệ Nguyên Lực trong không gian, khiến Lôi Hệ Nguyên Lực không thể bạo động được nữa.
Còn Trần An Vĩ hắn vẫn tiếp tục hấp thụ hết lượng Lôi Hỏa Nguyên Lực còn xót lại trong Huyền Vĩ Điện.
Không biết qua bao lâu sau, lượng Lôi Hỏa Nguyên Lực còn xót cuối cùng bị hắn hấp thu hết. Trần An Vĩ lúc này dù cơ thể đang phình to hết mức, nhưng thần kì là ở chỗ dù có phình to cỡ nào, hắn vẫn không bị nổ cho tan xác.
Lục Thanh Huyền thì không như vậy, sau khi nàng niệm xong khẩu quyết, ý thức đột nhiên bị khỏa trái tim trong Đan Điền hút lấy, triệt để rơi vào hôn mê.
Trần An Vĩ nhìn thấy tình cảnh này liền lo lắng không thôi, Ảnh Nhi đành phải nói “Công tử đừng lo, đây là giai đoạn tiếp theo của quá trình đúc thành Lôi Hỏa Liên Huyền Thể. Chỉ cần lúc này công tử liên tục cung cấp Lôi Hỏa Nguyên Lực một cách đều đặn và vừa đủ cho nàng thì mọi chuyện sẽ thành công!”
“Làm sao có thể truyền lực lượng qua cho Huyền Nhi được?” Trần An Vĩ gấp gáp không chịu nổi rồi, hắn liền quay sang hỏi Ảnh Nhi.
“Như bình thường công tử vẫn hay làm, giao hoan!” Ảnh Nhi một mặt nghiêm túc nói ra, khiến hắn không nhịn được mà phun một ngụm.
“Chỉ đơn giản như vậy?” Trần An Vĩ không tin nhìn lấy nàng, khiến cô nàng bĩu mỗi ánh mắt như thể đang nói “Ảnh Nhi đã lừa ngươi bao giờ chưa?”
Bất quá hắn cũng chẳng nghĩ nhiều, nhẹ nhàng tiến lại gần Lục Thanh Huyền, đưa tay lột xuống kiện Bảo Y đã rách nát do uy lực của Lôi Hỏa Bạo Động, để lộ ra thân thể trắng muốt không chút tì vết của nàng.
Bên trên là cặp nhũ hoa hồng hào xinh xắn nằm gọn trên hai đỉnh đồi cao ngạo, tròn lẳng. Phía dưới chút là vòng eo thon thả không xương cùng u cốc trinh nguyên ẩn sau đám cỏ đen tuyền pha lẫn chút hồng sắc và tử sắc, cực kì hút mắt.
Với ngọc thể như vậy, dù là đang trong tình cảnh căng thẳng như vậy, nhưng tiểu huynh đệ của hắn vẫn kiêu ngạo vểnh cao như thể thực sự muốn xách thương lên ngựa.
Bất quá, định lực của Trần An Vĩ cũng không phải tầm thường, hắn bình ổn tâm trạng có chút dâm tà của chính mình, Trần An Vĩ biết mình cần phải nhanh chóng xâm nhập nàng. Nếu không nàng sẽ đúc thể chất thất bại!
Không tiếp tục nghĩ nhiều, đôi tay ma thuật lại bắt đầu tìm tới từng bộ vị mẫn cảm của Lục Thanh Huyền mà xoa nắn, trêu chọc. Trần An Vĩ lại tìm tới hai đôi môi mê người của nữ nhân, lúc thì hôn môi dọc, lúc thì hôn môi ngang, khiến nữ nhân dù thiếp đi vẫn không nhịn được mà rên rỉ.
Được một lúc, u cốc mê người của nàng bắt đầu co giật, rồi bắn ra hàng loạt thánh thủy lên mặt hắn. Trần An Vĩ nhìn thấy vậy liền biết nàng đã có thể tiếp nhận xâm nhập.
Tiểu huynh đệ nhắm chuẩn vị trí u cốc mà cắm vào.
“Khít quá!” U cốc của Lục Thanh Huyền như một cái động nhỏ, hoàn toàn quá nhỏ so với kích thước côn thịt của hắn. Hắn chỉ mới vào một nửa, mà u cốc đã hoàn toàn ôm chặt lấy thân côn, khiến hắn không nhịn được mà bắn ra một đợt.
Theo từng dòng sinh mệnh nóng hổi của hắn tiến vào bên trong cơ thể nàng, Lôi Hỏa Nguyên Lực cũng từng chút một mà tiến vào theo.
Lục Thanh Huyền nhận được Lôi Hỏa Nguyên Lực mà Trần An Vĩ truyền cho, cơ thể nàng vô thức luyện hóa nó, bắt đầu có những biến đổi nhất định.
Trần An Vĩ mặc dù vừa lâm trận đã bắn, nhưng tiểu huynh đệ hắn vẫn kiên cường mà ngẩng cao đầu, vùng hông hơi dùng sức một chút, hắn đã phá tan lớp màng quý giá của một đời thiếu nữ, chính thức biến Lục Thanh Huyền thành nữ nhân của mình.
“Ưm…” Tiếng rên rỉ nỉ non của nữ nhân vang lên, không biết là vì đau đớn do Lôi Hỏa Nguyên Lực liên tục trùng kích cơ thể, hay là đau đớn vì lần đầu phá thân?
Khi nghe tiếng rên này, mặc cho tiểu huynh đệ ở dưới lại lớn hơn một vòng, co giật kháng cự muốn được vào thêm, Trần An Vĩ ở trên vẫn yêu thương không dứt mà hôn lấy đôi môi vốn đỏ thắm nay vì đau đớn mà nhợt nhạt hẳn đi của nàng.
Hắn trân trọng liếm hết từng giọt mồ hôi trên gương mặt tinh xảo tuyệt mĩ kia, từng chút một xoa nắn ngọc thể trắng nõn khiến nàng cảm thấy đỡ hơn rất nhiều.
Như được bản năng mách bảo, Lục Thanh Huyền dù hôn mê nhưng cơ thể vẫn vô thức tiếp nhận hắn, vòng eo nhẹ lắc lư mời gọi hắn tiếp tục.
Được giai nhân cho phép, Trần An Vĩ sao có thể từ chối, hắn bắt đầu di chuyển, từ từ chầm chậm, tới khi u cốc chật ních của nàng bắt đầu tiếp nhận côn thịt của hắn, Trần An Vĩ mới bắt đầu ra vào điên cuồng.
U cốc tuyệt mĩ của nàng quả thật là vưu vật của tạo hóa, vừa khít vừa ấm nóng lại mềm mại, khiến hắn như được lên tiên, chỉ muốn mãi ra vào ở trong nàng.
Theo từng nhịp nhấp của nam nhân, Lôi Hỏa Nguyên Lực trong cơ thể Trần An Vĩ được truyền từng chút một cho nàng, giúp nàng thích ứng nó tốt hơn.
Mãi cho tới khi hắn truyền hết cho nàng, cơ thể hắn cũng nhanh chóng trở lại bình thường, mà cơ thể Lục Thanh Huyền cũng đang bắt đầu biến đổi.
Bùm! Phốc!
Một tiếng nổ lớn vang lên hất văng hắn ra khỏi Huyền Vĩ Điện, thân thể vốn rướm máu lại càng thê thảm hơn. Vì vụ nổ quá bất ngờ không kịp né tránh nên Trần An Vĩ lãnh trọn vụ nổ, miệng phun ra một ngụm, ánh mắt bất an nhìn về Huyền Vĩ Điện.
“Chuyện gì xảy ra?” Hắn vội vàng hỏi, ánh mắt lo lắng nhìn về phía cơ thể Lục Thanh Huyền lúc này đã bị bao bọc bởi một lớp màng Nguyên Lực nồng đậm Lôi Hệ và Hỏa Hệ.
Nhưng khiến hắn lo lắng hơn chính là lớp màng này nhìn thì bình thường nhưng lại có thể ngăn chặn được thần thức của một Hồn Tu như hắn.
“Công từ đừng lo lắng, đó chính là dấu hiệu của giai đoạn 2 đã kết thúc, lúc này Lục Thanh Huyền chỉ cần có thể luyện hóa hết nguồn Lôi Hỏa Nguyên Lực là có thể thành công đúc nên Lôi Hỏa Liên Huyền Thể.”
“Bất quá, mọi chuyện chỉ có thể dựa vào chính bản thân nàng mà thôi, công tử không thể giúp được gì đâu!”
Ảnh Nhi dường như quá hiểu tính hắn nên nói luôn, mà lời nói của nàng cũng không thể ngờ là khiến tâm trạng của hắn tốt lên một chút.
Trần An Vĩ đương nhiên muốn bảo bọc các nữ nhân của hắn nhưng sẽ không vì thế mà từ chối cơ hội để các nàng trở nên mạnh hơn, chỉ cần nó không nguy hiểm tới tính mạng hắn sẽ chấp nhận để các nàng thực hiện.
Lúc này nghe Ảnh Nhi nói đã qua giai đoạn nguy hiểm nhất, hắn cũng buông xuống được tảng đá trong lòng. Dứt khoát quay lưng rời đi, miệng lẩm bẩm “Cố lên, ta tin nàng làm được, thê tử của ta!”
----------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花