Bùm!!!
Một vụ nổ phô thiên cái địa diễn ra, dư ba vụ nổ mang theo vô tận Hồng Hỏa Nguyên Lực và Thổ Hệ Nguyên Lực quét mạnh ra tứ phía.
Răng rắc!!!
Chợt một tiếng nứt vỡ vang lên, khiến Trần An Vĩ phải kinh ngạc thốt lên “Vỡ rồi sao?”
Hỏa Hoàng Quyền mà hắn đánh ra mặc dù cũng mạnh, nhưng chưa phải Nguyên Thuật mạnh nhất của hắn, nếu như Kim Cương Cốt Thổ không thể chống nổi, chỉ có thể nói Vô Thượng mạnh hơn quá nhiều.
Động tĩnh lớn như thế này đương nhiên cũng khiến chúng nữ chú ý, mấy nữ nhìn thấy nam nhân đang kinh ngạc nhìn về phía vụ nổ thì bản thân cũng thấy tò mò.
Cả đám bay lại đứng cạnh hắn, nhao nhao nhìn về nơi phát ra vụ nổ kia, liên tục thì thầm với nhau. Không biết tên nam nhân này vừa làm gì mà phát ra vụ nổ lớn như vậy.
Mà Trần An Vĩ khi nhìn thấy chúng nữ tò mò bay tới, thì hắn cũng mở miệng giải thích “Bên trong vụ nổ là một loại Dị Thổ mang tên Kim Cương Cốt Thổ. Ta vừa mới thử phòng thủ của nó.”
“Thử phòng thủ?” Chúng nữ nghe vậy thì kinh ngạc, một số còn dùng ánh mắt cổ quái nhìn hắn, tên này giàu quá nên phá của phải không? Phải biết rằng khi Dị Thuộc Tính hiện ra bản thể là khi nó yếu nhất, vậy mà hắn không ngần ngại tấn công nó.
Chẳng may bản thể bị hủy hoại, hắn cũng coi như mất đi một loại Dị Thuộc Tính đấy
Không để hắn cùng chúng nữ đợi lâu, vụ nổ đã tản đi, để lộ một bộ xương kim cương với lớn áo choàng tràn đầy vết nứt.
Tình cảnh này khiến chúng nữ cực kì kinh ngạc, không phải nói là Dị Thổ với sức phòng ngự cường đại sao?
Phải biết rằng, danh tiếng của Kim Cương Cốt Thổ trên Nhật Nguyệt Đại Lục không hề nhỏ, năm xưa từng có một vị Nguyên Tôn cảnh muốn thu phục nó, nhưng lại vô pháp xuyên phá lớp áo choàng phòng ngự của nó.
Vậy mà giờ đây sau khi tiếp một kích của hắn, trên chiếc áo choàng của Kim Cương Cốt Thổ lại tràn đầy vết nứt? Rồi chúng nữ lại nhìn sang tên nam nhân duy nhất trong Bát Diện Thạch với ánh mắt kinh dị, hắn đã mạnh tới mức này rồi sao?
Rắc!
Một tiếng “rắc thanh thúy nữa vang lên khiến Trần An Vĩ cùng chúng nữ buộc phải nhìn sang. Mà khi nhìn thấy cảnh tiếp theo, chúng nữ lại thở phào nhẹ nhõm. Các nàng đã nhìn thấy gì?
Thứ khiến các nàng nhẹ nhõm chính là, Kim Cương Cốt Thổ phất nhẹ tay, lớp Thổ Hệ Nguyên Lực đã rạn nứt bên ngoài liền biến mất, để lộ ra một lớp Kim Cương sáng bóng. Và nó hoàn toàn vô hại!
Chứng tỏ rằng, dù công kích của tên nam nhân đáng ghét kia có đủ sức xuyên phá lớp Thổ Hệ Nguyên Lực bên ngoài thì vẫn vô pháp xuyên qua lớp Kim Cương bên trong.
Nhưng các nàng cũng phải thừa nhận rằng hắn rất yêu nghiệt. Vị Nguyên Tôn cảnh năm đó dù làm bất cứ cách nào cũng không thể xuyên được lớp Thổ Hệ Nguyên Lực kia, càng không nói phá được lớp Kim Cương bên trong.
Không chỉ có chúng nữ, Trần An Vĩ lúc này cũng đang rất kinh ngạc khi nhìn thấy tình cảnh hiện tại.
Nếu lúc nãy hắn kinh ngạc vì đòn quyền của hắn phá vỡ được phòng ngự của Kim Cương Cốt Thổ, thì bây giờ hắn lại kinh ngạc vì Kim Cương Cốt Thổ vậy mà lại có thể chống chọi được loại Hỏa Diễm do Vô Thượng tạo ra.
Trần An Vĩ kích động, trên tay lại hội tụ Lam Băng và Hồng Hỏa Nguyên Lực, Băng Hỏa Luân Hồi Diễm lại xuất hiện sau lưng hắn. Nắm tay lại thành quyền, đôi chân khẽ động, hắn lại đấm một quyền về phía Kim Cương Cốt Thổ.
Ầm! Ầm!
Băng Hỏa Luân Hồi Quyền nồng đậm Băng Hỏa Nguyên Lực phô thiên cái địa phá thể mà ra, hướng về phía Kim Cương Cốt Thổ lao tới.
Kim Cương Cốt Thổ nhìn thấy tên nam nhân này vậy mà cứ đánh mình liên tục, nhất thời rung lên như tức giận, áo choàng lập tức rời khỏi cơ thể, hóa thành một chiếc Kim Cương Thuẫn chắn trước mặt.
Chưa hết, trên Kim Cương Thuẫn còn chĩa ra vô số mảnh Kim Cương sắc nhọn, hướng về phía Trần An Vĩ và Băng Hỏa Luân Hồi Quyền bắn đi.
“Còn có thể làm được như vậy?” Chúng nữ ở bên cạnh chưa kịp hoàn hồn thì lại nhìn thấy cảnh hắn vận lực mà đánh thêm một quyền, lại nhìn thấy Kim Cương Cốt Thổ vậy mà lại có thể bắn ra vô số gai nhọn kia.
Trần An Vĩ cũng có chút bất ngờ nhìn lấy Dị Thổ trước mặt, bất quá hắn vẫn chưa dùng toàn lực. Khẽ động lấy ý niệm, từ trong cơ thể, Hồng Hỏa Vực với ba thành sức mạnh đã gào thét mà ra, khóa chặt lấy vô số mảnh vỡ Kim Cương kia mà thiêu đốt.
Dưới sức nóng của Hồng Hỏa Vực, mảnh vỡ Kim Cương do Kim Cương Cốt Thổ bắn ra bị đình trệ giữa không trung, bất quá chúng vẫn vô cùng cứng cáp mà không bị thiêu cháy.
Cùng lúc đó, Băng Hỏa Luân Hồi Quyền vẫn trên đà lao tới Kim Cương Cốt Thổ, khiến nó bất giác run lên. Bởi nó cảm nhận được bên trong quyền kình trước mặt có tồn tại cao cấp hơn nó.
Dù vậy, ham muốn sinh tồn ẩn sâu bên trong khiến nó không cam lòng bó tay chịu trói mà nhanh chóng hành động.
Chỉ thấy Kim Cương Cốt Thổ há to cái miệng trống rỗng của mình, vô tận Thổ Hệ Nguyên Lực trong đất trời liền bị nó hút vào. Sau đó nó nâng cao chiếc Kim Cương Thuẫn, ngay lập tức Kim Cương Thuẫn lớn dần với tốc độ bằng mắt thường có thể thấy.
Cùng với sự to lớn của Kim Cương Thuẫn, độ dày của nó cũng dày hơn. Từ chiếc khiên này, chúng nữ có thể cảm nhận được sự áp bách của ngàn quân, khiến các nàng sắc mặt trắng bệnh.
Chợt một cỗ lực lượng phủ xuống người các nàng khiến các nàng lập tức nhìn qua nam nhân bên cạnh, trong lòng cảm thấy ngọt ngào như nếm mật. Nam nhân này trong lúc chiến đấu mà vẫn có thể phân tâm lo cho các nàng.
Rầm!!!
Không để mấy nữ suy nghĩ, Kim Cương Cốt Thổ sau khi tụ lực xong thì đem Kim Cương Thuẫn chắn trước mặt, mà ngay lúc đó Băng Hỏa Luân Hồi Quyền cũng vừa tới nơi.
Kim Cương Thuẫn va chạm Băng Hỏa Luân Hồi Quyền, nhưng không có vụ nổ nào diễn ra, không tiếng động nào vang lên, chỉ một màu trắng xóa đập vào mắt.
Hay đúng hơn là lúc này, mọi giác quan đã triệt để mất tác dụng. Đôi mắt của Trần An Vĩ và chúng nữ lúc này chỉ còn nhìn thấy một màu trắng xóa trước mặt.
Không biết qua bao lâu, khi màu trắng dần biến mất, trước mặt đám người lúc này hiện ra một khung cảnh hoang tàn. Băng Hỏa lan tràn tứ phía, thiêu đốt và đóng băng một vùng rộng lớn của Bát Diện Thạch.
Mà tại trung tâm vùng hoang tàn, có một bộ khung xương bằng kim cương đứng sừng sững nơi đó, ánh mắt có chút đắc ý nhìn về phía nam nhân kia, như thể muốn nói “Hihi, ngươi vẫn không thể xuyên phá lớp phòng ngự của ta!”
À không, thực sự là Kim Cương Cốt Thổ đã nói với Trần An Vĩ như vậy.
Ngay khi vụ nổ vừa tản đi, trong đầu Trần An Vĩ vang lên một âm thanh thánh thót của nữ nhân vang lên khiến hắn mộng bức. Bởi vì hắn nhận ra thanh âm kia là của trẻ con, lại còn là một tiểu nữ hài?
Nhưng mà… trong Bát Diện Thạch làm gì có trẻ con cơ chứ? Rồi hắn nhìn đến khung xương đang giương ánh mắt đắc ý nhìn hắn kia. Không lẽ là nó?
Ảnh Nhi vốn đang quan sát tình hình nãy giờ, thấy hắn thắc mắc như vậy thì liền nói “Đích thị là nó! Kim Cương Cốt Thổ vốn đã tồn tại qua vô số năm, linh trí cũng đã gần hoàn thiện, chỉ thiếu một chút cơ duyên là có thể hoàn toàn có được linh trí hoàn chỉnh.”
“Mà cơ duyên nó cần, chính là cảm giác áp bức do tồn tại cao cấp hơn mang lại trong Băng Hỏa Luân Hồi Quyền của công tử.” Dừng một chút nàng lại nói “Có thể nói công tử chính là người giúp linh trí của Kim Cương Cốt Thổ hoàn thiện.”
“Ngày sau, nhờ có linh trí hoàn thiện mà Kim Cương Cốt Thổ sẽ càng mạnh. Nếu công tử có thể thu phục được nó, sẽ là một bước tiến lớn trong sự phát triển của công tử sau này. Hơn nữa, biết đâu sau khi công tử thuần thục thêm một loại Nguyên Lực Thuộc Tính, thì sẽ có thể thăng cấp!”
Trần An Vĩ nghe vậy thì gật đầu tán thành, hắn cũng nghĩ như vậy nên từ sau khi có được Dị Thổ cũng có ý định thu phục nó. Lý do ư? Chắc các người vẫn nhớ còn một thứ vẫn chưa thăng cấp sau khi hắn đột phá Nguyên Vương?
Sao? Không nhớ à? Để ta gợi ý nhé, thứ gì có 3 loại Dị Năng giúp Trần An Vĩ hắn đạt được vô số lợi ích tới tận bây giờ? Vẫn không nhớ? Được rồi, để tác nói luôn vậy.
Chính là Vô Thượng Công Pháp – Thiên Địa Quy Nhất Kinh, Ảnh Nhỉ nói nếu hắn có thể thuần thục được 3 loại Nguyên Lực Thuộc Tính thì Hệ Thống và Vô Thượng sẽ thăng cấp.
Bất quá đó chỉ là nếu, trên thực tế, Hệ Thống, Ảnh Nhi và cả hắn đều nhận được một số lợi ích khi hắn thuần thục Hồng Hỏa, Lam Băng và Huyền Mộc Nguyên Lực.
Nhưng Vô Thượng thì không, nó không hề có động tĩnh gì cả. Hắn cũng đã thử câu thông ý niệm với nó, nhưng rất tiếc, Vô Thượng thậm chí còn chẳng thèm nhìn mặt chủ nhân như hắn, nói gì tới việc thăng cấp.
Đối với chuyện này, Trần An Vĩ cũng đành bó tay, chỉ có thể trách mình chưa đủ mạnh khiến Vô Thượng hoàn toàn tin tưởng hắn.
Ngay khi đạt được Dị Thổ, hắn biết cơ hội đã tới, nên muốn ra tay thu phục nó. Dù đã bị Hệ Thống trấn áp, nhưng không có nghĩa là nó sẽ phục tùng hắn, vì vậy Trần An Vĩ vẫn phải chứng minh mình xứng đáng làm chủ nhân của nó.
Thế nên mới có chuyện hắn liên tục tấn công Kim Cương Cốt Thổ. Nó muốn khảo nghiệm hắn, hắn đương nhiên cũng không nhàn rỗi. Trần An Vĩ muốn chúng nữ có sự bảo vệ tốt nhất nên muốn kiểm tra xem Kim Cương Cốt Thổ có xứng với cái danh Đệ Nhất Phòng Ngự Thuộc Tính hay không?
Và sự thật không để hắn thất vọng, Kim Cương Cốt Thổ không những chống đỡ được một kích của Hỗn Độn Thuộc Tính, mà còn nhân cơ hội hoàn thiện linh trí của mình, khiến sức mạnh tăng lên một bậc.
Điều này khiến hắn đạt được một phen kinh hỉ, đồng thời trong cơ thể dường như có thứ gì đó bị kích phát. Nó như thôi thúc Trần An Vĩ chiến đấu, hắn cũng chẳng nghĩ nhiều liền hướng Kim Cương Cốt Thổ nói “Chúng ta tiếp tục!”
Rồi nhanh chóng tụ lực nơi lòng bàn tay, cấp tốc thủ ấn. Ngay lúc đó, vô tận Băng Hệ và Hỏa Hệ Nguyên Lực trong thiên địa ùa về vây quanh hắn, chúng nhảy nhót vui mừng như thể quân thần gặp đế vương.
Mà Băng Hỏa Luân Hồi Diễm cũng đồng dạng nhảy nhót, cũng cấp thêm Băng Hỏa Nguyên Lực cho hắn.
“Băng Hóa Vạn Vật!”
“Hoàng Hỏa Vạn Thú Chưởng!”
Theo hai tiếng hô của hắn, bằng mắt thường có thể thấy Băng Hỏa Nguyên Lực cấp tốc hội tụ, rồi hình thành nên một đàn Yêu Thú tạo thành từ Hồng Hỏa Nguyên Lực thân khoác Băng Giáp do Lam Băng Nguyên Lực tạo ra.
Mà con đầu đàn lúc này, lại là một tôn Hỏa Phượng Hoàng thân khoác Băng Giáp và Băng Miện, ánh mắt đỏ rực nhìn lấy khung xương kim cương đang ở dưới.
“Hỏa Phượng Hoàng?!” Khi nhìn thấy tình cảnh này, Trần Yên Nhiên đột nhiên thốt lên một tiếng kinh ngạc, trong lòng tự hỏi hắn luyện thành từ khi nào?
“Có chuyện gì sao?” Lục Thanh Vân nghe tiếng nói, liền lo lắng nhìn nàng hỏi.
Trần Yên Nhiên sau thoáng bất ngờ thì lập tức trở nên vui vẻ, nghe các tỷ muội hỏi cũng không giấu giếm mà đáp “Hoàng Hỏa Vạn Thú Chưởng của Trần gia muội là Nguyên Thuật mạnh nhất và cũng là Nguyên Thuật Trấn Tộc.”
“Nó bao gồm 5 thức phân biệt là Hỏa Lang, Hỏa Mao Sư, Hỏa Vũ Tước, Tam Túc Kim Ô, Hỏa Phượng Hoàng!”
“Lần trước muội mới chỉ nhìn thấy chàng thi triển đạt tới Tam Túc Kim Ô thồi, không nghĩ tới mới qua bao nhiêu thời gian, hắn lại đạt tới mức cao nhất của Hoàng Hỏa Vạn Thú Chưởng rồi.”
Nghe được lời Trần Yên Nhiên nói, chúng nữ liền trợn tròn mắt, nam nhân này ngồi tên lửa mà tiến bộ sao? Dù các nàng không trực tiếp tu luyện Hoàng Hỏa Vạn Thú Chưởng nhưng thân là tu sĩ, ai chẳng hiểu đạo lý càng lên cao càng khó thuần thục?
Vậy mà chỉ mới hơn một tháng trong Gia Tốc Cung, hắn vừa đột phá Nguyên Vương cảnh, vừa tu luyện thuần thục Hoàng Hỏa Vạn Thú Chưởng. Thiên phú như này… có để người khác sống không hả?
Đang nói chuyện thì đột nhiên mấy nữ nghe thấy một giọng nói thánh thót vang lên khiến các nàng giật mình, trong đầu đang nghĩ “Từ khi nào Bát Diện Thạch có một tiểu nữ hài như vậy?”
Bởi vì các nàng nghe thấy tiếng nói của nữ hài tử vang lên “Được, vừa lúc ta cũng đang muốn thử sức mạnh sau khi đột phá! Bất quá để ta thay đổi hình dạng đã!"
Khiến các nàng trợn tròn mắt chính là tiếng nói kia lại phát ra từ bộ khung xương của Kim Cương Cốt Thổ. Chẳng phải lúc nãy còn chưa nói được sao? Sao bây giờ lại có thể nói năng hoàn chỉnh như vậy?
Không để các nàng tiếp tục suy nghĩ, Kim Cương Cốt Thổ đột nhiên lóe sáng. Rất nhanh sau đó, từ trong quầng sáng bước ra một tiểu loli nhỏ nhắn dễ thương với đôi mắt to tròn ngập nước.
Trên thân nàng khoác một bộ áo giáp màu nẫu sẫm được đính vài viên kim cương trong suốt cùng màu với chiếc áo choàng khoác sau lưng. Trên tay nàng còn mang một tấm Kim Cương Thuẫn hệt như lúc ban đầu.
Nhìn qua trông nàng giống một tiểu hiệp sĩ sẵn sàng bảo vệ tất cả những gì nàng yêu quý. Tiểu loli này vẫn là Kim Cương Cốt Thổ, tuy nhiên do đã có linh trí nên đồng dạng với việc cũng có thể hóa hình.
“Phù, cuối cùng cũng xong, ở trong cái hình dạng kia chán chết đi được. Bổn Dị Thổ là nữ nhân mà cứ bắt ở trong cái hình dạng bộ xương khô đó hoài!” Tiểu loli sau khi hóa hình thì một mặt chán ghét bĩu môi.
Chợt nàng nhận ra điều gì, liền liếc nhìn quanh thân thể. Khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn lập tức trở nên méo mó. “Cái quỷ gì vậy? Bổn cô nương đã tồn tại hàng nghìn năm rồi tại sao lúc hóa hình lại ra một tiểu cô nương thế này?”
Tiểu loli như không tin vào mắt mình, nàng liên tục dụi đôi mắt nhỏ, liếc đi liếc lại quanh cơ thể, thậm chí nhéo mình mấy cái. Đáng tiếc, tất cả những gì trước mắt nàng là sự thật.
Nàng thật sự hóa hình thành một tiểu loli!!!
“Hức! Hức! Không muốn! Ta không muốn là trẻ con đâu a!!!” Vì hóa hình thành tiểu nữ hài nên tính cách cũng có phần bị ảnh hưởng, tâm tình lúc này cũng chỉ dồn vào việc mình hóa hình thành tiểu loli mà vứt luôn sự hào hứng lúc đầu.
Trần An Vĩ thấy vậy, khóe miệng giật giật. Có ai như ngươi không hả? Thiên Địa Dị Vật mong có linh trí còn không được, ngươi thì hay rồi, không những có linh trí, còn hóa hình thành một tiểu loli xinh xắn đáng yêu còn không chịu?
Haizz, đáng thương cho Băng Hỏa Luân Hồi Diễm của hắn, thân là Hỗn Độn Thuộc Tính cao cấp hơn nhưng vẫn chưa thể hóa hình dù linh trí cũng đã có một chút.
Bất quá, hắn cũng thắc mắc. Vì sao một Dị Thuộc Tính tồn tại lâu như vậy nhưng khi hóa hình lại chỉ là một tiểu loli?
Ảnh Nhi vẫn không chậm trễ mà thực thi vai trò của mình “Do nàng vừa mới có được linh trí chưa lâu, nên hóa hình đương nhiên sẽ chỉ ở dạng tiểu nữ hài. Nhưng cũng không cần quá lo, sau này khi sức mạnh của nàng tăng lên, nàng sẽ có thể hóa hình thành đại mĩ nữ. Nhưng tất cả là do nàng muốn hay không mà thôi!”
Trần An Vĩ nghe vậy thì gật đầu, cất bước tiến lại gần chỗ tiểu loli đang được một đám tuyệt sắc giai nhân vây quanh.
Lục Thanh Vân mấy nữ ngay khi nhìn thấy Kim Cương Cốt Thổ hóa hình thành một tiểu loli đã không nhịn được mà muốn lại sủng nịnh, nựng má các loại. Sau đó lại nhìn thấy cô nàng vậy mà bật khóc khiến mẫu tính, tỷ tính trong người các nàng nổi lên.
Bây giờ đang vây quanh dỗ dành tiểu loli kia, ngay cả Trần An Vĩ thường ngày được Lục Thanh Vân mấy nữ sủng ái cũng bỏ qua sau ót. Thậm chí khi hắn vừa tiến tới, chúng nữ còn liếc xéo hắn mấy cái “Tất cả là tại chàng!”
Trần An Vĩ nghe mấy nữ mắng thì mộng bức, đưa tay chỉ lên mặt mình nói “Tại… ta?”
Cái quỷ gì nha? Ta đã làm gì sai a?
-------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花