Bên trong Bát Diện Thạch, văng vẳng những tiếng khóc nức nở của nữ nhân vang lên khiến người ta vô thức cảm thấy đau lòng…
Lúc này, tại tòa đình viện cao nhất của Đình Viện Thụ, nam nhân toàn thân bao trùm trong Mộc Hệ và Thủy Hệ Nguyên Lực nồng đậm, những vết thương dần được hồi phục, nhưng tình trạng của hắn vẫn không mấy tốt lên.
Xung quanh hắn, là những vị tuyệt sắc giai nhân như hoa như ngọc, từng người đều là thiên kiêu vạn dặm khó tìm. Chỉ bất quá lúc này, chúng nữ đang liên tục thút thít, hai mắt đã sưng lên rất đáng thương.
Bên cạnh hắn, một vị tuyệt sắc giai nhân toàn thân mặc thanh sắc cung trang nửa ngồi nửa quỳ đang tận lực điều động Mộc Hệ và Thủy Hệ Nguyên Lực truyền vào cơ thể nam nhân, ra sức chữa trị cho hắn.
“Nhị muội, hắn chẳng phải đã khôi phục rồi sao, tại sao vẫn không tỉnh lại?” Tuyết Kỳ nhìn nữ nhân, lên tiếng hỏi.
Có thể là nhị muội của Tuyết Kỳ, ngoài Nhị tỷ của Thất Tinh Tuyết Liên – Tuyết Ca ra thì chẳng còn ai khác.
Tuyết Ca sắc mặt không tốt lắm lên tiếng “Chuyện này muội cũng không rõ, nhưng các tỷ muội đừng quá lo lắng, hắn sẽ sớm tỉnh lại!”
Nói thì nói vậy, nhưng nàng cũng lo lắng không kém chúng nữ, nội tâm dậy sóng, nàng không thể tưởng tượng nổi nếu hắn thật sự xảy ra chuyện, bản thân sẽ như thế nào.
Tuy bề ngoài lạnh lùng ít nói, nhưng Tuyết Ca lại là người chu đáo và tỉ mỉ nhất trong các tỷ muội, nàng đã quan tâm thứ gì, thì liền một khắc cũng không rời sự chú ý.
Và nam nhân này cũng vậy.
Từ lần đầu gặp hắn, nàng đã bị sự ân cần của hắn thu hút, khi hắn không chút do dự mà giao cho nàng Thiên Cấp Cực Phẩm Nguyên Thuật – Vạn Mộc Lãnh Địa, tuy đẳng cấp không cao nhưng lại giúp cho việc trị liệu của nàng đạt hiệu quả vô cùng lớn.
Những lần tiếp theo là khi hắn giúp Tuyết Vực Cung, giúp hai vị Cung Chủ, giao cho các nàng các tầng tiếp theo của Tuyết Vực Chung Tình Công, từng điều một đều khiến hắn trở nên thật đặc biệt trong mắt nàng.
Và như phản ứng thường thấy của những người tu luyện Tuyết Vực Chung Tình Công, không biết từ khi nào, hắn đã ở trong tim nàng, trở thành một nam nhân vô cùng đặc biệt.
Hiện tại nhìn thấy hăn trải qua thống khổ, nàng đã chủ động tìm tới trợ giúp, chỉ mong có thể giúp hắn cảm thấy đỡ hơn, cũng giúp tâm trạng nàng bình tâm trở lại, nhưng mà mọi chuyện chỉ khiến nàng bất an hơn khi hắn mãi vẫn không tỉnh lại dù cho mọi thương thế đã hồi phục.
Nhìn sắc mặt của Tuyết Ca, chúng nữ càng lo lắng hơn, từng tiếng thút thít lại vang lên.
“Tiểu Vĩ! Phu quân! Chàng mau tỉnh lại đi, đừng làm bọn thiếp sợ…”
Không biết đã qua bao nhiêu thời gian, khi Trần An Vĩ lấy lại ý thức cũng là lúc nghe được những giọng nói quen thuộc của chúng nữ vang lên, giọng nói tràn ngập lo lắng.
“Lại là ảo cảnh sao?” Trần An Vĩ cười tự giễu, hắn không muốn mở mắt ra nữa, nếu như mở mắt, hắn lại nhìn thấy chính mình làm hại chúng nữ nữa thì sao?
Dù chỉ là ảo cảnh, dù hắn đủ tỉnh táo để biết đây chỉ là khảo nghiệm tâm cảnh mà An Nam Tinh Cầu dành cho hắn, nhưng cho dù là vậy, hắn vẫn không mong muốn chúng nữ xảy ra chuyện gì.
“Tiểu Vĩ… hức… phu quân… hức hức…”
Lại những tiếng nấc nghẹn của chúng nữ vang lên, Trần An Vĩ vẫn không có ý định tỉnh lại, hắn sợ lại một lần nữa nhìn thấy ảo cảnh, lại một lần nữa đối mặt với những khung cảnh bất lực đầy tuyệt vọng kia, hắn sợ phải đối mặt với nữ nhân có gương mặt đó, sợ phải đối mặt với những ánh mắt ghê tởm của các nàng.
Và hơn thế nữa, hắn ghê tởm chính mình.
Ảnh Nhi xuất hiện bên cạnh hắn, nhưng nàng không nói lời nào, chỉ dùng ánh mắt tin tưởng nhìn hắn. Nàng sẽ không làm bất cứ chuyện gì, ngay cả động viên hắn cũng không.
Bởi vì trong loại chuyện như khảo nghiệm tâm cảnh này, nếu hắn cứ mãi nhờ tới người khác động viên mới vực dậy được, thì tâm cảnh chỉ một ngày yếu kém đi mà thôi.
“Hức… đồ đáng ghét chàng, chẳng phải nói muốn cho bọn thiếp cuộc sống an nhàn, hạnh phúc sao? Chàng mau tỉnh lại đi… hức… hức…”
Trần An Vĩ còn muốn bất tỉnh thêm lúc nữa, nghe thấy câu nói đó của chúng nữ, hắn như bừng tỉnh.
Đúng rồi, chẳng phải tất cả những gì hắn nhìn thấy đều là ảo cảnh thôi sao? Cho dù hiện tại có gặp thêm một cái ảo cảnh nữa thì đã sao?
Bất lực nhìn nữ nhân mình yêu bị cưỡng đoạt, tự tay giết chết chúng nữ, làm ra loại chuyện đáng ghê tởm, bi kịch nào cũng đã gặp qua, chuyện gì còn có thể tồi tệ hơn nữa chứ?
Hệ Thống tự hủy? Bản thân tử vong? Ha, nếu thế giới này không còn các nàng, nếu hắn có Hệ Thống vẫn không thể bảo vệ được các nàng, hắn cũng chẳng cần thiết phải sống làm gì!
“Nếu là ảo cảnh, ta muốn thử thay đổi nó một lần! Nếu là thật, vậy ta cũng phải ngăn chặn những thứ đã nhìn thấy trong ảo cảnh!” Trần An Vĩ tự nhủ, lời nói của chúng nữ như một hồi chuông cảnh tỉnh.
Hắn đúng thật là ngu muội khi để những ảo cảnh đó làm ảnh hưởng đến tâm cảnh của mình, hiện tại khi đã xem nó như một loại động lực, Trần An Vĩ biết việc mình cần phải làm.
Chính là trở nên mạnh mẽ hơn!
Nếu như muốn ngăn cản những bi kịch xảy ra trong ảo cảnh, hắn phải trở nên mạnh mẽ hơn, tâm cảnh phải vững vàng hơn, lý trí kiên định hơn nữa.
Ảnh Nhi lúc này nhẹ nhõm thở ra một hơi, nàng biết công tử nhà nàng sẽ làm được mà!
Trần An Vĩ đưa mắt nhìn tiểu thiên thần, xoa đầu nàng, ánh mắt tràn đầy cảm kích nói “Ảnh Nhi, đa tạ nàng đã tin tưởng ta!”
“Đó là việc của ta mà!” Ảnh Nhi mỉm cười, lại lên tiếng “Bất quá công tử mau tỉnh lại đi, các nàng đã khóc tới sưng mắt rồi!”
Trần An Vĩ gật đầu, đôi mắt nhắm nghiền đã lâu chậm rãi mở ra.
Đập vào mắt hắn là những gương mặt quen thuộc đã luôn bên cạnh hắn từ lúc xuất đạo đến nay, từng gương mặt tuyệt mĩ vì lo lắng cho hắn mà giàn giụa nước mắt, từng đôi mắt phượng xinh đẹp vì khóc mà sưng tấy hết lên.
Càng nhìn, Trần An Vĩ càng thương xót.
“Bảo bối…” Hắn lên tiếng gọi, thoáng điều động lực lượng một chút.
Chúng nữ vẫn còn nức nở, chợt nghe thấy giọng nói quen thuộc của nam nhân nhất thời vẫn chưa kịp phản ứng thì lại bị hắn dùng lực ôm vào lòng.
“Ủy khuất các nàng rồi!” Trần An Vĩ thủ thỉ, vừa ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn ấy vừa hôn lên mái tóc của từng người các nàng, nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt vẫn còn lăn trên má.
“Chàng… chàng tỉnh lại rồi… hức hức…” Chúng nữ như chưa tin vào mắt mình, vùi đầu nhỏ vào lồng ngực hắn mà khóc.
Trần An Vĩ thương xót càng ôm chúng nữ chặt hơn một chút, tận tình dỗ dành tâm tình chúng nữ. Mãi cho tới khi người cuối cùng trong số các nàng dần nín khóc, hắn mới dừng lại, ngắm nhìn dung nhan các nàng mà trong lòng càng thương xót hơn.
Nhìn thấy Nhạc Yên Ngọc và Băng Thục Khuê đứng phía xa, đôi mắt tuyệt mĩ cũng sưng đỏ từ bao giờ, Trần An Vĩ mỉm cười, thoắt cái đã ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của hai nữ.
“Ngươi… đừng như vậy…” Băng Thục Khuê vội vùng vẫy muốn đẩy hắn ra, nữ nhi của nàng vẫn đang ở đây, không thể ở trước mặt nàng làm ra loại chuyện thân mật như vậy, nhất là khi nàng biết nữ nhi có tình ý với hắn.
Trần An Vĩ bật cười, gẩy gẩy cánh mũi quỳnh của giai nhân, bá đạo nói “Nàng còn mắc cỡ cái gì, Phù Dung vừa khóc trong lòng ta, nàng cũng lo lắng cho ta, mẫu nữ các nàng đừng hòng thoát!”
Trái ngược với nàng, Nhạc Yên Ngọc bên cạnh lại thành thực hơn, đầu nhỏ liền vùi vào lồng ngực hắn mà dụi dụi như con mèo nhỏ, tham lam hít lấy mùi hương đặc trưng của nam nhân.
Trần An Vĩ lại hôn lên mái tóc các nàng, rồi tiến đến tụ họp với chúng nữ.
Sau khi bình tĩnh trở lại, các nàng lúc này mới lên tiếng, giọng điệu vẫn chưa hết bất an “Phu quân, rốt cuộc chàng đã gặp chuyện gì?”
Trần An Vĩ thoáng cảm thấy điều gì kì lạ, nói tới mới để ý, hắn chẳng phải là tiếp nhận khảo nghiệm tâm cảnh sao? Tâm cảnh lại là thứ mơ hồ khó phát hiện, khảo nghiệm về nó cũng chỉ ảnh hưởng tới hắn thôi mới đúng chứ?
Nhưng dựa vào biểu hiện của chúng nữ có thể nhận thấy, mọi chuyện không đơn giản như hắn vẫn nghĩ.
Thoáng suy nghĩ một chút, hắn quyết định không nói cho chúng nữ biết, bởi lẽ chuyện này quá mức ác độc với các nàng, cho dù đó chỉ là ảo cảnh thì cũng không được.
“Khảo nghiệm xảy ra một chút vấn đề, các nàng đừng lo lắng!” Trần An Vĩ lên tiếng trấn an chúng nữ.
“Nói dối!” Chúng nữ lập tức lên tiếng ngắt lời “Tuy bọn thiếp không biết chàng đã trải qua chuyện gì, nhưng biểu cảm trên gương mặt chàng đã bán đứng tất cả!”
Sự bất lực đó, sự tuyệt vọng và thống khổ tới tận tâm can đó, mọi thứ đều chỉ ra Trần An Vĩ đã phải trải qua chuyện gì đó cực kì kinh khủng, thế mà hiện tại hắn lại nói không có việc gì, muốn các nàng tin là tin như thế nào?
“Ách…” Trần An Vĩ vuốt mũi, chẳng lẽ khi tiếp nhận khảo nghiệm, hắn còn biểu lộ cảm xúc rõ ràng vậy sao?
Nhìn thấy chúng nữ vẫn dùng ánh mắt như máy quét nhìn mình, Trần An Vĩ hít sâu một hơi, nhẹ giọng nói “Bảo bối, ta thật sự không có chuyện gì, đúng là trước đó đã trải qua một số chuyện kinh khủng, nhưng hiện tại thì không sao nữa rồi!”
Nhận ra hắn không có ý định nhắc tới, chúng nữ cũng không miễn cưỡng, dựa theo biểu hiện của hắn, các nàng cũng đoán ra ít nhiều. Có thể khiến hắn như vậy, ngoài chuyện liên quan tới các nàng ra cũng chỉ có bốn từ “tâm can bảo bối” mà thôi.
Lại thêm hắn từng nói, bà cả của các nàng – Lục Thanh Vân đã bị đưa tới một nơi rất xa, nơi tồn tại những cường giả mạnh mẽ hơn Nguyên Thánh cảnh gấp nhiều lần, nhiều tới mức không thể đếm xuể, càng khiến chúng nữ có quyết tâm đề cao thực lực.
“Hệ Thống, triệu hoán tất cả đi!” Nhân lúc chúng nữ đông đủ, Trần An Vĩ liền hướng trong lòng hạ lệnh.
Trải qua nhiều chuyện không mấy vui vẻ kia, không những tinh thần của hắn mà cả chúng nữ cũng bị ảnh hưởng không ít, vậy nên hắn muốn nhân cơ hội này sốc lại tinh thần của bản thân và các nàng một chút.
“Tinh! Bắt đầu triệu hoán, đếm ngược 2609 giây bắt đầu…” Ngay lập tức thanh âm máy móc của Hệ Thống đã vang lên trong đầu.
Trần An Vĩ âm thầm vui vẻ, chỉ vừa mới triệu hoán một loại Phù Chú cao cấp ngẫu nhiễn và một loại Bản Nguyên ngẫu nhiên thôi mà đã tốn nhiều thời gian thế này, đủ hiểu chúng nó nghịch thiên tới mức nào.
Trong lúc chờ đợi, Trần An Vĩ lại mở ra Nguyêt Ảnh Quầy, một bên lại ra hiệu cho chúng nữ ngồi sát lại một chút.
Các nàng sau nhiều lần nhìn thấy đã quen thuộc, vì vậy cũng không cảm thấy khó hiểu mà ngồi gần bên cạnh hắn.
Nhờ phúc khí của chúng nữ, Trần An Vĩ chỉ sau 26 lần đổi mới đã thu lại 10 tấm Nguyệt Ảnh Hy Vọng, đủ cho bản thân sử dụng Nguyệt Ảnh Tế Đàn.
“Tiếp tục đổi mới!” Trần An Vĩ tâm trạng hứng khởi lên không ít, lại tiếp tục ra lệnh đổi mới, Nguyệt Ảnh Tệ của hắn vẫn còn nhiều, đổi mới nhiều hơn nữa cũng không sao.
Đối với lần mua sắm này, Trần An Vĩ quyết định tập trung vào Nguyệt Ảnh Tế Đàn, bởi lẽ tu vi của hắn vẫn chưa đột phá dẫn đến Nguyệt Ảnh Quầy cũng không thể thăng cấp, nên chẳng thể có pháp bảo hay vật phẩm nào phù hợp với chúng nữ thời điểm hiện tại.
Do đó, tại sao không đầu tư vào Nguyệt Ảnh Tế Đàn? Tuy hơi may rủi hơn một chút nhưng lại có tỉ lệ xuất hiện vật phẩm cao cấp hơn so với Nguyệt Ảnh Quầy nha.
Bất quá, nói thì nói vậy, nhưng hắn vẫn luôn lưu tâm tới ô đặc biệt của Nguyệt Ảnh Quầy, chỉ cần nó xuất hiện gói quà đặc biệt một chút, hắn đều sẽ ngừng lại xem một chút.
Ví như Gói Quà Luyện Đan, Gói Quà Luyện Khí này, đó sẽ là nguồn nguyên liệu đáng tin cậy để hắn có thể bồi dưỡng ra đội ngũ Luyện Đan Sư và Luyện Khí Sư trực thuộc Nguyệt Ảnh Bảo Cung.
“Tinh! Triệu hoán hoàn tất, chúc mừng kí chủ nhận được Thánh Cấp Cực Phẩm Phù Chú – Thông Linh Giới Phù và Không Gian Bản Nguyên!”
Đúng lúc này, thanh âm thông báo của Hệ Thống vang lên khiến Trần An Vĩ phải hít một hơi lạnh vì quá đỗi vui mừng.
Đương lúc hắn đang đau đầu vì không biết làm cách nào để hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến – Chân Trời Mới, thì hiện tại phần thưởng của Ẩn Tàng Thành Tựu – Ngoại Lệ Nhân đã giải quyết cho hắn rồi.
Nhận lấy hai kiện vật phẩm mới, Trần An Vĩ vẫn chưa vội sử dụng, ngược lại kiểm kê lại tài sản mình nhận được sau khi trải qua những chuyện vừa rồi.
Đầu tiên phải kể tới chính là 26 kiện nhẫn trữ vật tịch thu được từ những tên địch nhân ngoại lai, toàn bộ trong số chúng nó đều được Trần An Vĩ lấy từ những tên Nguyên Thánh cảnh đỉnh phong đã xâm nhập vào tinh cầu.
Hiển nhiên hắn cũng không tham lam, nhẫn trữ vật của những tên địch nhân từ Nguyên Quân cảnh trở xuống, hắn đều giao cho Vô Ảnh Vệ phụ trách thu lại, được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Số nhẫn trữ vật đó đã được chúng nữ dùng để tạo tiền đề cho các thế lực trên tinh cầu có thể khôi phục trong thời gian sớm nhất, và quả nhiên nó đã có tác dụng rất lớn nha.
Còn lại nhẫn trữ vật của những tên Nguyên Thánh cảnh, Trần An Vĩ và chúng nữ hiện tại mới quyết định xem thử.
Vì đa phần chủ nhân của chúng chỉ đem theo Nguyên Thạch và đan dược trị thương nên dĩ nhiên bên trong chúng cũng chỉ có hai thứ này, nhưng số lượng cũng rất đáng kinh ngạc.
Để nói cho chính xác có thể tính bằng đơn vị “mỏ”, toàn bộ lượng Nguyên Thạch trong tất cả 26 cái nhẫn trữ vật này đủ cho toàn bộ tinh cầu phát triển trong một nghìn năm, đó là chưa tính cả đan dược các loại.
Ngoài ra còn một số kiện pháp bảo đạt đẳng cấp cao một chút đều được hắn xung vào công quỹ, làm phần thưởng cho những tu sĩ có công và những thiên tài thế hệ mới.
Kế đến là 60 tấm Nguyệt Ảnh Hy Vọng, đủ cho hắn có cơ hội nhận được 6 hộp quà màu tím và nhiều hộp quà khác.
Thứ ba chính là hai loại Gói Quà Luyện Khí và Gói Quà Luyện Đan, mỗi loại đều ẩn chứa nguyên liệu với đủ mọi đẳng cấp để Trần An Vĩ có thể bồi dưỡng ra 2 vị Luyện Đan Sư và Luyện Khí Sư phục vụ dưới trướng Nguyệt Ảnh Bảo Cung.
Sau cùng dĩ nhiên chính là hai kiện vật phẩm mới nhận được từ Hệ Thống.
“Không tồi nha!” Trần An Vĩ hí hửng, cảm giác trải qua những chuyện vừa rồi đều là xứng đáng.
Nhân lúc còn may mắn, hắn không chần chừ hạ lệnh “Hệ Thống, quay Nguyệt Ảnh Tế Đàn!”
“Tinh! Nguyệt Ảnh Tế Đàn – mở!” Hệ Thống ngay lập tức ứng lời, khung cảnh một tế đàn trôi nổi giữa không gian vũ trụ, bên trên lại lấp ló một vầng mặt trăng khuyết chiếu rọi hiện lên trước mắt hắn, đây chính là Nguyệt Ảnh Tế Đàn.
Theo hạ lệnh của hắn, 60 tấm Nguyệt Ảnh Hy Vọng ngay lập tức bay vào tế đàn, cung cấp lực lượng cho Nguyệt Ảnh Tế Đàn hoạt động.
Khuyết Nguyệt lập lòe phát sáng, hội tụ lực lượng từ những vì tinh tú ở khắp phương xa xôi, bắt đầu triệu hoán.
Sau một thoáng trễ ngắn, từng đạo ánh sáng lần lượt hàng lâm, ứng với mỗi tấm Nguyệt Ảnh Hy Vọng là một đạo ánh sáng, mãi cho tới khi tấm Nguyệt Ảnh Hy Vọng thứ 60 tan biến, cũng chính là lúc quá trình triệu hoán hoàn tất.
Trần An Vĩ hô hấp trở nên dồn dập, bởi vì hắn đang nhìn thấy 1 hộp quà màu cam, 5 hộp quà màu tím, 25 hộp quà màu lam, 18 hộp quà màu lục và 11 hộp quà màu xám.
“Mở ra!” Hưng phần gầm rống trong lòng, Trần An Vĩ đã nôn nóng muốn xem thử phần quà mình nhận được là gì rồi.
Nguyệt Ảnh Tế Đàn như nhận được hiệu lệnh của chủ nhân, từng phần quà cấp tốc mở ra trước ánh mắt hưng phấn tột đỉnh của Trần An Vĩ.
11 hộp quà màu xám đem về cho hắn 1100 vạn Nguyệt Ảnh Tệ, 18 hộp màu lục đem về cho hắn thêm 1000 vạn Nguyệt Ảnh Tệ và 13 khỏa Hư Không Thạch, một con số không hề tệ chút nào.
25 hộp quà màu lam mở ra khiến hắn nhận được 2 loại Quân Cấp Cực Phẩm Nguyên Thuật phân biệt là Vạn Băng Tuyết Châm và Đại Thụ Hoàn Sinh, 13 khỏa Gia Tốc Thạch – một loại khoáng thạch hiếm hoi có khả năng tác động đến thời gian, 10 loại Linh Thảo thường thấy bao gồm Hỏa Nguyên Thảo, Thủy Nguyên Thảo các loại, tất cả đều đạt Quân Cấp Trung Phẩm.
Tiếp đến là 5 hộp quà màu tím, Trần An Vĩ mở ra liền nhận được một loại Dị Hỏa màu hồng nhạt, có dạng như hoa sen ẩn chứa lượng Hồn Lực nồng đậm, mang tên là Hồng Liên Diệt Hồn Hỏa, cùng với hai kiện pháp bảo đạt Thánh Cấp Cực Phẩm lần lượt là Liệt Vân Phượng Vũ Phiến và Tế Hồn Thư, hai gốc Đế Cấp Cực Phẩm – Vạn Niên Linh Chi và Vạn Niên Nhân Sâm, đều là hai loại Kỳ Trân Dị Bảo có lượng sinh mệnh vô cùng nồng đậm.
Cuối cùng là gói quà khiến hắn mong chờ bậc nhất, gói quà màu cam.
Lần trước khi triệu hoán, chính nó đã đem về cho Trần An Vĩ kiện Vô Thượng Long Tiên Giáp, mang lại sức mạnh to lớn cho quá trình phát triển của hắn, lần này không biết sẽ thế nào.
Động lấy ý niệm, yêu cầu Hệ Thống mở ra gói quà.
Grao!!!
Theo từng luồng khí tức dần dần được thả ra sau lớp phong ấn, một tiếng long ngâm chấn động cửu tiêu bất chợt vang lên, đem đến một cỗ uy thế cực kì hùng mạnh trấn xuống.
“Đây chính là…” Nhìn lấy kiện vật phẩm bên trong gói quà, Trần An Vĩ hô hấp dần trở nên dồn dập…
-------------
Như đã nói, còn nữa nha :D
-------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言