Sau khi nam tử thần bí kia rời đi, Trần An Vĩ cũng không tiếp tục để ý tới hắn, lúc này mới nhìn qua những vị cường giả đã bị thương trong trận chiến này và đám người Xích Mao Đại Bằng Sư Tộc.
Dưỡng Mệnh Hồ Thủy lập tức được xuất ra, vô tận Thủy Hệ Nguyên Lực trong không gian bị hút lấy, chuyển thành sinh mệnh mà đem đám người hồi phục.
“Cái này…” Chúng cường giả đưa mắt nhìn nhau, bọn hắn cũng là người có kiến thức, đã từng nghe qua loại Dị Thủy có công dụng khôi phục sinh mệnh diện rộng mang tên Dưỡng Mệnh Hồ Thủy.
Nhưng là, dù là Thủy Hệ Nguyên Lực bình thường cũng không thể hồi phục nhanh chóng như thế này, càng đừng nói tới việc một Nguyên Tôn cảnh có thể sở hữu nhiều lực lượng đến mức trị thương cho đám người bọn hắn.
“Trần… Trần Thiếu Chủ… là ngươi đã đem công chúa đi sao?”
Ngay lúc này, một giọng nói yếu ớt kèm chút run rẩy vang lên khiến đám người có chút kinh ngạc.
Ngay cả Trần An Vĩ cũng là bất ngờ nhìn qua.
Chỉ thấy người vừa lên tiếng chính là đại trưởng lão của Xích Mao Đại Bằng Sư Tộc, toàn thân hắn dù đang được chữa trị bằng Dưỡng Mệnh Hồ Thủy nhưng vẫn thê thảm không thôi.
Lúc này dù khí tức yếu ớt, sinh cơ tán loạn nhưng vẫn một mực nhìn chằm chằm hắn, giọng nói run run hỏi “Công chúa… thực sự là ngươi đem đi sao? Có thể… đem nàng trả lại cho chúng ta được không?”
“Hừ, đem nàng giao cho các ngươi để nàng tiếp tục chịu sự giày vò sao?” Trần An Vĩ gần như ngay lập tức trả lời, vẻ mặt lạnh lùng khiến người ta nhìn vào không rét mà run.
Khi nhận được nhiệm vụ “Giải Cứu Công Chúa”, mặc dù ngoài mặt Trần An Vĩ có vẻ như không quan tâm nhưng thực chất trong lòng hắn vẫn luôn chú ý tới vấn đề này.
Đọc qua thông tin nhiệm vụ có thể biết sơ lược rằng Xích Tiêu đã bị kết tội ngay khi mọi thứ vẫn còn chưa rõ ràng, thậm chí còn có khả năng bị oan uổng.
Thử hỏi một nữ nhân bình thường, đang được yêu thương bởi mọi người trong gia tộc, bỗng nhiên đùng một cái, không có cơ hội giải thích đã bị kết tội oan, ngay cả người thân nhất của nàng – phụ thân nàng cũng không tin tưởng, cảm giác lúc đó của nàng sẽ ra sao?
Có lẽ, đau đớn vì bị trừng phạt bên trong Xích Phong Tháp cũng chỉ như kiến cắn khi so sánh với nỗi đau này mà thôi.
Đại trưởng lão và đám người Xích Mao Đại Bằng Sư siết chặt nắm tay, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, nhưng cũng biết bản thân đuối lý, chỉ đành trầm mặc không nói gì.
Bọn hắn chỉ dựa vào một vài bằng chứng không rõ ràng mà đã vội vàng kết tội công chúa, thậm chí còn giam giữ nàng trên tầng cao nhất của Xích Phong Tháp, để nàng trải qua thống khổ, hiện tại nếu không được Trần An Vĩ cứu ra, chỉ sợ nàng đã sớm không còn tồn tại trên thế gian.
Nhưng mà nói gì thì nói, Xích Tiêu vẫn là công chúa của Xích Mao Đại Bằng Sư Tộc, trơ mắt nhìn nàng bị người khác đưa đi như vậy là điều khiến người ta khó lòng chấp nhận.
“Bọn ta đã quá vội vàng khi giam giữ công chúa, tuy nhiên đó không phải lý do để ngươi xen vào nội bộ của chúng ta! Mong Trần Thiếu Chủ có thể suy xét!” Đại trưởng lão cắn răng lên tiếng.
“Ta cứ thích xen vào thì làm sao?” Trần An Vĩ nhàn nhạt trả lời.
“Ngươi…” Đám người Xích Mao Đại Bằng Sư Tộc muốn lên tiếng nói gì đó, liền nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của Trần An Vĩ, lời nói ra tới miệng cũng bị ép xuống trở lại.
Nhận ra mình có chút quá phận, Trần An Vĩ thở nhẹ một hơi, thu hồi ánh mắt lạnh lẽo, nhẹ giọng “Xích Tiêu hiện tại đang trọng thương, ở chỗ ta, nàng sẽ sớm bình phục.”
“Hơn nữa, nàng ấy không phải một món hàng, ta lại càng không có tư cách thay nàng ấy quyết định chuyện này. Sau khi nàng ấy tỉnh lại, nếu các người muốn, ta có thể để các người cầu kiến, có đưa được nàng trở về hay không, phải xem thành ý của các ngươi!”
Đám người Xích Mao Đại Bằng Sư dù có chút không cam lòng nhưng cũng biết mọi chuyện chỉ có thể xử lý như vậy.
Công chúa của bọn hắn đã bị giam giữ ở tầng cao nhất của Xích Phong Tháp quá lâu, người thường có thể cầm cự được ba tháng thời gian đã là kì tích, qua kì hạn đó, người kia không bị thiêu cháy mà chết thì cũng chỉ còn là cái xác trống rỗng đã mất đi linh hồn.
Còn công chúa của bọn hắn đã bị giam giữ hơn một năm thời gian, hiện tại vẫn còn giữ được mạng sống đã là điều may mắn rồi.
Bọn hắn cũng biết rằng để nàng ở chỗ Trần An Vĩ chính là tốt nhất, dựa vào thực lực của người này, công chúa sẽ sớm bình phục mà thôi.
Nghĩ vậy, không còn cách nào khác, bọn hắn chỉ có thể hít sâu một hơi, cúi người hành lễ “Chúng ta đã biết, vẫn mong Trần Thiếu Chủ có thể chiếu cố công chúa nhiều!”
“Được rồi!” Trần An Vĩ gật đầu, việc này là nên làm, suy cho cùng hắn cũng không muốn nàng chết oan uổng.
Giải quyết xong chuyện của Xích Mao Đại Bằng Sư, giải cứu Xích Tiêu xong, nhiệm vụ của Hệ Thống vẫn chưa thông báo hoàn thành, nhưng Trần An Vĩ cũng không quá để tâm, bởi vì hiện tại tình hình của tinh cầu vẫn chưa hoàn toàn ổn định, hay nếu không muốn nói là vẫn còn rất bất ổn.
Cụ thể nhất chính là địch nhân ngoại lai vẫn còn tiềm ẩn bên trong tinh cầu, từng luồng khí tức hỗn loạn do sử dụng Phá Giới Đan vẫn còn lảng vảng xung quanh.
Kế đó chính là từng vết nứt không gian tràn lan khắp nơi trên tinh cầu, chính các trận chiến đã khiến nó thành ra nông nỗi này.
Mà kẻ tàn phá nặng nề nhất, không ai khác lại chính là… bản thân hắn.
Thậm chí Trần An Vĩ còn có cảm giác Thiên Địa Chi Nhãn vẫn luôn nhìn chằm chằm hắn, nếu không phải địch nhân vẫn còn, nó vẫn phải chi viện cho mọi người, chỉ sợ toàn bộ lôi kiếp nó tạo ra sẽ trực tiếp giáng xuống đầu hắn.
“Ảnh Nhi, liệu có cách nào có thể giúp An Nam Tinh Cầu phục hồi lại như cũ không?” Nhìn từng vết nứt chưa kịp phục hồi lại liên tiếp bị phá hủy, Trần An Vĩ áy náy hỏi.
Tiểu thiên thần nhanh chóng xuất hiện trên vai hắn, đôi chân nhỏ khẽ đung đưa, nàng vuốt cằm nói “Phục hồi tinh cầu không khó, cũng giống như khi công tử giúp Băng Phượng Giới khôi phục, dùng lực lượng của bản thân là được.”
Chưa đợi Trần An Vĩ vui mừng, nàng lại tiếp tục lên tiếng “Nhưng cái khó chính là hiện tại giới linh đang vô cùng tức giận, nó muốn gặp công tử hay không là một chuyện, đồng ý để công tử chữa trị hay không lại là một chuyện khác!”
“Hơn nữa quan trọng nhất vẫn là thực lực của công tử chưa đủ, nếu muốn chữa trị hoàn toàn cho An Nam Tinh Cầu bằng thực lực hiện tại, chỉ sợ tốn cả vạn năm cũng không thể khôi phục nổi.”
Trần An Vĩ khóe miệng giật giật, lời nói của Ảnh Nhi có sức sát thương không hề nhẹ nha!
Bởi lẽ đối với người bình thường, một Nguyên Tôn cảnh có thể sống sót trước thế công của một vị Nguyên Thánh cảnh cường giả đã được xem là kì tích, càng không nói tới chuyện có thể diệt sát vị Nguyên Thánh cảnh đó hay không.
Mà hắn, là người sở hữu thực lực có thể tiêu diệt không chỉ một, không chỉ hai mà là mười hai vị Nguyên Thánh cảnh đỉnh phong cường giả, bằng tu vi Nguyên Tôn cảnh.
Nếu người khác có thực lực như vậy chắc chắn sẽ cực kì kiêu ngạo, đến nỗi có thể nói là mắt mũi hếch lên tận cửu tiêu rồi, thậm chí có cơ sở để nghĩ rằng bản thân có thể giúp tinh cầu hồi phục, rồi nhận chủ tinh cầu các loại.
Vậy nên hiện tại khi Ảnh Nhi nói, với thực lực hiện tại của hắn, muốn khôi phục tinh cầu, vạn năm cũng không đủ, người khác chắc chắn sẽ bị đả kích không hề nhẹ.
Nhưng mà, Trần An Vĩ luôn biết bên trên Nguyên Thánh cảnh còn rất nhiều cảnh giới khác, chiến tích hiện tại của hắn chẳng là gì so với những cảnh giới trên đó.
Ngay cả hai vị bằng hữu của hắn, một người là bạn thân kiếp trước, một người là bằng hữu mới quen, đều là hai người hắn không thể nhìn rõ tu vi, có lẽ là thực lực đã sớm cao thâm không thể lường được.
Vậy thì Trần An Vĩ hắn càng có lý do để nỗ lực nhiều hơn, diệt sát mười hai vị Nguyên Thánh cảnh đỉnh phong chỉ là bước đệm cho hắn mà thôi!
“Vậy nếu ta vẫn muốn phục hồi An Nam Tinh Cầu thì có cách nào khác không?” Trần An Vĩ tiếp tục hỏi, có thể nói rằng hắn “đóng góp” một phần công sức khiến tinh cầu bị phá hủy, nên nội tâm đang vô cùng day dứt.
“Cách thì vẫn có, chỉ sợ nói ra công tử cũng không làm được!” Ảnh Nhi thoáng đảo mắt, nãi thanh nãi khí nói.
“Là gì?” Trần An Vĩ lập tức hỏi, vẻ mặt mang đầy hi vọng.
“Bất Tử Thụ!” Ảnh Nhi nhàn nhạt phun ra ba chữ.
Tuy vậy, bản năng cường giả của Trần An Vĩ lại nhận ra sự đặc biệt của ba chữ này, chính vì vậy mà sắc mặt càng trở nên khó coi.
“Một loại Thần Thụ?” Trần An Vĩ âm thầm suy đoán.
“Đúng vậy, Bất Tử Thụ cũng giống Thiên Nhiên Thụ, đều là một loại Thần Thụ. Nếu Thiên Nhiên Thụ đem lại khả năng tiềm hành ẩn nấp trong thiên nhiên mà không hề có hạn chế nào, thì Bất Tử Thụ lại đem lại lượng sinh mệnh lực vô cùng khủng bố, có thể chữa trị cho mọi sinh linh trên thế gian!” Ảnh Nhi sơ lược giải thích.
“Theo một khía cạnh nào đó, Thiên Nhiên Thụ không được đánh giá cao như Bất Tử Thụ!” Ảnh Nhi lại tiếp lời.
Hít!
Dù đã từng tiếp xúc qua nhiều thứ quý hiếm, trong đó có cả Thần Thụ và Hỗn Độn Thuộc Tính, nhưng Trần An Vĩ vẫn không nhịn được mà hít một ngụm lãnh khí.
Bởi lẽ đúng như Ảnh Nhi nói, dù Thiên Nhiên Thụ đem lại khả năng tiềm hành và ẩn nấp trong thiên nhiên, thậm chí đem lại khả năng dịch chuyển xuyên không gian, chỉ cần nơi nào còn có thiên nhiên.
Song song với đó là khả năng gia tăng tốc độ sinh trưởng cho các loại Linh Thảo xung quanh nó. Nhưng dù vậy, Thiên Nhiên Thụ lại không thể đem lại nguồn sinh mệnh lực khủng bố như Bất Tử Thụ.
Sở hữu Bất Tử Thụ chẳng khác nào sở hữu một loại bình máu vô tận cả, chỉ cần nó còn tồn tại, chẳng phải sẽ không cần lo lắng tới việc bị thương?
Nhận thấy sắc mặt của Trần An Vĩ ngày càng đen, Ảnh Nhi bật cười khúc khích “Thực ra, nếu bằng một cách nào đó công tử có thể sở hữu mười loại lực lượng phân biệt bao gồm Nguyên Lực Thuộc Tính và Nguyên Lực Phi Thuộc Tính, việc phục hồi tinh cầu có thể khả thi hơn một chút.”
“Hửm?” Trần An Vĩ nhẩm tính một chút.
Ảnh Nhi nói tính cả Nguyên Lực Thuộc Tính và Nguyên Lực Phi Thuộc Tính, nếu hắn đủ mười loại, việc phục hồi tinh cầu sẽ khả thi.
Chiếu theo đó, các loại lực lượng như Khí Văn Chi Lực, Thánh Văn Chi Lực, Thể Lực, Hồn Lực và Long Lực đều không được tính.
Vậy thì chỉ còn tám loại Nguyên Lực Thuộc Tính mà hắn đang sở hữu bao gồm Xích Viêm, Lãnh Hàn, Huyền Mộc, Hoàng Kim, Thanh Thủy, Bích Phong, Tử Lôi, Thiết Thổ, và một loại Nguyên Lực Phi Thuộc Tính là Huyết Lực.
Tổng là chín loại lực lượng tất cả.
Nghĩ tới đây, Trần An Vĩ lại cau mày, trong các loại Nguyên Lực Thuộc Tính, hắn chỉ còn thiếu Quang Minh và Hắc Ám Nguyên Lực.
Nhưng chúng nó là hai loại lực lượng hắn buộc phải tu luyện cùng lúc, mà trên tinh cầu không có bất kì địa phương nào phù hợp điều kiện này, vì vậy muốn tu luyện nó, hắn buộc phải tìm cách tiến ra vũ trụ.
Vốn muốn dùng phần thưởng của Vạn Yêu Chiến Tướng Hội để ra vũ trụ, nhưng hiện tại chỉ đành tìm cách tu luyện loại lực lượng khác.
“Haizz, vẫn là tùy duyên đi!” Trần An Vĩ lắc đầu, nếu có thể dễ dàng tìm một loại lực lượng khác để tu luyện như vậy, hắn đã sớm đột phá Nguyên Thánh cảnh từ lâu rồi.
Nghĩ rồi, Trần An Vĩ lại tiếp tục lên đường, cùng chúng nữ tỏa ra bốn phương tám hướng, thậm chí không tiếc đường xa đến các đại lục khác nhau, góp phần giải tỏa áp lực cho các thế lực trên tinh cầu.
Cũng may có sự hợp lực từ cường giả hai bên Nhân Tộc và Yêu Tộc, mức độ thương vong đã giảm thiểu đáng kể, các thế lực nhỏ yếu cũng được các thế lực mạnh mẽ hơn bảo hộ, nhờ đó có thể yên ổn hơn một chút.
Bẵng đi vài năm thời gian, lượng địch nhân tiến vào tinh cầu ngày một giảm bớt do những tòa Sát Trận được Vạn Bảo Hội bố trí sẵn ở một vài địa điểm đặc biệt, một khi đám giặc này tiến vào, ắt sẽ chết không toàn thây.
Mà những Sát Trận này cũng không tính là xa lạ, nó chính là Thiên Sát Bát Quái Trận mà Trần An Vĩ trước đây đã từng gặp qua, còn nhờ nó mà thu được trái tim của vị Đại Cung Chủ Tuyết Vực Cung.
Ngoài ra, bọn hắn còn bố trí cả Truyền Tống Trận ở tổng bộ mỗi khu vực, chỉ cần có chiến sự xảy ra ở bất kì đâu, đại lượng cường giả sẽ nhanh chóng thông qua chúng để chi viện.
Mà để làm được điều này, lượng lớn tài nguyên được cung cấp bởi duy nhất một người.
Thiếu Chủ Trần Gia, Nguyệt Ảnh Cung Chủ – Trần An Vĩ.
…
Một ngày này…
Trần An Vĩ bước ra từ Truyền Tống Trận ở Nhật Nguyệt Đại Lục, bên cạnh hắn là từng vị tuyệt sắc giai nhân toàn sắc, mỗi người một nét đẹp, một khí chất riêng khiến bất kì ai cũng phải ngắm nhìn.
Hắn và chúng nữ vừa trở về từ một đợt chi viện cho Hắc Yêu Đại Lục, địch nhân lần này tuy không số lượng không đông nhưng chất lượng lại vô cùng mạnh mẽ.
Cũng may vẫn có các cường giả và chúng nữ hỗ trợ, nếu không trận này thực sự khó đánh.
Bất chợt lúc này, trước mặt hắn lại hiện ra một khung cảnh cực độ khó hiểu.
Chỉ thấy, trước mặt hắn là hai hàng người dài thẳng tắp nối từ vị trí Truyền Tống Trận về tới Trần Gia, từng người đều mang diện mục nghiêm nghị, thân mặc chiến giáp rực đỏ, trên tay cầm một kiện trường thương nồng đậm Hỏa Hệ Nguyên Lực vô cùng uy mãnh.
Điều khiến hắn chú ý là gia huy trên chiếc mũ đội đầu của bọn hắn, nó vậy mà khắc một chữ Chiến.
Còn chưa để hắn kịp suy đoán, đã nhìn thấy những vị cường giả mà trước đó đã cùng hắn chiến đấu, bằng một cách thần kì nào đó mà hiện tại lại xuất hiện trước mặt hắn, ăn mặc cũng vô cùng chỉnh tề.
Hắn còn đang ngẩn người vì khó hiểu thì một thân ảnh quen thuộc đã xuất hiện trước mặt, bật cười hào sảng lên tiếng “Thời gian dài không gặp, ngươi vậy mà gây dựng được không ít danh tiếng nhỉ?”
“Chiến Kiều Phong!” Trần An Vĩ bật cười, vươn ra nắm đấm.
Chiến Kiều Phong hiểu ý, cũng đồng dạng vươn ra nắm đấm, đấm nhẹ vào tay hắn.
Lúc này, Trần An Vĩ mới chú ý tới bên cạnh Chiến Kiều Phong còn có ba thân ảnh khác.
Một trong số đó cũng là người quen của hắn, hoặc là ít nhất là đã từng chiến đấu với hắn. Đó chính là tiểu thư của Hỏa Phượng Tộc – Phượng Thiên Vũ, hiển nhiên nàng cũng là tiểu thư của Vạn Yêu Minh.
Hai người còn lại toàn thân khoác áo choàng che giấu dung mạo, nhưng từ khí tức tỏa ra có thể biết được đây là đại diện của Huyễn Trận Sơn Trang và Tử Hồn Cung.
“Lần này trở về là có chuyện sao?” Trần An Vĩ lên tiếng trước, hắn biết những người này đều là trụ cột trong Tứ Đại Hộ Tinh, đa số thời gian đều ở bên ngoài vũ trụ bảo hộ tinh cầu, rất hiếm khi xuất hiện tại đây.
Nếu có cũng chỉ là khi tinh cầu gặp đại nạn, cần thêm chi viện, bọn hắn mới xuất hiện để chiêu mộ quân lực.
Chiến Kiều Phong nhẹ lắc đầu, mỉm cười nói “Chiến sự bên trên đã được giải quyết ổn thỏa, địch nhân đã bị tiêu diệt, An Nam Tinh Cầu hiện tại có thể coi là yên bình trở lại! Lần này ta trở về là có chuyện khác!”
Lời nói ra khiến Trần An Vĩ và chúng nữ thở phào, nhưng trong lòng lại âm thầm cảm thấy khó hiểu, vậy thì tên này xuất hiện ở đây làm gì nha?
Bất chợt, trong ánh mắt vô cùng kinh ngạc của Trần An Vĩ và chúng nữ, Chiến Kiều Phong đột nhiên quỳ một chân trước mặt hắn, theo sau đó, Phượng Thiên Vũ và hai người còn lại cùng toàn bộ quân lính của Chiến Gia và các cường giả của tinh cầu cũng đồng loạt quỳ một chân.
Không chỉ như vậy, toàn bộ Nhân Tộc và Yêu Tộc bên trong tinh cầu cũng làm ra hành động tương tự.
“Các người…” Trần An Vĩ muốn dùng lực lượng của mình đỡ mọi người đứng lên, nhưng khiến hắn càng bất ngờ hơn chính là lần này, Thiên Địa Chi Nhãn cũng hiển linh rồi.
“An Nam Tinh Cầu có thể trải qua kiếp nạn lần này, công lớn là nhờ sự đóng góp của Thiếu Chủ Trần Gia, Nguyệt Ảnh Cung Chủ – Trần An Vĩ. Thay mặt Tứ Đại Hộ Tinh và toàn thể Nhân Yêu của An Nam Tinh Cầu, vãn bối Chiến Kiều Phong kính nhờ thiên đạo làm chứng, khai sinh Đế Vương Tinh Cầu!” Chiến Kiều Phong cao giọng tuyên bố, vẻ mặt cực độ cung kính.
“Cung thỉnh Đế Vương!!!”
Toàn bộ tinh cầu cuồng nhiệt gầm thét, nghĩ đến những việc mà Trần An Vĩ đã làm, chúng sinh vô cùng cảm kích, hoàn toàn ủng hộ với quyết định này của Tứ Đại Hộ Tinh.
Cùng lúc đó, thiên địa xảy ra dị tượng.
Chỉ thấy hàng loạt vân vụ bất chợt tề tựu, từng đạo thiên lôi đủ mọi màu sắc ầm ầm hội tụ, mà Thiên Địa Chi Nhãn cũng bắt đầu dồn lực chú ý vào Trần An Vĩ, như thể chỉ cần nó muốn, toàn bộ số thiên lôi kia sẽ lập tức giáng xuống đầu hắn.
Toàn thể tu sĩ trên tinh cầu đồng loạt nín thở, bởi vì bọn hắn biết, chuyện gì sắp xảy ra.
Giữa lúc đó, Trần An Vĩ đã làm ra hành động cực kì bất ngờ, vượt xa khỏi nhận thức của đám người...
-------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言