Ngay sau khi Trần An Vĩ phất tay, hai kiện vật phẩm rất nhanh đã xuất hiện trước mặt ba nữ trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc của các nàng.
Đầu tiên là một chiếc vương miệng được bện từ rất nhiều loài cây cỏ khác nhau, trên đó còn được tô điểm thêm nhiều loài hoa đủ màu sắc, tỏa ra hương thơm ngát cả một vùng.
Khí tức Quân cấp Hạ phẩm nhàn nhạt tỏa ra từ chiếc vương miệng bằng cây cỏ này cũng khiến không gian bên trong Bát Diện Thạch cũng phải rung động.
Cũng may đẳng cấp của nó hiện tại cũng là Quân cấp Hạ phẩm, nếu không đã không thể lưu giữ được những thức đẳng cấp cao thế này.
Bên cạnh chiếc vương miện kia cũng là một kiện vật phẩm đang liên tục tỏa ra khí tức là Quân cấp Hạ phẩm cấp bậc. Đó là một thanh bảo kiếm nhỏ gọn, thon dài nhưng không kém phần hung lệ.
Lưỡi kiếm màu đỏ rực như máu, chuôi kiếm còn được điêu khắc hình một cái đầu chim phượng hoàng với đôi mắt tràn ngập sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống bất kì kẻ nào dám động vào nó.
Như để thị uy, thanh bảo kiếm vừa được thả ra đã liên tục tỏa ra huyết lệ và sát khí bao phủ toàn thân, trái ngược hoàn toàn với một màu thanh mát nơi chiếc vương miệng cỏ kia.
Nhưng bất quá, vì là hàng xuất phẩm từ Hệ Thống nên thanh bảo kiếm kia không gây hại gì cho Trần An Vĩ và chúng nữ.
Thanh bảo kiếm này được gọi là Huyết Phượng Thôn Thiên Kiếm, được luyện chế từ một nhánh xương cột sống của loại phượng hoàng biến dị – Huyết Sát Phượng Hoàng.
Huyết Sát Phượng Hoàng được xem là một loài biến dị cực kì tàn ác vì không chỉ bẩm sinh đã sở hữu Sát Ý, mà còn vì chúng là một trong những chủng tộc tu Huyết hàng đầu.
Chính vì phải giết chóc để tu luyện nên bộ lông vũ sặc sỡ vốn có của tộc phượng hoàng đã bị thay thế bởi một màu đỏ thẫm và đen kịch cực kì hung tàn và hiếu sát.
Huyết Sát Phượng Hoàng đã không còn tồn tại ở An Nam Tinh Cầu bởi sự tàn độc của chúng, nên dĩ nhiên thanh Huyết Phượng Thôn Thiên Kiếm này cũng không phải hàng của tinh cầu.
Chỉ bất quá điều đó không quan trọng, quan trọng là Huyết Sát Phượng Hoàng khi chết đi lại chính là nguồn tài nguyên đại bổ cho những Huyết Tu. Xương cốt, lông vũ của nó khi được luyện chế thành pháp bảo sẽ càng phát huy sức mạnh của chúng nếu được những Huyết Tu cường đại sở hữu.
Nếu được phục dụng những món ăn chế biến từ thịt Huyết Sát Phượng Hoàng, Huyết Lực còn được thanh lọc và trở nên tinh khiết gấp nhiều lần, đồng thời gia tăng tốc độ tu luyện của Huyết Tu.
Đây là những thông tin mà Trần An Vĩ đã được Ảnh Nhi cho biết khi nhận được Vạn Thảo Vương Miện và Huyết Phượng Thôn Thiên Kiếm.
Nhìn thấy ba nữ đang mắt chữ a mồm chữ ô nhìn nhau, Trần An Vĩ lúc này mới lên tiếng “Đây là Vạn Thảo Vương Miện có công dụng gia tăng tốc độ sinh trưởng của các loại linh thảo và hỗ trợ Thiên Nhiên Tộc tu luyện, rất phù hợp với nàng!”
Trần An Vĩ cầm lấy chiếc vương miện cỏ, ôn nhu đặt lên mái tóc xuôn mượt của Thiên Nhiên Tuệ Nghi, nở nụ cười dịu dàng như một người phu quân cưng chiều thê tử của mình.
Thiên Nhiên Tuệ Nghi cảm nhận được sự ấm áp của nam nhân, nàng mỉm cười hạnh phúc, vươn tay ôm lấy cổ hắn, ánh mắt lưu chuyển, mị ý hỏi “Ta hiện tại có đẹp không?”
Nhìn dung nhan tuyệt mĩ pha lẫn khí chất kiêu ngạo hoàng tộc của Thiên Nhiên Tuệ Nghi, lại thêm lúc này nàng đang đội Vạn Thảo Vương Miệng trên đầu, Trần An Vĩ cũng phải bật thốt lên một câu “Nàng đẹp lắm!”
Thiên Nhiên Tuệ Nghi nhoẻn miệng cười rạng rỡ như trăm hoa đua nở, thủ thỉ “Ta đẹp như vậy, chàng có thích không?”
“Thích!” Trần An Vĩ như si mê dung nhan của vị Thiên Nhiên Công Chúa trước mặt này, nhắm lấy đôi môi không son tự đỏ của nàng mà hôn xuống.
“Ưm…” Thiên Nhiên Tuệ Nghi bị hắn hôn bất ngờ nhưng rất nhanh đã hòa nhập với nam nhân.
Trần An Vĩ rất hưởng thụ sự thân mật của giai nhân, hắn dịu dàng nhấm mút đôi môi thơm ngát mùi hương linh thảo của nàng, chiếc lưỡi hư hỏng của hắn như tiểu xà luồn vào bên trong quấn quýt với chiếc lưỡi đinh hương của nàng, đưa Thiên Nhiên Tuệ Nghi đến với những cảm xúc mới lạ.
Hôn đến trời đất quay cuồng, Trần An Vĩ lúc này mới buông tha cho nàng.
“Bảo bối, miệng nàng thật ngọt!” Mỉm cười vuốt ve đôi môi sưng đỏ của giai nhân, Trần An Vĩ không nhịn được trêu chọc.
“Hứ, đáng ghét!” Thiên Nhiên Tuệ Nghi bĩu môi đánh vào ngực hắn một cái, hờn dỗi nói “Mau buông ra, để các tỷ muội chờ rồi kìa!”
Trần An Vĩ cười cười, vươn tay kéo lấy Huyết Hương ở gần đó, nói nhỏ “Thanh Huyết Phượng Thôn Thiên Kiếm này dành tặng cho nàng, thanh kiếm kia của nàng đẳng cấp quá thấp, nên thay đổi rồi!”
Huyết Hương mỉm cười nhìn hắn gật đầu, đối với sự quan tâm lo lắng của nam nhân này, nàng cực kì yêu thích.
Không chần chừ, Huyết Hương hít sâu một hơi, vươn tay nắm lấy chuôi kiếm, muốn nhận chủ nó.
“Khoan đã!” Đúng lúc này, Trần An Vĩ lại lên tiếng, vẻ mặt cực kì lo lắng “Hay là để ta nhận chủ nó rồi đưa cho nàng nhé?”
Hắn lo lắng Huyết Phượng Thôn Thiên Kiếm sẽ làm nàng bị thương, bởi vì như đã nói, Huyết Sát Phượng Hoàng khi còn sống là một chủng tộc cực kì tàn độc và hiếu sát.
Dù cho đã bị Hệ Thống giảm đi uy áp phần nào, nhưng sát ý hung lệ của nó vẫn tỏa ra khắp không gian chứng tỏ Huyết Phượng Thôn Thiên Kiếm này không hề tầm thường.
“Chàng thật là…” Huyết Hương nghe vậy liền lắc đầu, khóe môi nở nụ cười hạnh phúc.
Nam nhân này vẫn luôn lo lắng cho nàng như vậy, đều không muốn có bất cứ thứ gì tổn thương tới nàng, dù cho đó là việc nhận chủ một loại pháp bảo đi nữa. Bất quá, nếu không thể nhận chủ được thanh bảo kiếm này, nàng làm sao có thực lực ngày sau hỗ trợ hắn?
Vậy nên dù trong lòng đang rất hạnh phúc, Huyết Hương vẫn phải từ chối ý tốt của nam nhân nhà mình.
Trần An Vĩ thấy nàng kiên quyết như vậy cũng không tiếp tục ngăn cản, chỉ là ánh mắt vẫn tràn đầy lo lắng nhìn nàng.
Thiên Nhiên Tuệ Nghi ở bên cạnh thấy vậy, khóe môi cũng vô thức cong lên, đánh yêu lên ngực hắn nói “Chàng đừng lo lắng, ta tin Huyết Hương sẽ làm được mà!”
Mãi tới khi nghe vậy, Trần An Vĩ mới thu hồi ánh mắt, mỉm cười cổ vũ “Cố lên bảo bối!”
Huyết Hương gật đầu, ánh mắt lập tức trở nên kiên định, Huyết Lực bao trùm lấy tay ngọc, dùng sức bắt lấy Huyết Phượng Thôn Thiên Kiếm.
Nhưng Huyết Phượng Thôn Thiên Kiếm dù sao cũng là một kiện Quân cấp Hạ phẩm pháp bảo, dù cho có bị Hệ Thống giảm bớt khí tức thì nó cũng đã hình thành một phần linh trí, muốn nhận chủ nó không phải dễ dàng.
Ngay khi Huyết Hương vừa chạm tay vào chuôi kiếm, Huyết Phượng Thôn Thiên Kiếm đã ngay lập tức bùng phát Sát Ý cực kì hung lệ nhắm vào nàng.
Huyết khí ngập tràn, không khí xung quanh dường như trở nên khó chịu hơn bao giờ hết. Huyết lệ và sát khí ngưng tụ thành thực chất, huyễn hóa thành một con phượng hoàng với hai màu sắc đỏ thẫm và đen kịch đầy hung lệ.
Đây là hiện thân của Huyết Sát Phượng Hoàng khi còn sống, hiện tại nó có thể coi như là linh trí của Huyết Phượng Thôn Thiên Kiếm.
Huyết Hương hừ nhẹ một tiếng, Huyết Lực trong cơ thể lập tức được điều động, thiên phú Hấp Huyết cũng được triển khai.
Thiên địa nguyên khí trong phạm vi vạn dặm xung quanh nàng cấp tốc bị hút về, thông qua công dụng đặc biệt của nó mà hóa thành Huyết Lực bổ sung cho nàng.
Huyết Hương vận dụng hai nguồn Huyết Lực, miệng niệm khẩu quyết của Dục Tình Dưỡng Huyết Công, bắt đầu thi triển công kích.
Ở phía bên này, Huyết Sát Phượng Hoàng cũng không hề thua kém, Huyết Lực cũng được nó điều động vào hai bên cánh, huyễn hóa thành vô vàn sợi lông vũ tung bay khắp trời.
Ó!
Theo hiệu lệnh của nó, những sợi lông vũ sắc bén như dao này lập tức hướng về phía Huyết Hương mà tấn công, tốc độ nhanh như một cơn bão khiến bất kì ai cũng phải tê dại da đầu.
Thế công như phong ba bão táp của Huyết Sát Phượng Hoàng ngày một đến gần, nhưng Huyết Hương vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra.
Những tưởng chúng nó sẽ khiến nàng không chết cũng trọng thương, thì khi bay đến gần nàng, tốc độ chúng nó bỗng nhiên bị chậm lại đáng kể.
Rồi trong tiếng gầm tức giận của Huyết Sát Phượng Hoàng và ánh mắt kinh ngạc của Trần An Vĩ và hai nữ, cơn bão lông vũ của nó lại bị hòa tan trong nháy mắt, tất cả Huyết Lực lại bị Huyết Hương hấp thu.
“Huyết Hải?” Trần An Vĩ nhận ra vùng không gian xung quanh nàng lúc này đang tồn tại một lượng lớn Huyết Lực, chúng nó huyễn hóa thành một đại dương bảo vệ nàng.
Đó chính xác là Huyết Hải, tầng cao hơn của Huyết Hà – thứ mà Huyết Hải Môn dùng để tăng cường sức mạnh cho các đòn tấn công của mình.
“Trả lại cho ngươi!” Huyết Hương không để ý tới tình hình xung quanh, nàng chỉ bình thản thốt lên một câu.
Ngay lập tức, bên trong Huyết Hải hình thành vô vàn sợi lông vũ giống hệt những cái mà Huyết Sát Phượng Hoàng đã triệu hồi ra, chỉ khác là chúng nó to hơn và nguy hiểm hơn rất nhiều.
Chưa hết, từ bên trong cơ thể Huyết Hương, Tứ Tầng Sát Ý cấp tốc lan tràn, hòa vào đám lông vũ, khiến chúng nó càng thêm ngưng thực.
Theo hiệu lệnh của chủ nhân, đám lông vũ lập tức lấy tốc độ không thể hình dung lao về phía tàn hồn Huyết Sát Phượng Hoàng.
Ó!
Huyết Sát Phượng Hoàng tức giận gáy lên một tiếng, nó đường đường là một loài Thần Thú, làm sao lại bị một nhân loại mô phỏng công kích như vậy?
Vẫy mạnh hai cánh, Huyết Sát Phượng Hoàng muốn thi triển thế công.
Chỉ đáng tiếc, thế công của Huyết Hương lại liên miên bất tuyệt, nó chưa kịp hành động đã bị đánh cho tơi tả, lực lượng tiêu tán gần hết buộc phải trở về bên trong Huyết Sát Thôn Thiên Kiếm.
Huyết Hương nhân cơ hội đó liền nhỏ máu nhận chủ, Huyết Sát Thôn Thiên Kiếm không thể kháng cự, rất nhanh đã trở thành pháp bảo của nàng.
“Bảo bối giỏi lắm!” Trần An Vĩ xuất hiện bên cạnh, vươn tay ôm lấy nàng vào lòng, nhẹ hôn lên mái tóc nàng thủ thỉ.
Huyết Hương rúc đầu vào lồng ngực săn chắc của hắn, dụi dụi như con mèo nhỏ, biểu lộ tâm tình cực kì vui vẻ. Nàng đã có một kiện Quân cấp rồi đó nha, ngày sau nhất định có thể thay hắn đánh nam dẹp bắc rồi!
Từ khi Trần An Vĩ và chúng nữ quyết định thành lập Nguyệt Ảnh Bảo Cung, chúng nữ ai ai cũng đều chuyên tâm tu luyện, tiêu thụ tài nguyên mà hắn giao cho.
Kể cả Huyết Hương cũng vậy, dù bận xử lý sự vụ của Huyết Hải Môn, nhưng nàng cũng không lơ là một giây phút nào, hiện tại thực lực cũng đã đạt tới Ngũ Tinh Nguyên Tôn cảnh, hiện tại có thêm Huyết Phượng Thôn Thiên Kiếm, thực lực nhất định sẽ tăng lên một mảng lớn.
Hạ Tuyết ở bên cạnh nhìn cảnh này mà âm thầm ngưỡng mộ trong lòng, những nữ nhân này ai ai cũng xinh đẹp tuyệt trần, thiên phú cũng thuộc dạng đỉnh tiêm, vậy mà lại cam tâm tình nguyện ở bên cạnh nam nhân này.
Mà nam nhân này cũng không hề để các nàng thiệt thòi, ai ai hắn cũng dành sự quan tâm và lo lắng như nhau, khiến các nàng đều cảm thấy hạnh phúc.
“Trần An Vĩ, trái tim hắn thực sự rộng lớn đến thế sao?” Hạ Tuyết lẩm bẩm, trong lòng khó tránh khỏi ghen tỵ.
Một người sinh ra đã phải chịu cảnh mồ côi, hằng ngày phải chạy trốn sự truy sát của gia tộc như nàng, hiện tại tận mắt nhìn thấy cảnh tượng bình yên thế này, tự thân trải nghiệm nó, nàng cũng không thể không cảm thấy tham lam.
Trần An Vĩ lúc này vẫn không biết suy nghĩ của Hạ Tuyết, mà nếu có biết, hắn cũng chỉ cười dịu dàng và nói “Tình yêu của ta rộng lớn như biển cả, luôn luôn đủ chỗ cho tất cả các nàng!”
Đó là điều hắn kiêu hãnh nhất!
Sau khi Huyết Hương nhận chủ Huyết Phượng Thôn Thiên Kiếm, Trần An Vĩ và ba nữ cùng nhau tán gẫu thêm một đoạn thời gian, rồi sau đó hắn và Hạ Tuyết rời khỏi Bát Diện Thạch, tiếp tục thám hiệp Quang Ám Tiên Cung.
Hắn cũng đã ngỏ ý hỏi Huyết Hương và Thiên Nhiên Tuệ Nghi đi cùng, nhưng hai nàng bảo muốn gia tăng thêm lực lượng sau khi nhận chủ pháp bảo, vì vậy đã ở lại Bát Diện Thạch.
Đối với quyết định này của hai nữ, Trần An Vĩ đương nhiên không phản đối, dù sao các nàng có thực lực cao hơn thì hắn cũng yên tâm phần nào.
Quyết định như vậy, Trần An Vĩ và Hạ Tuyết liền tiếp tục đi xuống tầng sâu hơn của chủ điện.
…
Cùng lúc đó…
Ở hai tòa tháp bên cạnh chủ điện đồng thời xảy ra những sự kiện khác cũng thú vị không kém.
Địa Anh Dũng đã tìm được nhiều tài nguyên tu luyện của Quang Hệ Tu Sĩ, từ linh thảo cho tới công pháp, đẳng cấp dao động từ Tông cấp Hạ phẩm tới Tông cấp Cực phẩm.
Trên đường đi, hắn cũng đã tìm được không ít cổ tịch về Quang Ám Tiên Cung này, thuận tiện thu vào trong nhẫn trữ vật, khi hội họp có thể đem ra nghiên cứu.
Đồng thời hắn cũng gặp không ít các loại cơ quan bẫy rập, tuy nhiên nhờ vào Địa Tâm Nhãn và tu vi cao thâm của mình, Địa Anh Dũng hoàn toàn không gặp chút khó khăn nào để ra khỏi Nhật Quang Tháp.
Bên phía Nguyệt Ám Tháp, hai nữ Nhạc Yên Ngọc và Hoàng Quân Dao đi cùng nhau như hổ mọc thêm cánh.
Hai vị nữ cường giả đi tới đâu liền đánh bay các bẫy rập cơ quan tới đó, thu được không ít tài nguyên luyện khí đẳng cấp và chủng loại vô cùng đa dạng.
Ban đầu các nàng còn có chút thắc mắc vì sao một thế lực chuyên tu Quang Hệ và Ám Hệ Nguyên Lực như Quang Ám Tiên Cung lại sở hữu lượng lớn tài nguyên luyện khí như vậy, nhưng cuối cùng sau khi kiểm tra không còn bẫy rập gì nữa, các nàng cũng không ngại đem về cho nam nhân của mình.
Trở lại với phía Trần An Vĩ và Hạ Tuyết…
Hai người lúc này đang đứng trước ngưỡng cửa đi vào tầng thứ ba của Quang Ám Chủ Điện, nơi mà theo như lời vị Quang Ám Quốc Chủ đã nói với Hạ Tuyết thì chính là nơi lưu giữ hai loại Công Pháp trấn cung.
“Tiểu Vĩ!”
“Tỷ phu!”
Bất quá, chưa kịp tiến vào, Trần An Vĩ đã nghe bên tai vọng lại hai tiếng gọi khiến hắn phải ngoảnh mặt nhìn.
“Bảo bối, có thu hoạch gì không?” Nhìn thấy ba người đang tiến lại gần, Trần An Vĩ gật đầu với Địa Anh Dũng như chào hỏi rồi giang tay về phía hai vị tuyệt sắc giai nhân, ôn nhu nói.
Hai nữ Hoàng Quân Dao và Nhạc Yên Ngọc dường như theo bản năng mà sà vào lòng hắn, đầu nhỏ dụi dụi vào hai bên ngực rắn chắc của nam nhân, hưởng thụ sự thân mật này.
“Lại thêm hai nữ nhân khác?” Hạ Tuyết ở phía sau nhìn cảnh này mà trợn tròn mắt, thầm tự hỏi rốt cuộc tên này có bao nhiêu nữ nhân?
Nếu để Hạ Tuyết biết nam nhân trước mặt nàng hiện tại có trên dưới mười vị thê tử và hơn hai mươi vị hồng nhân tri kỷ tính cả nàng, không biết sẽ có cảm tưởng gì…
----------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言