Chương 291: Quang Ám Chi Viêm?

Nữ nhân mới xuất hiện một tay cầm đoản đao, một tay cầm trường thương, trên thân bao trùm trong Quang Hệ và Ám Hệ Nguyên Lực, cả người bùng phát Đao Ý và Thương Ý cực kì mạnh mẽ.

Không giống như Quang Ám Vệ, nữ nhân này vậy mà sở hữu Cửu Tầng Đao Ý và Thương Ý bất chấp tu vi vẫn là Nguyên Tôn cảnh Đỉnh Phong, điều này cho thấy bí thuật của các nàng thực sự không tầm thường.

Không những có thể hợp thể, mà còn gia tăng chiến lực lên gấp nhiều lần so với trước đó, chẳng trách lại có thể đạt tới Tôn cấp Cực phẩm.

Vừa xuất hiện, nữ nhân đã vận dụng thân pháp, thân ảnh đã lập tức biến mất.

Trần An Vĩ tròng mắt co rút, nhanh chóng vùng người đứng dậy.

Oành!

Tại vị trí Trần An Vĩ vừa rời đi, một đường đao khí dày đặc đột nhiệt chém tới, va chạm với nền đất rồi nổ tung, để lại một vết rãnh sâu hoắm.

“Nhanh thật!” Nhìn vết chém dưới đất, Trần An Vĩ âm thầm cảm thán, đồng thời cũng nâng cao cảnh giác.

Keng!

Cảm nhận được nguy hiểm sau lưng, Đế Vương Chiến Uyển một lần nữa hội tụ, Trần An Vĩ mãnh liệt xoay người, vung tay đấm về phía trước.

Quyền kình của hắn dường như va chạm phải thứ gì, phản chấn cực mạnh khiến hắn lùi về sau vài chục bước, mà ở đối diện, thân ảnh nữ nhân kia cũng chậm rãi xuất hiện, nàng cũng bị phản chấn đẩy lùi.

Nữ nhân không chút dừng lại, đôi tay ngọc liên tục bay múa, kết ra một loại ấn pháp kì lạ, Quang Hệ và Ám Hệ Nguyên Lực liên tục được nàng phóng thích ra khắp không gian

“Tôn cấp Cực phẩm Nguyên Thuật – Quang Thiên Ám Địa!”

Dứt lời, không gian xung quanh nơi Trần An Vĩ đang đứng như bị thôn phệ mà hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một bầu trời trắng xóa cùng một nền đất đen kịch, nhìn qua như thể đang lơ lửng giữa không trung vậy.

Quang Thiên Ám Địa là một môn Nguyên Thuật cực kì đặc biệt vì nó chỉ có thể được thi triển khi Quang Ám Giao Dung được kích hoạt, nhưng đổi lại công dụng của nó khiến không gian xung quanh biến thành một mảng hai màu đen trắng, cô lập đối thủ với mọi thứ xung quanh, đồng thời gia tăng uy lực cho mọi công kích thuộc Quang Hệ và Ám Hệ Nguyên Lực.

Chưa dừng lại ở đó, Cửu Tầng Đao Ý và Thương Ý đồng loạt bùng phát hòa vào hai thanh vũ khí trên tay nữ nhân, bằng vào thân pháp của Ám Vệ, nàng một lần nữa biến mất.

Như hòa mình vào không gian, thân ảnh nữ nhân liên tục xuất hiện và biến mất, tốc độ đã nhanh tới mức không phải một vị cường giả Đỉnh Phong Nguyên Tôn cảnh có thể so sánh nữa rồi.

Đây là hiệu quả của Ám Vệ Thân Pháp – Hắc Ám Xuyên Không Bộ khi sử dụng trong Quang Thiên Ám Địa.

Vốn nó chỉ thực sự phát huy công dụng khi sử dụng ở những địa phương thiếu sáng, nhưng nhờ vào hiệu quả từ Quang Thiên Ám Địa, Hắc Ám Xuyên Không Bộ đã loại bỏ hoàn toàn hạn chế “sợ ánh sáng” này.

Mà nhờ đó, nữ nhân Quang Ám Vệ kia vừa có thể xuất hiện ở nửa sáng của Quang Thiên Ám Địa, mà cũng có thể xuất hiện ở nửa tối, tàn ảnh đã nhiều tới nỗi không thể đếm xuể.

Lúc này, Hắc Ám Xuyên Không Bộ không khác gì một môn phân thân thuật, muốn phân biệt đâu là bản thể, đâu chỉ là tàn ảnh của nàng thật không dễ dàng.

Chứng kiến thân ảnh nữ nhân kia cứ liên tục xuất hiện rồi biến mất, Trần An Vĩ không chút xem thường, hai tay liên tục kết ấn, Đế Vương Chiến Uyển lập tức chuyển đổi trạng thái.

Nếu đã không thể phân biệt được đâu là bản thể, chi bằng hủy diệt tất cả chẳng phải nhanh hơn sao?

Với suy nghĩ đó, Đế Vương Cơ một lần nữa xuất hiện trên tay, bên cạnh Trần An Vĩ cũng lập tức xuất hiện một kiện pháp bảo đã lâu rồi không sử dụng – Vạn Tiễn Phá Không Cơ.

Đế Vương Chi Binh mà Trần An Vĩ đang sử dụng suy cho cùng cũng chỉ là do lực lượng tự thân của hắn tạo thành, hiệu quả sẽ không thể bằng được khi sử dụng pháp bảo thật.

Bất quá, hắn vẫn ưa thích sử dụng Đế Vương Chi Binh hơn là bởi vì nó có thể thay đổi hình dạng tùy theo loại hình chiến đấu mà hắn muốn.

Ví như vừa rồi, Trần An Vĩ muốn dùng Thể Tu để chiến đấu cận chiến, Đế Vương Chi Binh lập tức huyễn hóa ra Đế Vương Chiến Uyển. Còn hiện tại khi muốn phá thế quần công, Đế Vương Cơ kết hợp với Vạn Tiễn Phá Không Cơ là phù hợp nhất rồi!

Vạn Tiễn Phá Không Cơ được kết hợp với Đế Vương Cơ khiến nó hưng phấn rung lên hưng phấn, một mũi tiễn kết hợp chín loại lực lượng lập tức được hình thành.

Trần An Vĩ lại niệm khẩu quyết của Thánh Quyền – Tụ Lực, dồn nén lực lượng vào mũi tiễn kia.

Rắc!

Nhưng mà, lực lượng của Tụ Lực thực sự quá mạnh mẽ, Vạn Tiễn Phá Không Cơ chỉ mới là Tông cấp Cực phẩm Pháp Bảo, dồn nén cùng lúc nhiều loại lực lượng như thế là quá sức của nó.

Những vết nứt bắt đầu xuất hiện trên thân của nó, ban đầu chỉ nhỏ như vết xước, chỉ qua không bao lâu đã lan tràn khắp toàn thân, tưởng chừng như có thể tan vỡ bất cứ lúc nào.

Nhìn thảm trạng của Vạn Tiễn Phá Không Cơ, Trần An Vĩ trong lòng áy náy, nảy sinh ý định thu hồi công kích.

Nhưng ngay khi hắn định thu hồi lực lượng, Vạn Tiễn Phá Không Cơ như có được linh tính mà lập lòe phát sang, toàn thân run rẩy như muốn lên tiếng phản đối, nó không muốn vừa lâm trận đã chạy trốn, càng không muốn chủ nhân vì cảm thấy áy náy cho nó mà gặp nguy hiểm.

“Nếu làm như vậy, ngươi có thể sẽ vỡ nát, không thể tiếp nối truyền thống của tiền bối ngươi, ngươi chấp nhận sao?” Như hiểu được suy nghĩ của pháp bảo trong tay, Trần An Vĩ lên tiếng.

Vạn Tiễn Phá Không Cơ một lần nữa rung động, như thể hiện sự quyết tâm của nó vào công kích lần này.

Trần An Vĩ nhìn thấy biểu hiện của nó, hít sâu một hơi gầm lên “Nếu đã như vậy, vậy thì toàn lực đi!”

Dứt lời, chín loại lực lượng toàn diện bùng phát, các loại Vực và Ý đan xen khắp không gian, dồn nén tất cả vào một mũi tên này.

Rắc! Rắc!

Vạn Tiễn Phá Không Cơ liên tục truyền đến tiếng nứt vỡ, nhưng nó vẫn kiên cường chống đỡ cho chủ nhân hội tụ đủ lực lượng cho một đòn này.

Nữ Quang Ám Vệ dường như cũng cảm nhận được nam nhân trước mặt này muốn sử dụng toàn lực, toàn bộ tàn ảnh của nàng đồng loạt nâng lên thanh trường thương và đoản đao trong tay, Quang Hệ và Ám Hệ Nguyên Lực bùng phát.

“Toái Nguyệt Trảm – Liệt Nhật Thương!”

Đôi tay mảnh khảnh liên tục bay múa trong không gian, Cửu Tầng Đao Ý dồn nén vào đoản đao, chém ra một nhát chém đen kịch có thể chẻ đôi mặt trăng, Cửu Tầng Thương Ý đồn nén vào thanh trường thương đâm tới một nhát thương có thể xuyên thủng mặt trời.

Tất cả tàn ảnh của nàng đồng loạt thi triển hai loại Nguyên Thuật hùng mạnh trên, tổng cộng 26 thế công cực kì mãnh liệt cùng nhắm vào nam nhân trên tay cầm chiếc nỏ đang liên tục nứt vỡ.

“Tới đi!” Trần An Vĩ gầm lên một tiếng, hướng về phía 26 thế công của nữ Quang Ám Vệ mà công kích.

Vạn Tiễn Phá Không Cơ phát sáng dữ đội, như đồng lòng với chủ nhân của mình, mũi tiễn hội tụ đủ chín loại lực lượng được nó bắn ra, hóa thành hàng vạn mũi tiễn giống hệt nhau, kiên cường ngạnh kháng với thế công của nữ Quang Ám Vệ.

“Hửm, đây là…” Trần An Vĩ kinh ngạc khi phát hiện ra khí tức trên những mũi tên được Vạn Tiễn Phá Không Cơ bắn ra vậy mà lại ẩn chứa Nhất Tầng Tiễn Ý bên trong.

Rắc!

Chưa để Trần An Vĩ kịp phản ứng, Vạn Tiễn Phá Không Cơ sau khi bắn ra loạt tiễn vừa rồi cũng đạt tới giới hạn mà vỡ nát làm hai nửa trước ánh mắt vẫn còn kinh ngạc của hắn.

Oành! Oành! Oành!!!

Cùng lúc đó, công kích từ nữ Quang Ám Vệ và những tàn ảnh của nàng cũng đồng thời chém tới, va chạm với Vạn Tiễn mà liên tục phát nổ, khói bụi mù mịt.

Trần An Vĩ thu lại tâm trạng của mình, nhìn hai nửa của Vạn Tiễn Phá Không Cơ mỉm cười “Ngươi đã cố gắng rồi!”

Dứt lời liền phất tay thu nó vào trong nhẫn trữ vật, thi triển Thiên Địa Dạ Hành tránh né khỏi dư ba của những vụ nổ.

Không biết qua bao lâu sau, vụ nổ tốt cuộc cũng dừng hẳn, khói bụi cũng tản đi hết, để lộ ra hai khỏa Trận Văn màu đen và trắng lơ lửng trong không gian, không khó để nhận ra chúng nó mới thực sự là Trận Nhãn của trận pháp nơi này.

Hiện tại vì tiêu hao hết lực lượng nên đã ảm đạm không ánh sáng, bất quá trước khi tiêu thất, nó cũng kịp truyền lại một ý niệm vào đầu Trần An Vĩ.

“Quang Ám Nữ Hoàng thực sự biết ta sẽ tìm tới nơi này?” Trần An Vĩ trong lòng kinh hô, cường giả còn có khả năng dự đoán tương lai sao?

Quả thật, Quang Ám Tiên Cung là thế lực được Quang Ám Nữ Hoàng lập ra nhằm bảo vệ An Nam Tinh Cầu, đồng thời cũng là nơi trở về của nàng mỗi khi nhớ quê nhà.

Trận pháp mà Trần An Vĩ vừa phá giải được nàng phong ấn ở nơi này từ rất lâu về trước, chỉ khi cảm nhận được khí tức từ những mảnh tàn đồ mới kích hoạt nhằm khảo nghiệm tư cách của người kế nhiệm Quang Ám Tiên Quốc.

Đúng vậy, là người kế nhiệm Quang Ám Tiên Quốc, cũng chính là Quốc Chủ đời tiếp theo của thế lực này.

Trần An Vĩ khi biết được tin tức này cũng kinh ngạc không kém, nhưng hắn biết khảo nghiệm hiện tại chỉ vừa mới bắt đầu.

Ầm! Ầm! Ầm!!!

Trong lúc Trần An Vĩ tiêu hóa lượng thông tin trong đầu, chủ điện đã bắt đầu chuyển động, hai khỏa mặt trăng và mặt trời trên tay bức tượng đột nhiên phát sáng.

Quang Hệ và Ám Hệ Nguyên Lực ấn chứa trong chúng nó đột nhiên được phóng thích mà lơ lửng giữa không gian, chúng nó như có linh tính mà điên cuồng lao vào nhau.

“Sao bỗng nhiên lại nóng như vậy?” Trần An Vĩ cau mày, trong lòng tự hỏi.

Bởi vì mỗi lần chúng nó lao vào nhau, nhiệt độ trong không gian lại nóng lên từng chút một, nóng tới nỗi một kẻ sở hữu Băng Hỏa Luân Hồi Diễm và Xích Viêm Nguyên Lực như hắn cũng vô thức cảm thấy khó chịu.

“Hihi, lần này công tử gặp hời rồi!” Trái ngược với phản ứng của hắn, Ảnh Nhi ngồi đung đưa chân trên vai hắn lại đang bật cười thích thú.

“Nói nghe thử?” Trần An Vĩ bị biểu cảm của nàng khơi dậy hứng thú, bật cười hỏi.

Ảnh Nhi chưa vội giải thích cho hắn, miệng nhỏ nãi thanh nãi khí nói “Đây là một loại Dị Hỏa cực kì phù hợp cho nhiệm vụ mà công tử đang thực hiện, có tên là Quang Ám Chi Viêm!”

“Quang Ám Chi Viêm?” Trần An Vĩ khá hứng thú với cái tên này, liền lên tiếng hỏi lại “Liệu nó có liên quan gì tới loại Thể Chất mà Hạ Tuyết đang sở hữu sao?”

Ảnh Nhi nói Quang Ám Chi Viêm có liên quan tới nhiệm vụ hắn đang thực hiện, chẳng phải là nói đến nhiệm vụ “Thánh Sư gặp nạn” kia sao?

Mà “Thánh Sư gặp nạn” lại nói tới việc Hạ Tuyết vì sở hữu Thể Chất đặc thù mà không thể luyện khí, vì vậy Trần An Vĩ lập tức liên tưởng tới việc Quang Ám Chi Viêm này rất có thể liên quan tới Thể Chất đó.

“Rất thông minh!” Ảnh Nhi giơ ngón tay cái tán thưởng, miệng nhỏ tiếp tục lên tiếng “Quang Ám Chi Viêm này thực chất chính là một thứ không thể thiếu để thức tỉnh Thể Chất của Hạ Tuyết!”

“Hơn nữa…”

Trong lúc Trần An Vĩ và Ảnh Nhi nói chuyện, sau lưng hắn đột nhiệt xuất hiện một thân ảnh thần bí bao trùm trong lớp áo choàng màu đen.

Dường như y có thủ đoạn che giấu khí tức nào đó vô cùng tốt, đến nỗi mà nhìn qua ai cũng sẽ nghĩ rằng người thần bí này chỉ là một phàm nhân không đáng chú ý.

Nhờ đó, y vô thanh vô tức vòng qua người Trần An Vĩ, ánh mắt tràn ngập hưng phấn nhìn chằm chằm ngọn Dị Hỏa cấu thành từ hai loại lực lượng cao thâm kia. Nhanh như chớp, y đã nhảy vọt lên, muốn lao tới bắt lấy nó.

Cùng lúc đó, Trần An Vĩ cũng nhận được thông báo từ Hệ Thống.

“Tinh, mục tiêu của nhiệm vụ đã xuất hiện!”

Hắn cũng đã nhìn thấy thân ảnh thần bí này từ lâu, phát hiện ra y chính là người mình cần tìm, lại nhìn thấy y muốn chạm vào ngọn Dị Hỏa đã từng là Thượng phẩm Hỗn Độn Thuộc Tính này, Trần An Vĩ lập tức lên tiếng nhắc nhở “Nếu nàng muốn cái mạng nhỏ của mình lụi tàn trong chớp mắt, thì cứ chạm vào nó, ta sẽ không ngăn cản!”

Lời nói của hắn khiến động tác của người thần bí kia khựng lại, ánh mắt trừng lớn nhìn về phía Trần An Vĩ.

Bất ngờ, kinh ngạc, hoảng loạn, sợ hãi là tất cả những cảm xúc hiện có trong người y.

Bất ngờ, kinh ngạc là bởi vì khí tức trên người y hoàn toàn không khác gì một phàm nhân, bước đi cũng vô cùng nhẹ nhàng không gây ra tiếng động, vậy mà nam nhân này đến nhìn còn không nhìn nhưng vẫn phát hiện ra ý định của mình.

Hoảng loạn và sợ hãi là vì y không phải có thủ đoạn ẩn nặc khí tức gì cao siêu, mà thực sự, y không hề có tu vi, nếu bị hắn tấn công, y chắc chắn sẽ chết.

Bất quá, điều đó không có nghĩa y sẽ bỏ cuộ, nghĩ đến những cực khổ và đau đớn mà mình và mẫu thân đã phải chịu, trong ánh mắt của hắc y nhân một lần nữa lóe lên ngọn lửa quyết tâm.

Từ khi mới vừa sinh ra, y đã phát hiện mình sở hữu một loại Thể Chất cực kì hiếm có, nhưng cũng chính loại Thể Chất đó khiến cho y và mẫu thân của mình phải lâm vào tình cảnh khốn cùng.

Vì bảo vệ cho y, mẫu thân đã hi sinh tính mạng của mình, còn y phải chạy trốn như một con chó nhà có tang.

Bi thảm hơn, sở hữu Thể Chất đó còn khiến y không thể tu luyện, triệt để chặn mất con đường trả thù của mình.

Nhưng y làm sao có thể bỏ cuộc, ngược lại nhiều năm bôn ba đi tìm các loại cổ tịch, biết được rằng ngọn Dị Hỏa trước mặt này có thể thức tỉnh Thể Chất của mình, y quyết định bằng mọi giá phải dành được nó.

Cảm thấy chỉ còn cách một vài bước chân, hắc y nhân lại tiếp tục lấy đà, dùng sức của một phàm nhân, lao đến Quang Ám Chi Viêm.

Nhưng mà Trần An Vĩ lúc này đã nhanh hơn một bước, Tuyết Vũ Băng Phong và Băng Hỏa Luân Hồi Diễm đồng loạt phóng xuất, đem Quang Ám Chi Viêm bao phủ trong một lớp Lãnh Hàn Nguyên Lực rồi thu nó vào Bát Diện Thạch.

Động tác của hắn vô cùng nhanh chóng khiến một người không có tu vi như hắc y nhân này không kịp phản ứng, tới lúc phát hiện ra thì đã nhìn thấy Quang Ám Chi Viêm biến mất, ánh mắt tràn ngập sắc lạnh nhìn hắn, nghiến răng ken két “Ngươi…”

“Nàng không có tu vi, lại ngu ngốc lao về phía một ngọn Dị Hỏa, là muốn chê mình sống lâu sao?” Trần An Vĩ thoáng chốc đã xuất hiện trước mặt hắc y nhân, vươn tay cốc nhẹ vào đầu y một cái, ánh mắt trừng trừng nhìn y.

“Không liên quan tới ngươi, mau trả lại đây!” Hắc y nhân ánh mắt tràn đầy tức giận nhìn hắn, nghiến răng xòe tay nói.

Nhìn thấy biểu hiện “xù lông như mèo bị giẫm phải đuôi” của hắc y nhân, Trần An Vĩ chỉ đành bật cười…

-----------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言