Ngay khi Trần An Vĩ lấy ra ba mảnh tàn đồ, vô số thông tin cũng từ đó mà truyền vào đầu hắn, cùng với một tấm bản đồ hoàn chỉnh màu đen trắng hiện lên giữa không gian.
“Quang Ám Tiên Quốc? Một thế lực chủ tu Quang Hệ và Ám Hệ Nguyên Lực sao?” Trần An Vĩ đọc lấy tin tức vừa nhận được, bắt đầu cảm thấy hứng thú với một cái danh tự vừa xuất hiện.
Ảnh Nhi lập tức tiếp lời “Công tử mà biết lịch sử của nó chắc chắn sẽ bất ngờ!”
Trần An Vĩ nghe vậy càng hứng thú hỏi “Ta nghe đây!”
Ảnh Nhi mỉm cười lên tiếng…
Quang Ám Tiên Quốc là một thế lực viễn siêu Thánh cấp, được một nữ nhân thực lực siêu quần tinh thông Quang Hệ và Ám Hệ Nguyên Lực thành lập, chuyên thu nhận những nữ nhân sở hữu hai loại Nguyên Lực kia làm đồ đệ.
Lâu dần danh tiếng trở nên hưng thịnh, Quang Ám Tiên Quốc ngày càng phát triển, trở thành thế lực chủ tu Quang Hệ và Ám Hệ Nguyên Lực mạnh mẽ nhất của Thái Dương Vũ Trụ.
Trong suốt thời gian này, Quang Ám Tiên Quốc không chủ động trêu chọc bất kì ai, ngược lại còn giao hảo với các thế lực có tiếng nói như Vạn Bảo Hội hay Đan Các, nhờ đó mà phát triển càng lớn mạnh.
Dù là vậy, nhưng ngoài những nhân vật cấp cao của hai thế lực trên và những đệ tử Quang Ám Tiên Quốc, không một ai có vinh hạnh chiêm ngưỡng dung nhan tuyệt thế của vị nữ Quốc Chủ hay còn được biết với cái tên Quang Ám Nữ Hoàng này.
Thậm chí ngay cả những sự việc trọng đại có thể ảnh hưởng tới thế lực như bí cảnh hay Đấu Giá Hội, nàng cũng chẳng xuất hiện mà chỉ cử lấy một trong hai vị tiên sứ bên cạnh là Quang Tiên Sứ hoặc Ám Tiên Sứ đi thay.
Tuy nhiên, một thế lực toàn nữ nhân như vậy tồn tại dù sớm hay muộn cũng sẽ trở thành mục tiêu mà các thế lực khác nhắm tới.
Và trong quá khứ, quả thực Quang Ám Tiên Quốc đã bị dòm ngó, bởi không chỉ một, không chỉ hai, cũng chẳng phải ba, mà tới tận bốn đại thế lực khác đồng cấp.
Bọn hắn thèm muốn nhan sắc của các nàng đã lâu, nhiều lần muốn lập thông gia với Quang Ám Tiên Quốc nhưng đều không nhận được sự chấp thuận, lâu ngày sinh ra hận ý, quyết phải bắt các nàng về làm thiếp cho bằng được.
Càng đáng hận hơn chính là, bốn tên thế lực chi chủ kia lại thèm muốn nhan sắc của vị Quang Ám Nữ Hoàng thần bí, bấy giờ không hẹn mà cùng tìm tới gây chuyện.
Trong tình cảnh đó, trên dưới Quang Ám Tiên Quốc một lòng muốn đối địch, kiên quyết bảo trì trang nghiêm của bản thân.
Nhưng Quang Ám Nữ Hoàng biết rõ thế lực của mình lần này lành ít dữ nhiều, nàng vì vậy đã quyết đoán thiết lập một loại trận pháp hùng mạnh, đủ sức phong ấn toàn bộ Quang Ám Tiên Quốc vào một vùng không gian của vũ trụ, còn bản thân tự mình chiến đấu với bốn tên thế lực chi chủ kia.
Không ai biết tình hình trận chiến đó như thế nào, chỉ biết rằng từ sau đó, đã không còn thế lực mang tên Quang Ám Tiên Quốc tồn tại, vị nữ Quốc Chủ là Quang Ám Nữ Hoàng cũng biến mất không dấu vết.
“Ra là vậy!” Trần An Vĩ thở dài, lại thêm một bi kịch…
“Công tử đừng buồn, bởi vì các nàng không hề biến mất, chỉ bị phong ấn mà thôi!” Ảnh Nhi nhìn thấy biểu hiện của hắn, liền nhoẻn miệng cười nói.
“Được rồi!” Trần An Vĩ thu lại tiếc nuối, đưa mắt nhìn lên tấm bản đồ, phát hiện bên trên nó có sáu vị trí đặc biệt khiến hắn phải chú ý.
Sáu vị trí đặc biệt bao gồm bốn đốm sáng màu hoàng kim một trong số chúng đã ảm đạm cho biết một điều gì đó, hai đốm sáng còn lại có một cái đang liên tục nhấp nháy ánh sáng xanh lục và một cái tỏa ra ánh sáng đen trắng hài hòa.
Với kinh nghiệm sử dụng bản đồ của tiền kiếp, Trần An Vĩ thử đi đi lại lại vài vòng quanh Viện Trưởng Phòng, liền phát hiện thấy đốm sáng xanh lục kia cũng di chuyển một chút, nhờ đó mà có thể xác định đốm sáng này chỉ vị trí của hắn.
Lại nhìn tới năm đốm sáng còn lại, dễ thấy đốm sáng hai màu đen trắng kia chỉ ra một vị trí khác biệt hoàn toàn so với bốn điểm sáng màu hoàng kim, mà theo suy đoán của Trần An Vĩ đó chính là vị trí của Quang Ám Tiên Quốc.
“Bốn điểm sáng màu hoàng kim này sẽ là gì đây?” Trần An Vĩ trầm tư suy đoán, bất quá nghĩ nát óc cũng không biết liệu nó sẽ là thứ gì.
“Công tử đi thử xem sẽ biết không phải sao?” Ảnh Nhi thấy vậy liền mỉm cười lên tiếng.
Trần An Vĩ lúc này nhờ lời nói của nàng lại phát hiện ra điều gì, liền lên tiếng “Chẳng phải nói Quang Ám Tiên Quốc là một thế lực cự đầu của vũ trụ sao?”
“Đúng là vậy, bất quá, công tử thử nhìn vị trí của Quang Ám Tiên Quốc mà xem!” Ảnh Nhi mỉm cười ẩn ý nhìn hắn nói.
Trần An Vĩ nghe lời cũng ngước nhìn thử, chợt tròng mắt co rút, giật mình nói “Sao lại có thể gần như vậy?”
Dựa theo vị trí trên bản đồ, Quang Ám Tiên Quốc chỉ cách Hành Thiên Đại Lục hơn một vạn dặm về phía Tây.
Một vạn dặm nghe có vẻ xa, nhưng nếu so với quy mô của Quang Ám Tiên Quốc nói riêng hay khoảng cách trên vũ trụ nói chung thì nó chẳng đáng là một số lẻ.
Mà vì An Nam Tinh Cầu cũng rộng lớn, cho nên một vạn dặm thực chất vẫn nằm trong phạm vi của nó, Trần An Vĩ có thể dễ dàng đến được.
Một vạn dặm về phía Tây của Hành Thiên Đại Lục thực chất là một nơi được gọi là thánh địa của Thể Tu – Hùng Cường Đại Lục, muốn đi tới hoàn toàn không tốn nhiều công sức.
“Ít ai biết được rằng, vị nữ Quốc Chủ của Quang Ám Tiên Quốc – Quang Ám Nữ Hoàng lại là một nữ nhân có xuất thân từ An Nam Tinh Cầu!” Ảnh Nhi mỉm cười lên tiếng.
Trần An Vĩ như bừng tỉnh, nếu là như vậy, mọi thắc mắc đều có lời giải đáp.
Bởi vì có quê hương là An Nam Tinh Cầu, Quang Ám Nữ Hoàng cho dù bôn ba ngoài vũ trụ vẫn không quên hướng về nơi mình từng sinh ra, thậm chí còn thiết lập một cái Truyền Tống Trận để thuận lợi trở về.
“Vừa hay có thể đi rèn luyện cơ thể một chuyến!” Trần An Vĩ nhếch miệng cười, Hùng Cường Đại Lục a… một nơi có rất nhiều chuyện cần phải tính toán nha.
Bạch gia là một, Thể Tu và Thể Thuật cần phải tu luyện là hai, hiện tại còn có Quang Ám Thánh Địa này cũng là một loại chuyện đáng quan tâm.
Nếu ai không nhớ thì trước đó một khoảng thời gian, Trần An Vĩ từng cảm nhận được bên trong ba mảnh tàn đồ này ẩn chứa khí tức cường đại của một loại Hỗn Độn Thuộc Tính, điều này khơi dậy hứng thú của hắn.
“Nè, ngươi đang xem thứ gì vậy?” Bất chợt bên tai vang lên giọng nói yêu kiều trong trẻo của nữ nhân, Trần An Vĩ liền đưa mắt nhìn.
Không biết từ khi nào, Hoàng Quân Dao và Nhạc Yên Ngọc đã đứng bên cạnh hắn, ánh mắt chăm chú nhìn lấy bản đồ phía trước mặt.
Các nàng từ xa nhìn thấy hắn đột nhiên lấy ra ba mảnh giấy vàng kì lạ, rồi lại thấy nó bất chợt hợp thành một tấm bản đồ lơ lửng trước mắt nam nhân này, mà hắn thì liên tục trầm tư như thể đang suy nghĩ điều gì đó, điều đó khiến các nàng không khỏi hiếu kỳ.
“Các nàng có từng nghe nói tới Quang Ám Tiên Quốc chưa?” Không để hai nữ chờ lâu, Trần An Vĩ liền hỏi.
“Quang Ám Tiên Quốc?” Hai nữ lập tức nhíu mày, điệu bộ như đang cố nhớ những gì liên quan tới cái tên này, sau một hồi liền ủ rũ lắc đầu.
Trần An Vĩ mỉm cười xoa đầu hai nữ “Không sao, ta vô tình tìm được bản đồ tới nơi đó, nên muốn đi thử một phen.”
Hai nữ lo lắng nhìn hắn, đồng thanh nói “Ta đi với ngươi!”
Trần An Vĩ cảm động không thôi, cũng không có ý định ngăn cản hai nàng, liền cùng hai nữ quan sát tấm bản đồ trước mặt.
“Tiểu Vĩ, những đốm sáng màu hoàng kim này là gì nha?” Sau một lúc quan sát các nàng liền để ý thấy những đốm sáng kì lạ trên bản đồ, tò mò hỏi.
“Ta cũng không rõ, nhưng cũng rất đáng để đi xem!” Trần An Vĩ lắc đầu không rõ, bất quá linh cảm cho hắn biết những nơi này rất đáng một chuyến đi.
“Nếu công tử muốn phá giải phong ấn của trận pháp, những vị trí kia là nơi công tử cần phải tới.” Ảnh Nhi lên tiếng nói “Dựa theo tình hình hiện tại, có vẻ như một phần tư của phong ấn đã được phá giải rồi!”
Trần An Vĩ nghe vậy lập tức hỏi “Nói vậy cũng có nghĩa là có người đang phá giải phong ấn?”
Ảnh Nhi gật đầu “Bất quá công từ đừng lo lắng, ngay khi phần phong ấn kia bị phá giải, mảnh tàn đồ mà người đó sở hữu cũng mất đi tác dụng, y sẽ không thể nhìn thấy bản đồ mà công tử đang có!”
Trần An Vĩ nghe vậy, tâm trạng cũng yên tâm hơn, đồng thời cũng đem những thông tin mình biết nói cho hai nữ.
Ngay lập tức, hắn cảm nhận được Sát Vực lan tràn khắp nơi, Viện Trưởng Phòng một lần nữa hóa thành khung cảnh chiến trường.
Trần An Vĩ nhìn một màn này mà giật mình, vội vàng ôm lấy hai nữ vào lòng, vuốt ve tấm lưng trơn nhẵn của các nàng trấn an “Ngoan, không sao đâu, ta sẽ không để các nàng rơi vào tình cảnh đó!”
Hai nữ nghe lời nói của hắn mới bình tâm trở lại, vùi đầu trong lồng ngực săn chắc của hắn mà dụi dụi, Sát Vực cũng dần được thu hồi.
“Chúng ta đi chứ?” Trần An Vĩ thấy hai nữ đã bình tĩnh trở lại, liền lên tiếng.
“Dùng Dịch Không Trận nhé?” Nhạc Yên Ngọc nghe vậy đề nghị, Hùng Cường Đại Lục nàng cũng đã từng đến một lần, cũng có thể ghi nhớ một số địa điểm, dùng Dịch Không Trận sẽ rút ngắn thời gian di chuyển.
Trần An Vĩ lắc đầu “Ta muốn dành thời gian cho các nàng!”
Dịch Không Trận tuy có nhanh thật, nhưng lại bỏ qua quãng thời gian đi đường quý giá để bồi dưỡng tình cảm giữa hắn và chúng nữ, Trần An Vĩ hắn lại không thích như vậy, hắn biết mình đã để các nàng chịu thiệt thòi nên muốn tranh thủ mọi lúc rảnh rỗi ở bên cạnh chúng nữ.
Hoàng Quân Dao và Nhạc Yên Ngọc nghe vậy khóe môi không nhịn được cong lên một chút, biểu thị tâm trạng vui như được nếm mật ngọt của các nàng, cũng không ngăn cản mà gật đầu.
Không trì hoãn thêm nữa, Trần An Vĩ tay trái ôm lấy Hoàng Quân Dao, tay phải ôm lấy Nhạc Yên Ngọc, đôi chân khẽ động nhanh như chớp đã ra khỏi Hành Thiên Học Viện.
Khởi hành từ Hành Thiên Đại Lục tới Hùng Cường Đại Lục, tuy khung cảnh chỉ toàn là biển cả và đại dương mênh mông, nhưng đôi lúc Trần An Vĩ và hai nữ lại bắt gặp những hình ảnh mà nếu sử dụng Dịch Không Trận sẽ không thể nhìn thấy.
Ví như một đoàn tàu thuyền của phàm nhân ra khơi kiếm sống, vô tình đi vào lãnh thổ của một tôn Tam Giai Yêu Thú – Hải Chương Ngư, bị nó dùng vòi rồng đánh nát thuyền.
Tưởng chừng như số phận của đoàn người này đã được định sẵn, một tôn Tứ Giai Yêu Thú – Hải Sa Huyền Côn xuất hiện ứng cứu, đưa đoàn người trở về đất liền.
Hải Sa Huyền Côn cũng chính là loài cá được phàm nhân tôn thờ với cái tên “Nghinh Ông” bởi vì nó luôn bảo vệ bọn hắn mỗi lần ra khơi, và ngược lại, phàm nhân cũng vô cùng yêu quý nó.
“Đây là Nghinh Ông mà phàm nhân rất tôn thờ sao?” Nhìn thấy tôn Yêu Thú toàn thân mang một màu đen tuyền như hắc kim xen lẫn với phần bụng dưới và đôi mắt màu trắng, Nhạc Yên Ngọc hứng thú hỏi.
“Đúng vậy!” Trần An Vĩ gật đầu đáp lời “Nghe nói từ rất lâu về trước khi Nhân Tộc và Yêu Tộc vừa mới xuất hiện trên tinh cầu, tổ tiên của Hải Sa Huyền Côn đã được một phàm nhân cứu sống và nuôi dưỡng.”
“Tôn Hải Sa Huyền Côn đó sau này tu luyện trở thành cường giả hùng cứ một phương, nhớ ơn vị ân nhân năm xưa, hắn đã cùng với những cá thể Hải Sa Huyền Côn khác thành lập ra Hải Sa Côn Tộc, đời đời bảo vệ cho những phàm nhân ra khơi!”
“Không chỉ bảo vệ phàm nhân khỏi Yêu Thú dưới đại dương, Hải Sa Côn Tộc còn bảo vệ bọn hắn khỏi những tu sĩ ỷ mạnh hiếp yếu.”
“Mà ngược lại phàm nhân cũng giúp ích cho Hải Sa Côn Tộc bằng cách tổ chức ra Nghinh Ông Đại Hội!”
Nghinh Ông Đại Hội không chỉ đơn giản là một lễ hội của phàm nhân, Cầu An Sớ được đọc lên không chỉ có tác dụng cầu bình an cho những người đi biển mà nhờ vào chúng, Hải Sa Côn Tộc mới có thể bình an phát triển tới bây giờ. Đó đã là sự trợ giúp lớn nhất đối với một chủng tộc!
Lại tiếp tục lên đường, Trần An Vĩ và hai nữ bắt gặp một khung cảnh cực kì hùng vĩ giữa biển khơi.
“Tiểu Vĩ, nhìn kìa!” Hai nữ bắt gặp tình cảnh này, vô thức thốt lên, giọng điệu không giấu nổi sự hào hứng.
Trần An Vĩ nghe tiếng gọi cũng đưa mắt đánh giá khung cảnh trước mặt.
Từng mỏm đá to lớn phủ đầy rêu và thực vật trồi lên khỏi mặt nước, chúng như được một bàn tay thần bí nào đó nhào nặn mà uốn lượn lên xuống như một còn rồng cuộn mình trong dòng nước của đại dương.
“Vịnh Hạ Long?” Khung cảnh vô cùng quen thuộc ập vào mắt khiến Trần An Vĩ vô thức bật thốt lên một tiếng.
Khí Văn Chuyển Hóa Cầu của hắn ở trong Bát Diện Thạch cũng được bố trí một khu vực giống như Vịnh Hạ Long ở tiền kiếp của hắn, vậy nên đối với khung cảnh quen thuộc này, Trần An Vĩ không thể nhận lầm.
“Vịnh Hạ Long? Đây là tên của nó sao?” Hai nữ tò mò hỏi, khung cảnh này dù chỉ là những mỏm đá bình thường không hề ẩn chứa chút Nguyên Lực nào, nhưng chúng thực sự hùng vĩ và tráng lệ, khiến các nàng nhìn mãi không thấy chán.
Thấy hai nữ có vẻ yêu thích, Trần An Vĩ mỉm cười vẽ ra một đạo Hộ Văn, đem toàn bộ khung cảnh nơi đây bảo vệ, phòng trường hợp có người chiến đấu ở đây, tránh để dư ba của trận chiến ảnh hưởng, phá hủy mất.
Hơn nữa, hắn cũng muốn những nữ nhân của mình đều có thể nhìn thấy danh lam thắng cảnh này, để lại một đạo Hộ Văn cũng cho hắn biết vị trí của nó, ngày sau có thể quay lại.
Cùng hai nữ dạo chơi quanh Vịnh Hạ Long một chút, Trần An Vĩ lại tiếp tục lên đường.
“Chờ khi rảnh rỗi, nhất định phải tìm mua một kiện Pháp Bảo phi hành mới được!” Trước khi rời khỏi Vịnh Hạ Long, Trần An Vĩ xoa cằm suy tư.
Nếu như có một cỗ Pháp Bảo phi hành để thoải mái ngồi ngắm cảnh, chuyến dạo chơi của gia đình hắn sẽ trở nên ý nghĩa hơn.
“Tinh! Phát động nhiệm vụ Mục Tiêu, cấp bậc Thượng phẩm: Thánh Sư gặp nạn. Hoàn thành nhận thưởng: 1 lần triệu hoán Pháp Bảo bất kì, 1 lần triệu hoán Đạo Tâm bất kì!”
Không để hắn tiếp tục suy nghĩ, thanh âm vô cảm của Hệ Thống lại tiếp tục vang lên.
“Lần này có cả Đạo Tâm triệu hoán sao?” Trần An Vĩ hứng thú hỏi, đã rất lâu rồi Hệ Thống mới phát động nhiệm vụ có phần thưởng là Đạo Tâm.
Lần trước hắn triệu hoán được Chiêm Tinh Đạo và Đan Đạo, nhờ đó mà trở thành Chiêm Tinh Sư và Luyện Đan Sư, không biết lần này sẽ triệu hoán ra được thứ gì?
Thật đáng mong chờ nha…
------------------
Thật xin lỗi anh em nha, vừa nói sẽ ra 3-5 chương một tuần thì lại vướng thi, mà ko phải một tuần, tác còn phải thi 2 tuần nữa, mỗi tuần 1 môn nên sẽ ít có tg viết truyện cho anh em, mong anh em thông cảm nha!
------------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言