Mà người ra tay không ai khác chính là Nhị Cung chủ, không biết nàng đã ra tay như thế nào, chỉ biết rằng thi thể của hai người bọn chúng thê thảm không nỡ nhìn. Chính vì thế, Nhị Cung chủ mới nổi tiếng vì sự lạnh lùng, sát phạt của mình.
Đám người trước mặt các nàng là dư nghiệt của Hỏa Huyền Môn năm xưa. Khi nhìn thấy bọn chúng, các nàng cũng không khỏi bất ngờ. Năm xưa vậy mà lại để xót những năm người.
“Chà chà! Không ngờ tiện tay tham gia cũng có thể gặp được mỹ nữ nha!” Một tên nam nhân trong đám người nở nụ cười dâm dục nói.
Ánh mắt hắn nhìn các nàng không hề có sự che giấu, điều đó thực sự khiến các nàng thấy ghê tởm.
“Chó ngoan không cản đường! Mau tránh ra!” Một trong hai nữ lên tiếng nói, giọng điệu tràn ngập vẻ khinh thường và lạnh lùng.
Tên nam nhân kia nghe các nàng nói vậy thì nhất thời tức giận, lao tới các nàng, trên tay còn hội tụ sẵn Hỏa Hệ Nguyên Lực. “Tiện nhân đi chết!”
…
Mà ở phía bên này, đang trò chuyện vui vẻ thì bỗng nhiên Hàn Mộng Nhu đứng bật dậy, ánh mắt bất an nhìn về một phía.
Trần An Vĩ thấy vậy lập tức đứng dậy, liền hỏi “Nhu nhi, có chuyện gì sao?”
Lục Thanh Vân ở một bên thấy vậy cũng đứng dậy, hướng ánh mắt nghiêm túc nhìn về phía nàng. Nhìn ánh mắt của Hàn Mộng Nhu có vẻ rất lo lắng, không lẽ có chuyện gì đã xảy ra sao?
Hàn Mộng Nhu như không nghe thấy hắn nói gì, chỉ gấp gáp ngự không bay về một hướng. Mà Trần An Vĩ cùng Lục Thanh Vân thấy vậy cũng cấp tốc đuổi theo.
Bay theo một lúc, trước mặt ba người hiện ra một khung cảnh hoang tàn, mà ở giữa là một đám người phân biệt đứng đối diện nhau. Người nào người nấy đều vô cùng chật vật.
Hiển nhiên nơi này vừa có một trận chiến xảy ra. Trong khoảng thời gian Trần An Vĩ và hai nữ đi tới đây, hai nữ nhân của Tuyết Vực Cung và đám Hỏa Huyền Môn đã giao đấu được gần trăm hiệp.
Lúc này, hai nữ đang chật vật gắng gượng, mà đám năm người Hỏa Huyền Môn cũng không khá hơn là bao.
Thấy cảnh này, Trần An Vĩ gật đầu tán thưởng, phải nói thiên phú của các nàng cao thật, lấy tu vi Nhất tinh Nguyên Vương mà có thể địch lại tổ hợp năm người gồm một Nhị tinh Nguyên Vương, hai Nguyên Sư Đỉnh phong và hai Cửu tinh Nguyên Sư.
Mặc dù nói vậy, nhưng nhìn vào là biết, hai nữ chật vật hơn rất nhiều so với đám Huyền Hỏa Môn, bởi lẽ sau gần trăm hiệp giao đấu, hai nữ đã gần tiêu hao sạch Nguyên Lực.
Trần An Vĩ ra hiệu hai nữ tìm chỗ ẩn nấp, quan sát tình hình. Lúc này Hàn Mộng Nhu mới lên tiếng “Thiếp đột nhiên cảm nhận được có thứ gì đó triệu hoán mình, kêu gọi mình mau tới hỗ trợ, nên thiếp không nghĩ gì nhiều lập tức tới đây.”
“Ồ!” Trần An Vĩ nghe vậy cũng hiểu ra, “Vậy hẳn là hai nữ nhân kia phát tín hiệu cầu cứu đi!”
Hàn Mộng Nhu nghe vậy cũng gật đầu “Dựa theo khí tức thiếp cảm nhận được thì đúng là các nàng.”
Lục Thanh Vân lúc này mới phát hiện điều gì không đúng “Chẳng phải nếu phát tín hiệu cầu cứu sẽ bị bọn hắn nhìn thấy sao? Theo lý mà nói thì phải lập tức tốc chiến tốc thắng rồi rời đi chứ?”
Nghe vậy, Trần An Vĩ và Hàn Mộng Nhu đồng loạt lắc đầu, điều này hai người cũng đã nghĩ tới nhưng lại không hiểu lý do vì sao.
Chợt lúc này, Ảnh Nhi lại xuất hiện bên vai hắn nói “Đó là do một loại Băng Hương đặc biệt của Tuyết Vực Cung, chỉ có những người từng tu luyện Nguyên Thuật của Tuyết Vực Cung mới có thể cảm nhận được!”
“Ra là vậy!” Nghe nàng nói, Trần An Vĩ lập tức hiểu ra, thì ra hai nữ nhân này là người của Tuyết Vực Cung, mà Hàn Mộng Nhu của hắn cũng đã tu luyện Tuyết Vực Chưởng, vốn là Nguyên Thuật trấn cung của bọn hắn. Do đó mới có thể phát hiện được khí tức của loại Băng Hương kia.
Hàn Mộng Nhu hai nữ ở bên cạnh thấy hắn nói vậy thì liền hỏi “Chàng phát hiện ra được gì sao?”
Trần An Vĩ cũng không giấu giếm mà kể lại cho hai nữ nghe những gì Ảnh Nhi đã nói.
“Chẳng trách!” Hai nữ cảm thán một câu rồi đột nhiên nghe một giọng nói trầm thấp lạnh lẽo của nam tử vang lên, có vẻ như hắn là kẻ cầm đầu, tu vi là một Nhị tinh Nguyên Vương.
“Haha, thế nào? Lúc nãy không phải mạnh miệng lắm sao?” Tên nam nhân mở miệng nói, ánh mắt nhìn hai nàng ngày càng dâm tà hơn.
Nhìn tên này vẫn còn rất sung sức, có vẻ như trận giao chiến trước đó hắn không hề tham gia. Hai nữ hiển nhiên cũng biết điều này, vì thế ánh mắt càng trở nên ngưng trọng hơn.
Hai nữ vốn đã không còn nhiều Nguyên Lực, chỉ có thể cầm cự thêm một đoạn thời gian, nếu như vẫn không có ai cứu viện thì các nàng dù có phải tự bạo cũng phải bảo toàn sự trong sạch.
Nghĩ vậy, hai nữ đồng loạt nhìn nhau, thấy trong đôi mắt người còn lại lộ vẻ kiên cường cùng sát ý. Hai nữ kiên quyết kết ấn, miệng nhẩm khẩu quyết đặc biệt của Tuyết Vực Cung.
“Tông cấp Trung phẩm Bí Thuật – Tuyết Liên Nở Rộ!”
Theo tiếng hô thanh lãnh của hai nữ, vô tận Băng Hệ Nguyên Lực trong đất trời, cấp tốc mà về, điên cuồng đi vào cơ thể hai nữ, khiến tu vi hai nữ cấp tốc tăng vọt. Khí tức trên thân hai nữ bây giờ là Tam tinh Nguyên Vương.
Bí Thuật của Tuyết Vực Cung này có thể nhanh chóng đề thăng tu vi người sử dụng lên một số cảnh giới, tùy thuộc vào mức độ sử dụng. Càng tăng nhiều phản phệ sẽ càng mạnh.
Hai tinh đã là quá sức chịu đựng của các nàng, nếu như thành công rời đi thì sợ rằng hai nữ cũng sẽ không thể sử dụng Nguyên Lực trong thời gian ít nhất là nửa tháng nữa.
Trần An Vĩ và hai nữ nhìn thấy cảnh đó thì bất ngờ “Bí Thuật thật lợi hại! Nhưng Tông cấp là cấp bậc gì nha?”
Ảnh Nhi nghe vậy lại lần nữa xuất hiện giải thích “Đẳng cấp của Nguyên Thuật, Hồn Thuật, Thể Thuật, linh thảo các loại được chia thành Hoàng Huyền Địa Thiên, cái này công tử biết chứ?”
Trần An Vĩ nghe vậy thì gật đầu. Ảnh Nhi thấy vậy cũng nói tiếp “Trên Thiên cấp còn có Linh cấp, Tông cấp, Tôn cấp, Quân cấp, Đế cấp và Thánh cấp là cao nhất.”
“Nhưng đương nhiên đó là đẳng cấp cao nhất mà công tử có thể biết thời điểm hiện tại.”
Nghe Ảnh Nhi nói vậy, Trần An Vĩ ngẩn người, thì ra trên Thiên cấp còn nhiều cấp bậc tới vậy ư? Tông cấp vậy mà trên Thiên cấp tới hai bậc. Nhưng chưa hết, Thánh cấp vậy mà chỉ là cấp bậc cao nhất hắn có thể biết?
Vậy trên Thánh cấp là cấp bậc gì? Vô Thượng lại là cấp bậc nằm ở đâu?
Vô số câu hỏi khiến Trần An Vĩ không nhịn được muốn trở nên càng mạnh hơn, cường đại hơn. Vô số điều mới mẻ còn đang chờ đợi phía trước khiến hắn cực kì hào hứng.
Ảnh Nhi thấy vậy liền khuyên bảo một câu “Công tử đừng quá sức, các nàng sẽ rất buồn nếu công tử xảy ra chuyện, còn có…” cả ta nữa. Ảnh Nhi nói tới hai chữ cuối thì cúi đầu nhỏ giọng tới mức không ai có thể nghe được nữa.
Trần An Vĩ cũng không nhận ra sự khác thường của nàng, nghe nàng nói vậy liền xoa xoa cái đầu nhỏ nhỏ của nàng trấn an “Nàng yên tâm, ta đã hứa với nàng thì nhất định sẽ không quá sức!”
Hắn biết Ảnh Nhi cũng sợ hắn lại điên cuồng tu luyện như trước nên cực kì cảm động. Ảnh Nhi trước giờ dù có đôi khi khiến hắn cụt hứng, nhưng tuyệt nhiên không bao giờ ngừng lo lắng cho hắn.
“Vậy Ảnh Nhi yên tâm rồi!” Ảnh Nhi mỉm cười nhìn hắn nói một câu, chợt khuôn mặt đang cười của nàng lập tức trở nên nghiêm túc “Ta nghĩ, công tử nên đi giúp hai nữ nhân Tuyết Vực Cung kia thì hơn, có được ân tình của một Tông cấp thế lực đối với công tử thời điểm này hoàn toàn có lợi.”
Trần An Vĩ nghe vậy, thấy cũng có lý, nhưng chưa vội trả lời, vì hắn còn muốn biết một số thứ nữa. “Ảnh Nhi này, Tông cấp thế lực so với Nhất phẩm thế lực cao hơn bao nhiêu?”
Ảnh Nhi nghe vậy lập tức trả lời “Các thế lực được phân chia đẳng cấp dựa theo tu vi của những người trong cùng một thế lực. Các thế lực từ Ngũ phẩm tới Nhất phẩm sẽ được phân chia bằng cách xem xét số người đạt tu vi trên Ngũ tinh Nguyên Hoàng.”
“Ngũ phẩm thế lực là những thế lực có 1 người đạt tu vi trên Ngũ tinh Nguyên Hoàng. Tứ phẩm có hai người, Tam phẩm có 3 người, Nhị phẩm có 4 người và Nhất phẩm như Trần gia của công tử thì có trên 5 người.”
“Tông cấp thế lực là những thế lực có Nguyên Tông cảnh cường giả tọa trấn, Tôn cấp có Nguyên Tôn, Quân cấp có Nguyên Quân, Đế cấp có Nguyên Đế, và Thánh cấp có Nguyên Thánh.”
“Bán Bộ Nguyên Tông là một đạo khảm lớn mà tu sĩ cần phải vượt qua, có rất nhiều người tưởng chừng như có thể đạt Nguyên Tông cảnh thì cuối cùng lại kẹt lại tại Bán Bộ Nguyên Tông cảnh rồi ngã xuống trong tiếc nuối.”
“Một Nguyên Tông cảnh có thể hủy diệt một Nhất phẩm gia tộc rất dễ dàng, dù trước mặt hắn có là mười vị Bán Bộ Nguyên Tông cảnh đi nữa cũng không đủ dùng.”
“Kinh khủng như vậy sao?” Trần An Vĩ dường như đã đánh gia thấp sức mạnh của Nguyên Tông cảnh cường giả.
Ảnh Nhi gật đầu “Phụ thân của công tử vốn đã là Bán Bộ Nguyên Tông cảnh từ lâu, ông chỉ còn một chút nữa là đột phá Nguyên Tông cảnh. Nếu như phụ thân công tử có thể làm được điều đó thì chuyện Hàn gia sẽ được xử lý dễ như trở bàn tay.”
Trần An Vĩ nghe vậy cũng gật đầu “Vậy có cách nào giúp cha ta đột phá không?”
Ảnh Nhi nghe vậy lập tức mỉm cười nói “Có nha! Đợi khi Nguyệt Ảnh Quầy có bán Phá Tông Đan, công tử chỉ cần mua cho ông phục dụng là được!”
Trần An Vĩ nghe vậy khóe miệng co giật, cốc nhẹ đầu nàng một cái, nha đầu này lại bắt đầu chào hàng rồi?
“Hứ, người ta muốn giúp công tử nên mới nói vậy thôi!” Ảnh Nhi bị công tử nhà nàng cốc đầu thì phụng phịu bĩu môi nói.
Trần An Vĩ nghe vậy thì cười cười không nói gì, hiển nhiên là nàng nói đúng. Sau khi quay về hắn nhất định phải tìm Phá Tông Đan cho phụ thân mới được. Còn hiện tại thì… hắn không đủ Nguyệt Ảnh tệ rồi.
Trong lúc hắn nói chuyện cùng Ảnh Nhi thì Bí Thuật mà hai nữ Tuyết Vực Cung sử dụng đã gần hết tác dụng. Đám người Hỏa Huyền Môn mà các nàng đang đối mặt thực sự là quá giảo hoạt.
Các nàng đã phải sử dụng tới Bí Thuật rồi nhưng chỉ có thể tiêu diệt được hai tên Cửu tinh Nguyên Sư, một tên Nguyên Sư Đỉnh phong mà thôi.
Tên Nhị tinh Nguyên Vương kia vẫn nhởn nhơ như không, hắn chỉ đứng ở ngoài quan sát, khi nào các nàng có sơ hở thì lập tức đánh lén. Chính vì vậy mà nhìn hai nữ bây giờ còn thảm hơn lúc trước.
Trên thân thể thon thả với đường cong hoàn mĩ của hai nàng lúc này là vô số vết thương chẳng chịt, quần áo rách nát để lộ ra một mảng da thịt trắng nõn nơi vòng eo mềm mại không chút tì vết.
Tên Nhị tinh Nguyên Vương kia nhìn thấy vậy, ánh mắt ngày càng dâm tà hơn, như thể hận không thể lập tức lột trần các nàng.
“Hai vị mĩ nhân, chống cự làm gì cho tốn sức, chi bằng đi theo ta? Ta đảm bảo sẽ làm các nàng sung sướng!” Tên đó nói xong còn phá lên cười gian xảo.
“Chúng ta thà chết cũng không đi theo tên bỉ ổi như ngươi!” Vị nữ nhân mặc thanh y lên tiếng, trong mắt hiện rõ sự khinh bỉ cùng sát ý dày đặc.
Như nhận ra sự khinh bỉ trong ánh mắt nàng, tên Nhị tinh Nguyên Vương kia lập tức nổi giận, tay nhanh chóng kết ấn, đôi mắt dữ tợn nhìn về phía hai vị nữ nhân Tuyết Vực Cung kia gằn từng chữ nói “Tiện nhân! Ta muốn giết các ngươi!”
Nhưng khi hắn định ra đòn thì bỗng từ đâu bay tới một cái quyền kình đỏ rực, không gian xung quanh nó như bị đốt cháy, khiến nó càng thêm dữ tợn.
Quyền kình đỏ rực kia dường như không chỉ muốn ngăn cản tên kia, mà còn muốn trực tiếp diệt sát hắn.
Tên Nhị tinh Nguyên Vương thấy vậy, đổ mồ hôi hột, không dám lơ là, hắn nhanh chóng kết ấn. Vô tận Hỏa Hệ Nguyên Lực trào ra muốn chắn trước mặt hắn.
“Địa cấp Cực phẩm Nguyên Thuật – Huyền Hỏa Chưởng.”
Theo tiếng hét trầm thấp của tên nam nử kia, một loại hỏa diễm đen kịch xuất thể mà ra, hóa thành một cái chưởng ấn đối đầu với quyền kình kia. Ngọn hỏa diễm đen kịch kia chính là Huyền Hỏa, dù không đạt tới mức Dị Hỏa nhưng lại cao cấp hơn Hỏa Hệ Nguyên Lực bình thường.
Muốn luyện được Huyền Hỏa phải tu luyện công pháp đặc hữu của Hỏa Huyền Môn. Huyền Hỏa càng luyện lên cao thì ngọn lửa của nó càng trở nên đen hơn, nhưng đồng dạng cũng mạnh mẽ hơn.
Huyền Hỏa là niềm kiêu ngạo của Hỏa Huyền Môn, cũng là niềm kiêu ngạo của tên này, vì hắn là người luyện Huyền Hỏa thuần thục nhất trong đám đệ tử Hỏa Huyền Môn.
Nhưng Huyền Hỏa Chưởng không chống đỡ được bao lâu đã bị quyền kình kia nghiền nát. Hơn thế nữa, Hỏa Hệ Nguyên Lực từ Huyền Hỏa Chưởng lại bị quyền kình kia hấp thụ, khiến nó càng to lớn hơn.
Nhìn thấy quyền kình kia đang lao thẳng về phía mình, tên này toát mồ hôi hột, sau đó nhìn thấy tên đồng bọn đang đứng kế bên. Trong mắt hiện lên sự tàn nhẫn, hắn nhanh chóng bắt lấy tên đồng bọn che chắn trước mặt.
“Hỏa Xuyên! Ngươi…” Tên đồng bọn chưa kịp nói hết câu thì quyền kình đã lao tới xé nát hắn thành từng mảnh.
Mà Hỏa Xuyên cũng không hề khá hơn, quyền kình kia sau khi xé nát một Nguyên Sư Đỉnh phong đã bị giảm sức mạnh, nhưng nó vẫn đủ sức đánh vào cơ thể hắn.
“Hự…” Cảm nhận được cơ thể đang không ngừng bị tàn phá và thiêu đốt, hắn suýt chút không nhịn được mà gào lên. Điều này khiến Hỏa Xuyên cực kì khiếp sợ, người tu Hỏa Hệ như hắn lại có ngày bị thiêu đốt cơ thể?
Một kẻ kiêu ngạo như hắn làm sao có thể chấp nhận? Hắn cố nén đau đớn hét lên “Là kẻ nào phá hoại chuyện tốt của bổn công tử?”
Hai nữ Tuyết Vực Cung lúc này cũng mộng bức nhìn nhau, mọi chuyện thực sự diễn ra quá nhanh, nhanh tới mức dù có sự hỗ trợ của Bí Thuật thì các nàng cũng không thể nắm rõ tình hình.
Quyền kình kia thực sự quá nhanh, lúc các nàng phát hiện ra nó thì nó đã chuẩn bị đánh vào Hỏa Xuyên rồi.
Hai nữ lúc này cực kì kinh ngạc, phải biết các nàng dù sao cũng là hai vị trong Thất Tinh Tuyết Liên, dù thực lực chỉ nằm ở Đệ Lục và Đệ Thất, nhưng các nàng vẫn là thiên tài chuyên vượt cấp, vậy mà không thể nhận ra quyền kình này từ đâu tới?
Nhưng khiến các nàng kinh ngạc hơn nữa đó là, ngay lúc này một thân ảnh nam tử thản nhiên bước ra, khí tức của hắn chỉ dao động ở mức Nguyên Úy Đỉnh phong nhưng lại khiến cho người khác cảm nhận được sự nguy hiểm.
Sau lưng hắn lúc này có hai nữ nhân đi đằng sau, cả hai nàng đều là tuyệt sắc giai nhân, nhan sắc của hai nữ có thể nói là một chín một mười nếu so với nhan sắc của Thất Tinh Tuyết Liên.
Điểm đặc biệt là cả ba người cứ như thể từ hư vô mà xuất hiện, hai nữ Tuyết Vực Cung hoàn toàn không phát hiện ra bọn họ, tên Hỏa Xuyên kia thì lại càng không. Hai nữ lúc này đang tự hỏi, họ là ai mà có thể làm được những điều này?
Câu trả lời là không phải Trần An Vĩ và hai nữ thì còn ai vào đây?
Chỉ nghe hắn hờ hững nói “Lấy đồng môn làm lá chắn, ta thật không biết nên tán thưởng hay ghê tởm ngươi?”
Tên Hỏa Xuyên nghe vậy liền nổi giận “Chỉ là một tên Nguyên Úy Đỉnh phong cũng dám diễu võ giương oai trước mặt bổn công tử? Là ai cho ngươi gan chó?”
Hắn vừa nói xong liền cảm thấy sống lưng lạnh ngắt, bên tai vang lên tiếng xé gió.
Phốc!
Một bên cánh tay hắn nhẹ nhàng rơi xuống, mà sau lưng Trần An Vĩ lúc này Lục Thanh Vân đang lắc đầu tiếc nuối “Trật mất rồi!”
Hai nữ Tuyết Vực Cung nhìn thấy vậy khẽ sửng sốt “Nhanh… nhanh quá!”
Như không để ý tới hai nữ, Lục Thanh Vân lại giương mắt lên nhìn tên Hỏa Xuyên kia, ánh mắt nàng như nhìn một xác chết vậy. Hừ dám sỉ nhục phu quân nàng, nàng phải băm chết hắn!
Chân thon khẽ nhấc, thân ảnh nàng lại biến mất tại chỗ, Hỏa Xuyên thấy vậy liền biết nguy cơ tử vong gần kề, liền thi triển thân pháp hòng chạy trốn.
“Chạy? Ngươi chạy được sao?” Hàn Mộng Nhu lúc này bỗng lên tiếng, cùng lúc đó Băng Hệ Nguyên Lực từ bên trong cơ thể nàng trào ra.
“Băng Ngục!”
Một tòa Băng Ngục hiện ra khóa chặt thân thể của Hỏa Xuyên, cùng lúc đó lưỡi kiếm của Lục Thanh Vân đã chém tới.
Phốc!
Một tiếng cắt thanh thúy vang lên, đầu của Hỏa Xuyên liền rời khỏi cổ. Thậm chí tới lúc chết hắn vẫn không kịp hô lên một tiếng. Khuôn mặt hắn trắng bệch tràn đầy hoảng sợ trông thật khôi hài.
冷私夜 x 白蓮花
-----------------------
Chúc các đạo hữu có một kì nghỉ lễ vui vẻ! Vạn sự bình yên!
冷私夜 x 白蓮花