Thời gian trôi qua, mới đó mà đã ba tháng thời gian thực trôi qua…
Sở Thiên Nhã dưới ảnh hưởng của Bát Diện Thạch với thời gian gia tốc gấp 25 lần, nàng rất nhanh đã tiếp nhận xong truyền thừa của Dạ Hàn Nữ Tôn.
Tiếp nhận xong truyền thừa, tu vi của nàng cũng một đường tăng mạnh, từ Đỉnh Phong Nguyên Hoàng cảnh hiện tại đã lên đến Tam Tinh Nguyên Tông cảnh, thực lực không hề tầm thường.
Mở lấy đôi mắt đã nhắm nghiền trong một khoảng thời gian dài, Sở Thiên Nhã liền nhìn thấy một nữ nhân đang ngồi đối diện mình, nhìn điệu bộ nhàn nhã của nàng ấy có vẻ là đã ngồi chờ đợi nàng từ lâu.
“Lục Tiểu Thư, ngươi chờ ta sao?” Sở Thiên Nhã lên tiếng.
“Đã là người một nhà, cô còn khách khí với ta như vậy sao?” Nữ nhân ngồi đối diện Sở Thiên Nhã lúc này mỉm cười, nhẹ nhàng nói.
Nàng đương nhiên không ai khác chính là Lục Thanh Vân, trong ba tháng vừa qua, nàng cùng các tỷ muội vừa xử lý sự vụ gia tộc, vừa quấn quýt bên nam nhân, cũng biết nội tình giữa hắn và Sở Thiên Nhã.
Không ngờ tới chỉ sau hai lần gặp mặt, phu quân của nàng vậy mà đã đưa được giai nhân lên giường, đem Sở Thiên Nhã hoàn toàn lành lặn về cho nàng.
Đúng như Trần An Vĩ từng suy đoán, Lục Thanh Vân quả thực rất lo lắng cho nữ nhân này, chuyện của Sở Thiên Nhã tuy nàng không biết quá nhiều, nhưng cũng biết đó là mối thù không thể không báo.
Nhưng khổ nỗi Sở Thiên Nhã lại chỉ có một mình trong khi kẻ thù của nàng lại là cả một Sở gia lúc đó là Nhất phẩm gia tộc.
Vì thế, nàng đã muốn ngăn cản Sở Thiên Nhã ngay từ lần gặp lại ở Cửu Long Đại Hội. Bất quá bản tính của nàng ấy bướng bỉnh từ trước giờ, chỉ cần tâm ý đã quyết, người thân cũng không thay đổi được huống hồ chỉ là một bằng hữu như nàng.
Trần An Vĩ cũng hiểu nỗi lo của thê tử nên mới cử Đệ Tứ tinh thông các thủ đoạn ẩn thân đi theo giúp đỡ, để rồi tìm được nàng bên trong Dạ Hàn Nữ Tôn – An Nghỉ Chi Mộ.
Sở Thiên Nhã nghe câu nói của nàng, trong lòng thoáng giật thót, ngoài mặt cố giữ bình thản nói “Lục Tiểu Thư đang nói gì, Thiên Nhã thực không hiểu?”
“Thôi được rồi, lười nói nhảm với cô. Dù phu quân không kể ra thì ta cũng biết cô đã bị hắn ăn sạch!” Lục Thanh Vân nhẹ nhàng cười, không để ý tới biểu cảm của nàng.
“…” Sở Thiên Nhã trầm mặc không đáp.
Lục Thanh Vân cũng không tức giận vì phản ứng của nàng, với tính cách bướng bỉnh của Sở Thiên Nhã, bị phát hiện loại chuyện này cũng không dễ chịu gì.
“Phu quân đôi lúc có ngả ngớn, lại cực kì vô sỉ, nhưng đối với thê tử của mình lại cực kì quan tâm cùng chiều chuộng, tuyệt sẽ không để ai chịu thiệt thòi.” Mỉm cười đầy tự hào, Lục Thanh Vân nhìn nàng nói.
“Dĩ nhiên, hắn cũng là một người có tính chiếm hữu rất mạnh, chỉ cần một lần là nữ nhân của hắn, cả đời đừng mong thoát khỏi tay hắn. Nhưng mà, được ở trong vòng tay hắn có lẽ lại là khung cảnh hoàn mỹ nhất của chúng ta!”
Sở Thiên Nhã rung động, chính nàng cũng là người trải nghiệm những điều Lục Thanh Vân vừa nói, đương nhiên cũng biết đó là thật.
“Mà hiện tại, Bát Diện Thạch này cũng là nơi hắn dành những điều tốt nhất cho nữ nhân của mình.” Lục Thanh Vân lại lên tiếng, tất cả những thứ hắn đặt vào bên trong Bát Diện Thạch đều là những thứ có công dụng hỗ trợ cực lớn cho tu luyện, các nàng bế quan trong này lợi ích thu được nhiều không kể hết.
Sở Thiên Nhã nhìn khung cảnh xung quanh, cảm nhận được lượng nguyên khí nồng đậm trong thiên địa, còn có thoang thoảng chút Hồn Lực, và một loại lực lượng nào đó cao thâm mà nàng không đủ kiến thức để luận giải.
Ở xa xa lại còn có một khu vực rộng lớn dành riêng cho các loại Linh Thảo, mùi hương thanh mát của chúng tỏa ra khắp không gian thật khiến người ta cảm thấy thoải mái.
Đó vẫn chưa là tất cả, nàng còn cảm nhận được thời gian nơi này vậy mà trôi qua nhanh hơn nhiều lần so với bên ngoài, hẳn là phải có một tòa Gia Tốc Trận được bố trí đâu đó.
Nhận ra điều đó, nàng càng kinh ngạc hơn. Vì Gia Tốc Trận là thứ mà ngay cả các Tông cấp Thế Lực cũng thèm nhỏ dãi, ngay cả Tôn cấp Thế Lực thông thường cũng không dễ bố trí nó.
Vì chi phí thuê một vị Chiến Trận Sư tinh thông Thời Gian để bố trí nó rất cao nên toàn An Nam Tinh Cầu chỉ có những Tôn cấp Thế Lực hàng đầu mới đủ tài lực bố trí nó.
Càng ngắm nhìn, nàng càng cảm thấy ấm lòng, nam nhân kia vậy mà lại để nàng tiến vào nơi phúc địa này, để nàng được hưởng những lợi ích của không gian này.
“Không cần nói nữa, hắn cường ngạnh như vậy, bá đạo chiếm hữu cơ thể và trái tim ta, ta còn có thể chạy được nữa sao!” Nghe lời nói của Lục Thanh Vân, nhìn thấy biểu hiện tự hào của nàng, Sở Thiên Nhã nhẹ giọng nói, khóe môi nở nụ cười ngọt ngào.
Lục Thanh Vân mỉm cười hài lòng, bất chợt nảy sinh ý định gì đó, không chần chừ liền nói “Thực lực cô tăng mạnh, có muốn cùng ta luận bàn một phen?”
Sở Thiên Nhã không nghĩ nàng sẽ đề nghị như vậy, bất quá nàng cũng muốn xem thử Lục Thanh Vân từ ngày đi theo tên nam nhân đáng ghét đó sẽ có thực lực như thế nào?
“Được, lên đi!” Gật đầu đồng ý, nàng thả người bay lên không trung bắt đầu hội tụ Nguyên Lực.
Lục Thanh Vân cũng không chần chừ, thả người bay lên đứng đối diện với nàng, lên tiếng nói “Hiện tại tu vi của ta là Ngũ Tinh Nguyên Tông cảnh, vì thế sẽ áp chế xuống Tam Tinh!”
Sở Thiên Nhã gật đầu, nàng cũng không có ý kiến.
Ngay sau khi nhìn thấy Lục Thanh Vân đã sẵn sàng, nàng cũng không chần chừ mà kết ấn.
Sở Thiên Nhã vừa ra tay đã sử dụng tới Dị Băng, Dạ Hàn Băng Liên như một đóa hoa sen băng lệ lơ lửng trên đỉnh đầu, Băng Hệ Nguyên Lực được nó liên tục cung cấp cho chủ nhân.
Chưa dừng lại ở đó, một loại Băng Hệ Nguyên Lực khác được nàng điều động, nó không có màu xanh lam đậm như Dạ Hàn Băng Liên, mà ngược lại nó không màu, chỉ có sự long lanh như ngọc thạch là tồn tại, nó chính là Ngọc Băng Nguyên Lực.
Ngọc Băng Nguyên Lực hòa quyện cùng Băng Hệ Nguyên Lực của Dạ Hàn Băng Liên tạo ra một loại băng cực kì lạnh lẽo nhưng cũng vô cùng cứng cáp, có thể nói là công thủ song toàn.
Nàng đặt cho nó một cái tên rất mỹ miều, nhưng cũng vô cùng nguy hiểm – Dạ Ngọc Nguyên Lực.
“Nguyên Thuật – Băng Kính Phân Hình!” Điều động Dạ Ngọc Nguyên Lực, Sở Thiên Nhã quyết định dùng đến chiêu cũ.
Nói cũ cũng không đúng, bởi vì nếu năm xưa đẳng cấp của Băng Kính Phân Hình chỉ là Thiên cấp Thượng phẩm, thì hiện tại bằng vào kiến giải của Nguyên Tông cảnh, Sở Thiên Nhã đã đem nó nâng lên Tông cấp Hạ phẩm Nguyên Thuật.
Vì thế mà số lượng Băng Kính được triệu hồi cũng từ 2 tăng lên thành 4. Cũng có nghĩa là lúc này Lục Thanh Vân sẽ phải đối mặt với thế công mạnh mẽ gấp năm lần bình thường.
Nhưng Băng Kính nhiều cũng đồng nghĩa với việc lượng Nguyên Lực tiêu hao cũng vô cùng nhiều. Nếu không phải nàng tu luyện Vạn Điệp Bổn Nguyên Quyết giúp gia tăng khả năng hấp thu Băng Hệ Nguyên Lực, nàng cũng không trực tiếp sử dụng chiêu này.
“Tôn cấp Thượng phẩm Nguyên Thuật – Vạn Điệp Vạn Dụng Liên!”
Sở Thiên Nhã một lần nữa nâng tay kết ấn, tay ngọc liên tục vũ động trong không gian, đem Dạ Ngọc Nguyên Lực huyễn hóa thành vô số cánh hoa sen, mà 4 khỏa Băng Kính cũng đồng dạng mô phỏng lại y hệt.
Nhìn nàng lúc này như một tiên tử nhảy múa giữa muôn vàn cánh hoa, tuy đẹp đẽ những lại vô cùng chết chóc.
“Không tệ!” Lục Thanh Vân chiến ý sôi sục, nhìn thấy bằng hữu của mình tiến bộ vượt bậc, nàng cũng không thể thua kém được.
Động lấy ý niệm lấy ra Tứ Sắc Lôi Đình Kiếm, lập tức kích hoạt Ngũ Tầng Kiếm Ý, sau đó lại cấp tốc kết ấn.
“Tứ Nguyên Lôi Kiếp Công – Tam Sắc Lôi Kiếp: Tụ!”
Theo tiếng quát yêu kiều của nàng, bầu trời trong Bát Diện Thạch một lần nữa hội tụ lôi vân, Tam Sắc Lôi Kiếp lập lòe tưởng chừng như muốn đánh xuống. Lục Thanh Vân không chần chừ nâng lên Tứ Sắc Lôi Đình Kiếm.
Tam Sắc Lôi Kiếp lập tức giáng xuống hội tụ trên Tứ Sắc Lôi Đình Kiếm, khiến nó lập lòe phát ra ánh sắc ba màu huyền ảo.
Chưa hết, Tứ Sắc Lôi Kiếp Công sẽ càng mạnh mẽ khi chủ nhân có bốn loại Nguyên Lực Thuộc Tính, vì vậy lúc này Lục Thanh Vân cũng không chần chừ điều động ba loại Nguyên Lực Thuộc Tính còn lại của mình.
Đừng quên rằng nàng là một trong số ít tu sĩ sở hữu Tứ Sắc Nguyên Hải.
Băng Hỏa Luân Hồi Diễm cấp tốc xuất hiện, cung cấp Hỏa Hệ Nguyên Lực và Băng Hệ Nguyên Lực hòa vào lưỡi kiếm của nàng, Thổ Hệ Nguyên Lực trong cơ thể cũng không ngừng gào thét.
Lục Thanh Vân hội tụ đủ lực lượng, đưa tay chém qua một nhát, nhát chém hội tụ Tam Sắc Lôi Kiếp, Băng Hỏa Luân Hồi Diễm và Thổ Hệ Nguyên Lực liên tục tàn phá không gian, chém đến không gian bên trong Bát Diện Thạch phải run rẩy.
Nếu nó không phải Quân cấp Pháp Bảo, chỉ sợ đã bị nhát chém này của Lục Thanh Vân làm cho hư hại.
Mà ở phía đối diện, Sở Thiên Nhã cũng đã hội tụ xong thế công, Vạn Điệp Vạn Dụng Liên của nàng hiện mới chỉ ngưng tụ được hơn hai trăm cánh hoa, nhưng với sự trợ giúp của Băng Kính Phân Hình, số cánh hoa đã lên tới con số một nghìn.
Lúc này đây, một nghìn cánh hoa cấp tốc hóa kiếm, đồng loạt chĩa mũi kiếm về phía Lục Thanh Vân, hay nói đúng hơn là hướng về phía nhát kiếm đang bay tới kia.
Không chút chần chừ, một nghìn thanh kiếm bùng phát lực lượng lao thẳng về phía nhát kiếm như muốn đồng quy vu tận.
Bùm! Oành! Rắc!
Hàng loạt tiếng nổ vang lên, thế công liên miên bất tuyệt của Sở Thiên Nhã vẫn liên tục đánh vào thế công của Lục Thanh Vân, thanh kiếm này vỡ là một thanh kiếm khác lập tức được thay thế.
Đây là một điểm mạnh mà nàng khai thác được trong quá trình tu luyện Vạn Điệp Vạn Dụng Liên.
Chính là bất kể số lượng cánh hoa tối đa nàng có thể triệu hoán là bao nhiêu, triệu hoán chúng nó dùng vào việc gì, thì khi những cánh hoa bị phá hủy, lập tức số lượng tương đương sẽ được tạo ra.
Đương nhiên, muốn duy trì số lượng này thì lượng Nguyên Lực cần thiết cũng là khổng lồ.
Nhưng mà, có thể thấy được hiệu quả của Vạn Điệp Vạn Dụng Liên đem lại không hề tệ một chút nào.
Mỗi cánh hoa nhìn có thể là yếu ớt và không có chút sát thương nào, nhưng khi chúng nó hợp sức lại với nhau, sẽ là một thế công liên miên bất tuyệt tấn công cho kẻ thù không kịp thở.
Bằng chứng là nhát kiếm vô cùng mạnh mẽ của Lục Thanh Vân lúc này bị vô tận thanh kiếm lao vào triệt tiêu đi lực lượng, nó bắt đầu ảm đảm dần và đang có dấu hiệu tiêu thất.
Có thể thấy rằng, kẻ thù sau này của Sở Thiên Nhã sẽ không muốn đơn độc đấu với nàng. Mà kể cả có kéo đến đông cũng chẳng sao, Vạn Điệp Vạn Dụng Liên chính là môn Nguyên Thuật được sáng tạo ra là để quần công kia mà.
Sở Thiên Nhã nhìn thấy thế công của mình sắp phá được nhát chém của Lục Thanh Vân, trong lòng ngược lại không hề cảm thấy vui vẻ.
Bởi vì một lần sử dụng nhiều loại Nguyên Thuật cao cấp như vậy, dù nàng tu luyện Vạn Điệp Bổn Nguyên Quyết cũng có phần chịu không thấu. Một lý do khác chính là, nàng biết Lục Thanh Vân còn chưa đánh toàn lực.
Quả nhiên, Lục Thanh Vân lúc này không những không lúng túng, còn nhẹ nhàng mỉm cười, một lần nữa kết ấn, thánh thót quát lên một tiếng “Tam Sắc Lôi Kiếp – Giáng!”
Ầm! Ầm! Ầm!!!
Dứt lời, lôi vân trên trời cấp tốc ngưng tụ ra một đạo Tam Sắc Lôi Kiếp, đánh vào nhát kiếm trước đó của nàng, khiến sức mạnh của nó tăng lên vượt bậc, vậy mà có thể đối kháng với cả nghìn thanh kiếm do Sở Thiên Nhã tạo ra.
Đây là điểm mạnh của Tứ Nguyên Lôi Kiếp Công, nó cho phép chủ nhân mô phỏng Lôi Kiếp của thiên địa, tạo ra một loại Ngụy Lôi Kiếp có sức mạnh chỉ kém hơn Dị Lôi một chút.
Chỉ khi đạt tới đại thành, Tứ Nguyên Lôi Kiếp Công mới có khả năng tạo ra Lôi Kiếp.
Chưa hết, Tứ Nguyên Lôi Kiếp Công còn cho phép dung hợp bốn loại Nguyên Lực Thuộc Tính trong cơ thể, gia tăng sức mạnh cho Ngụy Lôi Kiếp.
Hơn nữa, Ngụy Lôi Kiếp giống Lôi Kiếp ở chỗ, nó luôn được ngưng tụ từ trước giống như cách thiên địa ngưng tụ Lôi Kiếp trước khi tấn công, chỉ cần chủ nhân ra lệnh, Ngụy Lôi Kiếp sẽ lập tức giáng xuống.
Lúc này đây, nhờ vào khả năng này mà Lục Thanh Vân có thể nhanh chóng cung cấp lực lượng cho thế công trước đó của mình.
Thế trận một lần nữa lâm vào cân bằng, Lục Thanh Vân với khả năng liên tục điều động Lôi Hệ Nguyên Lực và ba loại Nguyên Lực Thuộc Tính bổ sung cho nhát chém của mình lại đối chiến với Sở Thiên Nhã với khả năng liên tục triệu hoán các cánh hoa tạo ra thế công liên miên bất tuyệt.
Hai nữ với khả năng khá tương đồng nhau, lại luận bàn với nhau, có thể nói là người tám lạng kẻ nửa cân, không biết ai mới là người giành chiến thắng sau cùng.
Không biết trải qua bao lâu sau, khi lực lượng trong cơ thể cả hai dần cạn kiệt, cuối cùng thế trận cũng không thể tiếp tục, nhát chém phô thiên cái địa của Lục Thanh Vân cùng một nghìn thanh kiếm tạo ra từ cánh hoa sen của Sở Thiên Nhã cùng lúc tiêu thất.
Không gian lập tức trở về trạng thái ban đầu, hai nữ dần hạ người xuống đất.
“Trận này cô thắng rồi!” Lục Thanh Vân mỉm cười nói, cùng lúc khôi phục lại tu vi, lực lượng trong cơ thể cũng khôi phục lại phân nửa.
Sở Thiên Nhã mỉm cười “Là do cô nhường mà thôi!”
Bốp! Bốp! Bốp!
Bất chợt lúc này, có tiếng vỗ tay vang lên từ phía xa khiến hai nữ đưa mắt nhìn tới.
Chỉ thấy Trần An Vĩ đã đứng tại nơi đó từ bao giờ, ánh mắt tràn ngập tán thưởng nhìn hai nữ, hiển nhiên là đã chứng kiến toàn bộ trận luận bàn này của hai người.
“Các nàng đều rất giỏi!” Trần An Vĩ giơ ngón tay cái khen ngợi, sau đó liền lấy ra một viên Hồi Nguyên Đan, cưng chiều bỏ vào miệng Lục Thanh Vân.
Rồi lại lấy ra một viên nữa muốn đút cho Sở Thiên Nhã.
Nhưng mà Sở Thiên Nhã lần đầu được hưởng sự chăm sóc của nam nhân, còn đang do dự thì lại nhìn thấy ánh mắt dịu dàng và nụ cười ấm áp của hắn, bất giác liền hé mở môi thơm cho hắn đút Đan Dược vào.
Trần An Vĩ mỉm cười hài lòng, đúng lúc này, Hệ Thống đã lâu không phát động nhiệm vụ nay lại đột nhiên vang lên âm thanh.
“Tinh! Phát động nhiệm vụ Huyền Thoại Mục Tiêu – Ngao Du. Phần thưởng 10 cái Nguyệt Ảnh Hy Vọng, 1 lần sử dụng Thiên Địa Truyền Tống Trận!”
Nụ cười trên môi hắn đột nhiên cứng lại, gương mặt lập tức trở nên nghiêm túc…
---------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言