Chương 218: Bất thường

Mãi đến tận năm ngày sau, khi Lục Thanh Vân ba nữ đều bị nam nhân dày vò thành đống bùn nhão, thậm chí Tiểu Kim, Hàn Mộng Nhu và Cổ Tự Ly hai vị công chúa Cổ Tự Tộc từ Bát Diện Thạch ra ngoài hỗ trợ cũng chịu kết cục tương tự, Trần An Vĩ mới thỏa mãn rời đi trong ánh mắt hờn dỗi của chúng nữ.

Bước ra bên ngoài, Trần An Vĩ chợt bị thứ gì thu hút, ánh mắt nhìn về phía Bách Mộc Điền của gia tộc, hình ảnh một thiếu nữ tuổi mười sáu mười bảy chạy lăng xăng khắp nơi đập vào mắt hắn.

Nàng không ngừng quan sát các loài Linh Thảo bên trong Bách Mộc Điền, lúc lại dùng Mộc Hệ Nguyên Lực trong cơ thể bồi dưỡng chúng nó, lúc lại dùng Thổ Hệ Nguyên Lực bồi dưỡng chất lượng đất trồng.

Năng lực thiên bẩm của Thiên Nhiên Tộc nhờ đó mà được kích hoạt, các loài Linh Thảo sinh sống bên trong Bách Mộc Điền rung lên hưng phấn.

Được tắm rửa trong lượng Mộc Hệ và Thổ Hệ Nguyên Lực dồi giàu và tinh khiết khiến chúng nó cực kì vui sướng, tốc độ phát triển lại càng khỏi phải nói.

“Nàng không cảm thấy mệt sao?” Trần An Vĩ nhẹ tiến lại gần, vươn tay lau đi giọt mồ hôi chảy dài trên trán, quan tâm hỏi.

Thiên Nhiên Tuệ Nghi vẫn còn chìm trong vui sướng khi được bồi dưỡng Linh Thảo, không quá để tâm tới hành động của nam nhân, nghe hắn hỏi liền vui vẻ trả lời “Đương nhiên không mệt, Thiên Nhiên Tộc bọn ta chỉ cần được bồi dưỡng Linh Thảo, mọi muộn phiền và mệt mỏi đều tan biến!”

“Vậy thì tốt, bất quá nàng nên dành thời gian nghỉ ngơi, ta không muốn nàng mệt mỏi!” Trần An Vĩ dịu dàng xoa đầu nàng nói.

Thiên Nhiên Tuệ Nghi cười híp mắt, gật gật đầu nhỏ nói “Biết rồi!”

Nàng hiện tại đang cực kì vui vẻ, bởi vì không chỉ được tiếp xúc với các loại Linh Thảo quý hiếm, được luyện tập bố trí Thiên Nhiên Trận Pháp, mà còn được tự tay bồi dưỡng Tự Nhiên Thụ thực lực cũng vì vậy mà tăng tiến không ít.

“Thiếu Chủ, người của Nhật Nguyệt Học Viện đang tiếp cận!” Bất chợt lúc này giọng nói của Xích Y Đệ Nhị vang lên trong bên tai Trần An Vĩ khiến ánh mắt hắn liền trở nên lấp lóe.

“Nàng ở đây chơi, ta đi gặp phụ thân một chuyến!” Trần An Vĩ xoa đầu Thiên Nhiên Tuệ Nghi, sau đó liền tiến về phía sảnh tiếp khách của gia tộc, trong đầu không nhịn được mà cảm thấy khó hiểu.

Xích Y Đệ Nhị hay còn gọi là Phó Thủ Lĩnh của Xích Y Vệ là người được hắn giao nhiệm vụ bảo vệ Trần gia trong khi Thủ Linh Hỏa Kiên được Trần An Vĩ giao nhiệm vụ canh phòng tại tộc biên.

Theo lời Phó Thủ Lĩnh vừa nói, một đám người có vẻ như đến từ Nhật Nguyệt Đại Lục đột nhiên xuất hiện gần lãnh thổ Trần gia, dường như có ý định muốn tiến vào.

Nhật Nguyệt Học Viện và các gia tộc trên Nhật Nguyệt Đại Lục trước giờ rất ít khi tiếp xúc trực tiếp thế này, hay có thể nói là nước sông không phạm nước giếng.

Bọn hắn chỉ quan tâm lượng học viên mỗi năm tham gia khảo hạch, còn hoàn toàn không can thiệp vào chuyện của gia tộc mỗi học viên, loại chuyện như trực tiếp tìm tới gia tộc như thế này là lần đầu xảy ra.

Chẳng hiểu sao, Trần An Vĩ cảm giác được có điều gì đó bất thường trong chuyện này.

Không tiếp tục nghĩ nhiều, hắn đã lập tức biến mất, một lần xuất hiện sau đó đã là ở bên trong sảnh tiếp khách.

Chỉ thấy trước mặt hắn lúc này, là phụ thân và nhạc phụ song song ngồi một bên, ánh mắt tràn ngập khó hiểu nhìn về phía đối diện, nơi có một nhóm người diện mục nghiêm nghị đang nhàn nhã ngồi.

Nhìn thấy hắn bước vào, đám người mới lúc này mới đưa mắt nhìn qua, Trần Vĩnh Long và Lục Bảo Hành đồng loạt truyền âm cho hắn “Tiểu Vĩ Tử, Học Viện dường như muốn tìm ngươi. Hai người bọn ta không biết cụ thể là chuyện gì, bất quá phụ thân có linh cảm không lành.”

Hai người vừa dứt lời, một nam tử trung niên trong số đó đứng dậy, hướng về phía Trần An Vĩ nói “Hẳn đây là Trần tiểu hữu nổi danh có thể vượt hai đại cảnh giới chiến đấu?”

Trần An Vĩ nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm nhận được sự kì lạ trong cách nói của nam tử trung niên này, bất quá cũng không thể hiện ra quá nhiều, lễ độ khoác tay một cái nói “Tiểu tử chỉ do may mắn mà thôi, hoàn toàn không đáng nói tới!”

“Ngược lại là Phó Viện Trưởng ngài, không biết hôm nay ngài tới Trần gia có chuyện gì?”

Không sai, nam tử trung niên này chính là Phó Viện Trưởng của Nhật Nguyệt Học Viện – Trường Lãm, là một vị Nguyên Tôn cảnh cường giả lâu năm trên An Nam Tinh Cầu.

Thực lực của hắn chỉ thua kém mỗi Viện Trưởng của Nhật Nguyệt Học Viện, uy danh cũng khá cao trên đại lục.

Trường Lãm không nhanh không chậm nhìn thiếu niên trước mặt nói “Chúng ta tới đây theo lời Viện Trưởng, muốn mời Trần tiểu hữu trở thành Lão Sư cho Học Viện, không biết ý ngươi thế nào?”

“Trở thành Lão Sư cho Học Viện?” Trần Vĩnh Long và Lục Bảo Hành đưa mắt nhìn nhau, không hiểu vì sao Viện Trưởng lại đột nhiên đưa ra đề nghị thế này.

Trần An Vĩ lâm vào trầm tư, cũng không vội trả lời.

Phải biết rằng Nhật Nguyệt Học Viện trước giờ chỉ tuyển học viên từ các gia tộc, chỉ cần vượt qua khảo hạch là có thể nhập học.

Mà các học viện sau khi nhập học đều có cơ hội trở thành Lão Sư cho các học đệ học muội của mình, hơn nữa hầu hết học viên đều phải tự bế quan đột phá tu vi vì thế Nhật Nguyệt Học Viện hầu như chẳng bao giờ lâm vào tình trạng thiếu Lão Sư.

Vậy mà hiện tại Phó Viện Trưởng lại đích thân tới ngỏ lời muốn hắn trở thành Lão Sư của Học Viện, điều này nếu không nói bất thường thì chỉ có thể là Phó Viện Trưởng đang có vấn đề.

Trường Lãm nhìn thấy Trần An Vĩ không trả lời, tưởng rằng hắn đang do dự, liền lên tiếng nói “Trần tiểu hữu chắc hẳn đang lo lắng về gia tộc của ngươi?”

“Chỉ cần ngươi trở thành Lão Sư của học viện, Trần gia mỗi năm đều sẽ có năm danh ngạch tuyển thẳng vào Nhật Nguyệt Học Viện tiếp nhận tri thức mới, thậm chí còn được sự hỗ trợ của Học Viện về tài nguyên tu luyện.”

“Ngoài ra bản thân tiểu hữu cũng đạt được rất nhiều lợi ích từ Học Viện, tài nguyên tu luyện đỉnh cấp càng là không đếm xuể.”

“Vậy còn Lục gia thì sao?” Trần An Vĩ ánh mắt lấp lóe, thản nhiên nói. Thực ra đãi ngộ phía trên cũng không phải là quá thấp, mà ngược lại mỗi năm có năm danh ngạch tuyển trực tiếp là điều mà không ít người mong muốn.

Bản thân hắn nếu chấp thuận trở thành Lão Sư cho Học Viện cũng có được đãi ngộ rất tốt. Bất quá đó là nếu như hắn là một người bình thường không mang Hệ Thống.

“Ý tiểu hữu là?” Trường Lãm hơi bất ngờ về phản ứng của Trần An Vĩ, khó hiểu hỏi lại.

“Trần gia và Lục gia hiện tại tuy hai mà một, nếu Học Viện đã có lòng, tiểu tử thiết nghĩ Lục gia cũng nên đạt được đãi ngộ tương tự.” Trần An Vĩ không nhanh không chậm nói.

Trường Lãm sắc mặt thoáng trầm xuống, trong lòng âm thầm phỉ nhổ tên tiểu tử tham lam này.

Học Viện cho ngươi 5 cái danh ngạch tuyển trực tiếp cộng với hỗ trợ tài nguyên tu luyện đã là rất ưu đãi, người thường có được đãi ngộ như vậy chẳng phải nên trực tiếp vui mừng sao?

Phải biết rằng khảo hạch hằng năm tỉ lệ đào thải rất cao, nhiều người muốn vào Học Viện còn không được thậm chí khi đã nhập học, tài nguyên tu luyện càng là tự mình làm nhiệm vụ đổi lấy, càng đừng nói tới việc được tuyển trực tiếp mà còn được Học Viện hỗ trợ tài nguyên.

Tiểu tử này thì hay rồi không những không vui vẻ mà còn muốn đòi thêm cho gia tộc của thê tử hắn.

Mà những người đi cùng với Trường Lãm cũng không ngoại lệ, từng người gương mặt tối sầm, nghiến răng nghiến lợi nhìn lấy Trần An Vĩ.

Bất quá, Trường Lãm rất nhanh đã phản ứng, hắn mỉm cười nhìn Trần An Vĩ nói “Chỉ cần tiểu hữu chấp thuận trở thành Lão Sư cho Học Viện, Lục gia và Trần gia đề sẽ có được đãi ngộ như đã nói!”

“Phó Viện Trưởng!” Lời nói vừa dứt, đám người phía sau lập tức đứng dậy, giọng điệu kịch liệt phản đối.

“Im lặng!” Trường Lãm không để ý tới đám người này, hắn vẫn mìm cười nhìn lấy Trần An Vĩ, chờ mong vào câu trả lời của hắn.

Trần An Vĩ tròng mắt lưu chuyển, hắn cứ luôn cảm thấy ẩn sau vẻ đạo mạo đoan chính của vị Phó Hiệu Trưởng mang tên Trường Lãm này là một sự nham hiểm và quỷ quyệt.

Hắn như một con độc xà ẩn nấp trong bóng tối, chực chờ khi ngươi sa cơ lỡ vận là lập tức lao tới cắn lấy ngươi không buông.

Hiện tại cũng vậy, linh tính mách bảo Trần An Vĩ phải luôn cẩn thận với kẻ này, nếu không có thể sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Trần An Vĩ còn đang mải suy nghĩ, âm thanh máy móc vô cảm của Hệ Thống đã vang lên bên tai từ bao giờ “Tinh! Phát động nhiệm vụ Cao cấp Mục Tiêu: Sa Cơ!”

“Phần thưởng: 20 vạn Nguyệt Ảnh Tệ, 2 cái Nguyệt Ảnh Hy Vọng, 1 lần triệu hoán Pháp Bảo bất kì. Thất bại: Trần gia và Lục gia bị diệt!”

“Cái gì?” Trần An Vĩ trợn trừng mắt nhìn những chữ cuối cùng của thông báo, một nhiệm vụ Cao cấp Mục Tiêu nhưng lại có hình phạt nặng như vậy?

“Mở ra thông tin nhiệm vụ cho ta!” Dứt khoát hạ lệnh trong lòng, nhanh chóng xem qua nội dụng của nhiệm vụ.

“Nội dung nhiệm vụ: Viện Trưởng của Nhật Nguyệt Học Viện đột nhiên mất tích, học viên tại Học Viện cũng đồng dạng biến mất không rõ nguyên do, Phó Viện Trưởng đột nhiên tìm tới đề nghị ký chủ trở thành Lão Sư của Học Viện. Ký chủ cần nhân cơ hội này, tìm hiểu rõ nguyên nhân.”

Đọc thông tin nhiệm vụ xong, Trần An Vĩ sắc mặt cấp tốc tối sầm, Viện Trưởng và các học viên của Học Viện biến mất thì liên quan gì tới hắn? Phó Viện Trưởng tìm tới, hắn cũng cảm thấy có điều bất thường, nhưng làm sao lại có hình phạt nặng tới mức ảnh hưởng cả an nguy của hai gia tộc như vậy?

Thu lại sự khó hiểu hiện tại, hắn tin tưởng Hệ Thống sẽ không vô duyên vô cớ phát động nhiệm vụ kỳ lạ như vậy, càng không vô cớ đem tồn vong của hai gia tộc ra làm trò đùa.

Lúc này, ngẫm nghĩ lại thông tin nhiệm vụ đưa ra, Trần An Vĩ lâm vào trầm tư. Thông tin Hệ Thống đã đưa ra chắc chắn sẽ không sai, vậy nên việc Phó Viện Trưởng đến đây tìm hắn chắc chắn không phải là ý của vị Viện Trưởng kia.

Từ đó có thể suy đoán rằng việc đề nghị hắn trở thành Lão Sư của Học Viện cũng có khả năng chỉ là ngụy biện cho một kế hoạch đằng sau. Cộng thêm phản ứng của Trường Lãm khi hắn lên tiếng đòi gấp đôi lợi ích, Trần An Vĩ có thể khẳng định chắc chắn chuyện này có ẩn tình.

“Mặc dù biết ý định của công tử, nhưng Ảnh Nhi vẫn muốn lên tiếng nhắc nhở ngươi, một khi bước vào Nhật Nguyệt Học Viên tuyệt đối phải cẩn thận, đặc biệt là Khí Văn Sư sẽ không thể sử dụng!” Ảnh Nhi biết hắn sẽ thực hiện nhiệm vụ này, vậy nên cũng không ngăn cản mà lên tiếng nhắc nhở.

Trần An Vĩ dường như nhận ra điểm khác thường trong lời nói của tiểu nha đầu, hắn lập tức hỏi lại “Kể cả Minh Văn, Hộ Văn và Tốc Văn sao?”

Minh Văn, Hộ Văn và Tốc Văn là ba loại Khí Văn cơ bản có thể sử dụng bởi tất cả Khí Văn Sư, cũng là ba loại Khí Văn mà Trần An Vĩ có thể dùng Hồn Lực che giấu ở thời điểm hiện tại.

Khi được che giấu, người ngoài nhìn vào sẽ chỉ nghĩ rằng chúng là một loại Nguyên Thuận bình thường, hoàn toàn không liên tưởng tới Khí Văn trong truyền thuyết.

Ảnh Nhi lắc đầu “Kể cả chúng cũng không được!”

Trần An Vĩ hơi bất ngờ về câu trả lời của nàng, bất quá rất nhanh gật đầu, dù sao hắn cũng chưa từng vào Nhật Nguyệt Học Viện bao giờ, có trời mới biết được trong đó liệu có ai là Khí Văn Sư hay đã tìm hiểu về nó hay chưa. Cứ cẩn thận cho chắc chắn!

Sau khi được tiểu nha đầu nhắc nhở, hắn lại đưa mắt nhìn qua phụ thân và nhạc phụ, nhìn thấy hai người gật đầu, hiển nhiên là để hắn toàn quyền quyết định. Trần An Vĩ cũng không tiếp tục nghĩ nhiều, lập tức phất tay lấy ra một tờ khế ước đưa về phía đám người.

“Tiểu hữu đây là…” Trường Lãm nhìn tờ khế ước ghi lại những nội dung ưu đã mà hắn vừa nói, trong lòng trầm xuống, ánh mắt lấp lóe nhìn lấy thiếu niên trước mặt.

Đám người sau lưng hắn nhìn lấy tờ khế ước kia cũng tức giận, nếu không phải Trường Lãm ngăn cản, bọn hắn đã trực tiếp động thủ.

Tên tiểu tử này rõ ràng là không tin tưởng bọn hắn, vì vậy mới đưa ra tờ khế ước này, muốn bọn hắn phải tạo ấn ký linh hồn của mình lên đó.

Trần An Vĩ không quan tâm phản ứng của đám người, hắn chỉ nhàn nhạt nói “Xin thứ lỗi vì hành động này của tiểu tử, bất quá, tiểu tử là người làm ăn, những lợi ích to lớn như thế này không thể chỉ nói miệng được! Phó Viện Trưởng lòng dạ đại nhân chắc không chấp một tiểu bối như ta chứ?”

Trường Lãm sắc mặt vốn đã đen, nghe câu nói của hắn lại còn đen hơn nữa, cái gì mà lòng dạ đại nhân? Sao ta nghe như ngươi đang mắc ta tiểu nhân vậy? Lại còn, ngươi từ bao giờ trở thành dân làm ăn vậy hả?

Nếu Trần An Vĩ nghe được suy nghĩ này, chỉ nhún vai không đáp. Hắn cũng có thực hiện giao dịch với Vạn Bảo Hội, giao dịch lớn là đằng khác, một bên lại càng là đối tác của Đan Các. Cũng có thể xem là thương nhân không phải sao?

Đám người sau lưng Trường Lam săc mặt cũng đã đen sì như đít nồi, bất quá lời tên này nói không có chỗ nào không đúng vì vậy chẳng thể phản bác được điều gì.

Những lợi ích bọn hắn vừa đưa ra quả thực có hơi không thật, cần thứ đảm bảo là đương nhiên. Nếu đổi lại là bọn hắn cũng sẽ làm ra hành động tương tự. Hơn nữa, nếu hiện tại bọn hắn mà phản bác, chẳng phải sẽ gián tiếp thừa nhận bọn hắn có tâm tư riêng hay sao?

Vì thế dù bị Trần An Vĩ nói móc, nhưng Trường Lãm và đám người vẫn cố nén bình tĩnh mà tạo ra ấn ký linh hồn khắc lên tờ khế ước kia.

Trần An Vĩ nhìn thấy một màn này trong lòng càng chắc chắn suy nghĩ của mình, bất quá ngoài mặt lại không tỏ ra quá nhiều, sau khi thấy người cuối cùng khắc lên ấn ký của mình, hắn nhanh chóng phân nó ra làm hai phần, một phần bản thân thu vào, phần còn lại giao cho Trường Lãm, hoàn thành khế ước giữa đôi bên.

Thứ hắn và đám người Trường Lãm vừa thực hiện chỉ đơn giản là thiết lập một khế ước với quy tắc tinh cầu. Một khi có người làm trái khế ước, quy tắc tinh cầu sẽ lập tức giáng xuống, kẻ đó sẽ không có kết cục tốt đẹp.

Đây là một loại khế ước bình thường mà bất kì ai cũng có thể làm được, đặc biệt là trong giao thương càng là sử dụng rộng rãi.

Sau khi ký kết khế ước đã xong, Trường Lãm và đám người cũng không tiếp tục nán lại, nhanh chóng đứng dậy lên tiếng nói “Nếu Trần tiểu hữu đã chấp thuận đề nghị của Học Viện, vẫn mong ngươi trong vòng ba ngày đến Học Viện trình diện!”

Dứt lời liền quay đi, trước khi đi, sự bất thiện trong ánh mắt đám người hiện lên rõ rệt đến nỗi Trần An Vĩ muốn không nhìn thấy cũng phải nhìn thấy.

Trần An Vĩ ánh mắt lấp lóe nhìn bóng lưng đám người rời đi, không biết là đang suy nghĩ gì.

-----------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花