Trần An Vĩ mải mê mưa sắm tiêu tốn gần hết số Nguyệt Ảnh Tệ mà bản thân đang có, đang vô cùng hào hứng vì những vật phẩm mình mua được, thì đúng lúc này, âm thanh máy móc của Hệ Thống lại vang lên.
“Tinh! Chúc mừng ký chủ hoàn thánh mốc tiêu phí đầu tiên, Hệ Thống khai mở chức năng mới: Nguyệt Ảnh Tế Đàn!”
“Tinh! Lần đầu mở chức năng mới, dành tặng cho ký chủ vật phẩm Nguyệt Ảnh Hy Vọng, số lượng 10 cái!”
Ảnh Nhi hào hứng nhảy ra nãi thanh nãi khí nói “Nhanh cầu nguyện đi công tử! Chức năng này tốt đó a!”
“Cái quỷ gì?” Trần An Vĩ sắc mặt đầy mộng bức nhìn lấy tiểu nha đầu, hiển nhiên là không biết cái gì gọi là Nguyệt Ảnh Tế Đàn, càng không biết cái gì gọi là quay?”
Ảnh Nhi bật cười khúc khích nhìn hắn, nhanh chóng lên tiếng giải thích “Nguyệt Ảnh Tế Đàn là một loại Tế Đàn đặc biệt mà công tử có thể sử dụng để cầu nguyện.”
“Mỗi lần cầu nguyện sẽ tốn một Nguyệt Ảnh Hy Vọng hoặc một số lượng Nguyệt Ảnh Tệ tương ứng. Mỗi lần như vậy sẽ cho công tử một vật phẩm ngẫu nhiên, có thể là Công Pháp, Linh Thảo, Đan Dược các loại!”
“Đẳng cấp của chúng hiện tại dao động từ Tông cấp Hạ phẩm tới Tôn cấp Cực phẩm! Theo sự tăng cấp của Hệ Thống, Nguyệt Ảnh Tế Đàn sẽ tăng cấp và vật phẩm cầu nguyện được cũng sẽ tăng cấp theo.”
“Ngoài ra còn có một tỉ lệ nhỏ xuất hiện vật phẩm đẳng cấp cao hơn giới hạn nói trên trong mỗi lần cầu nguyện, bất quá một khi công tử đã cầu nguyện được vật phẩm cao cấp đó, những lần tiếp theo sẽ chỉ xuất hiện vật phẩm trong giới hạn.”
Trần An Vĩ nhẹ gật đầu, cái gọi là Nguyệt Ảnh Tế Đàn này hóa ra lại giống như cơ chế quay số may mắn mà kiếp trước hắn vẫn thường thấy trong các trò chơi điện tử.
Không tiếp tục nghĩ nhiều, bản thân hắn cũng cảm thấy khá hào hứng với chức năng mới này, không biết bản thân liệu sẽ quay ra thứ gì.
“Cầu nguyện mười lần đi!” Không chút do dự, Trần An Vĩ lập tức ra lệnh cho Hệ Thống sử dụng mười cái Nguyệt Ảnh Hy Vọng mình đang có.
Rất nhanh sau đó, trước mặt hắn đã xuất hiện một khung cảnh huyền bí cao thâm, tại đó có một cái tế đàn tọa lạc giữa trung tâm, vô số cột đá với đủ mọi kích cỡ lơ lửng xung quanh.
Chỉ thấy những khối đá kia được cấu thành từ một loại vật liệu vô cùng đặc biệt, Trần An Vĩ chỉ biết chúng vậy mà có thể nắm giữ sức mạnh của các vì tinh tú, nhưng lại không biết cụ thể chúng là gì.
Rồi trong ánh mắt kinh ngạc của Trần An Vĩ, mười đốm sáng không rõ hình thù bay ra từ trong người hắn, tiến vào trung tâm tế đàn, cấp tốc xoay tròn.
Từng khối đá bên trong tế đàn như sinh ra cộng hưởng, chúng liên tục phát sáng từ le lói tới lập lòe rồi cuối cùng là sáng rực rỡ. Ánh sáng của chúng dần hội tụ lại nơi những đốm sáng quay tròn.
Không biết bao lâu sau, Trần An Vĩ ngạc nhiên khi nhìn thấy từng đốm sáng kia vậy mà lại hóa thành từng kiện vật phẩm lần lượt bay về phía hắn.
Trần An Vĩ nhanh chóng kiểm kê lại số lượng vật phẩm mình vừa nhận được. Bao gồm có:
2 phiếu 100 vạn Nguyệt Ảnh Tệ, khi sử dụng lập tức có thêm 200 vạn Nguyệt Ảnh Tệ.
3 phiến 50 vạn Nguyệt Ảnh Tệ.
1 môn Tông cấp Thượng phẩm Công Pháp mang tên Thiên Nhiên Cộng Sinh Thuật, vừa nghe qua đã biết công pháp dành riêng cho Thiên Nhiên Tộc.
Và những thứ còn lại khiến Trần An Vĩ không khỏi vui sướng, xém chút hét ầm lên cho cả đại lục này nghe thấy.
Bởi vì chúng chính là những loại Linh Thảo mà hắn đang cần tìm kiếm, bao gồm một gốc Dưỡng Hồn Thảo đạt đến Tông cấp Cực phẩm, Quang Nguyên Thảo và Ám Nguyên Thảo đồng dạng đạt đến Tôn cấp Hạ phẩm.
Chúng chính là những loài Linh Thảo cần thiết để bồi dưỡng Thập Sắc Thập Diệp Ly và Thất Thải Hồn Nguyên Thảo.
Trần An Vĩ đang nghĩ tới viễn cảnh mình phải đi tìm chúng nó, thì không ngờ tới Nguyệt Ảnh Tế Đàn có thể trực tiếp giúp hắn triệu hoán ra những thứ này.
Bất quá tổng cộng những thứ kể trên chỉ mới là 9 vật phẩm thôi đúng không?
Nếu những thứ ở trên khiến hắn phấn khích một phần, thì vật phẩm cuối cùng lại khiến hắn hưng phấn bội phần. Bởi vì nó chính là một trong bốn nguyên liệu quan trọng để đúc nên một cỗ thân thể mới đủ sức chống đỡ linh hồn của Nguyên Thánh cảnh cường giả.
Vật phẩm mà hắn nhận được cuối cùng chính là một gốc Tôn cấp Hạ phẩm Phục Huyết Sâm.
Theo như ghi chép bên trong Đan Đế Chân Giải mà tiền bối giao cho hắn, Phục Huyết Sâm là một loại tài nguyên hiếm gặp dùng để hồi phục máu huyết cho cường giả Nguyên Thánh cảnh.
Dĩ nhiên là đẳng cấp của nó cũng phải đạt Thánh Cấp, nếu không muốn hồi phục không biết sử dụng bao nhiều cho đủ.
Bất quá nếu như sử dụng nó để luyện chế thân thể mới, thì chỉ cần nó đạt đến Đế Cấp là đã đủ điều kiện đúc thân thể cho Nguyên Thánh cảnh.
Mà Trần An Vĩ cũng chẳng cần phải nuối tiếc làm gì khi dược hiệu của một gốc Phục Huyết Sâm là đủ để luyện hai thân thể mới. Vì vậy khi sử dụng Phục Huyết Sâm để luyện chế thân thể, Luyện Đan Sư sẽ phải luyện ra hai bộ thân thể nếu không muốn hoang phí dược hiệu bên trong.
Trong lúc Trần An Vĩ mải mê với mớ vật phẩm mình vừa cầu nguyện, thì ở phía bên này chúng nữ cũng đang bàn tán rất sôi nổi.
“Hắn… bị làm sao vậy?” Thiên Nhiên Tuệ Nghi nhìn nam nhân kia cứ chốc chốc lại cười lên như một tên điên, nàng không nhịn được thắc mắc hỏi.
“À, muội cứ mặc kệ chàng, chàng hiện tại đang liên lạc với sư phụ, chắc là lại được người cho thêm đồ tốt nên mới cười nhiều như vậy!” Lục Thanh Vân quá quen thuộc với tình cảnh này liền lên tiếng.
“Ra là vậy!” Thiên Nhiên Tuệ Nghi gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, sau cũng không chú ý tới hắn nữa.
Trần An Vĩ lúc này cũng đã bước lại gần, nhanh chóng lấy ra bốn gốc Linh Thảo mà hắn đạt được từ Nguyệt Ảnh Tế Đàn đặt vào bàn tay ngọc của Thiên Nhiên Tuệ Nghi.
Chúng nữ ánh mắt lóe lên tia kinh ngạc, nhưng nghĩ tới việc hắn vừa liên lạc với vị sư phụ thần bí kia, chúng nữ cũng không quá thắc mắc vì sao hắn lại có được những gốc Linh Thảo quý hiếm kia.
Chúng nữ có thể bình tĩnh, nhưng Thiên Nhiên Tuệ Nghi lại không như vậy, nàng kinh ngạc cùng phấn khích khi nhìn thấy nhiều Linh Thảo quý hiếm xuất hiện trước mặt mình.
“Có được Quang Nguyên Thảo và Ám Nguyên Thảo, Thập Sắc Thập Diệp Ly của ngươi có thể phát triển toàn diện rồi!” Nàng ánh mắt long lanh nhìn nam nhân này hưng phấn nói, biểu hiện như thể chính nàng đạt được lợi ích nào đó vậy.
Trần An Vĩ mỉm cười xoa đầu thiếu nữ, sau đó vì muốn Thiên Nhiên Tuệ Nghi có một thời gian nghỉ ngơi nên hắn cũng không vội đưa nàng vào Bát Diện Thạch, ngược lại cùng chúng nữ dẫn nàng đến Trần gia.
Tại Trần gia…
Một khung cảnh cực kì quen thuộc với Trần An Vĩ hiện ra trong tầm mắt, từng tộc nhân làm việc trong tộc, từng vị trưởng lão tấp nập đi đây đi đó, và cả phụ thân hắn cùng nhạc phụ xử lý nội vụ hai bên gia tộc.
Hai nhà Lục – Trần từ sau khi Lục Thanh Vân và Lục Thanh Huyền đều trở thành thê tử của Trần An Vĩ thì quan hệ càng thân thiết, tuy hai mà một. Nhật Nguyệt Đại Lục càng là phồn vinh hơn không ít.
“Tiểu Vĩ Tử, đã trở về rồi sao?” Trần Vĩnh Long đang làm việc cùng Lục gia chủ Lục Bảo Hành nhìn thấy nhi tử lâu ngày ra ngoài đã trở về, vui mừng bước lại gần nói.
Lục Bảo Hành đứng phía sau cũng đưa mắt nhìn hắn, âm thầm cảm khái năng lực của hiền tế nhà mình.
Từ lúc gặp được tiểu tử này, hai nữ nhi nhà ông không chỉ lúc nào cũng vui vẻ, mà thực lực còn tiến bộ liên tục, thậm chí đã đuổi kịp cảnh giới của người làm phụ thân như ông.
Chưa hết, thực lực của Trần gia cũng có những tiến bộ đáng kể, đặc biệt là Trần Tiến tiền bối, hiện tại đã chữa lành thương thế, tu vi thậm chí có xu hướng đột phá lên cảnh giới cao hơn.
Mà hai nữ nhi nhà ông cũng không giấu giếm, đem chuyện tiểu tử này còn là một vị Tôn Sư cấp bậc Luyện Đan Sư nói ra, một lần nữa khiến ông cùng Trần Vĩnh Long kinh ngạc không thôi.
Trần An Vĩ nhẹ nhàng tiến đến bái phỏng hai vị phụ thân của mình, đem những vật phẩm mà mình đã mua được trong Nguyệt Ảnh Quầy giao cho hai người.
Trần Vĩnh Long và Lục Bảo Hành nhìn lấy chiếc nhẫn trữ vật trong tay thoáng hít một hơi lạnh, chỉ thấy bên trong là tầng tầng lớp lớp Nguyên Thạch chất cao như núi, bên cạnh còn có không ít bình Đan Dược đẳng cấp khá cao, cộng thêm hàng loạt kiện Pháp Bảo và Nguyên Thuật đạt tới Tông cấp Cực phẩm nằm la liệt bên trong, quả thực là giàu kinh khủng a.
Bất quá, vì trước đây chúng nữ đã đem về không ít tài nguyên, nên lần này Trần Vĩnh Long và Lục Bảo Hành khi nhìn thấy Trần An Vĩ lấy ra một đống vật phẩm như vậy cũng không quá bất ngờ.
Mà ngược lại, lúc này hai người bọn ông lại chú ý tới một thiếu nữ luôn đứng phía sau tiểu tử này, ánh mắt lại liên tục bất ngờ nhìn khung cảnh xung quanh.
“Không biết tiểu cô nương này là?” Trần Vĩnh Long hướng về phía nàng hỏi.
Mặc dù nói là tiểu cô nương nhưng không thể không nói rằng thực lực của thiếu nữ này vượt xa cả ông và Lục Bảo Hành cộng lại. Điều này càng khiến hai người kinh ngạc.
Thiên Nhiên Tuệ Nghi đưa mắt nhìn Trần An Vĩ, ngập ngừng một chút, sau khi nhận được cái gật đầu của hắn thì lúc này mới trả lời “Tiểu nữ gọi Thiên Nhiên Tuệ Nghi, bằng hữu của Trần An Vĩ. Gặp qua hai vị tiền bối!”
Trần Vĩnh Long và Lục Bảo Hành ánh mắt lóe lên dị sắc nhìn thiếu nữ, hiển nhiên là tán thưởng cách nói lễ độ của nàng.
Sau đó liền cùng Trần An Vĩ và chúng nữ bàn tính một chút tình hình hiện tại của gia tộc.
Haha, nếu đã đến thì cứ tự nhiên không cần ngại, hai người chúng ta cũng nên đi xử lý tiếp sự vụ trong gia tộc, không làm phiền đám người trẻ tuổi các ngươi tán gẫu!” Lục Bảo Hành bật cười nói một câu, sau đó quay lưng rời đi.
Trần Vĩnh Long cũng gật đầu nhìn Thiên Nhiên Tuệ Nghi nói “Cứ xem đây như là nhà của ngươi, không cần khách sáo!”
Thiên Nhiên Tuệ Nghi nhẹ cúi người đáp lại rồi cùng Trần An Vĩ và chúng nữ tiếp tục rảo bước quanh Trần gia.
Thời gian trôi qua rất nhanh, thoắt cái đã tới tối ngày hôm đó…
“Ưm… Tiểu Vĩ… phu quân… thiếp nhớ cảm giác này…” Từng tiếng rên rỉ đứt quãng của nữ nhân vang lên pha trộn với tiếng va chạm da thịt đầy ái muội khiến không ít tộc nhân trong gia tộc phải đỏ bừng mặt.
“Ta cũng nhớ, ba người các nàng càng ngày càng làm ta mê luyến!” Trần An Vĩ một tay xoa nắn bầu sữa căng tràn nhựa sống của thê muội Lục Thanh Huyền, một tay trêu chọc u cốc thần thánh của biểu muội Trần Yên Nhiên, hạ thân lại liên tục thúc từng cú nhấp dũng mãnh vào u cốc của bà cả Lục Thanh Vân.
Miệng hắn cũng chẳng rảnh rỗi, lúc thì bú mút đôi gò bông đào của nàng, lúc lại quay sang nhấm nhấp của thê muội, lúc lại hôn lên môi của biểu muội nhà mình, khung cảnh dâm mị tới cực điểm.
“Ưm… a… mạnh lên đi chàng… làm thê tử của chàng sướng đi…” Lục Thanh Vân vừa rên rỉ đón nhận từng đợt thúc đầy chất lượng của nam nhân, vừa ôm lấy đầu hắn vùi vào đôi gò bông đào của mình.
“Tuân mệnh bảo bối!” Trần An Vĩ nhận mệnh, động tác ưới hạ thân càng là dồn dập hơn, trên bú mút dưới thúc mạnh, liên thủ đem Lục Thanh Vân dày vò thành bùn nhão.
“A… thiếp ra… thiếp ra chàng ơi…” Không quá lâu sau, Lục Thanh Vân không chịu nổi hét lớn, hạ thân co rút từng đợt, dòng thánh thủy ấm áp từ tận cùng bên trong nhục động bắn ra, ướt đẫm hạ thân của hai người.
Trần An Vĩ không vội rút ra côn thịt, hắn ôm lấy Lục Thanh Vân, nhẹ nhàng xoa bóp cơ thể giúp nàng tận hưởng hết cao trào của cuộc ái ân.
Sau một lúc, Trần An Vĩ mới rút tiểu huynh đệ ra khỏi người nàng, một đường tiến thẳng tới địa phương thần thánh của biểu muội Trần Yên Nhiên.
“Ưm… sướng…” Xúc cảm bất chợt khiến Trần Yên Nhiên run lẩy bẩy, miệng nhỏ chưa kịp rên lên hết câu đã lập tức bị hắn chiếm đoạt, chỉ còn biết ư ử trong miệng.
Bạch! Bạch! Bạch!
Trần An Vĩ vừa hôn lấy biểu muội, hạ thân lại di chuyển, tiểu huynh đệ lại tiếp tục “hiển uy”, triển lộ từng cú nhấp mạnh mẽ vào u cốc mềm mại của Trần Yên Nhiên.
“A… Tiểu Vĩ… ưm… sướng quá biểu ca của thiếp… đâm chết muội đi…” Trần Yên Nhiên rên rỉ theo bản năng, đôi chân ngọc đã quắp lấy eo của nam nhân như muốn mãi mãi hòa nhập với hắn.
Câu nói cuối cùng của nàng không thể nghi ngờ là khiến Trần An Vĩ như được kích thích, động tác mạnh mẽ hơn gấp bội, miệng cắn cắn đôi nhũ hoa của nàng, gầm nhẹ một tiếng “Biểu ca không đâm chết nàng, ta đâm cho nàng sưng bụng!”
Phạch! Phạch! Phạch!
“Ưm… Tiểu Vĩ… chàng mạnh mẽ quá…” Trần Yên Nhiên đón nhận từng cú nhấp của nam nhân, hạ thân run lên từng đợt, thánh thủy đồng dạng phun ra, thở hổn hển ôm lấy nam nhân nói.
Trần An Vĩ cũng không thiên vị, tiếp tục ôm lấy biểu muội của mình, giúp nàng tận hưởng dư vị cao trào.
Sau đó mới rút tiểu huynh đệ ra khỏi u cốc mềm mại của nàng, tiến đến bên cạnh vị thê muội của hắn, áy náy nói “Đã để nàng đợi lâu rồi, Huyền Nhi bảo bối!”
“Hứ, biết vậy còn không mau tiến vào!” Lục Thanh Vân hờn dỗi liếc xéo hắn một cái, nhưng đôi chân ngọc lại nhẹ nhàng tách ra để lộ u cốc đã sớm ướt đẫm từ bao giờ, nó liên tục mở ra đóng vào như mời gọi nam nhân trước mặt nàng mau ăn nó.
Trần An Vĩ làm sao có thể nhịn, hắn gầm lên một tiếng, tiểu huynh đệ lại ngựa quen đường cũ tiến thẳng vào nhục động của nàng, mãi tới khi hai hòn long căn gần như muốn lút vào trong mới dừng lại.
“A… sâu quá… muốn chọc thủng thiếp sao…” Lục Thanh Huyền rên rỉ yêu kiều, vươn tay kéo hắn lại gần, vừa cắn cắn nhũ hoa của hắn vừa uốn éo hạ thân mời gọi. Nam nhân này đúng là đáng ghét, để nàng chờ lâu như vậy!
Lục Thanh Huyền nhìn thấy Trần An Vĩ liên tục khiến tỷ tỷ mình và Trần Yên Nhiên lên đỉnh, trước đó lại còn bị hắn trêu chọc, nàng đã sớm động tình, hiện tại vừa được nam nhân sủng hạnh đã không kiềm nén được cảm giác thèm thuồng mà liên tục mời gọi.
“Bảo bối, nàng đúng là tiểu yêu tinh!” Trần An Vĩ bị động tác của nàng làm cho điên cuồng, hạ thân liên tục ra vào, tiểu huynh đệ bất chấp tất cả mà khuấy đảo bên trong nhục động của giai nhân.
“Ưm… thiếp chỉ là tiểu yêu tinh với một mình chàng mà thôi… ưm… a… ” Cảm giác vừa sướng vừa mạnh dâng lên trong đầu Lục Thanh Huyền khiến nàng chỉ còn đủ lý trí để nói một câu, sau đó liền rên rỉ theo từng nhịp nhấp của hắn.
Trần An Vĩ vừa nhấp liên tục vào u cốc của thê tử, vừa cảm khái. Lục Thanh Vân, Lục Thanh Huyền, Trần Yên Nhiên ba nữ ba mối quan hệ đặc biệt với hắn.
Một người là vị hôn thê được gia tộc sắp đặt, một người là thê muội và một người là biểu muội của hắn, dù là ai cũng đều khiến hắn vừa mê luyến vừa kích thích, cộng thêm thời gian dài xa cách, tình cảm hiện tại như muốn bùng nổ.
Hắn và chúng nữ liên tục ân ái, đủ mọi tư thế, bất chấp mọi thứ. Tiếng rên rỉ của nữ nhân cùng tiếng va chạm da thịt ái muội nhuộm hồng khắp Trần gia, một màn xuân sắc khiến ai cũng phải đỏ bừng cả mặt dày…
----------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花