Chương 188: Bán Nhân Khôi - Kim Ngưu Cung

Một nơi nào đó trong Nội Điện, cụ thể là tại một tòa tháp nằm xa xôi cách quần thể kiến trúc trung tâm khoảng vài trăm dặm…

Ầm! Ầm! Oành!!!

Hàng loạt tiếng đổ vỡ vang lên khiến không gian nơi này trấn động, độc khí lan tràn xung quanh pha lẫn với Thổ Hệ Nguyên Lực khuếch tán trong không gian là bằng chứng cho thấy nơi này đã xảy ra một trận chiến.

Giữa đống hoang tàn của trận chiến, một thân ảnh không rõ nam nữ mặc hắc sắc áo choàng chật vật đứng dậy.

Trước mặt hắc y nhân là một đống đổ nát mà nếu Trần An Vĩ có mặt tại nơi này chắc chắn sẽ phát hiện ra đây chính là phần còn sót lại của Địa Hoàng Thủ Vệ khi bị đánh bại.

Sau lưng hắc y nhân đồng dạng là một tòa tháp, nhưng trái ngược với bức tượng Sa Ngưu Thần, tòa tháp này được quấn quanh bởi một pho tượng hình rắn khổng lồ. Dĩ nhiên là trước khi bị hắc y nhân này đánh vỡ.

Mặc dù ẩn trong lớp áo choàng, nhưng dáng vẻ chật vật của hắc y nhân vẫn là không thể che giấu, thậm chí có thể thấy loáng thoáng có máu màu đỏ thẫm chảy ra trên nền đất, minh chứng cho việc người này đã bị trúng độc.

Hiển nhiên việc giao đầu với Địa Hoàng Thủ Vệ có tu vi đạt Cửu Tinh Nguyên Tông cảnh cũng không phải dễ dàng gì, hơn nữa nó lại còn biết sử dụng độc, bị thương là điều khó tránh khỏi.

Bất quá, lúc này hắc y nhân không để ý thương tích của mình, một mực nhìn lấy tấm ngọc bội vừa rơi ra từ con rắn kia, một mặt lại lên tiếng hỏi. “Mẫu thân, đây là phương thức luyện chế Bán Nhân Khôi mà người đã nói sao?”

Không ai biết hắc y nhân này là ai, cũng không ai biết người này đang nói chuyện với ai, chỉ biết rằng ngay khi người đó dứt lời, một giọng nói nữ nhân bất chợt từ trong người hắc y nhân vang lên “Đúng vậy Linh Nhi!”

“Có được phương pháp hoàn chỉnh, chúng ta không sợ đám người kia nữa!”

Hắc y nhân gật đầu, dù toàn thân chìm trong lớp áo choàng, nhưng có thể cảm nhận được ánh mắt người này hằn rõ vẻ quyết tâm, dường như đang mang trên vai trọng trách rất lớn.

Không tiếp tục nán lại nơi này, hắc y nhân quay người, định cất bước đi đến vị trí tòa tháp tiếp theo, thì bất chợt lúc này, dị biến nảy sinh…

Hàng loạt cỗ khí tức hùng mạnh bất chợt hàng lâm, ánh mắt bất thiện nhìn lấy hắc y nhân, đồng thời cũng không quên vây lấy người này vào trung tâm.

“Bạch Phi Linh, khôn hồn thì mau giao ra thứ ngươi vừa nhận được, nếu không đừng trách bổn Thiếu Chủ không niệm tình phu thê!” Một tên nam nhân trẻ tuổi có vẻ là tên cầm đầu đám người mới xuất hiện này lên tiếng, giọng điệu hống hách ngang tàng không coi ai ra gì.

Hắc y nhân sắc mặt đại biến, dường như không hiểu vì sao bọn hắn có thể phát hiện ra mình, dù rằng bản thân đang khoác Liễm Tức Bào trên người.

“Ngươi đang thắc mắc vì sao bổn Thiếu Chủ có thể phát hiện tung tích của ngươi phải không?” Nam nhân kia như cảm nhận được sự thay đổi của hắc y nhân, nhếch miệng cười cợt nhả.

“Câm miệng! Đừng mở miệng ra xưng Thiếu Chủ này nọ, nếu không phải có phụ thân ta giúp đỡ, phụ tử các ngươi đừng hòng mơ tưởng tới địa vị này!” Hắc y nhân tên gọi Bạch Phi Linh kia không để tên nam nhân kia nói cho hết câu, nàng đã lập tức cắt lời.

“Còn nữa, ngươi không phải phu quân của ta, đừng tự nhận vơ!” Bạch Phi Linh lại lên tiếng, hai tay âm thầm vận chuyển lực lượng.

Nàng sẽ không ngu ngốc muốn ở lại nơi này, càng không muốn phí lời đôi co với tên này thêm một câu nào nữa. Bất quá nàng cần thời gian trước khi kích hoạt Truyền Tống Trận tiến vào Chủ Điện.

Dù rất tiếc vì phải bỏ lỡ phương pháp luyện chế hiếm có kia nhưng nếu không thể thoát khỏi nơi này, đừng nói là luyện được Bán Khôi Nhân, mạng nhỏ của nàng có giữ được hay không cũng khó nói.

“Nàng ta muốn dịch chuyển vào Chủ Điện, mau ngăn căn nàng!” Bất chợt lúc này, một tên trưởng lão tu vi Lục Tinh Nguyên Tông cảm nhận được điều bất thường mà kinh hô thành tiếng.

Đám người nghe lời nói của tên trưởng lão kia, nhất thời hoàn hồn mà nhanh chóng bạo phát lực lượng, hàng loạt thế công lập tức hướng đến Bạch Phi Linh, như muốn triệt tiêu hoàn toàn đường sống của nàng.

Bạch Phi Linh cắn răng từ bỏ việc Truyền Tống Trận, khẽ động lấy ý niệm lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một tấm Dịch Chuyển Phù, ánh mặt lộ vẻ quyết tuyệt mà dứt khoát xé nát nó.

Ngươi sẽ tự hỏi vì sao nàng không dùng Dịch Chuyển Phù ngay từ đầu mà phải tốn công kích hoạt Truyền Tống Trận nửa chừng rồi lại bỏ phí. Đó là bởi vì Dịch Chuyển Phù có xác suất dịch chuyển ngươi về đúng vị trí ngươi sử dụng, như vậy nếu nàng sử dụng Dịch Chuyển Phù, khả năng bị dịch chuyển tại chỗ là vẫn có.

Vì vậy thay vì đặt cược vào một thứ may rủi như vậy, Bạch Phi Linh quyết định sử dụng Truyền Tống Trận tới Chủ Điện. Nhưng sau đó kế hoạch bại lộ, nàng chỉ có thể đánh cược vào Dịch Chuyển Phù.

Ầm! Ầm! Ầm!!!

“Khốn kiếp!” Nam tử cầm đầu nhìn thấy nàng xé nát Dịch Chuyển Phù thành công chạy trốn khỏi thế công của các vị trưởng lão và chúng thuộc hạ, không cam lòng mà rống lên.

Bất quá cũng chỉ đành kiềm nén tức giận mà ra lệnh cho thuộc hạ của mình tiếp tục tìm kiếm nàng.

Về phần Bạch Phi Linh, dù thành công xé nát Dịch Chuyển Phù trong giây phút cuối cùng, nhưng nàng cũng không thể thoát khỏi dư ba vụ nổ, bản thân nàng lại đang mang trọng thương, vì vậy khi thân ảnh vừa xuất hiện trở lại đã lập tức ngã xuống, chính thức rơi vào hôn mê.

“Linh Nhi! Linh Nhi! Ngươi không sao chứ? Có nghe mẫu thân gọi không?” Tiếng nói trong cơ thể nàng lập tức vang lên, giọng điệu tràn ngập lo lắng và bất an.

Không nghe thấy nữ nhi mình trả lời, từ trong cơ thể Bạch Linh Nhi, một luồng tàn hồn mờ nhạt lập tức hiện ra, bất quá có thể thấy loáng thoáng thân ảnh nữ nhân bên trong luồng tàn hồn kia, ánh mắt nàng lúc này đang tràn ngập lo lắng nhìn không gian nơi mà nàng cũng nữ nhi vừa dịch chuyển tới.

Lát sau liền thở phào nhẹ nhõm, bởi vì nàng không cảm nhận được cỗ khí tức nào của đám người vừa nãy, cũng coi như tạm thời an toàn. Nữ nhân lại nhìn lấy nữ nhi của mình mà không khỏi lo lắng, nhưng nàng chỉ còn là một luồng tàn hồn, chỉ có thể âm thầm cầu nguyện Bạch Linh Nhi tai qua nạn khỏi.

Từ trong đống đổ nát của Sa Ngưu Thần lúc nãy, một tấm ngọc bội bất chợt rơi ra, nó tỏa ra ánh sáng lập lòe mờ ảo đến nổi nếu Ảnh Nhi không chỉ tay, Trần An Vĩ chắc chắn sẽ bỏ lỡ nó.

“Đây là gì?” Nhẹ bước lại gần tấm ngọc bội, Trần An Vĩ hứng thú hỏi.

Từ nó, hắn có thể cảm nhận được một loại kiến thức thâm ảo khác biệt hoàn toàn so với Khí Văn hay kiến thức về Chiêm Tinh Thuật hay Luyện Đan Thuật mà hắn từng biết.

“Đây là phương pháp luyện chế mà công tử muốn biết, bất quá chỉ mới là một phần của nó mà thôi!” Ảnh Nhi mỉm cười lên tiếng giải thích.

“Vậy còn phải tìm bao nhiêu phần?” Dường như ngay khi Ảnh Nhi vừa dứt câu, Trần An Vĩ đã lập tức hỏi lại.

Thấy hắn có vẻ hứng thú với phương pháp luyện chế Khôi Lỗi cao thâm này, Ảnh Nhi không ngại lên tiếng giải thích…

Các tôn khôi lôi bên trong Địa Hoàng Mật Tịch này là sản phẩm được luyện chế theo phương thức mang tên gọi: Bán Nhân Khôi.

Tên như ý nghĩa, Bán Nhân Khôi chính là luyện chế ra những kiện khôi lỗi có thể hoạt động tự do như một nhân loại thực thụ mà không cần chủ nhân chúng phải tốn lực lượng để điều khiển.

Tuy nhiên đừng nghĩ nó phi phàm. Bán Nhân Khôi tuy kế thừa ưu điểm của Khôi Lỗi, lại có khả năng hoạt động trơn tru như nhân loại, nhưng khuyết điểm lớn nhất của nó chính là việc phải có một nguyên liệu cực kì quan trọng.

Nó là một loại khoáng thạch cực kì đặc biệt ẩn chứa một lượng Hồn Lực vô cùng lớn, cũng là loại khoáng thạch duy nhất cho tới thời điểm hiện tại có khả năng tự sản sinh ra linh hồn, gọi là Sinh Hồn Thạch.

Sinh Hồn Thạch chính là nguyên liệu hạch tâm để tạo ra khả năng tự do hành động của Bán Nhân Khôi, chỉ cần khi luyện chế đem một phần ý niệm của bản thân truyền vào bên trong, Sản Hồn Thạch sẽ biến ý niệm đó thành một linh hồn hoàn chỉnh hòa vào khôi lỗi biến chúng thành Bán Nhân Khôi, có suy nghĩ và hành động độc lập.

Tuy vậy, Bán Nhân Khôi lại cực độ trung thành với người đã luyện chế ra chúng. Bởi lẽ linh hồn bọn chúng là sinh ra từ ý niệm của chủ nhân, cho nên không lo ngại vấn đề Bán Nhân Khôi sẽ quay lại phản chủ.

Để luyện chế ra Bán Nhân Khôi, cần phải thực hiện bốn công đoạn phân biệt gồm Luyện Khôi, Tạo Niệm, Sinh Hồn và Dung Hợp.

Luyện Khôi, công đoạn đầu tiên và cũng là công đoạn được xem là quan trọng nhất. Ở công đoạn này, Khôi Lỗi Sư phải dùng các nguyên liệu mình thu thập được luyện chế ra một tôn Khôi Lôi đủ mạnh mẽ, đủ cứng cáp để thích ứng với linh hồn sẽ được đưa vào sau này.

Sau khi Luyện Khôi hoàn thành, Khôi Lỗi Sư sẽ cần sử dụng đến Sinh Hồn Thạch, và đó cũng là lúc hắn sẽ bước vào công đoạn thứ hai – Tạo Niệm. Tạo Niệm, chính là dùng ý niệm của mình truyền vào bên trong Sinh Hồn Thạch.

Theo thời gian, ý niệm được truyền vào sẽ hấp thu Hồn Lực bên trong Sinh Hồn Thạch, tạo ra một loại tinh thể đặc biệt được gọi là Niệm Tinh Thể.

Khi đã có được Niệm Tinh Thể, cũng chính là lúc ngươi bước vào công đoạn thứ ba – Sinh Hồn. Việc ngươi cần làm ở giai đoạn này… ừm… rất đơn giản, chính là chờ đợi.

Tùy thuộc vào ý niệm ban đầu ngươi đưa vào mạnh mẽ hay yếu ớt, linh hồn được sinh ra sau này sẽ mất nhiều hay ít thời gian để hình thành. Có thể mất từ vài tháng tới vài năm a…

À, và sau vài năm chờ đợi mòn mỏi, cuối cùng ngươi cũng có thể tiến hành công đoạn thứ tư.

Đem Sinh Hồn Thạch ẩn chứa linh hồn mới được sinh ra và kiện khôi lỗi ngươi tạo ra ban đầu dung hợp làm một thể, khi thành công ngươi sẽ chính thức có được một tôn Bán Nhân Khôi, hoạt động không khác gì nhân loại bình thường, nhưng lại có cường độ thân thể mạnh mẽ hơn nhiều lần.

“Đó là sơ lược các công đoạn mà công tử cần phải làm để có Bán Nhân Khôi, còn cụ thể thế nào vẫn cần phải thu thập đủ bốn tấm ngọc bội ở bốn tòa tháp ở bốn phía Đông Tây Nam Bắc của quần thể kiến trúc trung tâm a!” Ảnh Nhi mỉm cười nhìn Trần An Vĩ nói.

Hít!

Nghe xong cách thức sơ lược về luyện chế Bán Nhân Khôi, Trần An Vĩ không khỏi hít một hơi lạnh, chỉ mới sơ lược mà đã kì công như vậy, không biết khi đặt được cách thức cụ thể sẽ là như thế nào.

Càng nghĩ Trần An Vĩ lại càng khâm phục thế lực đã luyện chế ra hàng loạt tôn Bán Nhân Khôi trong Địa Hoàng Mật Tịch này. Phải tiêu tốn bao nhiêu tài nguyên và thời gian mới có thể có được một cỗ lực lượng kinh khủng như hiện tại?

Bất chợt lúc này, cảm nhận được ánh mắt thắc mắc của Tiểu Kim, Trần An Vĩ liền giải thích cho nàng về tấm ngọc bội trong tay mình, đồng thời cũng lên tiếng đề nghị đi tìm ba mảnh còn lại.

Tiểu Kim đương nhiên ủng hộ nam nhân, nàng biết sức mạnh của những kiện Bán Nhân Khôi này, chúng sẽ là cỗ lực lượng hữu dụng cho hắn sau này.

Hai người đang tán gẫu, bất chợt một tiếng động từ bên trong Sa Ngưu Tháp truyền ra khiến Trần An Vĩ và Tiểu Kim không khỏi chú ý tới.

“Ta xxx ngươi, lão già ngươi chỉ ta đến nơi nào thế này!” Một giọng nói tràn ngập tức giận vang vọng không gian, có thể dễ dàng nhận ra chủ nhân của giọng nói này có vẻ… không được bình tĩnh lắm.

Rất nhanh sau đó, một thân ảnh giận dữ bước ra khỏi tòa tháp, dường như quá tức giận mà quay lại giơ ngón tay giữa với nó, dẫu biết rằng tòa tháp không phản ứng lại hắn.

Mà dường như quá tức giận nên hắn không hề để ý rằng có một đôi nam nữ đã quan sát hắn từ nãy tới giờ.

“Nhìn cái gì? Bổn Ngưu gia đang không vui, không muốn chết thì tốt nhất nên rời đi!” Thân ảnh kia rốt cuộc nhận ra có người đang nhìn mình, nhất thời bất mãn lên tiếng.

Trần An Vĩ lúc này mới để ý, thân ảnh tự xưng là Ngưu gia kia hóa ra lại chính là… một con trâu thực sự.

Khiến hắn bất ngờ chính là Ngưu gia kia vậy mà đã bước vào giai đoạn hóa hình, bởi vì tên này đã có hình dạng nhân loại, chỉ có cặp sừng vàng óng trên đầu là vẫn giữ nguyên không thay đổi.

Điều này chứng tỏ rằng tu vi của tên này đã là Lục giai Yêu Thú, tương đương với Nguyên Tông cảnh nhân loại. Dựa theo khí tức chưa hoàn toàn ổn định của hắn, có thể khẳng định rằng hắn chỉ mới đột phá không lâu mà thôi.

“Tinh! Đã phát hiện Thập Nhị Hoàng Đạo Cung – Kim Ngưu Cung, ký chủ nên tận dụng cơ hội thu về dưới trướng!” Bất chợt lúc này, âm thanh vô cảm của Hệ Thống lại vang lên trong đầu.

Cùng với đó là thông tin cụ thể về Kim Ngưu Cung được Hệ Thống truyền vào đại não Trần An Vĩ.

“Thú vị!” Trần An Vĩ khẽ nhếch miệng, dựa theo thông tin Hệ Thống cung cấp, những người được chòm sao Kim Ngưu chiếu mệnh thường là những người có tâm cảnh cực kì kiên định.

Bọn hắn sẽ rất bình tĩnh xử lý mâu thuẫn, rất ít khi để xảy ra trận chiến. Nhưng điều đó không có nghĩa là bọn hắn ngại chiến đấu. Mà ngược lại, bọn hắn chính là những kẻ luôn giữ được cái đầu lạnh trong lúc chiến đấu, vì vậy luôn đưa ra những quyết định hợp lý.

Ấy vậy mà hắn lại nhìn thấy một tôn Yêu Thú được Kim Ngưu Cung chiếu mệnh đang nổi giận đùng đùng bước ra từ Sa Ngưu Tháp.

Điều này không khỏi khơi dậy hứng thú của hắn, thứ tồn tại bên trong Sa Ngưu Tháp là gì, mà lại có thể khiến Kim Ngưu Cung nổi giận như vậy?

“Không nghe Ngưu gia nói sao? Hay ta phải dùng vũ lực?” Ngưu gia thấy thiếu niên trước mặt và nữ nhân bên cạnh không phản ứng gì, liền lên tiếng lặp lại lần nữa.

Bình sinh hắn không thích đe dọa ai, cũng không quan tâm cái thứ gọi là thù hân Nhân Yêu gì gì đó nhưng hôm nay lại khác, bản thân đang bực mình vì cái truyền thừa chết tiệt bên trong Sa Ngưu Tháp, thứ mà hắn được trưởng bối trong tộc “giới thiệu”.

Lại nhìn thấy ánh mắt hứng thú của đôi nam nữ này nhìn mình, hắn không khỏi có chút khó chịu, vì vậy đã lên tiếng cảnh báo trước. Nếu đã cảnh báo mà không có phản ứng gì, hắn buộc phải dùng vũ lực thôi.

“Ồ, ngươi dùng vũ lực thế nào?” Trần An Vĩ hứng thú hỏi.

“Đương nhiên là chiến!” Ngưu gia không chút do dự trả lời, hai tay đã lập tức điều động Thổ Hệ Nguyên Lực.

“Khoan!” Trần An Vĩ lại giơ tay ngăn cản.

“Sợ? Quá trễ rồi!” Ngưu gia gằn từng chữ nói.

“Không, nếu ngươi muốn chiến, ta đương nhiên sẽ bồi tiếp! Bất quá ngươi có dám cùng ta đánh cược?” Trần An Vĩ mỉm cười tiếp tục nói.

“Đánh cược như thế nào?” Ngưu gia khựng lại một chút, sau đó liền đề phòng hỏi.

“Nếu trận chiến này ta thắng, ta muốn ngươi trở thành thuộc hạ của ta!” Trần An Vĩ mỉm cười nhàn nhạt lên tiếng.

“Ảo tưởng!” Ngưu gia gầm lên một tiếng, không nhịn nổi tức giận mà lao về phía Trần An Vĩ.

“Haha, ảo tưởng hay không, chiến trước rồi nói!” Trần An Vĩ cười sảng khoái một tiếng, đồng thời hội tụ lực lượng lao về phía đối thủ.

Một trận chiến lại diễn ra…

--------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花