Chương 187: Địa Hoàng Thủ Vệ

Thiết Thổ Vực quét ngang không gian, nó đi đến đấu, vô số Thổ Hệ Nguyên Lực lập tức bị nó hấp thụ mà truyền về Trần An Vĩ, đem tu vi của hắn ẩn ẩn có xu hướng tăng lên.

Đừng hiểu lầm, Trần An Vĩ không phải hấp thụ lượng Thổ Hệ Nguyên Lực kia mà tăng cấp, hắn đột phá là do khi bắt đầu luyện Thiết Thổ Vực, việc phải điều động liên tục Thiết Thổ Nguyên Lực để hòa hợp với nguyên lý hoạt động của Vực mới chính là nguyên nhân khiến tu vi hắn có xu hướng đột phá.

Theo ý niệm của hắn, lượng Thổ Hệ Nguyên Lực mà Thiết Thổ Vực thu gom được sẽ truyền tới Tiểu Kim và Thiết Thổ Long.

Tiểu Kim đang mải chiến đấu với hai con Sa Ngưu, đột nhiên cảm nhận được lực lượng trong cơ thể tăng mạnh, kèm theo một cỗ lực lượng hùng mạnh khác đang bao phủ lấy bản thân, nàng không khỏi kinh ngạc nhìn về phía nam nhân sau lưng.

Cỗ lực lượng kia nàng chưa từng được tiếp xúc, nhưng nàng cũng biết nó cực kì mạnh mẽ, không những có thể gia tăng sức mạnh cho nàng mà còn có tác dụng khóa chặt thân thể của đối thủ.

Bằng chứng là khi Thiết Thổ Vực vừa quét trúng hai con Sa Ngưu kia, Thổ Hệ Nguyên Lực trên người bọn chúng lại trở thành bùn lầy, khiến tốc độ của chúng giảm đáng kể.

Mà bởi vì tác dụng của Thiết Thổ Vực, Thổ Hệ Nguyên Lực có trong Nội Điện đã không thể tiếp tục phục thương cho hai con Sa Ngưu này, điều đó khiến trận chiến này dễ dàng hơn không ít.

Grao!

Thiết Thổ Long lúc này cũng được Thiết Thổ Vực cường hóa, nó gầm lên một tiếng kiệt ngạo rồi lập tức há lấy miệng rộng, một quả cầu lực lượng cấp tốc được hội tụ. Mà những tôn Chân Long khác cũng đồng dạng làm ra hành động tương tự.

Từng khỏa Long Pháo cấp tốc hội tụ trên miệng Tứ Long, chúng như hiểu ý nhau mà tự phân chia lực lượng nhắm vào hai con Sa Ngưu kia.

Tiểu Kim đương nhiên cũng không bỏ lỡ cơ hội nam nhân đã tạo ra cho mình, nàng nâng lên hai cánh tay khổng lồ, động lấy ý niệm biến chúng thành hai cái chưởng ấn mà trấn xuống.

Trần An Vĩ vì trên tay vẫn còn Đế Vương Cung nên lập tức hội tụ hai loại Nguyên Lực Thuộc Tính đã có Vực của mình vào một mũi tên, trực tiếp nhắm vào đầu một con Sa Ngưu mà buông tay, rồi sau đó lại nhanh chóng nhắm vào con còn lại mà bắn thêm một lần.

Òm! Òm!

Hàng loạt thế công cùng lúc nhắm vào hai con Sa Ngưu, mà chúng lại đang bị chính kiện áo giáp trên người mình cầm chân, chỉ có thể bất lực gầm lên một tiếng trước khi tan vỡ thành từng mảnh.

“Phù, cuối cùng cũng tiêu diệt được hai con trâu đất này!” Trần An Vĩ động lấy ý niệm tiến đến bên cạnh giai nhân, khẽ thở nhẹ một hơi.

Cảm nhận được điểm số của bản thân và của Tiểu Kim đã tăng lên thêm 500 điểm, Trần An Vĩ cũng tạm thời yên tâm, hắn còn chưa muốn dừng lại tại nơi này đâu a.

“Chúng ta vào chứ?” Sau khi kiểm tra điểm số của mình, Trần An Vĩ đưa mắt nhìn Tiểu Kim hỏi. Diệt được thủ vệ rồi thì bây giờ thám hiểm Sa Ngưu Tháp thôi nhỉ?

Tiểu Kim cũng muốn biết bên trong Sa Ngưu Tháp ẩn chứa thứ gì mà lại được xây dựng cách xa quần thể chính như vậy, xung quanh còn ẩn chứa không ít sát trận và cạm bẫy.

Bằng vào kiến tức của một vị Khí Văn Sư, Trần An Vĩ dễ dàng phát hiện và phá hủy Trận Nhãn của sát trận bảo vệ, mở đường cho hắn cùng Tiểu Kim tiến vào.

Bất quá, ngay khi vừa định đặt chân vào Sa Ngưu Tháp, dị tượng lại tiếp tục xảy ra…

Chỉ thấy những mảnh vỡ của hai con Sa Ngưu ban này lúc này đột nhiên di chuyển, chúng rung lắc dữ dội rồi đồng loạt hướng lên pho tượng Sa Ngưu Thần to lớn trên đỉnh tháp.

Từng mảnh vỡ như sinh ra linh trí, chúng kết nối với nhau một cách hoàn chỉnh tạo ra một kiện chiến giáp và một thanh đại chùy lơ lửng bên cạnh pho tượng Sa Ngưu Thần.

Mà Sa Ngưu Thần dường như được hai “thần dân” của mình đánh thức, đôi mắt vốn là màu nâu đất đột nhiên sáng rực lên, thân thể như được tiếp thêm lực lượng mà cử động hệt như một sinh vật sống.

Òm!

Tay cầm lấy thanh đại chùy trước mặt, khoác vào chiến giáo bên cạnh, Sa Ngưu Thần gầm lên một tiếng, khí tức toàn thần điên cuồng gào thét, khóa chặt hai thân ảnh lạ mặt muốn bước vào Sa Ngưu Tháp.

“Cửu Tinh Nguyên Tông?” Trần An Vĩ có chút kinh ngạc khi cảm nhận được khí tức tỏa ra từ con Sa Ngưu trước mặt, chắc hẳn nó cũng là một vị Địa Hoàng Đại Tướng.

“Khoan đã! Chẳng phải Địa Hoàng Đại Tướng chỉ có tu vi dao động từ Nhất Tinh Nguyên Tông tới Bát Tinh Nguyên Tông thôi sao?” Tiểu Kim chợt nhận ra điều gì, bất giác nói.

Trần An Vĩ gật đầu đồng ý với câu nói của nàng, hắn cũng phát hiện ra điểm đáng ngờ.

“Công tử đừng lo, chẳng qua các tiền bối thám hiểm lần trước không hề phát hiện ra những tòa tháp này nên bọn hắn không hề biết ngoài Địa Hoàng Đại Tướng, vẫn còn một loại Khôi Lỗi tồn tại trong Nội Điện!”

“Chúng là những người thủ vệ canh giữ những tòa tháp vô danh, có nhiệm vụ bảo vệ quần thể kiến trúc chính.” Ảnh Nhi thấy hắn có vẻ thắc mắc, liền lên tiếng giải thích.

“Mà những tôn Khôi Lôi làm nhiệm vụ đó được gọi với cái tên Địa Hoàng Thủ Vệ!”

Trần An Vĩ gật đầu, dù trong lòng còn nhiều thắc mắc, nhưng hắn cũng biết tình hình hiện tại không thích hợp, vì tôn Sa Ngưu Thần kia đã lập tức lao về phía hắn.

Sa Ngưu Thần không hổ danh là Địa Hoàng Thủ Vệ, vậy mà lại có thể tự thân kích hoạt Ý, đại chùy trong tay rung lên hưng phấn, Chùy Ý quét ngang tứ phía, chấn đến không gian xung quanh cũng phải rung động.

Chưa dừng lại ở đó, Sa Ngưu Thần mấp máy môi, tuy không nói thành tiếng nhưng Trần An Vĩ có thể đoán được nó đang sử dụng Nguyên Thuật.

Như dự đoán của hắn, vô tận Thổ Hệ Nguyên Lực vô tận trong không gian bất chợt được điều động, bao phủ lấy thanh đại chùy trên tay Sa Ngưu Thần. Đôi chân khẽ động, thân ảnh của nó đã lập tức biến mất.

“Nhanh quá!” Tiểu Kim ánh mắt co rút, tốc độ của Sa Ngưu Thần quá nhanh, đến nỗi thứ nàng nhìn thấy chỉ còn là tàn ảnh của nó mà thôi.

Trần An Vĩ cũng ngưng trọng không kém, Minh Văn liền kích hoạt, tinh thần tập trung tới cao độ, Thiết Thổ Vực một lần nữa phá thể mà ra.

“Thấy rồi!” Trần An Vĩ thầm hô một tiếng, Đế Vương Kiếm lập tức xuất hiện trên tay, toàn thân bao trùm trong Thiết Thổ Nguyên Lực, lập tức chém về một phía.

Keng!

Kiếm và chùy va chạm, ma sát cực mảnh khiến chúng dù không phải Pháp Bảo thực sự nhưng cũng phải tóe lửa.

Sa Ngưu Thần mặt không biểu tình nâng lên đại chùy, ý đồ muốn nện xuống một lần nữa.

Trần An Vĩ ở đối diện không phải dạng vừa, Thiết Thổ Nguyên Lực một lần nữa bao trùm cánh tay. Một tay cầm kiếm, một tay tung quyền đồng loạt nhắm tới Sa Ngưu Thần.

Tiểu Kim lúc này sau chút khựng lại ban đầu, nàng lại động lấy ý niệm, kích hoạt trạng thái chiến đấu của mình. Hư ảnh tiên tử lập tức xuất hiện sau lưng Trần An Vĩ, nàng vung lên hai cánh tay ngọc ngà đấm về phía trước.

Đứng trước thế công bất ngờ của Tiểu Kim, Sa Ngưu Thần khẽ nhếch miệng, chiến giáp trên thân bất chợt lóe sáng.

Rồi trong ánh mắt bất ngờ của Trần An Vĩ và Tiểu Kim, kiện chiến giáp kia vậy mà lại hấp thụ Thổ Hệ Nguyên Lực hình thành hai khỏa cánh tay sau lưng Sa Ngưu Thần, cũng chính nó đã ngăn chặn đòn thế của Tiểu Kim.

Nhưng ngay sau đó, chính nó lại trở thành nhược điểm của Sa Ngưu Thần, bỏi vì đừng quên rằng Trần An Vĩ vẫn đang kích hoạt Thiết Thổ Vực.

Tuy chỉ mới vừa hình thành, nhưng Thiết Thổ Vực của hắn lại có được khả năng khống chế và hấp thụ Thổ Hệ Nguyên Lực.

Nghĩa là một khi kích hoạt Thiết Thổ Vực, các đòn tấn công có sử dụng Thổ Hệ Nguyên Lực của hắn và chúng nữ không chỉ được cường hóa, mà Thổ Hệ Nguyên Lực của kẻ thù cũng sẽ bị hấp thu và mất quyền khống chế.

Chính điều đó đã khiến cho hai con Sa Ngưu ban nãy bị khóa chặt trong chính bộ áo giáp của mình, rồi sau đó chỉ có thể bất lực mà bị tiêu diệt.

Bây giờ cũng y hệt, hai cánh tay mà bộ chiến giáp vừa tạo ra chỉ chống được một đòn của Tiểu Kim, sau đó liền bị Thiết Thổ Nguyên Lực hấp thụ khiến chúng nhanh chóng tan biến.

Tiểu Kim có được cơ hội, không chần chừ lại vung tay đấm liên tục về phía Sa Ngưu Thần.

Nó đương nhiên không thể lường trước lực lượng của bản thân lại bị cưỡng ép hấp thu một cách dễ dàng như vậy, không kịp làm ra phản ứng liền bị đòn tấn công của Tiểu Kim đấm văng ra xa.

“Thật cứng!” Tiểu Kim dù đấm trúng Sa Ngưu Thần, khiến nó văng cả trăm dặm, nhưng đồng thời hai tay nàng cũng đang truyền đến cảm giác ê ẩm.

Trong khi đó Trần An Vĩ lại không bỏ lỡ cơ hội giai nhân đã tạo ra, hắn lập tức hội tụ lực lượng, bắn ra hàng loạt mũi tên nồng đậm Thiết Thổ Nguyên Lực về phía Sa Ngưu Thần. Cứ mỗi lần như vậy, tu vi của hắn lại tăng lên từng chút một.

Ầm! Ầm! Ầm!!!

Những mũi tên Trần An Vĩ vừa bắn ra đồng loạt trúng đích, đem Sa Ngưu Thần cắm thành một con nhím. Bất quá ngoài những vụ nổ nghe vui tai kia, nó vẫn dễ dàng đứng dậy như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Òm!

Dường như bị đánh bay khiến Sa Ngưu Thần cực kì tức giận, nó rống lên một giận dữ, rồi cấp tốc kết ấn, vô tận Thổ Hệ Nguyên Lực trong không gian cấp tốc ùa về.

Thanh đại chùy một lần nữa lơ lửng trước mặt, Chùy Ý khủng bố gào thét khắp tứ phương, hai tay không chút chần chừ nắm lấy cán chùy, Thổ Hệ Nguyên Lực nhanh chóng truyền vào trong nó.

Đại chùy được truyền thêm lực lượng, nó cấp tốc biến lớn trở thành một cây chùy khổng lồ, đến nỗi Sa Ngưu Thần phải triệu hồi hai cánh tay từ chiến giáp thêm một lần nữa mới có thể cầm chắc chắn.

Trần An Vĩ ánh mắt ngưng trọng nhìn lấy đòn tấn công trước mặt, hắn có thể cảm nhận được sự nguy hiểm phát ra từ loại Nguyên Thuật mà con trâu kia đang sử dụng.

Đại não cấp tốc vận chuyển, cảm thấy ngoài Hóa Long Kĩ và hai loại Vực ra, hắn không còn sự lựa chọn nào tốt hơn.

Khẽ thở dài tự trách, Trần An Vĩ một lần nữa kết ấn, Tứ Long quần lượn xung quanh cơ thể hắn, Hồng Hỏa Vực và Thiết Thổ Vực đồng loạt phá thể mà ra, Sát Chiến Thống Vạn Quân vẫn luôn được kích hoạt đem Sát Ý và Chiến Ý hòa vào từ tôn Long Tộc.

Ra lệnh cho Tứ Long nhanh chóng hội tụ Long Pháo, bản thân hắn khẽ động lấy ý niệm, lấy ra Vạn Tiễn Phá Quân Cơ, mặt khác lại cấp tốc hội tụ bốn loại Nguyên Lực hợp thành một mũi tên mạnh mẽ gài lên cây nỏ trên tay.

Tiểu Kim cũng đồng dạng trợ giúp nam nhân, một phần đem lực lượng của mình hòa vào Thiết Thổ Nguyên Lực của hắn, phần khác hai tay cũng đồng dạng hội tụ lực lượng, chưởng ra hai đại thủ về phía Sa Ngưu Thần.

Đối mặt với hàng loạt thế công liên miên bất tuyệt của đổi thủ, Sa Ngưu Thần vẫn cầm lấy thanh chùy khổng lồ của mình mà nện xuống.

Đòn tấn công từ hai phía lao thẳng vào nhau, không gian triệt để vỡ vụn, dư ba của nó quét ngang tứ phía khiến Tứ Long gầm lên một tiếng không cam lòng rồi triệt để tiêu thất, Tiểu Kim và Trần An Vĩ bị phản phệ không hề nhẹ mà văng xa một đoạn, khí tức tán loạn không ít.

Ở phía đối diện Sa Ngưu Thần cũng không hề khá hơn, kiện chiến giáp trên thân không chịu nổi sức công phá của hai loại Vực mà liên tục vỡ nát, dẫn đến cơ thể của nó cũng bị các loại lực lượng liên tục tàn phá.

Không biết bao lâu sau, khi vụ nổ đã tản hết, Trần An Vĩ đỡ lấy Tiểu Kim mà đứng dậy, ánh mắt không khỏi ngưng trọng nhìn lấy tôn Địa Hoàng Thủ Vệ vẫn sừng sững mà đứng nơi đó.

Nó chịu không ít ảnh hưởng từ vụ nổ, vậy mà vẫn có thể tồn tại và đứng vững, dù cơ thể đã vỡ nát không ít.

Trần An Vĩ hai mắt vẫn không rời khỏi tôn Sa Ngưu Thần kia, hai tay âm thầm vận chuyển lực lượng đề phòng trường hợp nó lại tiếp tục tấn công.

Nhưng trái ngược với suy nghĩ của hắn, Sa Ngưu Thần sừng sững đứng đó một lúc, lát sau lại nhìn về phía hắn chào theo kiểu nhà binh, mãi cho đến khi lực lượng trong cơ thể tiêu hao hết mà tan biến.

Trần An Vĩ dường như bị động tác của nó làm ảnh hưởng, bất giác cũng đứng nghiêm trang mà chào ngược lại.

Một lát sau, cảm nhận được số điểm của mình lại tăng lên, Trần An Vĩ mới hoàn hồn, rồi ngay sau đó liền kinh ngạc. “Tăng tận 1800 điểm? Gấp đôi luôn sao?”

Theo lý mà nói Cửu Tinh Nguyên Hoàng chỉ được tăng 900 điểm thôi mới phải, vậy mà hắn tiêu diệt Địa Hoàng Thủ Vệ này lại được thêm tận 1800 điểm. Kiểm tra số điểm của Tiểu Kim, phát hiện nàng cũng tăng lên y hệt, nhất thời vui sướng quá đỗi.

Hắn không biết số điểm hiện tại có thể đổi thứ gì, nhưng càng nhiều điểm càng tốt nha.

“Bọn hắn thực hiện nhiệm vụ quan trọng bảo vệ Nội Điện, công tử được thưởng gấp đôi số điểm khi tiêu diệt cũng là chuyện bình thường a!” Ảnh Nhi thấy hắn vui mừng, thì liền nói.

“Bảo vệ? Bảo vệ khỏi thứ gì?” Trần An Vĩ nghe câu nói của nàng, liền hứng thú hỏi.

Chẳng phải nói Địa Hoàng Mật Tịch chỉ là một phương bí cảnh thôi sao? Làm sao lại cần những tòa tháp như thế để làm gì?

Ảnh Nhi mỉm cười nhìn hắn nói “Công tử hiểu thế nào là bí cảnh?”

Trần An Vĩ ngẫm nghĩ hồi lâu, lại phát hiện ra mình hoàn toàn không có câu trả lời cho câu hỏi này. Thế nào là bí cảnh? Bản thân hắn đã thám hiểm không ít cái gọi là bí cảnh, nhưng lại không thể giải thích được nó là gì.

Ảnh Nhi cũng không để hắn suy nghĩ thêm, môi nhỏ hé mở nãi thanh nãi khí nói “Vũ trụ mà công tử đang sống có vô vàn tinh cầu lớn nhỏ khác nhau, và vì một lý do nào đó mà các tinh cầu đó bị đánh vỡ, những mảnh vỡ của chúng sẽ lưu lại một phần lãnh thổ của tinh cầu ban đầu, đem theo cả những kiến trúc có trên đó.”

“Sau một khoảng thời gian trôi dạt trong Không Thời Gian, chúng sẽ xuất hiện ngẫu nhiên tại các tinh cầu khác, hoặc bị Hư Không Loạn Lưu nghiền nát. Những mảnh vỡ có khả năng xuất hiện tại các tinh cầu khác sẽ được gọi là Bí Cảnh.”

“Vậy công tử nghĩ rằng, bí cảnh mà công tử đang có mặt, sẽ là gì?” Nàng lại cong môi hỏi.

Trần An Vĩ lúc này mới ồ lên một tiếng, hóa ra bí cảnh là như vậy. Nói vậy có nghĩa rằng Địa Hoàng Mật Tịch nhiều khả năng là một thế lực chuyên tu Thổ Hệ Nguyên Lực nào đó xấu số bị đánh vỡ.

Và vì khi còn tại thế, thế lực này đã phải liên tục chiến đấu bảo vệ lãnh thổ, nên mới phải chia ra làm ba khu vực riêng biệt, tại Nội Điện thậm chí còn cử ra lực lượng mạnh hơn Địa Hoàng Đại Tướng làm nhiệm vụ bảo vệ biên cương.

“Nói vậy có nghĩa là…” Chợt phát hiện ra điều gì, Trần An Vĩ nhìn tiểu nha đầu hỏi.

Ảnh Nhi gật đầu xác nhận, lại lên tiếng nói “Thế lực này khá giống với Đan Các. Bọn hắn ngoài việc là Thổ Hệ tu sĩ, còn là Khôi Lỗi Sư!”

Hít!

Trần An Vĩ tuy đã lường trước được câu trả lời, nhưng cuối cùng cũng không thể nhịn được mà hít một hơi lạnh.

Hắn kinh ngạc không phải bởi vì một thế lực tập hợp nhiều Khôi Lỗi Sư, mà là bởi vì tạo nghệ của bọn hắn không hề tầm thường, có thể luyện chế ra những kiện Khôi Lỗi tự do hoạt động mà không cần sự điều khiển của chủ nhân là điều mà không phải ai cũng có thể làm được.

“Nếu công tử muốn cũng có thể làm được nha!” Ảnh Nhi dường như hiểu được suy nghĩ của hắn, liền tinh nghịch nói.

“Bằng cách nào?” Trần An Vĩ hứng thủ hỏi. Hắn cũng muốn biết nha, hiện tại tuy không có nhiều thời gian, nhưng sau này rảnh rỗi biết đâu lại có thứ tiêu khiển thì sao, biết nhiều không thừa mà.

Ảnh Nhi mỉm cười chỉ tay về một phía, mà Trần An Vĩ nhìn theo phương hướng đó liền kinh ngạc bật thốt lên “Đó chính là…”

-----------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花