Chương 185: Liên tục bất ngờ

Nhìn thấy Đường Kiệt chính thức bị tiêu diệt, và mặc dù tu vi hắn đã tăng lên vượt mức dự kiến, nhưng Trần An Vĩ lại không hề vui vẻ như hắn từng nghĩ, mà ngược lại càng là lâm vào trầm tư.

Nếu là người khác nghe được giọng nói vừa phát ra từ miệng Đường Kiệt, hẳn sẽ không nghĩ nhiều mà cho rằng đó là vì hắn đã trở nên quá yếu ớt nên giọng nói cũng bị biến đổi.

Nhưng Trần An Vĩ lại không nghĩ như vậy, dựa theo biểu cảm trên gương mặt, cùng ánh mắt hoàn toàn vô cảm hờ hững kia, hắn có thể khẳng định giọng nói đó không phải của Đường Kiệt.

Theo hắn nghĩ giọng nói kia hẳn phải là của kẻ đã khiến tu vi của Đường Kiệt đột phá nhanh chóng.

Đã có thủ đoạn khiến tu vi đột phá hơn một đại cảnh giới, có thể gài gắm thủ đoạn điều khiển thân thể là chuyện rất bình thường. Ngay cả hắn thông qua Khống Văn cũng làm được.

Bất quá tạm thời không nói tới thủ đoạn điều khiển người khác của kẻ kia, Trần An Vĩ lại chú ý tới giọng nói của kẻ đó.

Giọng nói kia… dường như có điểm nào đó khá giống với giọng nói của Hệ Thống mỗi lần phát động nhiệm vụ, bởi vì chúng đều vô cảm và không phân biệt được nam nữ.

“Tiểu Vĩ!” Đang mải suy tư, Trần An Vĩ đột nhiên cảm nhận được xúc cảm mềm mại truyền đến từ cánh tay của mình, đưa mắt nhìn mới phát hiện Tiểu Kim đang lo lắng mà khẽ lay cánh tay hắn, trên tay còn lại của nàng còn đang giữ lấy một khung xương nhỏ màu tím nồng đậm Lôi Hệ Nguyên Lực.

Tiểu Kim nhìn thấy Đường Kiệt bị bạo thể, lại nhìn thấy nam nhân này cứ đứng như trời trồng mà mặc cho Cốt Giáp Thiên Lôi bỏ trốn, nàng không khỏi tò mò cùng lo lắng.

Nghĩ ngợi một chút, nàng vẫn quyết định thay hắn thu thập loại Dị Lôi này, sau đó lại hỏi hắn sau vậy.

Dù rằng nàng cũng là Dị Thuộc Tính, nhưng trong trận chiến trước đó, hầu hết phản phệ và dư ba đã được Trần An Vĩ gánh chịu, nàng lại chưa phải lực lượng của hắn, nên hiện tại vẫn còn khá sung sức.

Hơn nữa nàng đã hóa hình, cao cấp hơn không biết bao nhiêu lần so với Cốt Giáp Thiên Lôi. Muốn thu phục một loại Dị Lôi khác đang bị suy yếu chỉ là vấn đề nhỏ đối với nàng mà thôi.

“Ngươi sao vậy, Dị Lôi thoát ra mà không muốn bắt lại sao?” Tiểu Kim nhìn hắn, giả vờ tức giận nói, nhưng ánh mắt lo lắng lại bán đứng nàng.

Trần An Vĩ nhận lấy Dị Lôi từ tay Tiểu Kim, nhanh chóng ném nó vào Bát Diện Thạch. Ở trong đó hắn cũng không sợ nó quấy phá, Bát Diện Thạch sẽ giúp hắn tạm giam nó lại.

Khẽ mỉm cười xoa đầu giai nhân vẫn luôn lo lắng nhìn lấy mình, hắn nhẹ giọng an ủi “Ta không sao, chỉ là có một số chuyện khiến ta phải suy nghĩ thôi! Nàng đừng lo lắng!”

Tiểu Kim nghe hắn nói vậy, trong lòng dù vẫn còn lo lắng nhưng cũng không tiếp tục hỏi thêm mà nhẹ giọng nhắc nhở “Ngươi đừng quá sức, ta và các nàng vẫn luôn bên cạnh ngươi, sẵn sàng giúp đỡ ngươi bất cứ lúc nào!”

Trần An Vĩ thoáng ngẩn người, không nghĩ tới nàng sẽ nói ra câu này. Bất quá chỉ lát sau, hắn bất chợt cười tà, không nhịn được nhìn nàng trêu chọc “Nói vậy nghĩa là nàng chấp nhận ta rồi?”

“Còn lâu!” Tiểu Kim nhận ra mình vừa buột miệng, nhất thời gương mặt ửng đỏ mà gắt một tiếng.

Trần An Vĩ cười cười nhìn biểu hiện của giai nhân, chợt vòng tay ôm lấy thân thể thon thả dụ nhân của Tiểu Kim, ngửi ngửi lấy mùi hương thanh mát nồng nàn đặc trưng của nữ nhân Dị Thổ trong lòng.

“Ngươi…” Tiểu Kim bị hành động của hắn làm cho bất ngờ mà nghiến răng hờn dỗi, tên này lại chiếm tiện nghi của nàng! Chưa kịp làm gì thì lại nghe giọng nói dịu dàng của nam nhân vang lên bên tai.

“Tiểu Kim, đa tạ nàng đã giúp đỡ ta!” Trần An Vĩ ôm lấy Tiểu Kim nhẹ giọng thủ thỉ, hai bàn tay cũng không làm gì hư hỏng mà chỉ ôm chặt lấy cơ thể nàng.

Tiểu Kim ngẩn người nhìn hắn, dù trong lúc nhất thời không biết phản ứng như thế nào, nhưng hai gò má xinh xắn lại bất giác đỏ ửng, khóe môi vậy mà nhẹ cong lên biểu lộ nội tâm của nàng.

Nàng cũng chưa làm gì cho hắn mà, hơn nữa hắn giúp nàng hóa hình, nàng giúp hắn là đúng chẳng phải sao? Bất quá vì sao nghe lời nói dịu dàng của nam nhân này, nàng lại cảm thấy vui vẻ như vậy nhỉ?

“Ngươi đừng nói vậy, ta phải cảm tạ ngươi mới đúng!” Ánh mắt nhìn nam nhân trở nên nhu hòa hơn, nàng mỉm cười nói, đầu vô thức tựa lên vòng ngực săn chắc của nam nhân.

Ở trong lồng ngực hắn, lắng nghe nhịp đập trái tim hắn, Tiểu Kim cảm nhận được mọi thứ xung quanh lập tức trở nên yên bình hơn, dường như trận chiến vừa rồi chưa hề xảy ra.

Ở trong vòng tay hắn, nàng vậy mà cảm nhận được nội tâm mình rõ ràng hơn. Từng mảnh ký ức từ lần đầu hai người gặp nhau như ùa về tâm trí nàng.

Hắn cường ngạnh dùng lực lượng bản thân muốn thử sức chịu đựng của nàng, nhưng điều đó cũng vô tình giúp nàng đặt chân vào giai đoạn hóa hình, giai đoạn mà bất cứ sinh linh nào cũng đều ao ước.

Hắn bá đạo muốn bảo bọc nàng, cho nàng hoàn cảnh tu luyện tốt nhất, để nàng sớm ngày hóa hình hoàn toàn, từ một tiểu nữ oa trở thành một thiếu nữ đương tuổi xuân thì.

Hắn vô sỉ luôn chiếm tiện nghi của nàng, từ cái ôm tới nụ hôn đầu tiên của nàng, nhưng kì lạ thay, Tiểu Kim lại không hề chán ghét nó, ngược lại trong lòng còn ẩn ẩn chút chờ mong và khao khát.

Rồi từng lần đứng từ xa nhìn thấy hắn trọng thương đến nỗi ngất đi, sinh cơ yếu ớt, hoặc thậm chí chỉ còn một tia linh hồn suy yếu, lòng nàng đau như cắt.

Đến cuối cùng, Tiểu Kim nhận ra, nàng thực sự muốn ở bên cạnh hắn, dù với tư cách là lực lượng của hắn, nàng cũng đã mãn nguyện. Vô thức, nàng lại muốn mọi thứ như dừng lại ở khoảnh khắc này, để nàng tận hưởng mãi cái ôm này của nam nhân.

“Tiểu Kim!”

Chợt bên tai vang lên giọng nói nhẹ nhàng dịu dàng mà ấm áp của nam nhân kia, Tiểu Kim vô thức gật nhẹ đầu đáp lời.

“Gả cho ta nhé?” Trần An Vĩ nhận được phản ứng của tiểu giai nhân trong lòng, hắn dịu dàng thủ thỉ vào tai nàng.

Tiểu Kim ánh mắt kinh ngạc nhìn lấy nam nhân đang ôm mình, nàng có nghe nhầm không? Hắn vậy mà muốn nàng gả cho hắn, theo cái cách mà những nữ nhân của hắn đã làm, chứ không phải muốn nàng trở thành một phần lực lượng của hắn?

Như muốn khẳng định thêm một lần nữa, tránh cho Tiểu Kim ngơ ngác như hiện tại, Trần An Vĩ mỉm cười nói “Ta muốn bảo vệ nàng, tuyệt không làm nàng cảm thấy thiệt thòi. Hãy cho ta cơ hội được trở thành chủ nhân của nàng, trở thành nam nhân của nàng, được không?”

Trần An Vĩ đây là nói thật lòng, hắn sẽ không vì Tiểu Kim chỉ là một loại Dị Thổ mà muốn chiếm hữu nàng hay làm việc đồi bại nào đó. Đối với hắn đơn giản lắm, nếu nàng vẫn chưa hóa hình như Cốt Giáp Thiên Lôi hay Xuân Tình Bạo Phong Vũ, có thể hắn sẽ cường thế chiếm đoạt nàng, vì dù sao chúng vẫn chưa sinh ra linh trí mà chỉ hành động theo bản năng mà thôi.

Nhưng Kim Cương Cốt Thổ là nàng thì khác, đối với hắn, nàng là một nữ nhân chân chính. Mà nữ nhân luôn xứng đáng được yêu thương, nên hắn muốn nàng trở thành một phần lực lượng của mình, và càng nhiều hơn chính là trở thành một phần của đại gia đình của hắn.

Chính vì vậy hắn mới không cưỡng đoạt nàng, mà dùng thời gian và tấm chân tình của mình đối xử với nàng.

Và sự thật chứng minh, hắn đã làm đúng, từng người các nàng, đều lần lượt ngã vào lòng hắn, đắm chìm trong tình yêu của hắn, dù chuyện gì xảy ra cũng không hối hận.

Tiểu Kim cũng không ngoại lệ, nghe lời nói của hắn, nàng rất muốn đồng ý, bởi vì nàng yêu hắn, nhưng chút lý trí cuối cùng khiến nàng giữ vững tâm lý, ánh mắt kiên định nhìn hắn thủ thỉ “Nếu chàng có thể vượt qua thử thách của hai vị Địa Hoàng, đem tu vi bản thân đột phá đến Nguyên Vương Đỉnh Phong, ta sẽ đồng ý gả cho chàng!”

Nàng vừa dứt lời, đôi môi kiều diễm đã lập tức bị nam nhân chiếm lấy, hương tân ngọc dịch liền bị hắn dịu dàng nhấm mút.

“Ưm…” Sau một hồi lẩn trốn trong khoang miệng, chiếc lưỡi đinh hương của nàng cũng đã bị hắn bắt lấy, xúc cảm mới lạ khiến nàng không nhịn được rên rỉ nỉ non.

Trần An Vĩ dịu dàng tận hưởng từng giọt cam lộ của giai nhân, môi lưỡi liên tục quấn quýt, đem Tiểu Kim đưa đến từng khung bậc cảm xúc khác biệt đến nỗi nàng không còn biết trời trăng mây gió gì nữa.

Mãi cho tới khi cảm nhận được tiểu giai nhân mất dưỡng khí, hắn mới lưu luyến buông tha cho nàng.

“Thật là, mau đi tiêu diệt Địa Hoàng Đại Tướng đi kìa, không hoàn thành thử thách của ta, chàng đừng mong động vào người ta!” Tiểu Kim thở hổn hển trừng mắt nhìn nam nhân nói.

“Tuân mệnh bảo bối!” Trần An Vĩ cười lớn nói, biểu hiện của nàng như vậy nói rõ chín phần nàng đã hoàn toàn chấp nhận hắn, một phần còn lại chỉ muốn thử xem hắn có thực hiện được lời đã nói hay không mà thôi.

Bất quá cũng không vấn đề gì, Trần An Vĩ hắn không phải loại người chỉ thích nói xuông, hắn cũng chẳng ngại thử thách gì. Nếu giai nhân đã muốn, hắn nhất định phải hoàn thành rồi!

Dứt lời, ôm lấy vòng eo thon thả của Tiểu Kim, Tốc Văn lập tức được kích hoạt, nhanh chóng di chuyển tới một phía khác của Nội Điện, bởi lẽ không gian nơi hắn đang được đã bị tàn phá trầm trọng, có cái rắm mà tìm được Địa Hoàng Đại Tướng a…

Không ai biết rằng, trước khi hoàn toàn rời đi, Trần An Vĩ lại ngoảnh mặt về một phía, nở nụ cười thân thiện.

Bên ngoài Địa Hoàng Mật Tịch…

Trước thời điểm hiện tại khoảng vài hơi thở, Ngũ Đại Anh Kiệt lúc này gần như cạn lời trước biểu hiện của thiếu niên thông qua màn ảnh nhỏ kia, hay nói đúng hơn là kinh ngạc đến nỗi không nói thành lời.

“Từ khi nào… một Nguyên Vương cảnh lại mạnh mẽ như vậy?” Mộc Nhẫn Tiễn Vương vốn là người điềm tĩnh nhất trong số năm người, vậy mà khi nhìn thấy biểu hiện của Trần An Vĩ cũng không nhịn được mà tự hỏi.

Kim Hồn Tiêu Vương và Địa Thể Đao Vương đưa mắt nhìn nhau, chứng kiến trong mắt đối phương sự kinh ngạc tột độ, nhưng càng nhiều hơn là hứng thú về thân phận của tiểu tử này.

Và không biết vô tình hãy hữu ý, mà lúc này đây ba người đồng loạt đưa mắt nhìn lấy Thủy Khôi Thương Vương và Hỏa Dược Kiếm Vương, đương nhiên là muốn từ hai người bọn hắn biết thêm thông tin.

“Đệ không biết gì hết a, là Dược Chương giới thiệu cho đệ a!” Thương Kiêu Hùng bị ánh mắt của ba người nhìn đến, lập tức lên tiếng nói.

“Lão già, sao không tranh nói nữa đi!” Dược Chương nghe bằng hữu nói vậy, lập tức lên tiếng khinh bỉ.

“Bậy nào, ngươi tiếp xúc với hắn trước tiên, ta nào dám tranh với ngươi a…” Thương Kiêu Hùng cười làm lành nói.

“Hừ!” Dược Chương hừ một tiếng, rồi nhìn lấy đại tỷ của mình nói “Đệ tuy tiếp xúc với hắn trước, nhưng lại chỉ ở phương diện luyện đan, hoàn toàn chưa từng nhìn qua khả năng chiến đấu của hắn!”

“Bất quá…”

“Bất quá làm sao?” Bốn người không nhịn được mà hỏi lại.

“Bất quá, đệ nghe nói Đan Các từng xảy ra trộm cắp, sau đó lại nghe nói có một thiếu niên chỉ mới đạt Nguyên Vương cảnh đã dùng một quyền đánh chạy kẻ trộm.” Dược Chương không giấu giếm mà nói tiếp.

“Nhưng điểm đặc biệt là, theo như thông tin của đội bảo an tại thời điểm đó, quyền kình mà thiếu niên kia đánh ra có khả năng trọng thương cả Nguyên Tông cảnh!”

Hít!

Bốn người vừa nghe xong không nhịn được mà hít một khí lạnh, đồng loạt hỏi “Thiếu niên mà ngươi nói có phải là…”

Chưa kịp dứt câu, Dược Chương đã gật đầu phản ứng lại “Thiếu niên đó chính là Trần An Vĩ.”

Hít sâu một hơi nói “Ban đầu chính bản thân đệ cũng không tin, cho tới khi tận mắt nhìn thấy hắn có thể vượt cấp luyện đan, lấy đẳng cấp Đại Tông Sư luyện ra Đan Dược Tôn cấp Hạ phẩm!”

“Chưa hết, trong quá trình đó hắn còn triệu hoán được cả Tam Sắc Đan Lôi, thứ mà đệ chưa thể triệu hoán được tại thời điểm còn là Đại Tông Sư!”

“Cộng thêm việc nhìn thấy hai tiểu nha đầu Á Huyền Ngân vậy mà không tự chủ được ở bên cạnh hắn, đệ càng lúc càng tin tưởng tiểu tử kia thật sự có khả năng sáng tạo kì tích.”

Bốn người càng nghe càng kinh ngạc, không biết phải nói thêm gì. Một tiểu tử lấy đẳng cấp Đại Tông Sư luyện ra đan dược mà chỉ Tôn Sư mới có thể luyện, thì nghe còn có thể chấp nhận được.

Hắn lại còn lấy tu vi Nguyên Vương cảnh đánh bại một Nguyên Tông Đỉnh Phong cảnh, nếu không phải bốn người tận mắt chứng kiến thông qua Địa Tâm Nhãn của Địa Thể Đao Vương, bọn hắn nhất định sẽ không tin.

Dù sao thì Đại Tông Sư cách Tôn Sư cũng không quá xa, tuy khó những không có nghĩa là không thể, Hỏa Dược Kiếm Vương năm đó cũng từng làm được điều này.

Nhưng lấy Nguyên Vương chiến Nguyên Tông là khái niệm gì? Yêu nghiệt? Nghịch thiên? Bọn hắn tự hỏi liệu hai danh tự kia có đủ để miêu tả thiếu niên này không? Hay phải dùng một từ ngữ khác đây?

“Khoan đã, Địa Tâm Nhãn vừa truyền đến hình ảnh mới!” Bất chợt lúc này, Địa Thể Đao Vương dường như cảm nhận được điều gì, hắn kinh hô thành tiếng.

Địa Tâm Nhãn chính là màn ảnh nhỏ mà Ngũ Đại Anh Kiệt bọn hắn dùng để quan sát Trần An Vĩ suốt thời gian qua. Địa Tâm Nhãn là một loại Nguyên Thuật đặc biệt, giúp Đại Thể Đao Vương có thể quan sát mọi động tĩnh trên một phạm vi nhất định, miễn là nơi đó có đất, đá, cát, các loại liên quan tới Thổ Hệ Nguyên Lực.

Mà Địa Tâm Nhãn có một lợi thế cực kì hữu dụng, đó là bản thân nó chính là không gian nơi quan sát, bởi vậy nên muốn phát hiện ra vị trí cụ thể hay khắc chế nó là một việc cực kì khó. Chỉ cần vẫn còn vương lại chút Thổ Hệ Nguyên Lực trong không gian, Địa Tâm Nhãn sẽ luôn tồn tại.

Cũng nhờ nó mà trong quá khứ, không ít lần Ngũ Đại Anh Kiệt thoát khỏi cạm bẫy, và bây giờ cũng nhờ nó mà bọn hắn mới có thể quan sát Trần An Vĩ dù rằng hai bên đang ở hai chiều không gian khác nhau. Mà lúc này đây, Địa Tâm Nhãn đang truyền về hình ảnh mới nhận được.

“Cái này…” Ngũ Đại Anh Kiệt sau khi xem xong hình ảnh kia, nhất thời đám người đưa mắt nhìn nhau, không biết nên phản ứng như thế nào mới đúng.

Bọn hắn đã nhìn thấy cái gì? Thứ bọn hắn nhìn thấy chính là tiểu tử kia không những lấy tu vi Nguyên Vương cảnh chiến bại Nguyên Tông Đỉnh Phong cảnh, mà còn phát hiện ra vị trí của Địa Tâm Nhãn.

Bằng chứng là hắn vừa nhìn về phía nó mỉm cười, chính điều này đã khiến bọn hắn không nhịn được mà kinh ngạc.

Trong đầu vô thức hiện lên câu nói có phần ngây ngô và ngông cuồng của tiểu tử chưa trải sự đời “Tiểu tử muốn làm việc lớn!”

Lúc này đây, Ngũ Đại Anh Kiệt mới nhận ra mình đã đánh giá quá thấp Trần An Vĩ. Bởi lẽ như đã nói muốn phát hiện ra Địa Tâm Nhãn là một việc không hề dễ dàng. Vậy mà tên này lại có thể trực tiếp chỉ ra vị trí mà Địa Tâm Nhãn đang tồn tại, thậm chí còn mỉm cười chào bọn hắn. Làm sao bọn hắn có thể không kinh ngạc?

“Trần An Vĩ này, liệu có đơn giản như vẻ bề ngoài hay không?” Ngũ Đại Anh Kiệt năm người đồng loạt tự hỏi…

------------

Chương ngày hôm nay đây nha, đa tạ các đạo hữu ủng hộ!

------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花